There is a great deal of difference between an eager man who wants to read a book and a tired man who wants a book to read.

G.K. Chesterton

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1851: Một Đường Hi Vọng (1)
ến đến, để ta giới thiệu một chút. Cố huynh đệ, ta trước giới thiệu cho ngươi thoáng một phát. Vị này chính là Vô Song Đại Đế đại danh đỉnh đỉnh, một trong mấy nhân vật khiêng đỉnh của tán tu giới.
- Vô Song Đại Đế?
Cố Tâm Đường quá sợ hãi.
- Đại Đế tiền bối?
Chứng kiến bộ dạng của Cố Tâm Đường hơi có chút thất thố, Tỉnh tam gia cũng sớm có sở liệu, cười nói:
- Huynh đệ nói không sai, là Vô Song tiền bối. Bất quá Vô Song tiền bối không có giá đỡ gì, rất dễ thân cận. Đúng rồi, vị này là đạo lữ của Vô Song tiền bối, Vận phu nhân.
Cố Tâm Đường thật lâu mới trì hoãn lại, vội vàng thi lễ:
- Vãn bối bái kiến Vô Song Đại Đế, Vận phu nhân.
Vô Song Đại Đế cười nhạt một tiếng:
- Không cần đa lễ, lão phu một kẻ tán tu, không câu nệ những tục lễ này.
- Cố huynh đệ, vị này là Thiệu công tử, còn có vị này, là Long công tử. Tuổi còn trẻ, đều là nhất đẳng thiên tài. Phóng tới Thượng Bát Vực chúng ta, tuyệt đối là thiên tài cao cấp nhất.
- Nhị vị quả nhiên rất trẻ tuổi, tuổi trẻ tài cao a.
Cố Tâm Đường chứng kiến Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền đều rất trẻ, nhưng mà tu vi khí độ lại rất bất phàm, trong lòng cũng cảm thấy giật mình.
- Cố huynh niên phú chính thịnh, cũng đã là đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, ngày khác tiền đồ cũng là bất khả hạn lượng.
Giang Trần cũng thở dài.
Đây không phải nịnh nọt, Cố Tâm Đường này hoàn toàn chính xác cũng coi là nhân vật số má.
Mọi người giới thiệu xong, Tỉnh tam gia mới mời mọi người ngồi xuống, uống mấy tuần tửu, Tỉnh tam gia nhìn qua Cố Tâm Đường, mở miệng nói:
- Cố huynh đệ, ta cũng không quanh co lòng vòng. Kỳ thật lần này mời ngươi tới, là có một vấn đề phi thường nghiêm túc muốn hỏi ngươi.
Cố Tâm Đường hơi sững sờ:
- Tam gia mời nói.
- Ngươi có nhớ rõ, mấy tháng trước, Vẫn Thiên Hội đã từng áp giải qua một người đến Nguyệt Thần Giáo? Là ngươi tiếp nhận không?
Cố Tâm Đường nghe vậy, lông mày ngưng tụ:
- Có việc này. Tam gia, người nọ nghe ngóng bí văn của Nguyệt Thần Giáo, bị Vẫn Thiên Hội cầm xuống. Lúc ấy đúng lúc ta đang trực, cho nên ta tiếp nhận.
- Người nọ đâu?
Tỉnh tam gia trầm giọng hỏi.
Cố Tâm Đường sững sờ:
- Người? Ta cũng không biết. Lúc đầu ta phân phó thủ hạ đánh hắn vào trong hắc lao của Nguyệt Thần Giáo.
- Cái gì?
Tỉnh tam gia nghe vậy, sắc mặt kịch biến. Hắc lao của Nguyệt Thần Giáo, đây là một chỗ cực kì khủng bố a...
Nhưng Cố Tâm Đường lại không hiểu ra sao. Hắn không rõ tại sao Tỉnh tam gia lại bỗng nhiên kích động như vậy, tại sao lại để bụng một việc nhỏ như thế.
Hắn còn nhớ rõ, đây chẳng qua là một Nguyên cảnh tiểu võ giả mà thôi. Sau khi Cố Tâm Đường tiếp nhận, thậm chí không hỏi đến, liền sai thủ hạ đi xử lý.
Dù sao, sự tình của một võ giả Nguyên cảnh, hắn đường đường là đội trường Chấp Pháp của Lãnh Nguyệt Hình đường, hoàn toàn chính xác không cần phải tự thân xuất mã.
- Tam gia, sao bỗng nhiên ngươi lại hỏi chuyện này?
Cố Tâm Đường nhịn không được hỏi.
Sắc mặt của Tỉnh tam gia trắng bệch, vụng trộm liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên là muốn nhìn xem giờ phút này Giang Trần là cái thái độ gì.
Giang Trần chau mày:
- Cố đội trưởng, hắc lao kia đến cùng là địa phương nào?
Cố Tâm Đường cũng không có đa tưởng:
- Hắc lao là địa phương Nguyệt Thần Giáo ta giam giữ phạm nhân.
