Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 12
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1928: Chấn Nhiếp Cường Giả Hoàng Cảnh (2)
hư vị, ta không có thời gian ở chỗ này biện luận với các ngươi. Tin hay không, tùy các ngươi. Nếu như các ngươi ở chỗ này nói suông, nói không chừng mấy canh giờ sau, chờ huyết tế hoàn thành, Ma tộc đại năng tỉnh lại, người tới chỗ này, chỉ sợ không ai có thể còn sống đi ra.
Giang Trần đang khi nói chuyện, thi triển ra Thiên Côn Lưu Quang Độn, trực tiếp phá tan vòng phòng ngự của bốn người, tốc độ cực nhanh, căn bản không cho bọn hắn có nửa điểm phản ứng.
- Các hạ dừng bước.
Ngân Sa khách bề bộn hô.
Trong lúc đó, thân hình của Giang Trần dừng lại. Đầu ngón tay điểm một cái, một đạo Bạo Tinh chỉ hóa thành sét đánh lôi đình, chém về phía Diệu công tử.
Diệu công tử phản ứng cũng cực nhanh, cây quạt trong tay quét qua, một đạo phòng ngự ngăn trở Lôi Đình chỉ lực.
- Mấy người các ngươi, đừng nghe tiểu tử này tà thuyết hoặc chúng.
Diệu công tử hổn hển, cây quạt cuốn một cái, xoáy lên một đạo Cương Phong đáng sợ, âm u hướng Giang Trần cuốn tới.
Giang Trần cười lạnh một tiếng, thi triển Thiên Côn Lưu Quang Độn lần nữa, hưu một tiếng, biến mất tại nguyên chỗ.
Đột nhiên, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhìn Giang Trần biến mất vô tung vô ảnh.
Thế nhưng mà, bên tai Diệu công tử bỗng nhiên khẽ động, cây quạt liên tục kích động, bảo hộ ở trước mặt.
Sau một khắc, thanh âm khí bạo lốp ba lốp bốp, ở trên hư không không ngừng nổ vang. Ở trước mặt Diệu công tử, từng đạo khí văn thảm thiết không ngừng nổ tung, không ngừng khuếch tán.
Diệu công tử liên tục bị đánh lén, nếu không phải thủ đoạn của hắn mạnh, chỉ sợ sớm đã nuốt hận trước công kích quỷ dị này rồi.
Từ khi Giang Trần tu luyện Thiên Côn Lưu Quang Độn, dựa vào ưu thế tốc độ, lực công kích cũng tăng lên trên phạm vi lớn.
Cái này để cho hắn ở thời điểm đối địch, có rất nhiều lựa chọn.
Nhìn bộ dạng đỡ trái hở phải của Diệu công tử, Kim Châm Mỗ Mỗ đứng ở một bên, nhíu mày nhìn qua Ngân Sa khách cùng Không Vân lão nhân:
- Chúng ta cứ như vậy nhìn xem?
Không Vân lão nhân thản nhiên nói:
- Ngươi muốn giúp bên nào?
- Chúng ta đều là Thúy Hoa Hiên chủ mời đến a.
Kim Châm Mỗ Mỗ uể oải nói. Nàng đối với Giang Trần, có một loại chống lại tự nhiên.
Nàng cảm xúc còn không có vững chắc, vô ý thức có địch ý với Giang Trần. Truy cứu nguyên nhân, tự nhiên là bởi vì kim châm của nàng bị Giang Trần thu đi a.
Nhưng Ngân Sa khách lại lắc đầu:
- Việc này thập phần quỷ dị. Địa vị của Diệu công tử, một mực là một câu đố. Dùng thân phận tán tu, muốn quật khởi nhanh như vậy, hiển nhiên là có chút khác thường. Coi như là thiên tài của đại tông đại môn, cũng không có khả năng ở ngắn ngủn vài năm xông ra tên tuổi lớn như vậy.
- Ngươi có ý tứ gì?
Kim Châm Mỗ Mỗ nhịn không được hỏi.
- Liên quan đến sự tình Ma tộc, không thể phớt lờ.
Tuy thái độ của Ngân Sa khách không rõ, nhưng hiển nhiên không có ý tứ tiếp tục cùng Giang Trần là địch.
- Cũng bởi vì tiểu tử kia nói chuyện ma quỷ? Các ngươi sẽ tin? Sự tình Ma tộc, cái kia đều là tin đồn thất thiệt a. Lúc nào nghe nói qua Xích Đỉnh Trung Vực có bóng dáng Ma tộc?
Kim Châm Mỗ Mỗ không phục.
- Sự tình Ma tộc, hiện tại cả Nhân loại cương vực, đều không có nghe nói địa phương nào có Ma tung xuất hiện. Thế nhưng mà những năm này, các nơi đều có một ít nghe đồn về Ma tộc. Còn có đến từ Hoang Man Chi Địa, trước đây ít năm, cũng có một đám lại một đám tu sĩ mất tích. Nghe nói sau khi tiến vào Phong Ma chi địa kia, liền không còn đi ra.
Ngân Sa khách trầm ngâm nói.
- Những nghe đồn này, chưa hẳn có thể tin.
Kim Châm Mỗ Mỗ vẫn quật cường.
- Cái này chưa hẳn đều là tin đồn. Trước đây ít năm, ở Phong Ma chi địa, hoàn toàn chính xác xuất hiện qua phong ấn buông lỏng trong thời gian ngắn, xuất hiện lỗ hổng. Về sau không biết bị vị cường giả nào, bố trí xuống đại trận, tạm thời trấn trụ lỗ hổng phong ấn, cấm tu sĩ Nhân loại tiến vào Phong Ma chi địa. Bất quá ở trước đó, đến cùng có bao nhiêu tu sĩ đi vào, ai cũng nói không tốt. Quan trọng nhất là, có dư nghiệt Ma tộc trốn ra hay không, cái này cũng khó mà nói.
Ngữ khí của Ngân Sa khách ngưng trọng.
Không Vân lão nhân bỗng nhiên nói:
- Ngân Sa, giống như ngươi nói, chúng ta còn có thể làm gì?
- Chúng ta nên đi vào xem một chút. Người trẻ tuổi kia một lòng muốn vào, nếu như hắn nói không đúng, vào bên trong, chúng ta càng có cơ hội đối phó hắn. Nếu quả thật có bóng dáng Ma tộc, đời ta tu sĩ, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Không Vân lão nhân khẽ gật đầu, nhìn qua Kim Châm Mỗ Mỗ:
- Kim châm, Ngân Sa nói có đạo lý. Liên quan đến Ma tộc, liên quan đến số mệnh của tộc chúng ta, không thể không đề phòng.
Sắc mặt của Kim Châm Mỗ Mỗ khó coi:
- Các ngươi muốn đi tự các ngươi đi. Ta không có hứng thú quản những chuyện này. Không nói không có Ma tộc, dù thật sự có Ma tộc, cũng không liên quan gì tới ta. Ta chỉ cần mình hảo hảo, Ma tộc thì như thế nào? Nhân tộc thì như thế nào? Năm đó thời điểm ta chán nản, cũng không thấy tu sĩ Nhân tộc nào hảo tâm giúp ta. Hôm nay, muốn ta quan tâm số mệnh Nhân tộc, buồn cười.
Diệu công tử tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, tu sĩ trẻ tuổi mà hắn hoàn toàn xem thường, chỉ dùng tu vi bán bộ Hoàng cảnh lại có thể áp chế được hắn.
Diệu công tử dầu gì cũng là cường giả Hoàng cảnh tam trọng, tăng thêm sau khi đầu nhập vào Ma tộc, đạt được một ít bí pháp Ma tộc. Sức chiến đấu của bản thân ở trong Tứ đại tán tu chỉ sợ cũng là tồn tại số một số hai.
Hắn vốn cảm thấy, chỉ cần hắn tự mình ra tay, bắt lấy tu sĩ bán bộ Hoàng cảnh này, tuyệt đối dễ dàng.
Thế nhưng sau khi ra tay một chút, hắn mới phát hiện ra mình quá ngây thơ.
Tu sĩ bán bộ Hoàng cảnh này không những không dễ dàng đối phó được. Ngược lại còn gắt gao áp chế hắn.
Nếu như nói muốn tìm mấy người trên Thần Uyên đại lục không sợ Ma tộc nhất, bản thân Giang Trần tuyệt đối có thể đứng đầu danh sách.
Không phải thực lực bản thân Giang Trần siêu việt tới cỡ nào, mà là hắn đối với bản thân Ma tộc căn bản không có bất kỳ cảm giác sợ hãi nào. Điểm này chính là điểm khác biệt lớn nhất của Giang Trần đối với tu sĩ bản thổ Thần Uyên đại lục.
Kiếp trước hắn chính là nhi tử Thiên Đế, kiến thức có một không hai Chư Thiên, đối với Ma tộc cũng không xa lạ gì. Trên tâm lý hoàn toàn không có khả năng sợ hãi Ma tộc.
DÙ sao trong Chư Thiên đại thế giới kiếp trước của hắn, Ma tộc cũng chỉ là một trong những chủng tộc mà phụ thân Thiên Đế khống chế. Ma Tộc ở Thái Uyên Chư Thiên đại thế giới cũng chỉ là một chủng tộc bình thường mà thôi, căn bản không nhấc lên được bao nhiêu gợn sóng.
Ưu thế trên tâm lý là một điểm, Giang Trần cũng có rất nhiều ưu thế trên phương diện thực lực.
Dùng tu vi bán bộ Hoàng cảnh của hắn, bình thường quả thực cường giả Hoàng cảnh không đủ lọt vào trong mắt hắn. Huống chi hắn còn có rất nhiều át chủ bài khác.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên