Love gives light even in the darkest tunnel.

Anonymous

 
 
 
 
 
Tác giả: Huyễn Vũ
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 353 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 789 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:53:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 304: Hoạch Định Ranh Giới (P2)
à càng làm cho bọn họ không có tâm lực đi xử lý chuyện này nguyên nhân trọng yếu là: Quân đội liên minh tấn công hành tỉnh Trung Nhạc hành động thế như chẻ tre, quân đội tỉnh Trung Nhạc bố trí ở biên giới đối mặt với quân liên minh, chỉ chống cự cho có lệ sau đó liền tan vỡ.
Tuy rằng về phương diện quân đội liên minh tấn công hành tỉnh Trung Nhạc này có hay không do thu mua nội gián khởi lên tác dụng, nhưng cũng do quân liên minh quá mạnh bằng không cho dù có mượn sức nhiều nội gián mấy đi nữa, mà sức chiến đấu lại yếu đến đáng thương, vậy thì kẻ nội gián cũng không có hứng thú phản bội.
Bởi vì môi hở răng lạnh tỉnh Trung Xuyên phái ra năm vạn đại quân, rõ ràng tỉnh Trung Xuyên đánh giá cao sức chiến đấu quân đội của mình, đặc biệt là đại quân năm vạn ở tuyến hai chuẩn bị tùy thời chi viện cho tiền tuyến, thế nhưng còn chưa kịp tiến quân lên hỗ trợ, quân Trung Xuyên đã bị sáu vạn thiết kỵ của Liên minh thống nhất đánh đuổi vỡ tan.
Khí thế của sáu vạn thiết kỵ khiến quân đội hai tỉnh trong nháy mắt mất đi chỉ huy này, hận cha mẹ không sinh cho mình nhiều thêm hai chân để chạy trốn.
Mà mười vạn đại quân giả dạng bình dân của Tam hoàng tử kia muốn kiếm tiện nghi, vừa mới nhận được tin Liên minh thống nhất đánh vào tỉnh Trung Nhạc, Tam hoàng tử còn chưa kịp hạ lệnh, đầu tiên lọt vào ổ ám sát.
Thích khách cũng không có gây tổn hại đến Tam hoàng tử, chỉ là làm cho Tam hoàng tử sợ tới mức từ đó về sau cần phải có vệ binh canh giữ ở bên giường mới dám ngủ. Mà càng khiến cho Tam hoàng tử vừa sợ vừa giận là, thích khách thần bí xuất hiện lại thần bí biến mất, muốn bắt hung thủ để tiết hận đều không thể làm được.
Cùng lúc Tam hoàng tử rơi vào cảnh đe dọa khiếp sợ, trong mười vạn đại quân từ các Tướng quân cao cấp cho tới sĩ quan cấp bậc Liên đội trưởng, toàn bộ lọt vào tập kích ám sát. Hành động của mật vệ làm cho cấp bậc Đại đội trưởng trong nháy mắt trở thành sĩ quan cao cấp nhất trong mười vạn đại quân.
Mười vạn đại quân do Đại đội trưởng chỉ huy, có kết quả như thế nào không cần nói cũng biết.
Tất cả binh sĩ đều trở thành ruồi bọ không đầu, gần như đều là lấy đại đội làm biên chế. Hoặc là chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ, hoặc là nhanh chóng chạy trở về. Đương nhiên cũng có mấy Đại đội trưởng có uy vọng khá lớn kết hợp mấy đại đội lại, bắt đầu truy tìm bắt thích khách, thế nhưng hành động nhiệt huyết trung thành của Đại đội trưởng đó, ngược lại tăng nhanh thêm tốc độ tan rã của mười vạn quân.
Đã không còn đại quân Tam hoàng tử quấy phá kiếm tiện nghi, đại quân Liên minh thống nhất thoải mái đuổi đánh liên hợp Trung Xuyên Trung Nhạc, không phí chút công phu nào liền chiếm cứ hai tỉnh Trung Nhạc Trung Xuyên.
Vừa tạo ra tình thế này, đại quyền quý hai tỉnh Thiểm Nam Thiểm Đông lập tức đều phóng ánh mắt vào vùng đất vừa chiếm. Trong lòng đều thầm hận: Theo chỉ thị của Khang Tư, những người mình phải hoàn toàn khống chế mọi mặt trên lãnh địa chiếm cứ. Hiện tại đương nhiên là phải tuân lệnh làm việc, lập tức phái người tới chiếm trước các loại quyền lực mọi mặt.
Quân Liên minh liên tiếp thắng lợi cùng mang chiến lợi phẩm thu được, khiến cho từ quyền quý cho tới tên khất cái, ánh mắt mọi người đều tập trung vào phương diện làm thế nào chia cắt chiến lợi phẩm này.
Chiến lợi phẩm thường thường phần lớn đều chỉ thuộc về nhân sĩ quyền quý, nhưng đất đai chiếm được được lấy ra bốn phần công khai bán ra ngoài, nên phần lớn ánh mắt người bình thường chính là nhắm vào điểm đất đai này.
Nếu như là trước đây, cho dù quan phủ tuyên bố lấy ra mười phần mười đất đai bán ra ngoài, ngay cả dân chúng bình dân cũng không có hứng thú chú ý tới, bởi vì ai nấy đều biết rõ những đất đai đó không phải lọt trong tay quyền quý thì cũng rơi vào tay đại thương nhân, đám tiểu dân bình thường như họ đừng nghĩ tới từ trong đó kiếm được miếng đất nào.
Nhưng với Liên minh thống nhất này thì khác.
Bởi vì sau khi Liên minh thống nhất xuất binh đã bổ sung thêm một bố cáo, đó là lại lần nữa nhấn mạnh: Hai phần mười đất đai chia cắt chia đều cho thành viên liên minh, bốn phần mười tính toán thông qua công huân nhiều ít phân chia, xác định kỹ càng chu đáo quy củ bốn phần mười đất bán ra đó thuộc về thương mại đất đai.
Tuy rằng vẫn như trước là bất cứ người nào cũng có thể mua sắm những phần đất thương mại này, nhưng lại tăng thêm quy định: Phàm là người có lĩnh giấy chứng nhận của Liên minh thống nhất phát ra có thể dùng giá một ngân tệ mua được năm mẫu đất hoang, hoặc dùng giá một kim tệ mua được một mẫu ruộng tốt, cũng quy định người nắm giữ mỗi cái giấy chứng nhận chỉ có thể mua được một loại.
Mà sau khi tất cả người nắm giữ giấy chứng nhận đều mua xong, đất đai còn thừa lại với đất hoang thì sẽ lấy một khoảnh* làm đơn vị, ruộng tốt thì lấy một trăm mẫu làm đơn vị, đỉnh núi lấy ngọn làm đơn vị: Tiến hành bán đấu giá không quy định giá, ai trả giá cao thì được.
* khoảnh (rộng 100 mẫu Trung Quốc, chừng 6, 6667 hec-ta)
Bố cáo này vừa ra, tất cả mọi người trong phạm vi thế lực Liên minh thống nhất đều tim đập thình thịch.
Dân chúng trong địa giới quản hạt của Khang Tư, bao gồm các quý tộc Tuyết quốc đã có tước vị cùng đất phong, lập tức chạy đến các nơi quan phủ hỏi thăm giấy chứng nhận này có phải giấy chứng minh của mình hiện có hay không. Sau khi được xác định, các quý tộc Tuyết quốc lập tức dựa theo nhân số trong nhà thảy kim tệ ra, chứng tỏ bản thân mình đã sớm mua trước ruộng tốt của đế quốc. Đồng thời bắt đầu gom góp kim tệ chuẩn bị thời điểm bán đấu giá mua thêm mấy khu đất đế quốc cho gia tộc của mình.
Người Tuyết quốc, đặc biệt là quý tộc đều cảm thấy hứng thú mua mỗi người một mẫu đất, nguyên nhân không gì khác, chỉ vì đó là đất đai nằm ở trong lãnh thổ đế quốc.
Phải biết rằng mấy năm trước đế quốc vẫn là đại quốc lớn thứ nhất trong thiên hạ, có thể có một khối sản nghiệp ở nội địa đại quốc lớn thứ nhất thiên hạ, điều đó nhất định là chuyện tốt làm rạng rỡ tổ tông và tạo phúc ấm cho con cháu đời sau.
Còn dân chúng hai tỉnh thì vội vàng chạy đến các nha môn, hỏi thăm giấy chứng nhận của Liên minh thống nhất là cái gì.
Sau lại mới biết được thì ra có một điều trước tiên cần tới nha môn địa phương khai ra chứng minh, sau đó mới có thể cầm đến tiểu nha môn thành lập ở các nơi tại Liên minh thống nhất giải quyết, nhận được một tấm da dê mặt trên ghi rõ tính danh, thân phận, địa chỉ của mình, đó là giấy chứng nhận được Liên minh thống nhất công nhận.
Đối với một tấm giấy nhỏ có thể dùng một ngân tệ mua được năm mẫu đất hoang, hoặc là dùng một kim tệ mua được một mẫu ruộng tốt, mọi người bao gồm cả khất cái, đều hai mắt phát sáng ào ào chạy tới các nha môn lớp xếp hàng thì xếp hàng, lớp lôi kéo quan hệ thì lôi kéo quan hệ, lớp đưa tiền lì xì thì đưa tiền lì xì, dù sao chính là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào phải kiếm cho bằng được tấm da dê chứng nhận kia.
Mà nhóm quyền quý thì đương nhiên đã sớm sử dụng quyền lực, trở thành đám thứ nhất nhận được giấy chứng minh thân phận của Liên minh thống nhất, hơn nữa cũng trước tiên tham dự hội nghị trao đổi để phán đoán lấy ra thứ gì mua bán.
Đám quyền quý có tư tâm sau khi tham dự, tuy rằng vẫn như cũ lấy bốn phần đất đai chiếm được ra buôn bán, nhưng cũng không phải như mọi người tưởng tượng đều là số đất đai hoang vu cằn cỗi, mà là một nửa đều là đất tốt, đặc biệt những đỉnh núi đó, nghe nói cố ý chỉ ra một số đỉnh núi có ẩn chứa mỏ vàng mỏ bạc quặng sắt các loại đem ra bán.
Sau khi tin tức này truyền ra, không nói kẻ có tiền trong nội bộ Liên minh thống nhất mọi người đều điên cuồng, chính là đại phú hào ở các tỉnh xung quanh cũng lén chạy tới lĩnh giấy chứng minh.
Đối như vậy chuyện cổ quái này, không ai hoài nghi là giả.
Bởi vì dựa theo quy củ xưa nay, quặng mỏ vàng bạc đều thuộc về Hoàng đế, cũng chính là thuộc về tư hữu của thủ lĩnh ba thế lực lớn Liên minh thống nhất, những người khác căn bản đừng nghĩ chiếm lấy.
Nếu như trước đây, giới quyền quý hai tỉnh chỉ mong sao tất cả thứ này đều thuộc về hoàng thất quản lý, bởi vì vật của Hoàng đế con rối chẳng khác nào vật cùng sở hữu của bọn họ, muốn vơ vét thế nào thì vơ vét thế đó.
Nhưng hiện tại hai vị Hoàng đế con rối đã có Liên minh thống nhất bảo hộ, tài sản hoàng gia cũng không thể tùy tiện tham ô chiếm dụng vơ vét như trước kia nữa.
Tuy nhiên nghĩ đến Hoàng đế cũng không có thể tùy tiện xâm chiếm tài sản của mình, nhóm quyền quý cũng an tâm hòa nhã chấp nhận sự thật này.
Chỉ có điều nếu không thể kiếm được chỗ tốt từ Hoàng đế, vậy thì đương nhiên phải suy nghĩ lo cho nhà mình.
Đặc biệt Liên minh thống nhất quy định điều kiện tiên quyết là tài sản tư nhân thần thánh không thể xâm phạm, vậy chỉ cần tài sản của mình về sau đều là hợp pháp là được, như vậy tài sản của mình có thể truyền lưu cho con cháu nhà mình hết đời này tới đời khác. Xuất hiện cơ hội tốt đầy hứa hẹn như thế mà không sử dụng thì thật đúng là não thấm nước rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Y
Vì có ý niệm này trong đầu, cho nên mới có nhiều khoáng sản ruộng tốt như vậy đưa ra gộp trong bốn phần chiến lợi phẩm bán ra, bởi vì chỉ có phương pháp này mới có thể hợp pháp, danh chính ngôn thuận chiếm lấy các quặng mỏ vàng bạc đó. Theo luật của Liên minh thống nhất, dù là Hoàng đế cũng đừng nghĩ đoạt lại quặng mỏ vàng bạc!
Phải biết rằng loại quặng mỏ vàng bạc này tương đương có thể bảo đảm giúp gia tộc của mình ngàn năm không suy thoái. Tất cả người có tư cách cạnh tranh nếu không muốn táng gia bại sản đều phải giành cho được những thứ này.
Dân chúng bình thường có lẽ không có khả năng nhìn tới thứ này, nhưng những người xuất thân gia đình giàu có, cho dù tự mình không nhận biết nhưng thủ hạ của họ khẳng định có người nhận định được, cho nên vô số nhân viên được họ phái tới Liên minh thống nhất, đều sôi nổi tìm hiểu phương pháp cùng quy củ về việc bán đấu giá.
Những phú hào vùng khác cùng các thế lực bên trong Liên minh thống nhất, đặc biệt không giống với phú hào của Tuyết quốc, bọn họ chỉ phái người đi tìm hiểu quan sát mà thôi.
Phú hào của hai tỉnh Thiểm Đông Thiểm Nam, đặc biệt là Tuyết quốc, bộ dáng phong trần chạy tới chỗ Khang Tư, trực tiếp mang theo chứng thư tín dụng khai ra tại ngân hàng địa phương. Một số có uy tín danh dự trực tiếp thỉnh cầu yết kiến Khang Tư; còn không đủ tư cách, chỉ có thể tìm các tiểu quan viên xuất thân Tuyết quốc tìm cách làm quen nhờ vả.
Phú hào ở vùng khác chỉ quan sát chờ đợi cũng không có gì lạ, bởi vì bọn họ căn bản không có khả năng dám thử kiểu như phú hào Tuyết quốc có lòng tin với Khang Tư như vậy.
Tuy rằng bọn họ thực rất khát vọng giành được những tài nguyên khoáng sản cùng đất đai tư nhân, nhưng bọn họ lại không rõ ràng lắm thực lực của Liên minh thống nhất mạnh cỡ bao nhiêu, nên đều e sợ mình vừa mới mua đất thì Liên minh thống nhất liền bị người ta tiêu diệt mất.
---------------
Nói về các thế lực, đừng nhìn Tứ hoàng tử hiện tại chỉ có một cái hành tỉnh, nhưng vật tư, tinh binh tinh nhuệ của tỉnh này tương đương với bốn tỉnh trước kia hợp lại.
Có cơ sở như vậy, hơn nữa xuất ra đại binh hai mươi vạn quân dũng mãnh cùng binh thảo nguyên chém giết, thực lực về quân sự hoàn toàn có thể đối kháng cùng hoàng Thái tử.
Tiếp theo chính là Áo Kha Nhĩ khống chế phủ Đại Đô đốc Đông Nam, chiếm cứ năm hành tỉnh đế quốc, cũng làm cho năm hành tỉnh quanh thân biến thành đất hoang, cũng có thể tính vào phạm vi thế lực của Áo Kha Nhĩ. Tương đương Áo Kha Nhĩ chiếm cứ mười hành tỉnh đế quốc, vì thế phủ Đại Đô đốc Đông Nam chính là thế lực lớn nhất đế quốc hiện nay.
Độc Cô Chiến Thần Độc Cô Chiến Thần - Huyễn Vũ