- Nói như vậy, người nọ nhốt vào hắc lao, có khả năng còn sống không?
Trong mắt Giang Trần đột nhiên hiện ra một tia kỳ vọng.
Tỉnh tam gia liên tục hướng Cố Tâm Đường nháy mắt. Nhưng Cố Tâm Đường lại không có đa tưởng, cười khổ nói:
- Hắc lao kia, ngày nào không chết trên mười người tám người? Tiến vào hắc lao, cái kia chính là để cho bọn hắn tự sinh tự diệt. Tại hắc lao, không ai có thể sống quá mấy tháng. Có thể ở trong hắc lao sống quá mấy tháng, bọn hắn liền có thể một mực ở chỗ đó sống sót. Bởi vì đó là một địa phương thập phần Nguyên Thủy dã man, cơ hồ có thể nói là người ăn người.
Giang Trần nghe vậy, biểu lộ lập tức đen lại.
- Thiệu công tử, chẳng lẽ các ngươi nhận thức người kia?
Cố Tâm Đường cuối cùng không ngốc, nhìn biểu lộ của Tỉnh tam gia cùng Giang Trần, hắn tựa hồ đoán được chút gì đó.
Chuyện này, muốn nói trách Cố Tâm Đường, cũng không trách được. Dù sao hắn chỉ là thực hiện công vụ mà thôi. Ném vào hắc lao, không có trực tiếp chém chết, đã tính toán Cố Tâm Đường hạ thủ lưu tình rồi.
Tỉnh tam gia thở dài:
- Cố huynh đệ, ngươi cứ việc nói thẳng a, hiện tại người nọ có bao nhiêu hy vọng còn sống?
- Hi vọng không lớn.
Cố Tâm Đường chi tiết nói.
- Tính toán ta nhờ ngươi, ta sẽ đi hắc lao ngay bây giờ, nhìn xem có thể tìm được hắn không. Chỉ cần ngươi giúp ta làm thỏa đáng chuyện này, Tỉnh lão tam ta thiếu nợ ngươi một cái thiên đại nhân tình.
Tỉnh tam gia thập phần nghiêm túc nói, biết rõ sự tình Giang Trần không tiện mở miệng, hắn liền trực tiếp nhận lấy.
Mặc dù Giang Trần biết Tỉnh tam gia đây là giả bộ, cố ý làm cho hắn xem. Thế nhưng mà hắn đúng là có chút cảm kích.
Mặc kệ Tỉnh lão tam này hỗn đản đến cỡ nào, lúc trước đắc tội qua hắn như thế nào, nhưng mà hôm nay tư thái của người ta đã đủ thấp, đủ hữu hảo rồi.
Dưới loại tình hình này, Giang Trần cũng không thể nào là ý chí sắt đá.
Cố Tâm Đường suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Tam gia, người nọ vốn là xúc phạm cấm kị của Nguyệt Thần Giáo, nghe ngóng sự tình Từ Mộng Nữ Thần, cái này ở Nguyệt Thần Giáo là tuyệt đối không cho phép. Bất quá Tam gia ngươi đã mở miệng, huynh đệ ta vô luận như thế nào cũng phải bán chút mặt mũi. Hiện tại ta trở về thăm dò. Chỉ cần người nọ còn sống, ta nhất định mang người đi ra
Cố Tâm Đường không phải người ngu, hắn cũng thấy rõ tình thế. Nếu như lúc này hắn cự tuyệt, cái kia chính là trực tiếp đắc tội Tỉnh tam gia.
Đắc tội Tỉnh tam gia thì cũng thôi, còn có thể đắc tội tất cả mọi người ở hiện trường.
Đắc tội những người khác không sao, nhưng mà Vô Song Đại Đế, hắn vô luận như thế nào cũng không dám đắc tội.
Đắc tội một Đại Đế, vạn nhất người ta giận dữ, trực tiếp giết hắn, kia chỉ là sự tình nhấc tay.
Diệt hắn, một đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, dù là Nguyệt Thần Giáo cũng chưa chắc sẽ báo thù cho hắn. Dù sao, Nguyệt Thần Giáo cũng không muốn cùng một tán tu Đại Đế triệt để trở mặt.
Tỉnh tam gia do dự một chút, bỗng nhiên trong mắt hiện lên một tia tinh mang, nói:
- Cố huynh đệ, ở đây không có người ngoài. Ta cũng không nói hai lời. Lần này ngươi đi, có thể mang Thiệu huynh đệ cùng Vô Song tiền bối hay không?
- À?
Cố Tâm Đường sững sờ, mang ngoại nhân tiến vào hắc lao của Nguyệt Thần Giáo? Đây chính là sự tình phạm vào kiêng kị a. Trong lúc nhất thời, hắn cũng có chút hoài nghi, những người này thật là hướng về phía võ giả Nguyên cảnh kia đến sao? Không phải là vì cường giả khác bị giam giữ trong hắc lao chứ?
Bằng không thì chỉ là một Nguyên cảnh, có thể làm Vô Song Đại Đế tự thân xuất mã sao?
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên