A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2205: KiếM Chỉ Cố Thổ (1)
́m chỉ cố thổ. (1)
Nếu muốn Hạo Thiên đại đế hạ quyết tâm không chết không thôi với Bất Diệt Thiên Đô, hắn nhất định sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy. Hắn là kiêu hùng, tự nhiên không muốn làm đầy tớ cho Lưu Ly vương thành.
Nhưng mà nếu như chỉ là kiềm chế đội ngũ của Bất Diệt Thiên Đô, cũng không phải là việc khó. Dù sao bản thân Cửu Dương Thiên Tông vẫn còn mạnh hơn Bất Diệt Thiên Đô một chút.
Điểm mấu chốt nhất chính là còn có một khỏa Tùng Hạc đan làm thù lao. Đây là thứ khiến cho Hạo Thiên đại đế động tâm nhất.
Nhất là loại đan dược này căn bản không có khả năng sản xuất số lượng lớn, ngay cả bản thân Giang Trần hiên tại cũng không có quá nhiều, bởi vậy có thể thấy được loại đan dược này hi hữu tới cỡ nào.
Hai người lại bàn thêm chi tiết, thương lượng một phen, sau khi quyết định mọi thứ rồi mới rời khỏi hậu sơn.
Trở lại trọng địa tông môn, Hạo Thiên đại đế tự mình sắp xếp cho Giang Trần và bốn đại đế vào ở trong biệt viện đại đế, quy cách tiếp đãi đã không thể siêu việt hơn nữa.
Nhìn thấy Hạo Thiên đại đế coi trọng Giang Trần thiếu chủ như vậy, những người kia của Cửu Dương Thiên Tông cũng sợ hãi thán phục không thôi. Đồng thời cũng âm thầm đổ mồ hôi thay cho Thần Lôi trưởng lão và Vu Cống trưởng lão.
Luyện chế phi kiếm, dựa theo ý tứ của Hạo Thiên đại đế, ít nhất cần bảy ngày. Nhiều thì cần nửa tháng.
Giang Trần đưa ra yêu cầu, toàn bộ quá trình hắn phải tự mình tham dự.
Hạo Thiên đại đế vốn muốn cự tuyệt, thế nhưng thái độ của Giang Trần lại vô cùng kiên quyết.
Rơi vào bước đường cùng, Hạo Thiên đại đế cũng chỉ có thể đồng ý. Cuối cùng luyện khí nhất đạo này cũng không phải dễ bị học trộm như vậy.
Mười hai ngày sau, cánh cửa trận pháp luyện khí của Cửu Dương Thiên Tông ầm ầm mở ra. Hạo Thiên đại đế mang theo vẻ mỏi mệt đi ra ngoài.
Miệng còn sợ hãi than:
- giang thiếu chủ, mười mấy ngày nay, ngươi làm ta mệt mỏi tới gần như chết ngất a. Nhưng mà bổn đế càng sợ hãi hơn là không ngờ Giang thiếu chủ ở phương diện luyện khí nhất đạo lại có tài nghệ như vậy.
- Ha ha, Hạo thiên tông chủ đã quá đề cao ta rồi.
Giờ phút này trong lòng Giang Trần cao hứng không thôi. Lần này luyện khí, tuy rằng quá trình vô cùng vất vả. Thế nhưng thu hoạch lại cực lớn.
Bộ phi kiếm này đã được luyện chế thành công, tâm ý viên mãn.
Hơn bốn trăm cân Thiên Vẫn Chân thiết linh chủng hoàn toàn dung nhập vào trong chín chín tám mươi mốt thanh phi kiếm. Mỗi một thanh phi kiếm hàm lượng đều mười phần, đạt tới trạng thái hoàn mỹ.
Cũng may Cửu Dương Thiên Tông có một trận pháp luyện khí thượng cổ, bằng không mà nói, chỉ dựa vào kỹ nghệ của con người, cho dù là loại đại đế đỉnh cấp như Hạo Thiên đại đế cũng tuyệt đối không có cách nào hoàn thành lần luyện khí này.
Điều khiến cho Hạo Thiên đại đế không ngờ tới nhất chính là sử dụng trận pháp luyện khí thượng cổ này, Hạo Thiên đại đế hắn cũng có chút lực bất tòng tâm, thế nhưng mà Giang Trần này vào thời khắc mấu chốt rất nhiều lần đưa ra đề nghị tinh diệu cho hắn, làm cho hắn nhiều lần ở thời khắc mấu chốt có được đột phá ở phương diện kỹ thuật.
- Giang thiếu chủ, cũng không phải bổn đế khen ngợi ngươi. Người ta đều nói Chân thiếu chủ tài hoa hơn người, không thể tưởng tượng được ở phương diện luyện khí nhất đạo lại có tài nghệ như vậy. Giang thiếu chủ, phần nội tình này khiến cho bổn đế triệt để bội phục.
Những lời này của Hạo Thiên đại đế là phát ra từ tận đáy lòng. Khi hắn nói tới đây trong lòng còn vô cùng khiếp sợ. Một thiên tài trẻ tuổi, thiên phú không ngờ lại có thể đạt tới trình độ đáng sợ như vậy.
Loại người này thực sự là người mà Cửu Dương Thiên Tông có thể là địch hay sao?
Hạo Thiên đại đế suy nghĩ một lát, cảm thấy da đầu mình run lên. Hắn đã hạ quyết tâm, nếu như không có mười phần nắm chắc thì tuyệt đối không thể là địch với kẻ này.
Nhận được kết quả mình muốn, Giang Trần cũng không định ở lại Cửu Dương Thiên Tông quá lâu.
Ngày hôm sau Giang Trần liền cáo từ Cửu Dương Thiên Tông, Hạo Thiên đại đế biết không giữ lại được cho nên tự mình đưa tiễn Giang Trần ra ngoài sơn môn.
- Giang thiếu chủ, bổn đế không tiễn xa nữa. Đại môn Cửu Dương Thiên Tông luôn rộng mở với Giang thiếu chủ, nếu như rảnh rỗi Giang thiếu chủ có thể tới ngồi chơi một lát a.
- Ha ha, đương nhiên là vậy. Hạo Thiên tông chủ, đừng quên ước định giữa ta và ngươi. Trong vòng mười năm ta nhất định sẽ thực hiện.
Giang Trần khoát tay mang theo bốn đại đế nhẹ nhàng rời đi.
Nhìn Giang Trần biến mất trong tầm mắt, Hạo Thiên đại đế thật lâu không nói gì. Mãi một lúc lâu sau mới than nhẹ một tiếng:
- Cương vực nhân loại xuất hiện loại thiên tài này, chỉ sợ thế cục mấy ngàn năm qua sẽ biến đổi.
Ngữ khí của Hạo Thiên đại đế vô cùng phức tạp, ngẩng đầu nhìn lên trời, nhìn qua mây bay trên đỉnh đầu, trong lúc nhất thời cảm khái không thôi.
Thượng Quan Viêm Khanh phụ họa:
- Kẻ này đáng sợ nhất ở chỗ dường như hắn toàn tài, các loại lĩnh vực không có hạn định. Nhất định là người sáng tạo ra thời thế. nếu như Cửu Dương Thiên Tông ta là địch với thiên tài bực này, tuyệt đối là hành động không có lý trí.
Hạo Thiên đại đế thận trọng gật đầu:
- Đi mời Thần Lôi Thái thượng trưởng lão và Vu Cống Thái thượng trưởng lão tới nghị sự.
Trên Liệt Dương điện chỉ có một mình Thần Lôi Thái thượng trưởng lão dự. Vu Cống Thái Thượng trưởng lão đã bế quan.
Hạo Thiên đại đế lại nói:
- Tây Môn Thái thượng trưởng lão, Lữ Nguyên Thái thượng rưởng lão, các ngươi đi mời Vu Cống Thái thượng trưởng lão tới đây. Nói là lệnh của bổn đế, trừ phi hắn bế sinh tử quan, xuất quan sẽ chết. Nếu không thì lập tức tới cho bổn đế.
Có thể nhìn ra được thái độ của Hạo Thiên đại đế vô cùng kiên quyết.
Tất cả cao tầng của Cửu Dương Thiên Tông đều nghiêm túc trong lòng.
Vu Cống Thái thượng trưởng lão rốt cuộc cũng không thể nào tránh được, chỉ có thể từ trong bế quan đi ra.
- Tông chủ, Vu Cống có tội, xin nhận tội.
Vu Cống Thái thượng trưởng lão vừa mới tiến lên đã vội vàng phủ phục trên mặt đất, nói.
Thần Lôi Thái thượng trưởng lão bỗng nhiên đứng lên nói:
- Tông chủ, ngươi muốn trả thù lão phu thì cứ ra tay, thế nhưng muốn ta cầu xin tha thứ thì nằm mơ.
Hạo Thiên đại đế lạnh lùng nhìn qua Thần Lôi và VU Cống:
- Nhị vị đều là cánh tay đắc lực của Cửu Dương Thiên Tông, là người xưa nay bổn đế vô cùng tin cậy. Ngày đó các ngươi ngăn lại trước sơn môn, tâm tình của các ngươi bổn đế có thể hiểu. Hành vi của các ngươi cũng nằm trong quyền hạn của các ngươi. Tuy rằng bổn đế phẫn nộ, thế nhưng cũng không vì vậy mà trả thù. Hôm nay bổn đế gọi các ngươi tới là muốn nói cho các ngươi biết một việc.
- Cũng mong nhị vị nhớ kỹ, Cửu Dương Thiên Tông từ hôm nay sẽ là bằng hữu chứ không phải là địch với Giang Trần kia. Cao thấp Cửu Dương Thiên Tông phải một lòng, hiệu lệnh do bổn đế ra. Nếu như ai lại mượn chuyện này gây chuyện thị phi, gây phiền phức cho Cửu Dương Thiên Tông ta thì sẽ là tội nhân của bổn tông. Đến lúc đó chớ trách bổn đế vô tình.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên