Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 455: Tin Tức Đại Tuyển Bạt Kinh Người 1
iang Trần vui sướng cười cười, từ trên chỗ ngồi đứng lên, trong miệng thì thào, tựa hồ là lầm bầm lầu bầu:
- Thời gian qua thực vui vẻ a. Sáu canh giờ, giống như đã qua một nửa. Chẳng lẽ, thật sự muốn ta sớm đi mài đao, chuẩn bị một chút?
Thiết Xán "Oa" một tiếng, một ngụm lão huyết rốt cục không thể nhịn được, phun ra.
Loại sự tình thổ huyết này, thoạt nhìn rất bi tình. Bất quá Thiết Xán thổ huyết, ở Giang Trần xem, chẳng những không bi tình, còn lộ ra mười phần hỉ cảm.
Đương nhiên, thổ huyết quy thổ huyết, nhưng Thiết Xán không dám dừng lại, thời gian không đợi người a.
Bỏ lỡ kỳ hạn sáu canh giờ, Giang Trần là tuyệt đối sẽ động đao sát nhân.
Không thể không nói, tài phú của Thiết gia rất kinh người, tuy danh sách của Giang Trần tuyệt đối là sư tử mở miệng lớn, nhưng trong hai ba canh giờ ngắn ngủn còn lại, Thiết Xán vẫn ngạnh sanh gom góp đủ.
Những vật này, trọn vẹn chất đầy ba gian mật thất.
Giang Trần kiểm kê xong, lúc này mới mặt mày hớn hở đi đến bên người Thiết Xán, cười nói:
- Thiết trưởng lão quả nhiên là người sảng khoái. Loại giao dịch hữu hảo này, hi vọng về sau còn có cơ hội, trao đổi nhiều hơn a.
Về sau?
Trong nội tâm Thiết Xán bùng lên sát cơ, còn muốn có lần sau? Còn muốn có về sau?
- Đồ vật đều đủ, còn không thả người?
Thiết Xán trong cơn giận dữ hỏi Giang Trần.
Giang Trần cười ha ha:
- Thả người.
Đạt được thông tri thả người của Giang Trần, hạ nhân mới thả bọn người Thiết Đạt Chí cùng Chu Dật ra.
Thiết Đạt Chí cùng Chu Dật, nguyên một đám thần sắc uể oải, nhìn thấy Thiết Xán, càng xấu hổ không thôi. Nhất là Thiết Đạt Chí, trên người có thương tích, giờ phút này sắc mặt tái nhợt, thảm đạm không chịu nổi.
Giang Trần đứng ở cửa ra vào, trên mặt treo dáng tươi cười khoan thai, hướng Thiết Đạt Chí phất phất tay:
- Thiết Đạt Chí Thiết công tử, về sau không có việc gì thường đến a.
Thiết Đạt Chí thiếu chút nữa cũng thổ huyết.
Nghe khẩu khí của Giang Trần, rõ ràng còn muốn gõ một lần nữa.
Người đã thả, Thiết Xán cũng triệt để vạch mặt, dữ tợn cười cười:
- Giang Trần, đừng tưởng rằng chuyện này đã xong. Nuốt đồ vật Thiết gia ta, ngươi phải tiêu hóa được mới tốt.
Tuy Thiết Xán ghi nhớ phụ thân dạy bảo, tạm thời chịu nhục. Bất quá trong lòng của hắn đã bắt đầu trù tính, trù tính ở trong đại tuyển bạt, như thế nào trả thù Giang Trần
- Giang Trần, trừ khi ngươi không tham gia đại tuyển bạt, nếu như ngươi tham gia, Thiết gia ta, nhất định sẽ khiến ngươi chết vô cùng thảm thảm.
Trong ngực Thiết Xán nhấc lên hận ý ngập trời.
Thiết gia, ba đời người Thiết gia, tề tụ một đường.
Toàn bộ mật thất, cũng chỉ có bốn người.
Thiết Long, Thiết Xán còn có Thiết Đạt Chí, Chu Dật với tư cách người trong cuộc, cũng ở một bên hầu hạ.
Nghe Thiết Đạt Chí và Chu Dật tự thuật, biểu lộ của Thiết Long ngưng trệ, tựa như đang tự hỏi cái gì, thật lâu, mới than nhẹ một tiếng.
- Linh phẩm Linh cầm, coi như là những Thuần Thú Đại Sư của Bảo Thụ Tông ta, cũng rất khó đào tạo ra. Giang Trần này, chẳng những có thể khu động linh cầm tác chiến, còn có thể huấn luyện linh cầm bày trận, yêu nghiệt bực này, vậy mà xuất từ Vương Quốc thế tục? Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Trong giọng nói Thiết Long, lộ ra cảm khái.
- Phụ thân, lão bất tử Diệp Trọng Lâu kia, không phải một mực tận sức ở thuần dưỡng Linh thú sao? Chỉ sợ những đạo này, là hắn dạy cho Giang Trần? Mà Giang Trần này, chỉ sợ là một con cờ do Diệp Trọng Lâu âm thầm bồi dưỡng. Ngài cảm thấy thế nào?
Thiết Xán tự cho là thông minh phân tích.
- Không có khả năng.
Thiết Long quả quyết lắc đầu.
- Trình độ của Diệp Trọng Lâu, ta rất rõ ràng. Tuy hắn có thủ đoạn đào tạo Linh thú, nhưng mà muốn nói khu động Linh thú bày trận, năng lực này tuyệt không phải Diệp Trọng Lâu có. Giang Trần này, chỉ sợ còn có kỳ ngộ khác.
- Có kỳ ngộ khác?
Thiết Xán có chút không tin.
- Hắn một tiểu nhân vật từ Đông Phương Vương Quốc đến, ở thâm sơn cùng cốc, có thể có kỳ ngộ gì?
Thiết Đạt Chí cũng gật đầu:
- Đông Phương Vương Quốc, chỉ là quốc gia tam lưu, ở trong liên minh 16 nước, là tồn tại không quan trọng gì. Giang Trần này, có thể ở đó được kỳ ngộ gì? Gia gia, ta xem Giang Trần này, là một con cờ do Diệp Trọng Lâu âm thầm bồi dưỡng.
Thiết Long than nhẹ.
- Đạt Chí, thiên phú của ngươi rất tốt, nhưng mà phương diện tâm tính, còn phải tăng lên. Lần đại tuyển bạt này, là một cơ hội. Cuối cùng nhất kết quả như thế nào, phải xem kỳ ngộ của ngươi rồi.
- Kỳ ngộ?
Trong nội tâm Thiết Xán khẽ động.
- Phụ thân, lần đại tuyển bạt này, còn có nội tình gì sao?
Thiết Đạt Chí nghe nói có kỳ ngộ, ánh mắt cũng nóng bỏng, nhìn qua Thiết Long.
- Hừ, thời điểm các ngươi đi Thiên Quế Vương Quốc nháo sự, lão phu cùng Tạ Thiên Thụ, còn có Diệp Trọng Lâu, vừa lúc bị Thiên Diệp lão tổ gọi qua nói chuyện. Lần đại tuyển bạt này, chính là lão tổ của bốn đại tông môn cộng đồng chủ trì. Độ cao vượt qua bất luận lần nào trong lịch sử. Lần đại tuyển bạt này, từng tông môn sẽ chọn ra bốn danh ngạch đỉnh tiêm. Trở thành 16 người mạnh nhất bốn đại tông môn.
- 16 người mạnh nhất?
Thiết Xán sững sờ.
- Sau khi tuyển ra, có đãi ngộ đặc thù gì sao?
- Đó là tự nhiên. 16 người này, sẽ được đám lão tổ đặc huấn, đạt được tài nguyên trọng yếu nhất của bốn đại tông môn bồi dưỡng.
- Cái gì?
Thiết Đạt Chí chấn động.
- Được lão tổ đặc huấn.
- Đúng vậy, cái đặc huấn này còn không phải chạy theo hình thức, mà là đặc huấn chân chân thật thật, thậm chí có thể nói là Chân Truyền Đệ Tử của lão tổ cũng không đủ. Mục tiêu, là mau chóng bồi dưỡng bọn chúng thành Nguyên cảnh cường giả. Hoặc là nói, mau chóng bồi dưỡng bọn chúng thành thiên tài có cơ hội trùng kích Nguyên cảnh.
Thiết Long nói đến đây, ngữ khí cũng tràn đầy hướng về.
Nguyên cảnh, Thiết Long hắn sống lâu như vậy, như trước vẫn còn ở ngoài cửa Nguyên cảnh, chênh lệch một bước, cả đời không thể bước vào a.
Đối với Thiết Long mà nói, Nguyên cảnh, cơ hồ là tiếc nuối lớn nhất đời này của hắn.
Cho nên, hắn muốn đem hi vọng này, ký thác vào tử tôn.
- Đạt Chí, ngươi ở trong hàng đệ tử Bảo Thụ Tông, có lẽ có thể vào Top 10. Nhưng mà, trước bốn, đối với ngươi mà nói, độ khó rất lớn. Cho nên những ngày này, ta muốn làm một ít đặc huấn với ngươi, tranh thủ có thể làm cho ngươi ở trong giác trục cuối cùng, đạt được tư cách trùng kích trước bốn.
- Gia gia, tông môn có rất nhiều thiên tài, bất quá ta tự tin, chỉ cần ta tiến vào Tiên cảnh lục trọng, Địa Linh cảnh đỉnh phong, trùng kích trước bốn, tuyệt đối không nói chơi.
Thiết Đạt Chí rất tin tưởng.
- Đúng, hiện tại thiên tài tuổi trẻ trong tông môn, chỉ có ba Tiên cảnh lục trọng. Nếu như ngươi có thể vào Tiên cảnh lục trọng, cộng thêm một ít át chủ bài của Thiết gia ta, trùng kích trước bốn, tuyệt không vấn đề.
Rất hiển nhiên, trong lòng Thiết Long sớm đã có ý định, lại nói:
- Lần này ta đặc huấn, trọng điểm là ở phương diện trùng kích Tiên cảnh lục trọng. Lại phối hợp một ít bí kỹ gia truyền, còn có một chút truyền thừa chi bảo của gia tộc. Đạt Chí, có tài nguyên như vậy, nếu như ngươi không trùng kích được trước bốn, vậy thì quá làm cho ta thất vọng.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên