Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2391: Thái Cổ Cự Thạch Nhất Tộc (1)
ừ, chỉ cần không phải là ma chủ Thiên Ma xuất thế, cho dù đám người kia trở thành khôi lỗi của hắn thì cũng không tạo ra được bao nhiêu sóng gió.
Giang Trần khinh thường nói.
- Ngươi nghĩ như vậy sao?
Thần điểu Chu Tước như cười như không nói.
- Ngươi nghĩ như vậy thì đã đánh giá quá thấp năng lực của Thiên Ma nhất tộc rồi.
- Thiên Ma nhất tộc, thủ đoạn cao thâm mạt trắc. Được Ma công chỉ điểm, đạt được Ma công gia trì, một tu sĩ nhân loại, thực lực thậm chí có thể tăng vọt tới năm ba lần. Nếu như nhận được huyết mạch Ma tộc mà nói, thực lực càng có khả năng tăng vọt gấp mười lần. Những cường giả đế cảnh kia một khi đạt được huyết mạch Ma tộc, trong ngắn hạn càng có thể đột phá Thiên Vị. Dùng nội tình hiện tại của cương vực nhân loại các ngươi, cho dù là đối mặt với một đám khôi lỗi Ma tộc, các ngươi cảm thấy mình có mấy thành nắm chắc đối kháng đây?
Thần điểu Chu Tước khẽ thở dài, nói tiếp:
- Không thể tưởng tượng được, Ma chủ Thiên Ma này cuối cùng không phải là thất phu, mà là Ma chủ kiêu hùng, biết lâu dài a.
Giang Trần nghe vậy cũng biết thần điểu Chu Tước nói đúng.
Những tu sĩ nhân tộc này nếu như quả thực được ban cho huyết mạch Thiên Ma, trong thời gian ngắn thực sự có thể có khả năng đột phá Thiên Vị.
Nếu như là vậy, vậy đối với cương vực nhân loại mà nói, tuyệt đối là một hồi đại nạn.
Dù sao những tu sĩ nhân tộc này, đối với cương vực nhân loại quá mức quen thuộc. Bọn chúng trở thành khôi lỗi của Ma tộc, lực phá hoại còn hơn Ma tộc chính quy một chút.
Một địch nhân không biết chi tiết của ngươi, cho dù ngươi đánh không lại hắn, cũng còn có khả năng quần ẩu nhau.
Thế nhưng nếu đổi lại là một địch nhân hiểu rõ ngươi, nếu như ngươi đánh không lại hắn, chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
- Giang Trần thiếu chủ, tình huống bên kia thế nào.
Tuy rằng Thiếu Dương đại đế cũng có thể nhìn thấy bên kia là một mảnh sương mù màu đen che chắn, chỉ là hắn không biết rõ được sự việc bên trong.
- Những hỗn đản đầu nhập vào ma chủ Thiên Ma kia đang tiếp nhận Ma chủ Thiên ma truyền Ma công. Tình huống rất là không ổn.
Giang Trần đối với Thiếu Dương đại đế này cũng không dấu giếm.
- Vậy nên làm thế nào mới tốt?
Thiếu Dương đại đế biến sắc.
Giang Trần cũng không có trả lời, mà ánh mắt ngưng trọng nhìn qua phía cung điện Thánh Nhất tông kia. Tà Ác kim nhãn của hắn tập trung ở trên tám pho tượng được đặt ở bên ngoài cửa cung điện.
- Chu Tước tiền bối, tám pho tượng ở cửa ra vào thánh địa của Thánh Nhát tông này rốt cuộc có huyền cơ gì?
Thứ Giang Trần còn quan tâm hơn chính là tám pho tượng này.
Thần điểu Chu Tước có chút ngoài ý muốn, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi nhìn ra huyền cơ gì sao?
Tuy rằng Giang Trần cảm giác được tám pho tượng kia không tầm thường. Thế nhưng cụ thể có huyền cơ gì, trong lúc nhất thời ba khắc hắn cũng không tìm hiểu được thấu.
Nhưng mà tám pho tượng này cùng với tám pho tượng điêu khắc mà lúc trước hắn đạt được, trừ tỉ lệ lướn nhỏ không đồng đều ra, chi tiết ở các phương diện khác đều hoàn toàn nhất trí.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Giang Trần chú ý tám pho tượng kia tới vậy.
- Tiền bối, ta cảm thấy tám pho tượng này ẩn chứa uy năng lớn lao. Nó không hẳn chỉ để bài trí bình thường.
Giang Trần thăm dò, nói.
Thần điểu Chu Tước có chút phức tạp mở miệng nói:
- Tám pho tượng kia ngay cả chưởng giáo Thánh Nhất tông năm đó cũng không có cách nào nói rõ ràng. Thánh địa Thánh Nhất tông này nghe nói thời kỳ viễn cổ, tông chủ đời thứ nhất của Thánh Nhất tông vận dụng đại thần thông, kiến tạo chỗ Thánh địa này. Mà tám pho tượng kia, bắt đầu từ thời đại đó đã đứng sừng sững ở đó. Theo điển cố của Thánh Nhất tông nói, đó là sinh linh cường đại của Thần Thánh cự thạch nhất tộc trong hoang cổ. Từ thời hoang cổ, Thần thánh cự thạch nhất tộc gặp tai họa ngập đầu. Tông chủ đời thứ nhất của Thánh Nhất tông lợi dụng bí pháp, thu tám sinh linh Thần thánh cự thạch nhất tộc.Đem thần hồn, khí lực của bọn họ tách ra. Tám pho tựng này hẳn là khí lực của cự thạch nhất tộc. Nhưng mà thần hồn của bọn họ đã bị đánh rơi. Cho nên tám pho tượng này hẳn là khí lực của sinh linh Cự thạch nhất tộc, bất quá không có thần hồn mà thôi.
- Còn có chuyện như vậy sao?
Giang Trần nghe vậy tim đập thình thịch. Hắn lập tức từ trong trí nhớ tiền thế tìm kiếp trí nhớ về cự thạch nhất tộc kiếp trước.
Cự thạch nhất tộc, trong Chư Thiên thế giới cũng là tồn tại hi hữu. Huyết mạch tộc này cực kỳ hi hữu, nhưng mà sức chiến đấu của nhất tộc này lại có thể nói là kinh người.
Nếu như không phải là huyết mạch nhất tộc này quá mức nghịch thiên, cũng không bị chủng tộc khác ghen ghét.
Nhưng mà bất luận chủng tộc cường đại nào đều có chỗ thiếu hụt của bản thân. Cự thạch nhất tộc này cũn giống như vậy. Bọn họ giống như Ma tộc, năng lực sinh sôi nảy nở vô cùng yếu. Hơn nữa tiêu hao của nhất tộc này đối với tài nguyên cũng phi thường đáng sợ.
Hơn nữa sinh linh của nhất tộc này ý nghĩ tương đối đơn giản, không có nhiều âm mưu ta lừa ngươi gạt như vậy. Cho nên nhất tộc này thường xuyên biến thành tay chân cho chủng tộc khác.
Thần điểu Chu Tước thở dài nói:
- Nếu như sinh linh cự thạch nhất tộc này, thần hồn và khí lực có thể đoàn tụ, tỉnh lại. Vậy thì trước mặt cự thạch nhất tộc này, cho dù là Ma chủ Thiên Ma cũng đừng có mơ tưởng từ nay về sau đòi thoát khỏi phong ấn.
- Tám sinh linh của Cự thạch nhất tộc này mạnh mẽ như vậy sao?
Giang Trần đối với Cự Thạch nhất tộc mặc dù có chỗ lý giải, thế nhưng sinh linh của Cự Thạch nhất tộc này rốt cuộc có thực lực và chỗ nào cường đại, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Nhưng mà căn cứ theo phán đoán của hắn, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này, thực lực có lẽ không kém.
- Chẳng lẽ tám pho tượng mà ta thu được chính là thần hồn của tám sinh linh Cự Thạch nhất tộc này? Bằng không mà nói, vì sao ta có thể cảm nhận được uy năng thần thức cường đại của tám pho tượng kia?
Trong đầu Giang Trần hiện lên ý niệm như vậy, cứ như vậy ào ào trào ra, không thể kìm nén. Ban đầu ở địa phương phong ma man hoang. Giang Trần từ trong tay Thương Bình Vương kia nhận được tám pho tượng, hắn đã cảm thấy tám pho tượng này không bình thường. Giang Trần ngẫu nhiên dùng thần thức điều tra, mơ hồ còn cảm nhận được một cỗ uy năng không hiểu.
Lúc ấy Giang Trần đã cảm thấy kỳ quái, cảm thấy vì sao tám pho tượng này vậy mà lại có chấn động sinh mạng giống như sinh linh vậy.
Loại dấu hiệu quỷ dị này cùng với lời nói của thần điểu Chu Tước, làm cho cơ hồ Giang Trần có thể xác định, tám pho tượng thần bí mà hắn thu được, hơn phân nửa có quan hệ cực lớn với tám pho tượng ngoài cung điện thánh địa kia.
Nói không chừng, tám pho tượng nhỏ này chính là thần hồn của tám pho tượng lớn này.
Thần điểu Chu Tước thấy Giang Trần trầm ngâm không nói, nó lại nói:
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên