Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Kuro Mèo Đen
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 50 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 612 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
iện Sun vẫn còn ở lại, tuy cũng muốn về cùng Rick, an ủi Rick, nhưng Sun không thể bỏ Gin ở lại.
Sun trở lại bên cạnh Gin, trên đường đi vô tình đụng phải Mimi.
Ban đầu Mimi còn tức giận, nhưng vừa thấy mặt Sun, cô ta lập tức đổi tính, khuôn mặt tươi cười, nụ cười vô cùng đắc ý.
Mimi thì thầm vào tai Sun.
- Cô nên tránh xa Gin ra, tôi sẽ chứng minh cho tôi thấy anh ấy yêu tôi thế nào – Mimi.
Sun lướt nhanh qua Mimi, coi như tai mình chưa nghe thấy gì, vẫn sán lại bên cạnh Gin. Mimi cũng biết Sun sẽ có cái kiểu như vậy, nên cũng coi như lời mình nói Sun đã nghe được.
Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, Sun mong Gin sẽ mời mình nhảy.
Nhưng nhìn sang bên cạnh, Gin đã biến đi đâu mất.
Trong 1 buổi dạ hội, khi nhạc nổi lên, mọi người đều tự ghép đôi ghép cặp, cùng nhau khiêu vũ.
Sun cũng tưởng tượng màn khiêu vũ tuyệt vời giữa mình và Gin.
Mong ngóng lời mời của Gin biết bao nhiêu, nhưng nào ngờ, Gin và Mimi đã đang lãng mạn khiêu vũ với nhau.
Không ngờ, vào thời điểm mọi người ai cũng ghép cặp khiêu vũ, riêng Sun còn lẻ loi, đơn độc.
Biết bao chàng trai đến bên mời Sun khiêu vũ, nhưng Sun chỉ lạnh lùng khước từ, nhìn Gin và Mimi khiêu vũ với nhau.
Cặp Mimi và Gin khiêu vũ với nhau đang yên đang lành thì…
- Gin! Hôn em đi! – Mimi.
- Cái gì! – Gin ngạc nhiên.
- Đi mà! – Mimi nũng nịu.
Gin đành phải tuân theo lời Mimi, lặng lẽ đặt lên môi cô 1 nụ hôn.
Sun ngồi đấy, nhìn 2 người họ, những giọt lệ trong suốt rơi nhè nhẹ xuống 2 gò má.
Mimi nhìn Sun, đầy đắc ý.
Nhưng Sun lau lau những giọt nước mắt, nở 1 nụ cười tươi.
Mimi thắc mắc.. “Tại sao cô ta lại cười chứ?” lòng bộn bề cảm xúc ghen tức.
Biết chắc mình bể kế, Mimi càng tức hơn.
Sun chỉ cười nói với người đối diện…
- Kẹo này cay quá, chảy hết nước mắt rồi – Sun.
Nói xong Sun còn không quên cười đáp lại Mimi 1 cái.
Sau đó đứng dậy, bước ra khỏi căn phòng lập lòe ánh đèn và tiếng nhạc xập xình.
Lúc này, giọt nước mắt bị giấu đi mới lăn trở lại trên 2 gò má.
Ai nói Sun không biết đau chứ.
Lúc này, Kin cũng tìm cách trốn về.
Nằm trên chiếc giường êm ái vô cùng, nhưng tại sao tâm can lại không thể thả lỏng như cơ thể.
Vừa chớp mắt, 1 giấc mơ xâm nhập vào trí não.
- Ba ơi! Mẹ đâu rồi? – 1 cậu bé tầm 5-6 tuổi hỏi cha.
- Chết rồi! – Người cha buông những lời lạnh lùng với người con trai của mình.
- Mẹ chết rồi ư? Không! Con không tin! – Cậu bé khóc òa lên.
- Ta cũng không bắt buộc con phải tin – Người cha.
- Mẹ đâu? Con muốn mẹ! – Cậu bé ngày 1 khóc lớn hơn.
- Mẹ của ngươi đây! – Nói xong, ông ta vất cho cậu bé 1 bức hình. Chỉ liếc qua bức hình mà mắt cậu bé tối sầm lại, mặt trắng bệch. Đó là hình ảnh người phụ nữ có mái tóc nâu bóng, trông rất xinh đẹp nằm giữa 1 đống máu tanh, 1 miệng rỉ ra 1 thứ chất lỏng màu đỏ.
- Ai..Ai giết mẹ vậy? – Cậu bé tỏ ra sợ hãi.
- Nếu ta nói cho con thì con cũng đừng oán hận ta. Ta là người đã giết mụ đàn bà đó. Nhưng con nên biết ơn ta đi, ta chưa giết chị con đâu – Ông ta buông những lời nói lạnh lùng nhất cho 1 thằng bé 5-6 tuổi.
( T/g: Trích dẫn phần 1 )
Kin bật dạy, trên khóe mắt còn đọng lại 1 giọt lệ trong suốt, đầu óc đau như búa bổ.
Chắc là tối qua Kin có uống chút rượu.
- Mình có chị gái ư? – Kin.
Ngày hôm nay tới trường, Kin chẳng mảy may quan tâm đến Lala.
Lại càng bỏ bê chuyện trêu chọc Rick.
Kin còn nhớ tới giấc mơ từ thuở tấm bé, niềm đau khi biết cha đã giết mẹ.
Đáng ra, Kin sẽ tự mình trốn vào 1 góc, tự mình gặm nhấm nỗi đau.
Hôm nay, Kin không xuống canteen.
Rick cũng thế, chỉ uống 1 li sữa rồi trở về lớp lập tức.
Chỉ vài bước nữa thôi là Rick sẽ vô được trong lớp.
Nhưng lại vô tình gặp Kin từ trong lớp bước ra.
Đáng ra, 2 người lướt qua nhau, như người dưng.
Nhưng Rick lại vô tình đụng vô vai áo Kin.
Kin chẳng nghĩ suy gì mà lôi Rick đi theo luôn.
Rick chẳng nói gì, cũng chẳng vùng ra, chỉ lặng im để Kin lôi mình đi.
Kin lôi Rick lên sân thượng.
Vừa lên tới, Kin mạnh bạo quăng Rick xuống đất.
Rick ngã xuống đất, đau điếng.
- Đừng nói tính thả tôi từ trên cao này xuống chứ - Rick ngồi dựa vào bức tường.
- Đây là chỗ mà tôi thường lên khi có chuyện buồn – Kin.
Rick nhìn Kin…
- Vậy nói tôi nghe đi, cứ coi tôi là 1 cục đá, chửi gì thì chửi, đánh thì đánh – Rick cười.
Kin đơ người 1 lúc, rồi cũng bắt đầu vào câu chuyện.
- Cha tôi giết mẹ tôi, không chỉ vậy còn xuất hiện thêm 1 người chị mà tôi không biết. Nếu là cô, cô sẽ thấy sao? – Kin.
- Vậy ra cậu ta đã biết – Rick.
- Cô nói gì vậy? – Kin.
- À cũng không có gì đâu. Đơn giản là cậu cứ ngẩng cao đầu mà sống, đời còn dài. Đừng vì những kí ức trong quá khứ mà cản bước cậu tiến tới tương lai. Cứ mặc kệ cha cậu đi, gieo nhân nào gặt quả nấy, còn về chị gái của cậu, hẳn người đó cũng đang hướng theo cậu, sớm muộn cũng sẽ đụng mặt nhau mà thôi – Rick.
- Nói nhiều quá. Tôi đẩy cậu xuống kia thiệt nhá? – Kin.
- Đừng! – Rick cười hà hà.
- Cậu không ghét tôi sao? – Kin.
- Không! Tôi không ghét cậu – Rick.
- Tại sao? – Kin.
Rick tiến sát về phía Kin, ghé vào tai Kin.
- Bởi vì tôi thích cậu, chứ không ghét cậu – Rick nói xong liền đi về phía cửa.
Kin ngồi đó, ngẩn ngẩn ngơ ngơ, 2 má đỏ lựng.
Nhưng Rick quay lại nhìn Kin, buông thêm 1 câu làm người ta hụt hứng.
- Đùa thôi! – Rick.
Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em - Kuro Mèo Đen