Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 12
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2129: Giám Bảo Bắt Đầu (1)
iang Trần cười cười:
- Còn có vị nào nguyện ý tham dự?
Bên Nguyệt Thần Giáo, đối với khâu giám bảo này, không có thiên phú đặc biệt gì, cho nên Nguyệt Thần Giáo tam giáo chủ không có ý định gom góp náo nhiệt.
Thiên Hà cung là thế lực đáng tin của Đan Hỏa Thành, lần này bọn hắn tới tham gia, đơn giản là trên mặt mũi đi một lần, thậm chí còn có hiềm nghi dò hỏi quân tình. Đến chỉ là một trưởng lão, địa vị so với đại biểu của Nhất phẩm tông môn khác, căn bản không đủ tư cách.
Cho nên hắn cũng không có tự đòi mất mặt chủ động xin đi giết giặc, vạn nhất bị cự tuyệt, cái mặt này liền ném sạch. Hơn nữa nhiều cự đầu như vậy cũng không có xung phong nhận việc, hắn một Thiên Hà cung trưởng lão chủ động xin, nhất định sẽ trở thành chê cười.
Bên Cửu Dương Thiên Tông, bởi vì vừa mới cùng Giang Trần hòa hoãn quan hệ, mà mục đích chủ yếu của bọn hắn cũng là hòa hoãn quan hệ, đối với Long Hổ Phong Vân Hội này chuẩn bị chưa đủ, bởi vậy không dám tùy tiện tham gia.
Còn lại, chỉ có Thiên Long Phái.
Đây là một tông môn thần bí được xưng tụng có Cổ Long tộc truyền thừa, luận thực lực, tuyệt đối là số một số hai trong Nhất phẩm tông môn.
Chỉ là, tuy Thiên Long Phái cao ngạo, nhưng tựa hồ đối với khâu giám bảo này, lại không quá hứng thú.
Trong lúc nhất thời, không còn có người xung phong nhận việc.
Giang Trần cũng không bắt buộc, cười nói:
- Tốt, có bốn vị cự đầu cùng một chỗ tham gia, tin tưởng mọi người đối với khâu này càng có tin tưởng.
- Vẫn là câu nói kia, lần này giám bảo là tự nguyện. Nếu như chư vị lo lắng, Bổn thiếu chủ tuyệt không miễn cưỡng. Nếu để mắt Bổn thiếu chủ cùng bốn vị tiền bối, muốn nghiệm chứng bảo vật thoáng một phát, chúng ta tuyệt đối hoan nghênh.
Giang Trần nói rất bằng phẳng.
Lập tức vung tay lên:
- Cho chư vị một phút đồng hồ cân nhắc cùng chuẩn bị. Nguyện ý tham gia, mời đến bên kia đăng ký. Khổng Tước Thánh Sơn Vô Song Đại Đế cùng hai vị Đại Đế Hòe Sơn Nhị Tiêu, sẽ đích thân tọa trấn hiện trường đăng ký, cam đoan bảo vật của các ngươi sẽ không bị người đánh tráo, cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Giang Trần ở từng khâu, đều cân nhắc thập phần tinh tường.
Khâu báo danh này, hắn phái Mạch Vô Song cùng Hòe Sơn Nhị Tiêu đi chủ trì. Bọn họ đều xuất thân tán tu, có thể thắng được đám tán tu tín nhiệm.
Cái này ở trình độ nhất định, có thể bỏ đi rất nhiều tán tu nghi thần nghi quỷ. Để cho bọn hắn càng thêm yên tâm lớn mật tham gia.
Nói thật, lần này rất nhiều tán tu tham gia Long Hổ Phong Vân Hội, nhưng chính thức có được bảo vật, sẽ không đặc biệt nhiều.
Nhưng mà, Giang Trần tin tưởng vững chắc, chắc chắn sẽ có một ít Thương Hải di châu. Chỉ cần đào móc ra vài món như vậy, tất sẽ để cho khâu này thoáng cái rạng rỡ lên không ít.
Tán tu ở hiện trường nhiệt tình, cũng bị chậm rãi đốt lên.
Nhân số báo danh đăng ký, cũng đang không ngừng gia tăng. Vốn an bài nửa canh giờ ghi danh, nhưng vì mọi người nhiệt tình quá cao, không thể không kéo dài thêm nửa canh giờ.
Chứng kiến đám tán tu tích cực tham gia như thế, những cự đầu ngồi trên cao kia, cũng thầm bội phục Chân thiếu chủ này.
Bọn hắn không thể không thừa nhận, Chân thiếu chủ này thật đúng là có thủ bút sửa đá thành vàng. Phải biết rằng, tán tu giới là phi thường khó trao đổi, muốn để tán tu tích cực tham dự, độ khó rất lớn.
Mà Chân thiếu chủ này, lại làm được.
Khâu giám bảo này, thoạt nhìn cũng không phải thủ bút đặc biệt kinh người. Thế nhưng mà, Chân thiếu chủ này lại ngạnh sanh chơi ra trò gian trá.
Làm cho những tán tu kia buông ra lòng nghi ngờ, tham dự tiến vào, hơn nữa độ tích cực còn cao như thế.
Không thể không nói, Chân thiếu chủ này rất biết làm đại sự.
Một canh giờ ghi danh chấm dứt, vẫn có một đám tán tu muốn báo danh, chỉ tiếc thời gian hết hạn, Giang Trần liền tuyên bố:
- Chư vị, mọi người nhiệt tình, Bổn thiếu chủ hết sức kích động. Chỉ là quy tắc đã đề ra, còn tăng nửa canh giờ, tán tu bằng hữu không có đăng ký, lần này chỉ có thể nói xin lỗi. Bất quá, đại môn của Lưu Ly Vương Thành, vĩnh viễn rộng mở cho các ngươi.
Những tán tu không có báo danh kia, cũng vô cùng hối hận. Nếu như trước kia sớm đi báo danh, không lề mà lề mề, do dự, như thế nào sẽ báo không được.
Rất nhanh, những bảo vật thu thập đi lên kia, đã bị công tác thống kê ra số lượng.
Tổng cộng đạt tới 3600 kiện.
Cái này để cho Giang Trần cảm thấy rất giật mình, hắn vẫn là đánh giá thấp trình độ nhiệt tình của mọi người. Hắn vốn tưởng rằng, có thể có mấy trăm hơn một ngàn kiện bảo vật, có thể từ đó lấy ra một hai kiện bảo bối, liền đủ mánh lới rồi.
Không nghĩ tới, tổng số lại to lớn như thế.
Bởi như vậy, khâu này ra bảo bối, cơ hội không thể nghi ngờ sẽ lớn hơn rất nhiều. Trong lúc nhất thời, Giang Trần ngược lại là tràn ngập mong đợi.
- Chư vị, tất cả bảo vật, đã tụ tập ở trên này. Bổn thiếu chủ cường điệu thêm một lần. Khâu Tuệ nhãn thức châu này, hoạt động giám bảo, Bổn thiếu chủ nhất định sẽ có thái độ công chính. Tuyệt không khuyếch đại, cũng tuyệt không làm thấp đi. Nhất định sẽ chi tiết nói ra giá trị của những bảo vật này.
- Đương nhiên, muốn xem xét kỹ càng từng kiện bảo vật, hiển nhiên không thực tế. Chúng ta sẽ đem những bảo vật này quy thành năm cấp bậc. Một là cao nhất, nhiều lắm chỉ lấy ra mười kiện, sẽ không vượt qua hai mươi kiện. Cấp bậc thứ hai, nhiều lắm là 50 kiện, sẽ không vượt qua 100. Cấp ba 100 kiện, sẽ không vượt qua hai trăm. Cấp bốn cùng cấp năm, chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.
Giang Trần kỹ càng tuyên bố quy tắc giám bảo.
Thế giới Tán tu tuyệt đối có bảo vật, nhưng không thể người người đều có bảo vật. Đừng nhìn thu thập lên hơn ba nghìn kiện, chính thức có thể quy làm bảo vật loại một, tuyệt đối là thập phần thưa thớt. Thậm chí là ngàn dặm chọn một.
- Bốn vị, các ngươi cũng nói vài câu a?
Giang Trần đem câu chuyện giao cho bốn vị cự đầu kia.
Tỉnh Trung Đại Đế cười nhạt nói:
- Vậy lão phu liền nói hai câu.
- Chư vị, tên tuổi của Chân thiếu chủ, tin tưởng những ngày này, tất cả mọi người có nghe thấy rồi. Lão phu Tỉnh Trung Huy, ở tán tu giới được mọi người không bỏ, ủng hộ là một trong Lục Đại cự đầu. Lão phu chỉ muốn nói cho mọi người, lão phu đã tham gia khâu giám bảo này, nhất định sẽ làm công chính, suy nghĩ cho đồng đạo tán tu giới, sẽ không để cho bảo vật của các ngươi bị long đong, cũng sẽ không để bảo vật của các ngươi bị làm thấp. Mà lão phu rất hiểu rõ Chân thiếu chủ, cũng tin tưởng năng lực cùng nhân phẩm của hắn, tuyệt đối có thể làm cho bảo vật của mọi người, đạt được định giá xứng đáng.
Tỉnh Trung Đại Đế ở tán tu giới rất có nhân khí, càng vượt qua Vô Song Đại Đế. Hắn nói, lập tức thắng được tiếng hoan hô như sấm động.
- Hàn mỗ là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông tông chủ, cùng Chân thiếu chủ coi như là lão giao tình. Hàn mỗ không đại biểu ai, chỉ đại biểu lập trường của Thiên Kiếm Tông ta. Hôm nay khâu giám bảo này, Hàn mỗ nhất định công chính, tuyệt sẽ không có bất kỳ thiên tư, nếu như có tư tâm, Thiên Nhân vứt bỏ.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên