Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1490: Quái Vật Cùng Tế Đàn
iang Trần hừ lạnh một tiếng, Phi Vũ kính thuận thế nhoáng một cái, tốc độ của đại màn màu xanh kia vốn cực nhanh, nhưng bị Phi Vũ kính chiếu trúng, tốc độ lập tức giảm phân nửa.
Giang Trần cùng Hoàng Nhi thuận thế nhảy lên, nhảy đến khu vực an toàn. Chỉ là, hai người lại không có thể nhảy quá xa, bên cạnh chí ít có hơn mười gốc thực vật như vậy lao tới.
Tất cả như trâu đực tức giận, điên cuồng mở ra lá cây thanh sắc, đón gió bay múa, vậy mà nhấc lên tầng tầng đại màn thanh sắc, vây quanh Giang Trần cùng Hoàng Nhi ở khu vực hạch tâm.
Giang Trần giận tím mặt, trực tiếp triệu hồi ra Phệ Kim Thử nhất tộc:
- Lão Kim, xem các ngươi rồi.
Phệ Kim Thử nhất tộc, Chư Thiên thế giới, không có gì là chúng gặm không được. Nhận được chỉ lệnh của Giang Trần, vô số Phệ Kim Thử giống như tù phạm trong phòng giam được thả ra, điên cuồng lao tới hơn mười gốc thực vật kia.
Két xùy, két xùy...
Thanh âm gặm nhấm chói tai điên cuồng truyền tới. Năng lực gặm thức ăn của Phệ Kim Thử nhất tộc, tuyệt đối là nổi tiếng Chư Thiên, không bao lâu, liền gặm sạch hơn mười gốc thực vật, một mảnh không thừa.
Giang Trần cũng không triệu hồi những Phệ Kim Thử này, mà trực tiếp triệu hồi Long Tiểu Huyền ra.
- Long huynh, còn cần một ít nước bọt của ngươi, để những Phệ Kim Thử này tẩy lễ thoáng một phát, tránh cho Mộc Ma Cổ Trùng kia đánh lén Phệ Kim Thử.
Tiến vào đây, tuy Giang Trần không sợ Mộc Ma Cổ Trùng, nhưng cũng không dám xem thường.
Mộc Ma nhất tộc, không đơn thuần chỉ có cổ trùng, còn có các loại thủ đoạn kỳ kỳ quái quái khác. Nhưng mà, Mộc Ma Cổ Trùng không thể nghi ngờ là loại khó giải quyết nhất.
- Lão Kim, bảo đồ tử đồ tôn của ngươi không nên đi loạn, hết thảy nghe hiệu lệnh của ta.
Đi vào hoang man, Giang Trần cũng không cần kiêng kị nhiều như vậy, dứt khoát án lấy tính tình của mình đến.
Có Long Tiểu Huyền cùng Phệ Kim Thử nhất tộc hung hãn mở đường, trên đường đi, những sinh linh không có mắt kia, thoáng cái liền ít đi rất nhiều.
Thậm chí một ít sinh linh cường đại, cũng bị Long Uy của Long Tiểu Huyền chấn nhiếp, căn bản không dám giương oai.
Giang Trần muốn đúng là hiệu quả như vậy.
Lúc trước Hà Hồng Thụ tiến vào rừng rậm này, liền mất đi phương hướng, cho nên đến cùng An Hồn Mộc ở khu vực nào, trên bản đồ cũng không có nói minh xác.
Bất quá, Hà Hồng Thụ lại nói trong rừng rậm này có một đồ vật đáng sợ, gọi Xích Thần Phong, loại Phong này sinh sôi nảy nở phi thường lợi hại, một khi bị chích trúng, toàn thân như lửa đốt, không ra nửa canh giờ, toàn thân sẽ bạo liệt mà chết, Thần Tiên cũng cứu không được.
Lúc trước đám người Hà Hồng Thụ, là bất hạnh gặp bầy ong Xích Thần Phong, thế cho nên tử thương rất nhiều.
Cho nên, Giang Trần cũng phi thường cẩn thận, không dám tùy tiện xông loạn.
- Trần thiếu, phía trước phát hiện rất nhiều Thiên cấp Linh Dược.
Phệ Kim Thử Vương bỗng nhiên cao hứng bừng bừng chạy trở lại, hướng Giang Trần báo cáo tin tức.
- Mang ta đi nhìn xem.
Ở nơi này chứng kiến Thiên cấp Linh Dược, ngược lại không kỳ lạ quý hiếm. Bất quá Giang Trần nhớ lúc mới vừa tiến vào hoang man, ven đường cũng có rất nhiều Thiên cấp Linh Dược.
Thế nhưng mà những Thiên cấp Linh Dược kia, ở Giang Trần xem ra, khẳng định có vấn đề.
Đi theo Phệ Kim Thử Vương mấy trăm mét, lại chứng kiến một khu vực tương đối trống trải, giống như ai ở chỗ này trồng một mảnh Linh điền, vậy mà có rất nhiều Linh Dược.
Hơn nữa, đều là Thiên cấp Linh Dược.
Giang Trần vận Thiên Mục Thần Đồng, phối hợp Tà Ác Kim Nhãn đảo qua, lại không có phát hiện bất luận khác thường gì.
- Những Thiên cấp Linh Dược này, hẳn là thật.
Giang Trần giám định lần nữa, xác định những Thiên cấp Linh Dược này không có vấn đề.
- Lão Kim, Phệ Kim Thử nhất tộc ngươi phân một nửa. Long huynh, ngươi xem rồi chọn, còn lại quy ta.
Long Tiểu Huyền hừ nhẹ một tiếng, tùy tiện chọn mấy thứ, lại không lấy quá nhiều.
Còn lại, Giang Trần càn quét toàn bộ.
Phệ Kim Thử nhất tộc ngược lại thu hoạch thật lớn. Bất quá đến nơi đây, Giang Trần lại không có ý định để cho Phệ Kim Thử nhất tộc ở bên ngoài giương oai rồi.
Lần nữa gọi chúng trở về. Bởi vì, hắn có một loại dự cảm, tuy những Thiên cấp Linh Dược này không giả, nhưng hưởng qua ngon ngọt, đằng sau, có lẽ là nguy cơ không tưởng được rồi.
Ma tộc làm việc, quỷ kế đa đoan, Giang Trần cũng không tin, Ma tộc sẽ khách khí để cho tu sĩ Nhân loại ở địa bàn của bọn hắn phát tài.
Những Thiên cấp Linh Dược kia xuất hiện ở chỗ này, có lẽ chính là một mồi nhử.
Bất quá mặc dù biết rõ là mồi nhử, hiện tại Giang Trần cũng không có khả năng lui về phía sau.
Cùng Hoàng Nhi sóng vai đi đến phía trước. Long Tiểu Huyền đã thành công hóa hình, là một thiếu niên thon gầy, đi ở phía trước dẫn đường, bóng lưng lộ ra cực kỳ cao ngạo.
Trong một vực sâu cách Giang Trần hơn mười dặm, một sinh vật toàn thân quái dị, chậm rãi từ trong một cái kén màu trắng chui ra.
Toàn thân quái vật kia nổi lên các loại bọt khí, lộ ra cực kỳ buồn nôn. Thịt mềm phiên cổn, đủ mọi màu sắc, chỉ nhìn liền cho người một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Sau khi quái vật kia từ trong kén đi ra, toàn thân giống như có giác hút, bò sát trên mặt đất, tốc độ vậy mà mau kinh người.
Quái vật kia bò một hồi, lại bò tới một tế đàn rách nát. Cái tế đàn kia phủ kín cành khô lá úa, nhưng khí tức Hoang Cổ ở bốn phía, lại tản ra lực lượng để cho quái vật kia cũng không thể không kiêng kị, làm cho cho nó dừng lại ở bên ngoài tế đàn.
- Ừ, không tệ, không tệ.
Chính giữa tế đàn, bỗng nhiên truyền đến một giọng nói.
- Lần thứ bảy phá kén, xem ra, cách ngươi chính thức xuất thế, đã không xa.
Quái vật kia kêu rột rột vài tiếng, phảng phất đang nói gì đó với thanh âm trên tế đàn.
Thanh âm trên tế đàn nghe vậy sững sờ:
- Ngươi nói cái gì? Lần trước ngươi thai nghén ra tử tôn, bị người diệt mất một ít?
Quái vật kia không ngừng huy động xúc tu, một bộ phi thường tức giận.
- Kỳ quái, kỳ quái. Mấy vạn năm đi qua, lại vẫn có người có thể tiêu diệt Mộc Ma Cổ Trùng?
Thanh âm trên tế đàn kia nói, tựa hồ cũng tràn đầy nghi vấn, bất quá chợt thở dài.
- Có lẽ chỉ là đánh bậy đánh bạ. Hơn nữa hiện tại hình thái tử tôn của ngươi cũng không mạnh, bị người diệt mất, cũng là có khả năng. Ngươi không nên thương tâm, ngươi mỗi tiến hóa một lần, sản xuất tử tôn tính công kích sẽ càng mạnh, lực phòng ngự cũng càng mạnh. Hiện tại, chỉ chờ đầy đủ vật dẫn tiến vào, đời đời con cháu của ngươi mang ra hoang man, ha ha ha... Mộc Ma nhất tộc ta, cuối cùng sẽ trở thành đệ nhất đại công thần khi Ma tộc phục hưng
Thanh âm trên tế đàn kia đắc ý, lại tựa hồ ý thức được tình cảnh của mình, lại than nhẹ một tiếng:
- Đáng tiếc, thập đại Ma Quân của Mộc Ma nhất mạch ta, toàn bộ chết trận. Thân thể bản Ma Hoàng bị diệt, thần hồn phong ấn. Chỉ có thể chờ ngươi chín lần phá kén, mới có biện pháp cứu ta đi ra.
- Ô ô ô.
Quái vật kia không ngừng gật đầu, đối với tế đàn nhe răng trợn mắt, lộ ra cực kỳ kích động.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên