Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1755: Ta TớI Từ VạN Uyên ĐảO (1)
ương Học Thông đại sư cũng gật đầu nói:
- Đúng rồi, hiện tại mọi người bên ngoài đều mong đợi nhất là người nào nhận được vị trí Tổng lôi chủ. Ta thấy đừng nên để cho mọi người đợi lâu.
Cao Phó điện chủ nhìn qua Vô Song đại đế.
Vô Song đại đế cũng gật đầu nói:
- Vậy thì dán thông báo trước đi.
Quyền nói chuyện của Vô Song đại đế rõ ràng lớn hơn Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư rất nhiều. Thấy Vô Song đại đế tỏ thái độ như vậy, Cao Phó điện chủ cũng tỏ thái độ:
- Vậy dựa theo ý tứ của ba vị, trước tiên sẽ dán thông báo vậy.
Cao Phó điện chủ tự mình dẫn đội, ba vị cao nhân cũng muốn lộ diện một chút, làm cho mọi người biết rõ, lần này tuyển chọn công chính, không có bất kỳ ẩn khuất, mờ ám nào bên trong.
Ngoài cửa Tịnh Phần điện hiện tại đã tụ tập vô số người, từng tấc đất trên quảng trường đều chật ních người. Cả Thiên Hỏa nhai bên cạnh Tịnh Phần điện khắp nơi đều là người, bầu không khí cực kỳ nóng bỏng.
Nhìn thấy người Tịnh Phần điện xuất hiện ở cửa ra vào, lại thấy ba vị tiền bối cao nhân cũng hiện thân. Những tiếng ồn, huyên náo bên ngoài Tịnh Phần điện thoáng cái yên tĩnh.
Giống như tờ giấy trong tay Cao Phó điện chủ có ma lực thần kỳ, có thể khiến cho tất cả mọi người nghẹn họng vậy.
Từng ánh mắt sáng quắc nhìn vào tờ giấy trong tay Cao Phó điện chủ.
Ánh mắt Cao Phó điện chủ trầm ổn, nghênh đón ánh mắt chờ đợi của mọi người, cất cao giọng nói:
- Chư vị, để cho chư vị đợi lâu rồi. Lần này danh sách của Tổng lôi chủ Thưởng KIm lôi đài đã được tuyển ra. Sẽ dán ba bảng, phân biệt là ba lĩnh vực. Tất cả những người tham dự tuyển chọn đều có thể thấy được thứ tự của mình. Lần này có chín danh nghạch Tổng lôi chủ cùng với tám người may mắn trúng tuyển. Trên bảng đơn đều có đánh số và dấu hiệu đặc thù của từng người. Mọi người chỉ cần xem là biết rõ.
Cao Phó điện chủ nói xong, bàn tay vung lên, ba bảng đơn bị hất lên, treo ở trên mặt tường Tịnh Phần điện.
Có chín danh ngạch Tổng lôi chủ, nhưng chỉ có tám người may mắn trúng?
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người lập tức nắm bắt trọng điểm, nghe ra một chút mùi vị khác thường. Lời này là có ý gì?
Người phản ứng nhanh lập tức có chỗ hiểu ra. Nhất định có người đạt được hai vị trí Tổng lôi chủ.
Một người nhận được hai vị trí Tổng lôi chủ, ở trên Thưởng Kim lôi đài không phải chưa từng có qua. Nhưng rất ít xuất hiện. Trăm năm cũng khó gặp một lần.
Chỉ là trên danh sách kia chỉ có đánh số, không nói tên tuổi. Về phần mỗi một con số tương đương với ai, trừ người trong cuộc ra, không có ai biết được chuyện này.
Cao Phó điện chủ cười nói:
- Tốt, mời những người trúng tuyển tiến lên để cho mọi người nhận biết một chút.
Những người tham dự tuyển chọn Tổng lôi chủ này đại đa số đều là người có bổn sự không tầm thường. Đều có địa vị nhất định trên giang hồ. Những người này nghe Cao Phó điện chủ nói vậy, đều nhanh chóng từ trong đám người đi lên đài.
Trong trường hợp này, trở thành minh tinh cho vạn chúng nhìn vào, cuối cùng cũng là một chuyện vô cùng hưởng thụ. Cho nên chủ nhân của những con số kia khi tiến lên cũng không rụt rè một chút nào.
Giang Trần cũng không có hưởng thụ loại cảm giác được tung hô như vậy, hắn chỉ chú ý tới bản thân Thưởng Kim lôi đài mà thôi.
Giang Trần từ trong đám người đi ra đã bị vài ánh mắt nhìn vào.
Nhất là Thanh Phượng Đan Vương, ánh mắt nhìn qua Giang Trần quả thực không rời. Vương Học Thông cũng tràn ngập kishc động, dùng ánh mắt giống như nhìn mối tình đầu nhìn qua Giang Trần.
Bất quá đối với Giang Trần mà nói, hắn đã sớm có thói quen bị vạn chúng chú múc. Ban đầu ở Lưu Ly vương thành, từ trên xuống dưới đều coi hắn là thần tượng, cũng đều dùng ánh mắt này nhìn hắn.
Cho nên Giang Trần đã sớm quen rồi.
Giang Trần đi lên đài, đón những ánh mắt phức tạp này. Hắn chỉ cười nhạt một tiếng, xem như một câu trả lời thuyết phục.
Hiển nhiên Cao Phó điện chủ cũng nhìn ra, người trẻ tuổi kia có lẽ chính là thiên tài trẻ tuổi chiếm hai vị trí Tổng lôi chủ.
Đối với thiên tài như vậy tự nhiên Cao phó điện chủ vô cùng ưa thích.
- Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi.
Cao Phó điện chủ nhiệt tình nói.
Phần nhiệt tình này của Cao Phó điện chủ khiến cho những người nhận được vị trí Tổng lôi chủ khác đều cảm thấy ngoài ý muốn. Có người trong lòng thậm chí còn cảm thấy không phục.
Tất cả mọi người đều cảm thấy đều là Tổng lôi chủ, dựa vào cái gì mà Cao Phó điện chủ này lại khách khí với một mình hắn như vậy?
Nhưng mà kế tiếp còn chuyện kinh ngạc hơn xảy ra.
Vô Song đại đế cũng đi tới, mắt hổ nhìn qua Giang Trần, vẻ thưởng thức trong mắt không chút che dấu, nói:
- Người trẻ tuổi không kiêu ngạo không siểm nịnh, chẳng những là thiên tài kinh diễm, càng khó có được là phần khí độ này. Khó có được, khó có được a.
Vô Song đại đế có con mắt thế nào chứ? Thiên tài hắn cũng gặp qua không ít. Có người ra vẻ cao thâm, có người giả vờ khách khí, có người thì nơm nớp lo sợ.
Nhưng mà có thể làm được như người trẻ tuổi này, không kiêu ngạo không siểm nịnh lại rất ít. Mấu chốt nhất chính là, khí độ của người trẻ tuổi kia không giả vờ mà ra, mà là một loại khí độ tự nhiên có.
Vô Song đại đế mới mở miệng, những Tổng lôi chủ khác đều càng thêm phiền muộn. Tại sao mọi người đều coi trọng người trẻ tuổi kia tới vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì hắn còn trẻ?
Có thể ở trong đám người trổ hết tài năng, đạt được vị trí Tổng lôi chủ, không ai là người hời hợt cả, bọn họ đều có kiêu ngạo của chính mình.
Thấy Cao Phó điện chủ và Vô Song đại đế tán dương người trẻ tuổi kia, thái độ đối với bọn họ tuy rằng khách khí, thế nhưng hiển nhiên còn xa không bằng người trẻ tuổi kia. Chuyện này khiến cho trong lòng bọn họ tự nhiên không quá thoải mái.
Chỉ là chuyện xảy ra kế tiếp lại càng khiến cho bọn họ kinh ngạc không thôi.
Thanh Phượng Đan Vương cũng đi tới trước mặt người trẻ tuổi kia, không ngờ lại làm ra một động tác khiến cho mọi người trực tiếp há hốc mồm.
Thanh Phượng Đan Vương không ngờ lại trực tiếp cúi đầu với Giang Trần.
- Người trẻ tuổi, lão phu đứng trước mặt ngươi xin lỗi. Là ánh mắt lão phu vụng về, đã nhìn nhầm ngươi.
Thanh Phượng Đan Vương chân thành nói.
Trước đó Giang Trần cũng cảm nhận được Thanh Phượng Đan Vương đã hiểu nhầm hắn, thấy Thanh Phượng Đan Vương này không ngờ lại trực tiếp công khai xin lỗi mình, ngược lại khiến cho hắn có chút bất ngờ.
Hắn vội nói:
- Thanh Phượng Đan Vương nói quá lời rồi. Là tiểu tử vội vàng đi tới khu khảo hạch tổng hợp, không có giải thích rõ ràng, là tiểu tử quá mức càn rỡ, thô lỗ.
Thái độ của Giang Trần khiến cho những cao tầng của Tịnh Phần điện đều âm thầm gật đầu, người trẻ tuổi có khí độ như vậy quả thực vô cùng hiếm thấy.
Người trẻ tuổi bình thường nếu như may mắn lăn lộn tới vị trí Tổng lôi chủ, nhất định vẻ vui mừng sẽ hiện rõ lên nét mặt, căn bản không có kiên nhẫn như vậy.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên