A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 69 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 535 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 08:23:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34:Hai Ngưòi Chú Bí Ẩn Của Hai Chàng Hoàng Tử
ên Mỹ….
Một người đàn ông trạc tuổi 50 hay 40 đang đứng nhâm nhi một tách trà rất tao nhã bên cạnh là một người đàn ông khác thì ngồi xuống ghế. Cả hai đều toát ra vẻ quý phái rạng người mê và chắc rằng khi còn trẻ họ là bậc thầy ttong việc đốn tim bao cô gái trẻ.
Nếu nhìn kỹ thì thật say đắm long người biết bao: Người đàn ông đứng tựa trên tường mang một vẻ phong độ lạnh lung cực kì, mái tóc nâu nguyên chất không hề nhuộm mềm mịn cực kì. Còn người thì mang vẻ khá đểu cáng một chút nhưng trông vẫn rất phong đọ và lịch thiệp và càng ấn tượng với mái tóc vàng hạt dẻ không phải là NHUỘM!!
Cạch
Cánh cửa của gian phòng thư viện chợt mở ra và người mở là hai nguwoif đàn bà bằng tuổi họ và đương nhiên cả hai đều quý phái.
-…. Khoảng tuần nữa thì bọn trẻ sẽ qua Nhật!-Người đàn bà với khuôn mặt trái xoan hiền diệu thông báo cho hai kẻ đng nhâm nhi ly trà trên tay.
Người đàn ông với mái tóc nâu nhìn không nói gì rồi quay sang người đàn ông tóc vàng phiên dịch ngôn ngữ.
Ps: Nói them là người đàn ông tóc nâu là con lai Tàu – Việt còn người đàn ông tóc vàng là Nhật chính gốc.
-Kaishito, Phong and……(Kaishito, Phong và….)
-Anh their girlfriends are coming to visit us! Is it wonderful? (Và bạn gái hai đứa nó tới thăm chúng ta! Có phải là quá tuyệt không?) – Người đàn bà với khuôn mặt tuy đã có tuổi nhưng rwst trẻ con reo lên vui vẻ nhưng thấy hai cái bản mặt vẫn như tảng bang lau năm nên đành im lặng.
Thật ra người đàn bà với khuôn mặt phúc hậu đó không ai khác chính là mẹ Phong còn người trẻ con kia là mẹ Kaishito. Còn hai người kia là bạn than của họ và đông thời là chú nuôi của hai chàng bạch mã luôn.
Hai người …. Một lần không thể tha thứ cho họ sao?-Mẹ Phong buồn bã nói, mẹ Kaishito cũng không kém gì. Cả hai ngồi nhìn hai nguwoif bạn than thuở xưa có thể dung lượng nhưng…
(để tiện câu chuyện thì sẽ cho ông Nhật- Việt hiểu Tiếng Việt luôn nhưng thật ra là không nhé!)
-Xin lỗi! Không được rồi!- Ông Nhật-Việt, chú của Phong ôn tồn thốt.
-Nhưng chả phải hồi đó hai người rất yêu họ sao? Yêu say đắm nữa là đằng khác!- Mẹ Kaishito bất bình la lên.
-Đó là sai lầm lớn trong cuộc đời của chúng tôi! – Chú của Kaishito lạnh lùng bỏ qua lời khuyên của bạn mình, mặt không cảm xúc bình thản uống trà tiếp.
Hai người đàn bà thật vọng nhìn hai nguời đàn ông.Họ phải làm sao mới ngui được oán hận trong long hai người này chứ? Càng nghĩ càng thấy thương cho hai vị ân nhân của mẹ Kaishito và mẹ Phong.
Mẹ của ahi chàng hoàng tử đứng dậy bước ra khỏi ngoài phòng trong tâm trí thất vọng não nề, sầu buồn cực kì. Nhìn thấy vợ mình như vậy, ông Dương và Daisuke đều hiểu ra câu trả lời của hai thằng bạn thân như thế nào.
(Tiện luôn cho ba Kaishito nói tiếng việt luôn)
-Em báo cho hai người đó biết là con chúng ta và bạn gái …
-Em báo rồi! – Ông Dương hỏi chưa hết câu thì mẹ Phong đã dứt khoat trả lời khiến ông Dương càng rõ tâm trạng vợ mình hơn.
-Họ vẫn không thể quên chuyện cũ hả em?
-Em tức gần chết đây nè! Tính của hai nhỏ bạn thân em đâu phải vậy! Chắc chắn là có hiểu lầm thế mà hai người kia không hiểu cho hai nhỏ mà còn… bỏ tụi nó nữa chứ! – Mẹ Kaishito nghe chồng mình nhắc tới càng tức ói điên máu. Bà ngồi khoanh chân gục đầu tuyệt vọng cực kì.
-Thôi bỏ qua di! Hai anh có hỏi tụi nhỏ về vụ gia đình của hai bé đó không? – Mẹ Phong đứng dậy đổi chủ đề. Thay vì chủ đề về chuyện hồi xưa thì chuyển qua chuyện hỏi thăm gia đình của Huyệt Anh và Mamako.
-Anh có hỏi! Kaishito và Phong nói là hai bé đó bị gia đình bỏ rơi! – Ông Dương nhẹ nhàng nói chuyện.
-Bỏ rơi? Sao tội nghiệp vậy? Sao bị bỏ rơi?-Mẹ Kaishito lên tiếng làm mặt buồn bã.
-Anh nhớ Kai-kun( tên nhà của Kaishito J) nói là gia đình hai bé đó là bạn than với nhau. Trong một buổi tối, ba cả hai rủ nhau qua nước ngoài rồi mất tích tới bây giờ, hai nguời mẹ của hai bé quá đau khổ mà đánh liều khi lúc hai bé cỡ lúc câp3 thì để hai bé tự sống mình còn hai người mẹ thì qua nước ngoài kiếm chồng. – Ông Daisuke thuật lại những gì Kaishito nói với ông. Còn nói them là con trai ông rất buồn bã khi Huyệt Anh nhắc tới gia đình vì cô nhóc lúc đó suýt phát khóc.
Hoàng Dương cũng thế, mặt Phong tiêu cực khi nói cho ông nghe cực kì. Con trai ông đau long khi nghe Mamako vừa khóc vừa nói về nhà mình.
Cả bốn nguwoif đều thấy thương cho số phận của hai cô bé. Mà chính vì vạy họ càng cưng con trai họ hơn vì không ngờ từng một thời họ đau đầu vì cái tính kiêu căng của cả hai mà giờ lại lấy đứa con gái khác xa trí tưởng tượng của họ.
-Mây nguời mừng thì mừng nhưng tôi thì không đồng ý đâu!
-Tôi cũng vậy!
Hai giọng nói dập tắt suy nghĩ của tất cả mọi người. Nguwoif thốt ra hai câu vô tình đó là chú của Phong và chú của Kaishito.
-Tại sao không được chứ?- Mẹ Phong bắt đầu hơi nản hai nguời này rồi đó nhưng vẫn kìm giọng nhẹ nhàng nói chuyện.
-Nghe là thấy hai đứa đó không hợp với cháu bọn tôi rồi!- Chú của Phong lên tiếng càng gây them sự bất bình nhưng nhìn mặt ông không hề sợ.
-Không hợp ở chỗ nào chứ hả? Hai người nói xem?-Ông Dương phản khánh lại.
-Đầu tiên: thong tin về ba mẹ cho thấy họ không phải là nguời có trách nhiệm. Dám bỏ con cái một mình mà vì sự nghiệp mà đi công tác! –Chú của Kaishito giúp bạn mình.
-Cái thứ hai: mẹ truyền con nối, cha nào con nấy. Ba mẹ vậy sao tin tưởng hai đứa con gái đó có giáo dục, nề nếp, đàng hoàng? –Chú của Phong them ý.
-Chấn Hùng!!
-Dosu – san!!
Có vẻ như sự nhẫn nhịn đã quá mức khiến ông Dương và ông Daisuke la lên tên bạn mình rồi phóng tới như bay vặn cổ áo của hai người họ. Gần nửa đời người rồi mà sức họ vẫn tốt như xưa đúng là mấy nguwoif khác thường mà!
Mẹ Phong và mẹ Kaishito điếng hình khi chồng mình đúng vũ lực khống chế bạn than họ nhưng mà một phần ông Hùng và ông Dosu cũng quá đáng!
-Mấy anh thôi đi!-Mẹ Kaishito hét lên ( già rồi mà giọng vẫn tốt như thường!)
-Hai nguời không đồng ý nhưng tụi này đồng ý! Bọn này là cha mẹ của chúng cơ mà!- Mẹ Phong một mực bảo vệ hai người con gái mà hai đứa con trai họ yêu thương, sẵn sang hi sinh là Huyệt Anh và Mamako.
-Vậy thì cùng lắm cho bọn này biết lí lịch về hai đứa con gái đó đi!- Ông Hùng không ề sợ hãi, điềm tĩnh nói đến phát sợ ( Chú của Kaishito cũng dữ ha!!!)
- Phong thì đang quen với một cô gái tóc vàng- nâu có mẹ là Việt và ba là gốc Nhật! –Ông Dương.
-Còn Kaishito thì quen với một cô nàng tóc đen- nâu,mẹ là Việt còn ba là Tàu-Việt! – Ông Daisuke.
-Sao nghe tả giống như là… - Mẹ Phong nghe xong thì mặt níu lại cực kì. Ngay cả mẹ Kaishito cũng vậy.
Ai bà chỉ là biết về thong tin ba mẹ hai đứa thôi còn thong tin về Huyệt Anh và Mamako chỉ có chồng họ biết. Nghe tả thì khiến những nguwoif còn lại hơi suy nghĩ đăm chiêu một chút vì…
-Nghe rất giống như con gái của hai nguời đúng không?-Ông Dương nhếch miệng, tay vẫn đang cầm lấy cổ áo của bạn mình.
-Có hai đứa con gái nào mà sở hữu hai màu tóc mà có sẵn khi mới sinh ra mà không hề nhuộm mà thong tin ba mẹ của hai bé đó rất giống gia đình của hai người đấy!- Tới lượt ông Daisuke mạnh miệng nói.
Mẹ hai chàng hoàng tử cũng điếng hình. Mọi chuyện khá phức tạp một chút:
·Bốn người này là bạn than từ nhỏ thì ai cũng nghĩ rằng Dosu than nhất với Daisuke còn Chấn Hùng than nhất với Hoàng Dương vì chung ngôn ngữ dễ hơn nhưng thật ra Dosu than nhất với Chấn Hùng còn Daisuke than nhất với Dương.
·Mẹ Phong và Mẹ Kaishito hồi đó đúng là rất than với nhau nhưng kể từ khi gặp ân nhân của họ ( vợ của Chấn Hùng và vợ của Dosu) thì mẹ Phong cực than với vợ Dosu còn mẹ Kaishito thì thân với vợ Chấn Hùng.
·Gia đình của ông Daisuke và Hoàng Dương thì sinh con trai là Kaishito và Phong; còn gia đình Chấn Hùng và Dosu sinh con gái thì giwof vẫn là ẩn số vì hai tên này chả nói gì đến ngay cả hai người vợ của họ giwof cũng mất tích.
·Mẹ Phong hứa với vợ Dosu rằng sau này sẽ gả con trai của bà với con gái ân nhân mình. Bên mẹ Kaishito và vợ Chấn Hùng cũng thế.
·Nhưng mà bốn đứa trẻ không được giwosi thiệu với nhau vì ba mẹ đều phải để con ở lại mình để qua Nhật công tác. Nói chung rằng Kaishito và Phong có được giwois thiệu chung vớ nhau nên là bạn thân từ đó tới giờ. Còn hai đứa con gái vẫn là ẩn số.
·Một lần cả gia đình hai chàng hoàng tử về Việt Nam để kiếm hai đứa con gái thất lạc của gia đình ân nhân mình thì bên Kaishito thì cho Hoa Âm chính là con gái của Chấn Hùng. Bên Phong thì kiếm không ra nhưng lại nghe có nguwoif xin mai mối Hoa cho Phong nên cũng đồng ý.
-Tụi tôi không có vợ! – Chấn Hùng nhẹ nhàng gạt tay Hoàng Dương.
-Và càng không có con gái để làm dâu cho con trai nhà mấy người!-Dosu cũng thế.
Hai người chú lại đi vào phòng thư viện để vừa nhâm nhi tách trà vừa đọc sách.
Bốn nguwoif còn lại nhìn họ mà xót xa. Thật sự thì đúng hai nguwoif đó quá đáng cực kì nhưng mà trong lòng hai nguwoif đó phải nói cũng đau khổ cực kì khi thốt ra hai câu vô tình đó. Qúa khứ vẫn còn bám lấy họ khiến họ không thể tha thứ cho vợ mình và không hciuj thừa nhận đó là con gái họ.
(Chương này có vẻ không hay và thắc mắc thì tác giả hiểu vì nó khá bí ẩn! Nhưng nếu độc giả đọc hết cuốn truyện thì quay qua đọc lại chương này sẽ hiểu rõ hơn ban đầu nhé! Nên mong đừng ném gạch chương này J )
Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã - Mộng Huyền Vũ