Trở ngại càng lớn, chiến thắng càng huy hoàng.

Moliere

 
 
 
 
 
Tác giả: Huyễn Vũ
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 353 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 789 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:53:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 290: Quân Đội Ác Ma (P1)
iếng kêu thảm thiết thê lương khiến ánh mắt mọi người quay lại tập trung vào bãi biển.
Vừa nhìn, đoàn người ở đây lập tức bắt đầu hoảng loạn, bởi vì có những kẻ ẩn nấp trong đám người, nam nữ già trẻ đều có, nhưng toàn bộ gương mặt cứng ngắc không chút thay đổi, thân thể một màu trắng bệch, hai mắt vô thần, động tác cứng ngắc, miệng hé mở hợp lại nhưng không phát ra bất cứ thanh âm nào, bọn họ chính là ác ma!
Tuyệt đối là ác ma!
Mặc dù người đang ở đây không có mấy ai thấy qua tận mắt ác ma, nhưng nghe qua rất nhiều lời đồn, hiện giờ so sánh, hoàn toàn giống như đúc với những người mai phục này, hơn nữa người bình thường có thể ẩn trong biển đến nổi da trắng bệch sao? Sợ rằng không tới vài phút sẽ bị nước dìm chết, đâu còn có thể chậm rãi lên bờ như thế!
Người giai tầng thấp lập tức kêu ầm lên, đồng thời quay đầu bỏ chạy, ở trong lòng bọn họ ác ma là kinh khủng không thể chiến thắng, thấy ác ma biện pháp tốt nhất chính là chạy càng xa càng tốt.
Từ lần trước Lôi gia bỏ một ngọn lửa tiêu diệt trăm vạn ác ma, vốn ác ma làm cho người ta cực kỳ sợ hãi ở trong lòng những người biết chuyện liền không ra cái gì cả, cho nên các võ sĩ ở đây vừa thấy được ác ma, chỉ là giật mình một chút, ở trong lòng bọn họ tuyệt đối không có hoảng sợ.
Bởi vì đây đều là ác ma cấp thấp nhất, hành động chậm chạp, phản ứng trì trệ, hơn nữa chỉ cần chém rơi đầu là có thể tiêu diệt đối phương.
Cho nên đừng nhìn ác ma kia hơn vạn, nhưng còn không bằng cả một vạn con heo nhà, giết heo còn phải phòng ngừa heo chạy loạn, những ác ma này cứ như một khúc gỗ tùy ý cho mình chém giết.
Bất quá tuy rằng những ác ma này không chịu được một kích, nhưng cũng không thể sơ ý, ai biết trong biển chỗ này có thể tiếp tục chạy ra ác ma hay không.
Cho nên hai đương chủ lập tức buông bỏ thành kiến, trao đổi lẫn nhau một chút lập tức ra lệnh võ sĩ bắt đầu công kích, vốn diêm phu đã bỏ chạy tán loạn, phát hiện theo lý các võ sĩ sẽ trốn đi nhanh nhất, chẳng những không bỏ trốn ngược lại còn đại phát thần uy nhằm phía ác ma tiến hành chém giết, không khỏi sững sờ.
Chờ thấy ác ma này không có năng lực phản kháng bị chặt mất đầu, các diêm phu đang chạy không nhịn được dừng lại, đến khi có người muốn chứng minh bản thân trước mặt đương chủ quay ngược trở lại, lập tức đi đầu kéo những người khác theo.
Khi phát hiện ra nguyên lai ác ma làm cho người ta sợ hãi không thôi, kỳ thật chỉ là một người gỗ, dũng khí mất đi chẳng những xuất hiện trở lại, còn càng thêm bành trướng, thậm chí còn xuất hiện hành vi hành hạ ác ma đến chết để chứng tỏ hành động dũng cảm của mình.
Hiện giờ các võ sĩ này có tâm tình như vậy, vừa phân tán ác ma dày đặc, sau đó từng nhóm năm ba người vây quanh ác ma bắt đầu công kích.
Lúc bắt đầu thì nhanh chóng chém rơi đầu ác ma, nhưng giết một hồi, những võ sĩ này bắt đầu chỉ chém mất tay chân ác ma, để ác ma mất đi tứ chi như khúc gỗ hoạt động chậm chạp trên bãi biển, các võ sĩ nhìn hình dáng ác ma cười to một trận.
Các võ sĩ đùa giỡn, các khiến bọn lính hứng thú, bọn họ cũng học theo chém rụng tay chân ác ma, rồi dừng ở đó, các diêm phu cũng lớn gan chen lên xem náo nhiệt, một ít tên đặc biệt lớn gan còn dám đứng trên thân thể ác ma, để ác ma kéo mình đi về trước.
Vốn bầu không khí khẩn trương, xảy ra những chuyện như vậy, căn bản không có cảm giác lâm chiến, ngược lại khiến người ta cảm giác như một ngày lễ hội gì đó.
Nhận thấy bầu không khí thoải mái, hai vị đương chủ cũng không ngăn cản thủ hạ, thấy ác ma giải quyết đơn giản như vậy, hai người đều ném tình huống ác ma tái hiện sang một bên, bắt đầu đặt lực chú ý lên trên việc phân chia định mức diêm trường.
Ngay khi hai đương chủ tự thân xuất mã, giao chiến võ mồm không ai nhường ai, binh lính võ sĩ diêm phu thì đang trêu chọc ác ma, mọi người còn đang cười to, tình huống đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Ác ma mất đi tứ chi mặt không chút thay đổi lắc lư đi phía trước, giống như ăn phải thuốc kích thích, đột nhiên xoay người ngồi dậy, sau đó thắt lưng co lại, nhảy dựng lên một võ sĩ đứng gần nhất phía trước, há mồm cắn đứt cổ một võ sĩ vẻ mặt đang ngạc nhiên này.
Nếu như là một cái ác ma xuất hiện loại cắn ngược này, cũng sẽ không cần lưu ý, cái võ sĩ không may kia thậm chí còn bị người ta cười nhạo, thế nhưng loại cắn ngược này đồng thời xảy ra trên tất cả các ác ma.
Trong đoàn ác ma, bị chém đầu chỉ có mấy trăm cái, ác ma bị chém mất tứ chi lại có gần vạn, ác ma còn nguyên vẹn không hao tổn còn có tới hai vạn.
Không nói các ác ma mất đi tứ chi đột nhiên cắn ngược, trong nháy mắt liền cắn chết gần vạn võ sĩ, đúng vậy, bị ác ma cắn chết đều là võ sĩ.
Các ác ma tàn phế này như biết chọn lựa, bên người tụ tập hai ba loại người có dân chúng, có binh lính, võ sĩ, bọn chúng chỉ chuyên môn chọn lựa võ sĩ, nếu như điểm này bị người ta phát hiện, sợ rằng sẽ thêm một loại sợ hãi. Nguồn truyện: Y
Chỉ là chuyện xảy ra quá mức đột ngột, càng không có người chú ý tới điểm này, bởi vì lúc ác ma tàn phế cắn ngược lại, cùng lúc các ác ma đang di chuyển chậm chạp, đột nhiên động tác trở nên nhanh nhẹn nhảy lên tàn sát các nhân loại ở gần.
Còn hơn các ác ma tàn phế chỉ có thể dùng hàm răng, những ác ma hoàn chỉnh này càng thêm nhiều thủ đoạn công kích, chỉ riêng hai tay bọn chúng chẳng khác nào hai lưỡi dao sắc bén.
Ở đây nhiều người bị ác ma đột nhiên công kích như vậy, thoáng cái đẩy ngã mấy vạn người, đoàn người dày đặc thoáng cái không còn một mảnh.
Đầu tiên là tiếng thét hoảng sợ chạy trốn xung quanh, không cần nói chính là của các dân chúng thấy náo nhiệt liền vây trở lại, gặp nguy hiểm thì chạy đi ngay, như những con ruồi không đầu chẳng những tạo ra bầu không khí hoảng loạn, còn phá tan cả trận hình các binh lính lập ra.
Đương chủ hai nhà đang đàm phán, liên tiếp nghe được tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, không khỏi sững sờ, liếc mắt nhìn lại, thình lình phát hiện vô số loạn dân thần sắc hoảng hốt bỏ chạy tán loạn xung quanh, bọn họ chợt thấy cả kinh, sự tình xuất hiện biến cố!
Hai đương chủ nếu có thể chia cắt khối tài nguyên cuồn cuộn không ngừng trải qua chiến đấu này, đương nhiên cũng là hạng người tinh minh võ dũng, cho nên bọn họ cũng không quay người bỏ chạy, ngược lại rút binh khí gào thét đám thủ hạ, mà lúc này thủ hạ của bọn họ cũng lập tức đưa tin hồi báo lên.
Vừa nghe ác ma đột biến, hai đương chủ không nói hai lời, lập tức ra lệnh thủ hạ bắt đầu chặn ác ma này lại, cũng hạ tử lệnh, yêu cầu thủ hạ không cho phép ác ma rời khỏi phạm vi bãi biển, cuối cùng mới phái người ra ngoài thu gom dầu lửa.
Từ khi Lôi gia thiêu hủy trăm vạn ác ma, dầu lửa hầu như là vật tư thiết yếu mọi gia tộc phải có, tùy tiện một tiểu gia tộc cũng có thể đẩy ra mấy xe dầu lửa.
Đương chủ đều ở tại chỗ, gia thần cùng võ sĩ bên dưới làm sao dám nói bỏ trốn, ngược lại rất phối hợp toàn lực đánh giết ác ma, miễn cho ác ma xúc phạm tới chủ công.
Chỉ là bọn họ cũng cam tâm tình nguyện, dù sao đường đường chủ công một gia tộc cũng đích thân tới tiền tuyến đối mặt với mấy vạn ác ma giống như mình, tính mạng chủ công quý giá như vậy cũng không thèm để ý, bản thân mấy người này lại có ý nào khác?
Các võ sĩ hai nhà dẫn theo binh sĩ anh dũng chém giết ác ma, lần này bọn họ không còn lòng chơi đùa nữa, đều trực tiếp chém giết ác ma cho xong việc, nhìn thi thể gần vạn võ sĩ bị ác ma tàn phế cắn chết, mọi người đều rõ ràng, ác ma là không thể trêu đùa, trêu chọc ác ma chẳng khác nào đưa mạng nhỏ tặng cho ác ma chơi lại.
Ác ma nổi loạn giết người, tuy rằng thủ đoạn sắc bén, nhưng nói lại, động tác cùng tốc độ vẫn còn không bằng được người bình thường, hơn nữa chỉ là dựa vào thân thể làm vũ khí, thủy chung ác ma không cách nào chống lại được nhân loại có binh khí riêng.
Binh lính tinh nhuệ vọt tới đối mặt với ác ma hoàn chỉnh, binh lính bình thường liền ra tay hạ sát ác ma tàn phế mất đi lực nhảy đang loay hoay trên bãi cát.
Bị quân đội hai nhà chém sống chém chết một trận, mấy vạn ác ma này lập tức thi thể chia lìa phủ kín một bãi, sau trận chiến thống kê tính toán báo lên, đương chủ hai nhà lập tức hộc máu tại chỗ, thiếu chút nữa chết ngất đi, nguyên nhân, là binh lính bình thường đã chết bảy tám ngàn người, nhưng võ sĩ lại chết gần hai vạn!
Một vạn trước là bị ác ma tàn phế đánh lén tử vong, một vạn sau là bị chúng tập kích lấy nhiều đánh ít.
Trong lịch sử bán đảo Phi Ba, lần đầu xuất hiện một trận điển hình võ sĩ tử trận nhiều hơn binh sĩ bình thường, nếu như trận chiến này mang lại lợi ích rất lớn, như vậy dù có hy sinh nhiều người hơn nữa cũng đáng giá, thế nhưng chiến tích lần này là thi thể ác ma, thi thể này ngoại trừ đốt thành tro tàn ra, căn bản không có bất cứ tác dụng gì.
Thậm chí có thể nói hai gia tộc đã dùng hai vạn võ sĩ ưu tú gia tộc mình, đổi lại ba vạn thi thể ác ma! Kết quả như vậy không khiến hai đương chủ tức chết tại chỗ cũng coi như bọn họ có năng lực thừa nhận rất mạnh.
Ngay khi đương chủ hai nhà tự nhận không may, không tiếp tục tranh luận lợi ích gì nữa, bắt đầu triệu tập nhân mã về nhà, lại xảy ra một lần biến cố nữa.
Chỉ nghe thấy tiếng các diêm phu nhặt xác kinh hoàng sợ hãi hét to bỏ chạy tứ tán, các binh lính võ sĩ còn sót lại tập trung nhìn lại, lập tức sắc mặt trắng bệch, bọn họ không ngờ nhìn thấy các võ sĩ bị ác ma tàn phế cắn chết có thể sống lại!
Có lẽ không nói là sống lại, mà là tất cả đều biến thành cương thi, hơn nữa các võ sĩ cương thi trên cổ còn có một cái lỗ lớn, động tác cũng không trì trệ, một khi đứng lên, lập tức vung vẫy thanh kiếm trong tay chém giết lung tung người sống xung quanh, hơn nữa các võ sĩ cương thi này như có thể phân biệt địch ta, hai cương thi va chạm vào nhau cũng sẽ không tự giết lẫn nhau.
Một ít võ sĩ tương đối nhiệt huyết, đặc biệt thấy huynh đệ mình biến thành võ sĩ cương thi, lập tức căm phẫn nhảy ra, nổi giận quát một tiếng lớn vọt tới.
Tuy nhiên chiến đấu mấy hiệp, các võ sĩ ở đây đều xanh mặt, chỉ cần có mắt cũng thấy được các võ sĩ cương thi này vẫn còn giữ lại kỹ năng chiến đấu lúc còn sống!
Vốn có người sau khi chết biến thành cương thi cũng đủ kinh khủng rồi, hiện giờ lại xuất hiện loại cương thi hoàn toàn khác biệt, tay chân linh hoạt, kỹ năng chiến đấu hoàn toàn giữ lại như thời còn sống, cương thi như vậy căn bản không phải cương thi bình thường có thể so sánh được.
Hơn nữa khiến người ta sợ hãi, các võ sĩ cương thi là bị ác ma cắn chết, hiện giờ bọn họ biến thành cương thi, vậy có khả năng bị các võ sĩ cương thi này giết chết, chính mình cũng sẽ biến thành cương thi hay không?
Vừa nghĩ đến chuyện này rất có khả năng, võ sĩ có dũng mãnh đi nữa, sĩ khí cũng sẽ rơi xuống đáy cốc.
Đương chủ hai nhà nhận được báo cáo, rốt cuộc không thể bảo trì được khuôn mặt bình tĩnh nữa, tất cả đều mắng to bọn độc thủ sau màn chế tạo ra ác ma này, rống to thủ hạ báo cáo tình hình điều động dầu hỏa, biết được đã gom gần đủ, mới thở ra một hơi hòa hoãn lại.
Hai đại gia chủ khẳng định không phải dễ đối phó, vừa ra lệnh thủ hạ dùng binh khí dài cản trở võ sĩ cương thi, vừa thúc giục tốc độ vận chuyển dầu lửa.
Vốn binh lính đã mất sĩ khí, bị gia chủ mạnh mẽ ép buộc, bắt đầu run rẩy vây chặt cương thi, chỉ là khi bọn họ phát hiện các võ sĩ cương thi này chỉ cần chém rơi đầu, cũng sẽ giống như các ác ma khác ngã xuống đất không dậy nổi, sĩ khí dần dần khôi phục lại.
Chỉ cần đối phương không phải thứ hàng lì lợm, vậy còn có sĩ khí liều mạng.
Mà khi hơn mười chiếc xe ngựa chứa đầy dầu ầm ầm xông tới, rốt cuộc sĩ khí khôi phục tới đỉnh phong, các võ sĩ binh lính đã có thể đối mặt với những võ sĩ cương thi này.
- Nhanh! Đốt chết bọn chúng cho ta!
Hai đương chủ lập tức phẫn nộ gầm rú, lần này bọn họ tổn thất hầu như ngang cấp với đại chiến diệt tộc, gia thần cùng võ sĩ trong tộc, hầu như đã chết hơn phân nửa, nhưng là bị ác ma giết chết hoàn toàn không có giá trị không được bất cứ chỗ tốt nào, thật là đau lòng muốn chết mà! Cho nên vừa nhìn thấy dầu hỏa tới rồi, đúng là hận không thể tự mình châm lửa đốt chết đám ác ma kia!
Độc Cô Chiến Thần Độc Cô Chiến Thần - Huyễn Vũ