"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Kuro Mèo Đen
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 50 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 612 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
un từ khi được Gin cứu giúp, lúc nào cũng chuyên tâm bám theo Gin.
Giờ nghỉ trưa…Sun bỏ mặc Rick ăn 1 mình.
Còn bản thân thì sấn đến chỗ Gin.
Sun tất bật chạy đi lấy thức ăn.
Khi vừa trở về thì thấy Gin và Mimi đang trò chuyện rất vui vẻ.
Sun lẳng lặng đặt 2 khay thức ăn lên bàn.
Nhưng cuộc chuyện trò của 2 người này vẫn chưa hết.
- Anh ăn đi này! – Sun múc 1 muỗng đầy thức ăn, mạnh bạo nhét vào miệng Gin.
Gin chưa kịp nói gì thì đã bị thức ăn đẩy vào miệng, chỉ kịp nhai và nuốt.
Vừa nhai xong đợt này, Sun lại tiếp tục nhét vào miệng Gin thức ăn…làm cho Gin chẳng nói thêm câu nào với Mimi nữa.
- È hèm. Cô kia, đồ ăn của tôi đâu? – Mimi.
- Đồ ăn của cô? Tôi biết đồ ăn nào đâu? – Sun giả bộ ngó lơ Mimi, chăm chú vào công việc nhét thức ăn vào miệng người khác 1 cách đầy thích thú.
Gin càng cố nuốt nhanh thì Sun càng nhét vào miệng nhanh nữa.
Do việc nhai và nuốt nhanh khiến Gin bị nghẹn, ho sù sụ.
- Anh không sao chứ? – Sun chạy đến, tay cầm li nước.
Gin cầm lấy li nước, ực 1 hơi. Không chỉ vậy còn cảm thấy sau lưng mình còn được ai đó vuốt lên vuốt xuống nữa.
- Sao? Đỡ hơn chưa? – Sun.
- Ờ. Cám ơn – Gin đỏ ửng mặt.
Còn lúc này tại chỗ Rick.
Đáng ra Rick sẽ phải được ăn 1 mình.
Nhưng phận đời trớ trêu thay, tự dưng Kin và Lala từ đâu vác mặt tới.
- Cho chúng tôi ngồi ở đây được không vậy? – Lala.
- Thích thì ngồi. Mà hôm nay còn biết bao nhiêu bàn trống mà lại để đại tiểu thư đây lết cái thân gầy nhòm vào đây ngồi vậy? – Rick nói xong cắm cúi vào ăn tiếp.
- Cô! Lấy thức ăn cho tụi tôi đi – Kin.
- Không rảnh – Rick.
- Có lấy không? Hay để tôi phá không cho cô ăn nữa nha? Khôn hồn thì đi lấy về đây – Kin.
Rick bước chậm từng bước, cứ đi 1 bước lại soi đồng hồ đợi tới khi nào tròn 1 phút lại bước tiếp bước nữa.
Mãi mới lấy được đồ ăn về cho 2 người kia.
Rick cũng trở về chỗ mình ăn tiếp.
Kin tiến đến quầy, gọi 1 chai nước lọc và 1 li thuỷ tinh.
Kin rót 1 ít nước vào li thủy tinh, lắc nhẹ vài lần rồi hất thẳng vào mặt Rick.
- Ô chết. Tôi xin lỗi, tại vì tôi đang định tráng li thủy tinh 1 lần, hất nước bẩn đi ai dè hất vào mặt cô – Kin.
Rick bực mình, bỏ khỏi bàn ăn.
Còn tại bàn Gin, Gin vừa ăn xong thì Sun gọi thêm 1 đĩa hoa quả.
- Này ăn đi – Sun.
- A..Cám ơn – Gin há miệng ra thật to rồi ngậm miếng hoa quả trong miệng.
Reng…Reng….Sun và Gin cùng Mimi đi vào trong lớp.
Ngồi trong lớp, Sun thao thao bất duyệt cho Gin nghe biết bao chuyện trên trời dưới bể…Gin chỉ biết cắn răng mà chịu đựng.
- Anh có nghe không thế? – Sun lay lay người Gin.
- À..có – Gin.
- Anh buồn ngủ hả? Tôi có cầm theo 1 chiếc gối nè, gối đầu lên mà ngủ - Sun.
- Khỏi. Cám ơn – Gin.
Sun giờ nào, tiết học nào, ngày nào cũng theo Gin, bám theo Gin, chuyện trò đủ thứ.
Nhưng không lần nào Gin đáp trả lấy 1 câu, nhiều khi cũng chỉ ậm ừ vài tiếng.
Ngày hôm sau…Vẫn như thế, Sun vẫn bám theo Gin hoài mà không chán, làm cho Mimi ghen tức chỉ còn biết kìm lại trong lòng.
Giờ ăn trưa, Sun vẫn ra ngồi cạnh Gin, bỏ Rick lại ngồi ăn 1 mình.
Kin và Lala ngồi sẵn ở đấy, đợi nhân vật chính của chúng ta xuất hiện.
Nhưng tới khi gần vào lớp Rick mới chạy xuống canteen.
Cái cảnh tưởng đầy đẹp mắt đập vào 2 con ngươi này.
Người nào người nấy thi nhau đáp đồ ăn vào mặt nhau.
Vừa nhìn thấy Rick, họ đều trân trân nhìn Rick, mọi hoạt động như dừng lại.
À còn bàn Gin là vẫn đang bình yên mà ăn.
- Mọi người! Tấn công! – Kin.
Rick nghe mà chẳng hiểu cái gì.
Nhưng mọi người đều nhìn về phía Rick, ánh mắt như lóe sáng…
Hàng đống đồ ăn bay thẳng về phía Rick.
Chỉ vài phút sau, người Rick bê bết đồ ăn.
Không những vậy còn bị người ta cười vào mặt cho, nhưng mặc nhiên, mặt Rick vẫn không biểu cảm.
Chưa dừng lại ở đó, Kin còn cầm chiếc vòi xịt nước, phun ra bao nhiêu nước vào người Rick.
Rick vẫn cái biểu cảm ấy, chẳng nói chẳng rằng.
Điệu bộ ấy làm cho Kin vô cùng tức giận.
Rick đành thay tạm bộ đồ thể dục của mình.
Rick chầm chậm bước đến phòng tắm của trường.
Đang tắm, Rick nghe thấy tiếng đám con gái xì xào bàn tán, cười khúc khích.
Đương nhiên là Rick chỉ nghĩ rằng tụi nó kể chuyện cười cho nhau nghe mà thôi, càng không nghĩ đến lí do tụi nó vô đây.
Phòng tắm này không có chỗ treo đồ nên Rick đành để đồ thay ở ngoài.
Kì lạ thay, bộ đồ thể dục bỗng chốc không cánh mà bay.
Chắc chắn là tụi nữ sinh kia đã lấy đi rồi.
Rick đành vắt khô bộ đồ ướt kia, mặc tạm.
Vừa ra thì nghe thấy tiếng tụi nó ở ngoài cửa.
- Anh Kin! Tụi em làm theo lời anh nói rồi đấy.
- Cám ơn mấy em nha – Kin.
Rick tức lắm, nhưng lại chẳng muốn nhìn thấy cái mặt chưng hửng của Kin nên cô đành nhịn nhục.
Đợi mấy người kia bỏ đi cô mới đi ra.
Tính bỏ về thì đã thấy Kin đứng ở cửa.
- Thử bỏ về xem – Kin.
- Đang thử nè – Rick.
Kin chặn trước cửa.
Rick cố tìm cách thoát khỏi Kin bằng được.
- Đừng hòng. Ta không để cô thoát đâu – Kin.
Rick cảm thấy người mệt nhử, cơ thể nặng trĩu.
Cơ thể Rick đổ rạp về phía trước, Kin đỡ.
Rick vùng ra khỏi Kin, chống tay vào tường.
- Tránh xa tôi ra – Rick mệt nhọc nhả ra từng chữ.
- Cô đang bệnh mà – Kin.
- Không cần lo – Rick chống tay vào tường, cố nhích từng bước chân ra khỏi trường.
Kin chỉ còn biết nhìn theo Rick.
Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em - Kuro Mèo Đen