Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2137: Khiếp Sợ, Khiếp Sợ! (1)
ho nên, rất nhiều tán tu, trong đầu đối với bảo vật của mình đến cùng thuộc về cấp bậc gì, cũng không quá xác định.
Ngoại trừ số ít tán tu ra, đại bộ phận tán tu có bảo, đều thuộc về loại tỉnh tỉnh mê mê, đối với bảo vật của mình cũng không xác định.
Bảo vật cấp hai, tổng cộng có 52 kiện.
Mỗi một kiện tuyên bố ra, đều tăng thêm giới thiệu tương đối kỹ càng, để cho mọi người biết rõ vì cái gì bảo vật này sẽ là cấp hai.
Như thế liên tục không ngừng, bảo vật cấp hai cũng hoàn tất.
- Tốt rồi, trước chúc mừng những kẻ có được bảo vật cấp hai. Chúng hoàn toàn chính xác có giá trị không nhỏ. Đương nhiên, chúng ta càng muốn chúc mừng kẻ có được những bảo vật phía sau. Bất luận vật nào trong chúng, đều có giá trị cực lớn. Người có được chúng, đều là người may mắn.
Giang Trần nói chuyện, làm những tán tu còn không có chứng kiến bảo vật của mình công nhiên bày tỏ ra, cả đám đều mở cờ trong bụng.
Bất quá lúc này, bọn hắn đều không dám lộ ra biểu lộ cuồng hỉ gì. Bọn hắn cũng lo lắng, vạn nhất bị người bên cạnh nhìn thấy, nói không chừng quay đầu lại liền gặp nguy hiểm rồi.
Cho nên, dù trong nội tâm lại cuồng hỉ, biểu hiện ra cũng phải làm bộ bình tĩnh tự nhiên, không lộ dấu vết nào.
Với tư cách tu sĩ, năng lực khống chế cảm xúc vẫn phải có.
- Phía dưới, chúng ta bày ra hai mươi mốt kiện bảo vật cấp một. Mỗi một kiện, đều tương đương với Thiên cấp Linh dược. Đều có được giá trị cực lớn.
- Kiện thứ nhất, Tử Vân Phong Bào, mặc bào này, có thể làm cho tốc độ tăng lên sáu bảy thành. Nếu như vận dụng tốt, thậm chí có thể làm cho tốc độ gấp bội…
- Kiện thứ hai, Xích Tham Kim, kim loại quý, bảo vật luyện khí...
- Kiện thứ ba...
Giang Trần mỗi lấy ra một kiện, đều sẽ giới thiệu lai lịch, công dụng, cùng với tên tuổi của bảo vật phi thường kỹ càng.
Công nhiên bày tỏ có lý có cứ như vậy, cũng làm cho tất cả mọi người tin phục.
Những tán tu có được bảo vật kia, mỗi một cái đều mở cờ trong bụng. Trong lòng âm thầm may mắn, may mắn mình cất kỹ, không có qua loa bán đi. Nếu không đây chính là thiệt thòi lớn rồi.
Khá tốt khá tốt, lần này tới Lưu Ly Vương Thành, tới tham gia Long Hổ Phong Vân Hội. Nhờ có Chân thiếu chủ phúc hậu, tuệ nhãn thức châu a.
Trong lúc nhất thời, những tán tu này đối với Chân thiếu chủ, đối với Lưu Ly Vương Thành hảo cảm đều tăng gấp đôi.
Mà những tán tu không có tham dự giám bảo kia, nghe đến danh tự cùng lai lịch công dụng của mấy bảo vật này, cũng có chút hưởng thụ, rất có cảm giác tăng kiến thức, nhao nhao cảm thấy chuyến đi này không tệ.
Hai mươi mốt kiện bảo vật cấp đương, Giang Trần đều phi thường kỹ càng, kiên nhẫn giới thiệu, công nhiên bày tỏ một lần.
- Chư vị, đây là hai mươi mốt kiện bảo vật cấp một. Lần nữa chúc mừng các ngươi. Còn tất yếu cường điệu một điểm là, bảo vật cấp một này, là năm người chúng ta đạt thành ý kiến. Tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sai lầm, có thể cam đoan trăm phần trăm.
Giang Trần nói, lại một liều thuốc trợ tim, làm cho những kẻ có được kia càng hưng phấn không thôi.
Hoàn tất bày tỏ bảo vật cấp một. Còn lại ba kiện, đó chính là siêu phẩm bảo vật rồi. Đây mới là Minh Châu trên vương miện, là trọng đầu hí của lần giám bảo này.
Giang Trần cười nói:
- Còn có ba vật, ta đoán chừng cũng là ba kiện bảo vật mà mọi người chú ý nhất. Ở chỗ này, Bổn thiếu chủ chúc mừng kẻ có được ba kiện bảo vật kia. Bởi vì ba kiện bảo vật này, ở bản thiếu chủ xem ra, giá trị viễn siêu bảo vật cấp một.
- Đương nhiên, ở trên ba kiện siêu phẩm bảo vật này, năm người chúng ta chưa hoàn toàn đạt thành nhất trí. Có chút tình huống, cũng phải nói rõ cho mọi người.
Lập tức, Giang Trần đem cách nhìn khác nhau giữa hắn cùng Đông Diệp Đại Sư nói một lần.
Đây là trước kia bọn hắn ước hẹn, phải nói rõ cho mọi người.
- Đông Diệp Đại Sư, vì tỏ vẻ công chính, các ngươi cũng nói vài lời a.
Giang Trần cũng không có chuyên quyền độc đoán, mà đem quyền nói chuyện chuyển cho bọn người Đông Diệp Đại Sư.
Đông Diệp Đại Sư ở trong bốn người, bối phận cùng thực lực kỳ thật là thấp nhất. Hắn cũng không dám mở miệng trước, mà nhìn về phía ba người khác.
Tỉnh Trung Đại Đế lớn tuổi nhất, cười nói:
- Vậy lão phu da mặt dầy trước nói vài lời a. Ba vật này, lão phu chỉ biết bọn nó là đồ tốt, nhưng tốt chỗ nào, lại là Chân thiếu chủ giải thích nghi hoặc cho lão phu. Lão phu tin tưởng nhân phẩm cùng năng lực của Chân thiếu chủ. Cứ như vậy.
Hàn Thiên Chiến gật gật đầu:
- Cách nghĩ của Hàn mỗ cùng Tỉnh Trung Đại Đế không sai biệt lắm.
Tố Hoàn Chân cũng mỉm cười nói:
- Ánh mắt của Chân thiếu chủ, bổn viện chủ tin phục.
Đến phiên Đông Diệp Đại Sư, hắn than nhẹ một tiếng:
- Vừa rồi ba vị đạo hữu đã nói không sai biệt lắm, bần tăng cũng tin tưởng năng lực cùng ánh mắt của Chân thiếu chủ. Trong đó siêu phẩm bảo vật bài danh thứ hai, bần tăng không có ý kiến gì. Bảo vật bài danh thứ ba, bần tăng trải qua Chân thiếu chủ chỉ điểm, cũng đã tin. Về phần siêu phẩm bảo vật xếp thứ nhất, bần tăng hoàn toàn không có mạch suy nghĩ, cho nên giữ lại cái nhìn. Bất quá, Chân thiếu chủ nói, hắn sẽ gánh chịu hết thảy hậu quả. Nếu như hắn xem xét có vấn đề, hắn nguyện ý dùng giá trị của siêu phẩm đệ nhất, thu mua bảo vật này.
Đông Diệp Đại Sư rất thành thật, đem tin tức bọn họ thương nghị, một năm một mười nói ra.
Giang Trần cười cười:
- Chính như Đông Diệp Đại Sư nói, siêu phẩm bảo vật này, mọi người tồn tại tranh luận là bình thường. Vì tỏ quyết tâm của Bổn thiếu chủ, mặc dù cuối cùng xem xét sai lầm. Kết quả cũng do Bổn thiếu chủ đến gánh chịu. Ta sẽ dùng giá trị của siêu phẩm bảo vật đến thu mua hoặc là giao dịch ba kiện bảo vật kia. Bất quá lúc này, Bổn thiếu chủ muốn trước giới thiệu ba kiện bảo vật kia thoáng một phát.
Trên thực tế, bây giờ mọi người đối với Chân thiếu chủ là tin không nghi ngờ. Tỉnh Trung Đại Đế, Hàn Thiên Chiến, Tố Hoàn Chân, ba đại nhân vật kia đều ủng hộ Chân thiếu chủ, vậy liền không có quá nhiều vấn đề.
Tuy Đông Diệp Đại Sư mạnh miệng, nhưng khẩu khí kỳ thật đã nói rõ, hắn nhìn không thấu, nhưng hắn trên cơ bản vẫn là ủng hộ Chân thiếu chủ.
- Chân thiếu chủ, chúng ta tin được ngươi, ngươi nhanh bày tỏ a.
- Đúng vậy, khẩu vị của chúng ta bị ngươi treo ngược lên rồi.
- Siêu phẩm bảo vật, thế giới tán tu chúng ta thậm chí có thứ tốt bực này, thật muốn nhìn thấy a.
- Phải a? Mau mau bày tỏ, nói không chừng chúng ta cũng có? A ha ha ha.
Thật đúng là đừng nói, lần này thực đưa bảo vật lên xem xét, chỉ là một bộ phận tán tu. Khẳng định còn có tán tu chưa kịp, hoặc là dứt khoát không có ý định đưa thứ tốt lên xem xét.
Trong tán tu, khẳng định còn có người mang trọng bảo.
Bên khu khách quý, khẩu vị của rất nhiều người cũng bị câu. Bọn hắn cảm giác, ba kiện bảo vật này, tất nhiên là giá trị liên thành.
Bằng không thì, Chân thiếu chủ cũng sẽ không nâng lên như thế.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên