"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2209: Không ChiếN Đã BạI
́n đã bại.
Một lát sau, Quách lão đã dẫn đại biểu của ba đại tông môn tới đây.
- Bái kiến bệ hạ.
Ba đại tông môn lần này tới đây không ngờ đều là tông chủ của ba tông. Ba đại tông chủ này có địa vị bất phàm, nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế cũng không có quỳ lạy hành lễ mà chỉ ôm quyền rồi khẽ khom người.
Động tác thi lễ đơn giản như vậy lại làm cho trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế co thắt lại một cách khó hiểu, trong lúc mơ hồ có cảm giác không quá tốt.
Bởi vì hắn phát hiện ra biểu lộ của ba đại tông chủ này đều có chút ngưng trọng. Mà động tác thi lễ rõ ràng lại mang theo ý qua loa nồng đậm.
- Ba vị ái khanh, hôm nay các ái khanh dắt tay nhau tới đây, đích thị là vì những tin đồn kia, cho nên mới cố ý tới phân ưu cho trẫm a.
Xích Đỉnh hoàng đế cười nói.
Tông chủ Xích Ly tông mở miệng trước:
- Bệ hạ, lần trước chuyến đi Băng Vân sơn mạch kia, Xích Ly tông ta nguyên khí đại thương. hôm nay lại là lúc rối loạn. Xích Ly tông ta cảm thấy nguy cơ trùng trùng, số mệnh lung lay sắp đổ. Bởi vậy định đóng cửa sơn môn, bế tông trăm năm. Cho nên mới tới đây nói một tiếng với bệ hạ.
- Cái gì? Phong tông trăm năm?
Trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế trầm xuống, giống như có một cái chùy lớn nện vào ngực hắn, khiến cho sắc mặt hắn bắt đầu trắng bệch.
- Đúng vậy.
Biểu lộ trên mặt tông chủ Xích Ly tông không sợ hãi, không gợn sóng. Đối mặt với ánh mắt như ăn thịt người của Xích Đỉnh hoàng đế cũng không vui mừng, cũng không sợ hãi.
- Bệ hạ, Thiên Ưng tông ta cũng giống vậy, lần trước biến cố xảy ra ở Băng Vân sơn mạch, Thiên Ưng tông ta cũng nguyên khí đại thương. Vì vậy cũng định phong tông một trăm năm, không hỏi tục vụ.
- Vạn Phật tông ta vốn không tranh quyền thế, hôm nay bên ngoài lại phong vân dậy sóng, Vạn Phật tông ta chỉ là tông môn tam phẩm, vô lực tham dự vào vòng xoáy kia. Bởi vậy định phong tông hai trăm năm, không tranh quyền thế.
Vị tông chủ của Vạn Phật tông càng thêm hung ác, trực tiếp phong tông hai trăm năm.
Xích Đỉnh hoàng đế thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn còn tưởng rằng ba đại tông môn này tới là vì muốn phân ưu với hắn. Thế nhưng không ngờ ba gia hỏa này lại tới chào từ biệt.
Nói trắng ra là phủi sạch quan hệ.
Cũng có thể nói là ba đại tông môn này đã nhìn ra thế cục vi diệu, định vứt bỏ hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc, vứt bỏ hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc mà đi.
- Ba vị, các ngươi thương nghị trước rồi sao? Một người không dám tới, bởi vậy ba nhà liên hợp lại, muốn ra oai phủ đầu với trẫm sao?
Ngữ khí của Xích Đỉnh hoàng đế tràn ngập sự bất mãn.
- Không dám, chúng ta đều là con dân của bệ hạ, không dám ra oai phủ đầu với bệ hạ.
Tông chủ Xích Ly tông không kiêu ngạo không xiểm nịnh nói:
- Hừ, hay cho một câu con dân của trẫm. Con dẫn của trẫm thì sao lại là kẻ bấp bênh, vứt bỏ trẫm mà đi. Chẳng lẽ vì quan hệ giữa hoàng thất Xích đỉnh đế quốc chúng ta và ba đại tông môn mà các ngươi không chịu được vài tin đồn nhảm kia?
Xích Đỉnh hoàng đế giận tím mặt, nói:
- Ba tông các ngươi bình thường đều dùng tài nguyên cao cấp nhất Xích Đỉnh trung vực, hưởng thụ đãi ngộ cao cấp nhất. Thời khắc mấu chốt lại hồi báo Xích Đỉnh trung vực như vậy sao? Các ngươi làm như vậy biết ăn nói với bá tính, muôn dân trăm họ, chúng sinh trong Xích Đỉnh trung vực thế nào? Đối với những người tôn sùng các ngươi là trụ cột của Xích Đỉnh trung vực thì sao? Còn sự coi trọng của hoàng thất đối với các ngươi thường này thì sao?
Quách lão ở một bên nghe thấy lời này trong lòng âm thầm lắc đầu. Xích Đỉnh hoàng đế lúc này lại còn nói tới muôn dân bá tính.
Tông chủ Xích Ly tông cười nhạt một tiếng, nói:
- Bệ hạ, nói những lời này cũng không có ý nghĩa gì. Hưởng thụ tài nguyên cao cấp nhất XÍch Đỉnh trung vực chỉ có một nhà. Ba tông chúng ta cũng chỉ ăn một chút cơm thừa canh cặn mà thôi. Còn nữa, ba tông môn chúng ta cần gì phải quan tâm tới bá tính, muôn dân trăm họ chứ? Đây hẳn là chức trách của bệ hạ mới đúng.
- Đúng vậy, bệ hạ coi trọng đối với tam tông chúng ta. Lần trước ở Băng Vân sơn mạch chúng ta nghe nói tất cả chuyện kia đều là ván cờ mà hoàng thất bố trí, là vì muốn ra oai phủ đầu với tam tông chúng ta. Diệt không ít nhân mã của tam tông chúng ta. CHuyện này bệ hạ tới bây giờ còn chưa giải thích với chúng ta a.
Nói tới việc này, trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế càng thêm giận dữ:
- Nói láo, đệ đệ Chiêu Thân vương của trẫm cũng vẫn lạc trong Băng Vân sơn mạch, lại dám nói là ván cờ mà trẫm bố trí sao? Các ngươi nghĩ thực là hay a.
- Được rồi, chuyện này không nói tới nữa. Lúc trước xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, bệ hạ đã từng nói với chúng ta, mỗi một tông đều nhận được một gốc linh dược Thiên cấp, bệ hạ có thực hiện không?
Việc này lại là một chỗ bẩn của Xích Đỉnh hoàng đế.
- Các ngươi cho rằng trẫm cố ý không để cho các ngươi sao? Đó là bởi vì căn bản không nhận được linh dược Thiên cấp từ Đan Kiền Cung.
Xích Đỉnh hoàng đế được linh dược Thiên cấp, chỉ là số lượng căn bản không đủ để phân cho ba nhà, mỗi nhà một gốc.
- Ha ha, hiện tại bệ hạ muốn nói thế nào cũng được. Ngày đó xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, ba tông chúng ta một chút chỗ tốt cũng không có. Hôm nay lại muốn chúng ta gánh vác chuyện kia, như vậy cũng không quá công bằng a.
- Đúng vậy, thiên hạ nào có đạo lý nào như vậy? Chỗ tốt không có, một khi gặp tai họa lại muốn cùng nhau gánh chịu? Ba tông chúng ta cũng không có bổn sự này, đi ngăn cản lửa giận của Lưu Ly vương thành.
Tông chủ ba tông thấy Xích Đỉnh hoàng đế xé rách da mặt, bọn họ cũng không ngại xé theo.
Nói trắng ra bọn họ đã sớm nhìn thấu Xích Đỉnh hoàng đế. Đơn giản chỉ là muốn bảo vệ địa vị thống trị của mình, muốn ba tông bọn họ đi làm bia đỡ đạn cho hắn ta.
Ba đại tông môn cũng không ngốc. Chuyện lần kia bọn họ rất may mắn không có tham dự. Hôm nay có cơ hội phủi sạch này, tự nhiên bọn họ sẽ lập tức phủi sạch quan hệ, phong tông tự thủ mới là vương đạo.
Xích Đỉnh trung vực này cho dù có đổi chủ, cũng không liên quan tới bọn họ. Dù sao cũng chỉ là đổi một chủ tử mà thôi, nói không chừng còn có tiền đồ hơn.
Yến gia này thống trị Xích Đỉnh trung vực lâu như vậy, cũng không mang tới bao nhiêu phúc lợi cho Xích Đỉnh trung vực. Ba đại tông môn là trụ cột của đế quốc, những năm qua cũng không có phát triển gì thêm.
Ngự Xích Đỉnh hoàng đế có cảm giác đau thắt, trong mắt hiện lên sát cơ.
Chỉ là ba đại tông chủ này cũng không phải thiện nam tín nữ gì, bất luận một ai đều có thực lực không chênh lệch với người làm hoàng đế như hắn là bao.
Ba người liên thủ, ngay cả đại hội hoàng cung này cũng có thể xông vào một lần. Nếu như hạ lệnh truy sát, vạn nhất để cho bọn họ chạy đi. Khiến cho ba đại tông môn cùng nhau vây công hoàng thất, đó chính là cục diện ngọc đá cùng tan a.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên