I love falling asleep to the sound of rain

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 200: Điều Kiện Đàm Phán 1
a?
Ứng Vô Ưu sững sờ, lập tức thốt ra.
- Lần này ta đến, là muốn đi theo Bạch Thạch huynh, không phải đến mượn lực...
- Cái này chúng ta biết.
Giang Trần cười ha hả nói:
- Đây cũng là nguyên nhân chúng ta coi trọng ngươi. Nếu ngươi đến dựa thế, chúng ta sẽ không cân nhắc ngươi. Nếu như ngươi có thể khống chế tốt Dược Sư Điện, công đức vô lượng, coi như là giúp đỡ tốt nhất cho Kiều Bạch Thạch.
Kiều Bạch Thạch cũng khích lệ nói:
- Vô Ưu, ta và ngươi là tri kỉ. Đối với năng lực cùng nhân phẩm của ngươi, ta đều rất yên tâm. Ta cũng biết, lần này ngươi ly khai, đã đắc tội rất nhiều người, đường lui rất khó đi. Bất quá ngươi yên tâm, chúng ta nắm giữ quyền chủ động, cao tầng Dược Sư Điện, nhất định phải tẩy trừ thoáng một phát. Nên cầm xuống thì cầm xuống, nên xéo đi thì xéo đi. Nếu như không đạt thành hiệp nghị, cùng lắm thì không hợp tác. Ngươi ở bên cạnh ta, bảo đảm ngươi có phần cơm ăn.
- Nếu như bọn hắn chịu hợp tác, chúng ta nhất định sẽ mượn nhờ lực lượng khắp nơi, giúp ngươi khống chế Dược Sư Điện. Ta và ngươi đều là Dược Sư Điện tài bồi, tâm huyết đối với Dược Sư Điện, trả giá không kém bọn hắn. Vô Ưu, ngươi có thể thay ta đi gánh trọng trách này hay không?
Ứng Vô Ưu không có tỏ thái độ, trên thực tế, hắn có chút động tâm.
Đi theo Kiều Bạch Thạch, cố nhiên là lựa chọn trong nội tâm của hắn. Nhưng mà cảm tình đối với Dược Sư Điện, cũng đích thật là rất sâu. Nếu như cao tầng Dược Sư Điện có thể điều chỉnh thoáng một phát, những phế vật kia có thể thanh tẩy sạch, như vậy Ứng Vô Ưu hắn về Dược Sư Điện, dùng thân phận người nối nghiệp Đại Điện Chủ, phụ trách sự tình của Dược Sư Điện. Hoàn toàn chính xác là hấp dẫn rất lớn.
- Bạch Thạch huynh, ta...
- Không cần ấp a ấp úng, ngươi có năng lực như thế, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, có phách lực này hay không?
Kiều Bạch Thạch là người dứt khoát.
Nội tâm Ứng Vô Ưu có một cỗ kích tình bị xúc động, đột nhiên gật đầu:
- Tốt, Tiểu Hầu gia cùng Bạch Thạch huynh đều đã để mắt ta như vậy, dù Ứng Vô Ưu ta vào núi đao biển lửa, cũng phải đi thử một lần. Dược Sư Điện sinh ta dưỡng ta, ta cũng không đành lòng nhìn nó hủy trong tay những hỗn đản kia!
Ứng Vô Ưu nói lên đám người Vương Ly cùng Lam trưởng lão, cũng là một bụng oán khí.
...
Ở trong khách sạn nào đó của Ba Giang Thành, Dược Sư Điện ra tay xa xỉ, bao xuống một tiểu viện.
Cơ hồ tất cả cao tầng, đều đi tới Giang Hãn Lĩnh.
Ở trong khách sạn, bọn hắn đã ở trọn vẹn năm ngày rồi. Năm ngày thời gian, bọn hắn thông qua con đường khắp nơi, thăm dò được tin tức đều nói, Tiểu Hầu gia hoàn toàn chính xác đang bế quan.
Mà đi nghe ngóng Kiều Bạch Thạch, lại không chiếm được bất cứ tin tức gì. Phảng phất Kiều Bạch Thạch đang cố ý tránh né bọn hắn.
Buổi sáng ngày hôm nay, mấy cao tầng tình cảnh bi thảm ngồi ở trong một gian phòng, uống trà, lẫn nhau đều có chút không động nổi.
Bỗng nhiên, hành lang truyền đến một hồi tiếng bước chân dồn dập, đón lấy, một gã phụ trách tìm hiểu tin tức hoang mang chạy đến.
- Đại Điện Chủ, có tin tức, có tin tức. Nghe nói, Tiểu Hầu gia Giang Trần xuất quan!
- Cái gì?
Tống Thiên Tinh vui mừng quá đỗi, cả người thoáng một phát liền đứng lên.
- Như vậy có đưa bái thiếp hay không?
- Đưa, thuộc hạ tự mình đi đưa. Bất quá người gác cổng thu thiếp mời, lại không có tỏ thái độ gì. Phảng phất là muốn chúng ta tiếp tục chờ.
Tống Thiên Tinh "A" một tiếng, ngồi xuống, sắc mặt ngưng trọng như tự hỏi cái gì.
Mấy ngày này, phương pháp hắn nên đi đều đi qua. Nên mời thuyết khách cũng đều mời. Ngay cả Kim Sơn Hầu cùng Hổ Khâu Hầu cũng bị thuyết phục.
Lại có người nào, sức nặng có thể so sánh hai vị này?
Câu Ngọc công chúa?
Tống Thiên Tinh tự hỏi không có mị lực lớn như vậy, có thể thỉnh động Câu Ngọc công chúa làm thuyết khách. Hơn nữa Câu Ngọc công chúa là nổi danh thiết diện vô tư.
Mời nàng làm thuyết khách, trên cơ bản không có hi vọng gì.
- Tiếp tục chờ a, có tin tức trước tiên báo cáo.
Tống Thiên Tinh khoát tay áo.
Lam trưởng lão kia nhịn không được nói:
- Người nào nha, giá đỡ thật lớn. Đừng nói bây giờ hắn không phải Tiểu Hầu gia, coi như là Tiểu Hầu gia, vậy cũng không nên có giá đỡ lớn như vậy!
Tống Thiên Tinh mắt hổ trừng tới:
- Câm miệng! Lần này cho ngươi đến, là muốn ngươi bày tâm thái, xin lỗi Tiểu Hầu gia cùng Kiều Bạch Thạch. Ngươi lại nói lời châm chọc này, có tin hiện tại bổn tọa cho ngươi cút ra Dược Sư Điện hay không?
- Ta...
Trên mặt Lam trưởng lão hiện lên một tia nhục nhã, nhưng cuối cùng không dám chống đối Tống Thiên Tinh.
Ngược lại là Nhạc Quần, cười ha ha giải vây nói:
- Đại Điện Chủ, an tâm một chút chớ vội, an tâm một chút chớ vội. Lúc này, nội bộ chúng ta phải đoàn kết nhất trí.
- Lam trưởng lão, ngươi cũng điều chỉnh tâm tính thoáng một phát. Nhớ kỹ, coi như ngươi không muốn, cũng phải thành thành thật thật, nghe Đại Điện Chủ, nên nhận lỗi thì nhận lỗi, nên chịu thua thì chịu thua. Vì tiền đồ của Dược Sư Điện, ngươi làm một trưởng lão, tư thái thấp một chút có là cái gì?
Lam trưởng lão còn có chút cảm xúc, cả buổi mới nói một câu:
- Đã biết.
Nhìn ra được, nàng ở trước mặt Nhạc Quần, vẫn tương đối tùy ý làm càn. Mà nàng có thể ngồi lên vị trí trưởng lão, trên thực tế cũng là mượn lực của Nhị Điện Chủ Nhạc Quần.
Lúc trước liên tục ba tháng, mỗi ngày đều ở trong biệt viện của Nhạc Quần, ngày ngày phụng dưỡng, các loại giường kỹ, các loại mị thái, đều bị Nhạc Quần chơi hết, lúc này mới có thể thượng vị.
Cho nên, Lam trưởng lão ở trước mặt Nhạc Quần làm càn một chút, ngược lại cũng bình thường.
Thời điểm đang xấu hổ, bỗng nhiên ngoài cửa lại có tiếng bước chân truyền đến, là một thanh âm lạ lẫm:
- Bằng hữu Dược Sư Điện ở nơi này đi? Phụng mệnh Kiều Bạch Thạch tiên sinh, ngày mai ở Giang gia biệt viện Vũ Hoa các thiết yến, chiêu đãi chư vị cố nhân, mời chư vị trình diện.
- Kiều Bạch Thạch?
Tống Thiên Tinh động tác mau lẹ, đã lẻn đến trước cửa, đem cửa mở ra.
Cửa ra vào chỉ để lại một thiếp mời, người báo tin đã đi rồi.
Mặc dù như vậy, Tống Thiên Tinh cũng như nhặt được chí bảo, không chú ý Đại Điện Chủ tôn nghiêm chút nào, cầm thiệp mời lên.
- Là bút tích của Kiều Bạch Thạch, ha ha, xem ra Kiều Bạch Thạch vẫn nhớ tình cũ! Ngày mai, một cái cũng không thể vắng họp, đều phải đi.
Tống Thiên Tinh đưa thiệp mời cho Nhị Điện Chủ Nhạc Quần, Nhạc Quần nhìn xong, lại đưa cho Tứ Điện Chủ Vương Ly, mỗi người đều nhìn mấy lần.
...
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, bọn người Tống Thiên Tinh liền dậy thật sớm, thu thập quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài. Vừa ra đến trước cửa, Tống Thiên Tinh liên tục bàn giao:
- Mấy người các ngươi nhớ kỹ, đến lúc đó tư thái phóng thấp một chút cho ta. Nếu như lần này bởi vì thái độ của các ngươi có gì sai lầm, các ngươi là tội nhân của Dược Sư Điện.
Vẻ mặt Lam trưởng lão biệt khuất, tức giận liếc nhìn Nhạc Quần. Lão gia hỏa này ho khan hai tiếng, hai mắt trắng dã, nhìn ra ngoài cửa, phảng phất ngoài cửa có phong cảnh gì hiếm thấy, trực tiếp hờ hững.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên