Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: Huyễn Vũ
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 353 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 789 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:53:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 300: Ngũ Tông Hiện Thế (P1)
au lưng áo Giáo chủ đã bị mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra đẫm ướt, hắn đương nhiên biết rõ nếu như bị đám tín đồ tiều tụy ngoan đạo này chạy trốn thì sẽ mang đến cái hậu quả gì.
Không cần nói đâu xa, chỉ nói toàn bộ lãnh địa Lôi gia trước mắt này, đều là trống không không có dân chúng.
Chính bên mình này ác ma rất nhiều, nhưng không có dân chúng thì đâu có tác dụng gì! Nếu như phát sinh chuyện như vậy chẳng những Nam tông không biết giấu mặt mũi đi đâu, mà tính ra còn lỗ vốn lớn!
Tuy nhiên nghĩ đến dân cư hơn một trăm vạn của Lôi gia đang ở bờ biển kia, cho dù là cho chúng dùng một số thuyền lớn vận chuyển suốt một ngày một đêm, cũng không có khả năng chỉ trong khoảng thời gian ngắn vận chuyển hết sạch được.
Nghĩ vậy, Giáo chủ lập tức dẹp nỗi lo lắng trong lòng, vội cung kính đáp:
- Tuân mệnh đại nhân! Thuộc hạ lập tức phái người đi điều tra tin tức.
Nói xong không đợi Đại giáo chủ gật đầu, hắn lập tức chạy vội đi.
Thấy thuộc hạ sốt sắng với mệnh lệnh của mình như thế, Đại giáo chủ rất là thích chí gật gật đầu, tâm tình tốt hơn lên lão bắt đầu nhấm trà nghỉ ngơi.
Thế nhưng tâm tình thoải mái của lão cũng không có kéo dài bao lâu, khi lão nhìn đến sắc mặt tái nhợt thất hồn lạc phách của Giáo chủ đang bơ phờ tiến vào, trong lòng lão thoáng một cái căng thẳng trở lại, lão có dự cảm không lành.
- Đại... Đại nhân! Tất cả dân chúng ở bờ biển đều không còn một bóng người rồi! Tất cả bọn họ đều đáp thuyền đi rồi!
Nói đến câu sau, giọng của Giáo chủ đã như tiếng kêu rên.
Đại giáo chủ trợn trừng mắt càng ngày càng lớn, có thể thấy rõ tơ máu phủ tròng mắt rất nhanh hiện ra càng ngày càng nhiều, đồng thời nhanh chóng gom lại một chỗ, khiến con mắt đục ngầu của lão trở nên đỏ rực.
Tiếng hô hấp của Đại giáo chủ càng ngày càng dồn dập, tiếng thở dốc dồn dập đó thậm chí vang lớn hơn tiếng Giáo chủ kêu rên, khiến Giáo chủ lập tức ngừng tiếng rên khẩn trương nhìn Đại giáo chủ.
Khi hơi thở dồn dập lên tới đỉnh điểm, Đại giáo chủ phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như quả bong bóng xì hơi khô quắt lại.
Ánh mắt Giáo chủ chợt lóe sáng, trong lòng thầm mừng rỡ.
Chỉ cần người đầu óc không phải ngu ngốc liền biết lần này Nam tông lỗ vốn lớn rồi. Đáng tiếc ngoại trừ hủy diệt cảng Thanh Nguyệt, toàn bộ chiến dịch phát động chiến đấu với Lôi gia không thu lại một chút lợi lộc gì.
Tuy rằng hiện tại lãnh địa Lôi gia rơi vào trong tay Nam tông, nhưng không có dân cư, toàn bộ lãnh địa chẳng khác nào vùng đất chết. Đặc biệt thành tích duy nhất là thiêu hủy cảng Thanh Nguyệt, hiện tại lại biến thành thất bại lớn nhất, nếu như bến cảng không bị thiêu hủy, giờ có thể mang đến cho Nam tông biết bao lợi ích chứ!
Có thể nói trận chiến công phạt Lôi gia, trừ tổn thất hơn hai ngàn ác ma cấp năm, đồng thời thiếu bốn tông kia một phần ân tình, Nam tông hoàn toàn không có thu được chút chỗ tốt nào.
Đương nhiên, những thứ lãnh địa trống trải cùng vàng bạc tài bảo tuyệt đối Nam tông sẽ không thèm nhìn vào mắt, mà trái lại những tín đồ thành kính trong tương lai chạy thoát kia khẳng định mới là những thứ đáng giá gấp trăm lần.
"Mà hậu quả của hết thảy những chuyện này đều do lão già trước mắt này mang đến. Nếu ngươi không vội bẩm báo lên trên chuyện tín đồ thành kính, phỏng chừng các tổn thất đó cũng không tính là gì. Đáng tiếc ai bảo ngươi muốn khoe khoang chứ? Chưa có gì đã truyền tin tức về tổng bộ. Hơn nữa cũng do ngươi không nghe lời khuyên ngăn của ta, ra lệnh cho ta phái người đi. Hắc hắc! Ngươi cũng có ngày hôm nay! "
Tuy rằng trong đầu Giáo chủ chửi bới Đại giáo chủ, nhưng ở ngoài mặt hắn cũng trước tiên liền phóng tới đỡ Đại giáo chủ, hơn nữa vừa làm như lo lắng khủng hoảng kêu gọi Đại giáo chủ, vừa lớn tiếng gọi người tới giúp.
Không nói tới Nam tông đang rối loạn, lúc này bốn tông Đông Tây Bắc Trung, lại vì Nam tông đoạt được lãnh địa Lôi gia mà kích động, bắt đầu vận dụng đầu óc suy nghĩ tìm một vùng đất làm giáo khu trực thuộc của mình.
Hạng người như bọn họ vì để đạt được mục đích không từ bất cứ thủ đoạn nào, hơn nữa tổ chức nghiêm mật, lực lượng mạnh mẽ. Đầu tiên nghĩ đến chính là nắm lấy đất đai của thủ lĩnh các địa phương đang bị khống chế.
Tuy nhiên biện pháp này ở thời điểm hiện nay cũng không thích hợp, bởi vì người ta hiện tại đều còn đang hoài nghi thủ lĩnh nhà mình có phải bị bốn tông thôi miên mê hoặc hay không. Thế nhưng bốn tông làm thật sự rất khôn ngoan, căn bản không có vận dụng quyền vị hỗ trợ của thủ lĩnh, làm cho người ta có điểm bán tín bán nghi.
Tại thời điểm củng cố mức độ tín nhiệm này nếu làm ra chuyện một thủ lĩnh vô duyên vô cớ cắt nhường đất đai, khẳng định sẽ khiến cho những người khác hoài nghi.
Trước mắt bốn tông không muốn bỏ đi thân phận quang minh hiện tại, lại không có cách nào vào lúc này kiếm được một vùng đất cắm dùi, nên bốn tông đành phải chuyển mục tiêu tới các vùng biên cương chung quanh.
Đối với những vùng đất trước nay vẫn coi thường hoặc nhìn bốn tông với ánh mắt căm thù, bốn tông thật đúng là có rất nhiều biện pháp để thu được vùng đất đó.
Đầu tiên là phái ra ác ma tàn sát bừa bãi một phen, giết sạch lĩnh chủ địa phương cùng toàn bộ đại tài chủ, đuổi dân chúng chạy loạn khắp nơi, sau đó chính là cho tín đồ chạy tới giảng đạo chào mời.
Tuy rằng những người này không ở cùng một khu vực, nhưng tín đồ là không có phân chia lãnh thổ quốc gia kia mà.
Cho nên thời điểm đoàn kỵ sĩ hộ giáo hết lòng hết sức vì việc nghĩa ra đời, bày ra một bộ thần thái thánh khiết quang minh xuất động. Vọt vào lãnh địa chủ nhân đã tử vong, cho ác ma phối hợp với kỵ sĩ đoàn tiến hành hành động diễn kịch đùa giỡn khốc liệt một phen, sau đó sau một trận huyết chiến cuối cùng tiêu diệt sạch ác ma.
Chờ tới lúc dân chúng vây lại cảm kích, đúng lúc này đám giả dạng dân chúng đã sớm xếp đặt liền lập tức đi ra, ngỏ lời yêu cầu đoàn kỵ sĩ hộ giáo ở lại nơi đây để bảo vệ an toàn cho dân chúng, đồng thời dẫn đường một số dân chúng khác bị dọa cho hoảng sợ phụ họa theo.
Đến đây thì đoàn kỵ sĩ hộ giáo đương nhiên là không vội đáp ứng, đầu tiên là biểu diễn cung cách hiền lành thánh thiện, bày tỏ chính mình nguyện ý sẽ xuất hiện phục vụ tín đồ bất cứ lúc nào, sau đó mập mờ cho biết, còn có rất nhiều tín đồ cần mình thủ hộ, không thể vì một hai tín đồ nơi này mà lưu lại.
Đám giả dạng dân chúng đương nhiên liền lập tức tỏ ý muốn nhập giáo, đến đây tự nhiên tất cả dân chúng nơi này đều ào ào gia nhập tông giáo.
Thế là tất cả mọi người trở thành tín đồ, chuyện kế tiếp thì tốt hơn rồi! Đoàn kỵ sĩ có thể thuận lý thành chương tiếp nhận những người này. Kỵ sĩ đoàn đúng là có nghĩa vụ bảo vệ tín đồ mà!
Kỵ sĩ lưu lại địa phương, phát hiện nơi này không có chủ nhân, hơn nữa rất nhiều nhà cửa sân vườn của dân chúng đều bị ác ma phá hủy, vì thế kỵ sĩ liền căn cứ vào thân phận thánh khiết vội tới phân chia tài sản của chủ nhân cũ cho các tín đồ.
Đương nhiên, phần chính yếu thuộc về giáo hội, số lẻ mới về tín đồ. Chỉ có điều các thứ không có giá trị gì đó, một ít cũng có thể cho dân chúng không biết về giáo hội mà reo hò hoan hô.
Đến lúc này, trong tay bốn tông cơ bản có được địa bàn rồi.
Về phần về sau phải làm thế nào củng cố tín ngưỡng tín đồ, làm thế nào nắm chặt khu vực trong tay, điều đó tự nhiên sẽ có nhân sĩ chuyên nghiệp tới làm.
Mà những thế lực khác nhìn thấy chủ nhân của khu lãnh địa đã tử vong, chuẩn bị đến kiếm chút tiện nghi, đương nhiên bốn tông sẽ làm cho bọn họ hiểu thế nào là cái chết vì sự phẫn nộ của ác ma.
Cứ như vậy một tay cho ác ma tập kích một tay diễn kịch thu hút lòng người, địa bàn trực thuộc của bốn tông càng ngày càng mở rộng. Đến thời điểm nhiều đến mức độ nhất định nào đó, các thế lực xung quanh tự nhiên sẽ chiếu ánh mắt soi mói vào các tôn giáo bành trướng thế lực quá nhanh này.
Trên đời này không có bất cứ chuyện gì có thể giấu được dưới con mắt quan sát tỉ mỉ, cho nên các thế lực xung quanh rất nhanh liền phát hiện, mấy tôn giáo hoặc là lấy cứu thế làm tôn chỉ hoặc là lấy sáng thế làm cơ sở, dường như có điều gì đó không đúng. -
Có người trực tiếp bàn đến luận chứng dùng âm mưu thu lợi, lập tức liền nhận định mấy tôn giáo này cấu kết cùng ác ma dốc sức mở rộng địa bàn.
Bởi vì bất cứ ai cũng biết trong khoảng thời gian này, phàm là địa phương bị ác ma hủy diệt đều rơi hết vào tay mấy tôn giáo. Quả thật khiến người ta cảm thấy tôn giáo rất xảo quyệt.
Tuy nhiên lời bàn luận như vậy cũng không có cơ hội công bố ra, bởi vì bốn tông đã sớm nghiêm mật giám thị khắp nơi, vừa phát hiện người quá tinh mắt như vậy, thật sự là toát mồ hôi lạnh nghiến răng nghiến lợi, đương nhiên trước tiên cần phải trong thời gian ngắn nhất cho thủ tiêu người đó.
Kế tiếp chính là có thế lực nhìn trúng vũ lực cường hãn của đoàn kỵ sĩ hộ giáo bốn tông kia, thậm chí có thế lực chuẩn bị hậu lễ hướng tới bốn tông thỉnh giáo.
Sự việc chẳng khác nào khách hàng tự nhiên đưa tới cửa, bốn tông đương nhiên là nhiệt tình đối đãi, phái ra người của đoàn kỵ sĩ hộ giáo hỗ trợ huấn luyện quân đội đối phương, ngoài ra còn có thể nhân cơ hội truyền bá danh tiếng của bản tông càng vang xa.
Đương nhiên cũng tránh không được có thế lực thích trực tiếp dùng võ lực nghĩ muốn thu đoàn kỵ sĩ hộ giáo.
Đối với loại thế lực này, bốn tông căn bản không xuất động ác ma, trực tiếp dùng kỵ sĩ đoàn đánh cho đối phương tan tành, sau đó vừa cưỡng ép vừa dùng lợi dụ hoặc gồm thâu lãnh địa của đối phương, sau đó không kiêng nể gì vơ vét tài sản cướp bóc một lượng lớn tài vật, mới để cho mấy tên không có mắt này khôi phục tự do.
Tuy nhiên những chuyện này rất ít xảy ra. Đại đa số các thế lực ở gần đều căm thù bốn tông.
Đây không phải vấn đề liên quan đến tín ngưỡng hay không tín ngưỡng, mà bởi vì hành vi bành trướng của bốn tông uy hiếp tới bọn họ.
Điều các thế lực cảm thấy bị uy hiếp trực tiếp nhất cũng hoàn toàn không liên quan gì tới vấn đề tôn giáo, mà chính là sự bành trướng thế lực của bốn tông vừa mới quật khởi đó, vì thế đều cảnh giác cao độ.
Tuy rằng mục tiêu cuối cùng của bốn tông chính là địa bàn hoạt động, nhưng ở thời kì tích trữ lực lượng bị người ta đối đãi như vậy, điều đó thật đúng là trường hợp dở khóc dở cười.
Nhưng mà muốn giải thích, người ta không nghe, muốn biểu hiện nhà mình không có dã tâm, nhưng lại luyến tiếc lĩnh địa chiếm được, hơn nữa người ta đã đánh lên tới cửa, muốn không phản kháng cũng không được.
Không có cách nào khác bốn tông đành phải khai chiến. Đương nhiên, trừ phi trưởng lão của bốn tông đầu óc có vấn đề, bằng không dù là bị đánh cho toàn bộ diệt vong cũng sẽ không ngu dại điều động ác ma.
Bởi vì một khi trắng trợn sử dụng ác ma, vậy đừng nghĩ tới thu được một tín đồ nào nữa, cũng đừng nghĩ thành lập cái gì Quang minh Thần quốc, cứ trực tiếp chuyển thế thành ác thần là được rồi, nói không chừng còn có thể hấp dẫn một số nhân vật tà ác tán thành nữa đấy.
Tuy nhiên bốn tông đối với đoàn kỵ sĩ hộ giáo nhà mình lại rất có lòng tin, tuy rằng nhân số hơi ít, nhưng tuyệt đối là cao thủ có thể lấy một địch trăm, một ngàn có thể chống một vạn!
Đương nhiên cũng không thể chỉ có chút người kỵ sĩ đoàn như vậy đối kháng với các nhà có dã tâm đó, chiêu bài sở trường của bốn tông chính là Ác ma cùng Thiên sứ, Ác ma không thể dùng, vậy chỉ có thể sử dụng Thiên sứ thôi.
Chủng loại Thiên sứ cùng Ác ma giống nhau. Kỳ thật phải nói là, đoàn kỵ sĩ hộ giáo chính là thể diện của giáo hội, nói theo danh từ vĩ đại chính là kỵ sĩ đoàn quang minh chính nghĩa, chuyên môn dùng để câu dẫn tín đồ. Nói nhiều như vậy cũng chính là để mọi người hiểu rằng, đoàn kỵ sĩ hộ giáo cũng không phải là binh chủng Thiên sứ chiến đấu.
Độc Cô Chiến Thần Độc Cô Chiến Thần - Huyễn Vũ