Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Tác giả: Huyễn Vũ
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 353 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 789 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:53:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 278: Hành Động Của Chiến Thần (P2)
o Kỳ tin tưởng, cho dù một mình Khang Tư cũng có thể đi lên vị trí hiện tại, nhưng tuyệt đối không có dễ dàng như vậy. Sở dĩ có thể nhanh chóng như vậy, có quan hệ rất lớn đến ba thuộc hạ ưu tú mê người của hắn.
Tiếp theo Khang Tư thành lập đoàn lính đánh thuê. Lại bởi vì vận khí tốt có thể cùng Bá tước Cáp Nhĩ tạo nên quan hệ từ nhiệm vụ hộ tống. Sau đó không biết thế nào được Bá tước Cáp Nhĩ lúc ấy vẫn là Nam tước nhìn trúng, trực tiếp ban trấn Thanh Hương thành hộ vệ lĩnh của đoàn lính đánh thuê.
Mà Khang Tư sau khi tiến vào trấn Thanh Hương, thoải mái thâu tóm những đám côn đồ muốn chết đưa đến tận cửa, khuếch trương thực lực của chính mình.
Tiếp theo mượn vào bằng ấy thực lực, hắn trở thành một vì sao sáng chói trên sân khấu diễn trò của Cáp Nhĩ và Bỉ Khắc. Khiến cho Cáp Nhĩ không thể không sắc phong Khang Tư, do đó khiến Khang Tư có địa bàn của chính mình.
Căn cứ Áo Kỳ điều tra cùng tính toán, người như Khang Tư sau khi có được căn cứ địa thế lực lập tức có thể phát triển thịnh vượng.
Mà sự phát triển thịnh vượng của hắn rất khủng bố. Không phải nói thủ hạ của hắn không đủ năng lực, đương nhiên cũng không có khả năng rất mạnh. Nhưng hắn sở dĩ có thể nhanh chóng phát triển nguyên nhân đều bởi vì vận khí.
Nhìn xem lãnh địa Khang Tư không có tiền, lập tức xuất hiện sự kiện Tuyết Lang bang, mấy chục vạn tiền thưởng cùng tước vị cứ thế vào tay.
Mà Khang Tư bằng vào một nghìn binh lực của hắn liền tiêu diệt Tuyết Lang bang hoành hành đã lâu. Chẳng những có được một khoản tiền phát triển, mà còn nâng cao tước vị của mình lên một chút, hơn nữa thu vào mấy khối địa bàn.
Chuyện phía sau lại càng kỳ quái.
Khang Tư vốn thực để ý thanh danh của mình gần như bị nhốt ở trong một nước cờ bí. Nhưng cũng không biết quý tộc Bắc quốc não tàn hay là không coi Khang Tư ra gì, tùy tiện gán cho hắn thân phận hậu duệ của hoàng tộc Cổ quốc, sau đó liền điều binh đến đánh. Cũng không xem mình là loại như nào, không ngờ dám trêu chọc vào tên vũ lực mạnh mẽ như Khang Tư.
Kết quả không cần phải nói, Khang Tư tìm được cớ há mồm liền trực tiếp thôn tính lãnh đạo trên đầu, sau đó lên ngôi Bá tước trước mặt mọi người.
Đương nhiên lúc sau đội tàu của Áo Kỳ cũng thành một bộ phận vận khí tốt nhất của Khang Tư. Cũng không biết làm sao, Áo Kỳ không ngờ lại xuất hiện đúng lúc Khang Tư cần nhất, vô duyên vô cớ tăng thêm một phần lực lượng cho thế lực Khang Tư.
Chuyện kế tiếp mà bắt đầu lại càng khiến người ta trợn mắt há mồm.
Đầu tiên là thân tín trực hệ của Khang Tư ở năm tỉnh Đông Nam mang theo vài trăm tàu chiến tới tìm kiếm Khang Tư. Cũng không biết đám người cách xa ngàn, vạn dặm làm thế nào biết được tin tức chính xác của Khang Tư.
Mấy trăm chiếc tàu chiến này đến, không nói cung cấp cho Khang Tư mấy vạn võ trang tinh nhuệ, chỉ riêng tàu chiến đại biểu không lo lắng đường lui liền đủ khiến sĩ khí quân Khang Tư bành trướng vài trăm lần.
Mà quan trọng nhất chính là, tên An Tái Kháng có tên tuổi trong đội buôn Duy Nhĩ Đặc cũng đến. Đội buôn kết hợp với tàu chiến khiến công tác hậu cần của Khang Tư hoàn toàn buông lỏng.
Thế lực Khang Tư đã vượt quá giới hạn lập tức vứt bỏ áo khoác chính nghĩa, trực tiếp trắng trợn khởi xướng chiến tranh Bắc quốc.
Đại thế đều thuộc về Khang Tư, cục diện chiến tranh hoàn toàn nghiêng về một phía. Toàn bộ bờ đông Tuyết Long Giang sau nửa năm liền thành lãnh địa của Khang Tư.
Mà đây kỳ thật cũng là biểu hiện của vận khí tốt.
Vì sao đại quân ở nước ngoài của Khang Tư lúc nào không đến, lại xuất hiện đúng vào lúc hệ thống Khang Tư đang nỗ lực tấn công đến giới hạn?
Hệ thống Khang Tư đột nhiên nhận được trợ giúp, phá tan điểm giới hạn, muốn không khuếch trương ra ngoài cũng thực khó khăn. Bởi vì phải dựa vào chiến tranh mới chiếm được bằng ấy lãnh địa muốn nuôi sống mấy trăm tàu chiến là không có khả năng. Cho nên hệ thống Khang Tư hoàn toàn bị nằm trong cục diện không thể không đánh.
Mà quân Khang Tư kế tiếp thẳng tiến cũng là nguyên nhân khiến Áo Kỳ bội phục vận khí Khang Tư cực tốt. Nhìn xem vô số tướng lĩnh cùng thủ lĩnh quân địch chết không rõ nguyên do, sau đó quân Khang Tư dễ dàng đạt được thắng lợi là điều có thể hiểu được.
Đương nhiên ai cũng biết chuyện thủ lĩnh quân địch chết tuyệt đối có liên quan tới Khang Tư. Nhưng thích khách có lợi hại đến mấy cũng không có xác xuất trăm phần trăm thành công. Khang Tư có thể khiến cho thủ lĩnh quân địch của mình chết hết, cũng chỉ có thể nói lên vận khí tốt.
Ngay từ đầu Áo Kỳ nghĩ đến Khang Tư phải hoàn toàn thống nhất Bắc quốc mới có thể quay đầu lại xuyên qua thảo nguyên đến đế quốc. Nhưng không nghĩ tới sau khi Khang Tư đánh chiếm bờ đông Tuyết Long Giang, bờ tây không đánh liền điều binh tiến vào rừng rậm Mạn Đặc Tư.
Loại chiến thuật này chẳng những khiến cho đám quý tộc bờ tây Tuyết Long Giang trong lòng run sợ, thở nhẹ một hơi cũng trợn mắt há mồm. Chính là mọi người trong lãnh địa Khang Tư cũng không biết rõ làm sao Khang Tư lại hành động như thế. Chẳng lẽ hắn không biết thống nhất toàn bộ Bắc quốc mới là chiều hướng phát triển chân chính sao? Vì sao cố tình làm việc quỷ dị như vậy?
Áo Kỳ không hiểu rõ, phái ra người đi theo Khang Tư vào rừng rậm Mạn Đặc Tư. Hắn muốn biết rõ trong rừng rậm Mạn Đặc Tư chỉ có cây cối cũng không có bất kỳ món ăn dân dã này rốt cuộc có cái gì hấp dẫn Khang Tư. Khiến cho Khang Tư từ bỏ thống nhất Bắc quốc, khôi phục thanh danh lịch sử Cổ quốc.
Chỉ là kết quả nhận được khi phái ra rất nhiều người, chính là nhìn thấy Khang Tư ở rừng rậm Mạn Đặc Tư không ngừng tấn công, thu nạp sau đó chạy đến bên bờ rừng rậm an cư.
Áo Kỳ vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Hắn không tin Khang Tư lại đột nhiên yên lành như thế vi phạm ý nguyện mọi người, chuyển mục tiêu của đại quân đi một phương hướng khác.
Sau khi rất nhiều vật tư vận chuyển đến rừng rậm Mạn Đặc Tư, Áo Kỳ có chút hưng phấn. Bởi vì hắn cảm thấy được mình sắp phát hiện mục đích của Khang Tư.
Nhưng là khi được tin Khang Tư chỉ để lại một nhóm người khống chế rừng rậm Mạn Đặc Tư, lại mang theo rất nhiều binh lính rời khỏi rừng rậm Mạn Đặc Tư đi đế quốc, Áo Kỳ lại mơ hồ.
Chẳng lẽ Khang Tư tấn công rừng rậm Mạn Đặc Tư chỉ là vì trở lại đế quốc?
Khả năng này không lớn? Hắn trực tiếp ngồi thuyền trở lại năm tỉnh Đông Nam không phải tốt hơn sao?
Nơi đó chính là địa bàn cũ của hắn. Cho dù năm tỉnh Đông Nam hiện tại đã bị những tên có dã tâm khống chế, nhưng dựa vào danh tiếng cùng mấy vạn binh lính, mấy trăm tàu chiến hiện tại của hắn, năm tỉnh Đông Nam cho dù không phải nghe tin đã hàng thì cũng chỉ cần đe dọa một chút là có thể thu nạp lại.
Căn bản không cần phải mất sức một lần nữa để chiếm được năm hành tỉnh đế quốc. Như vậy không thể bớt việc hơn so với đánh hạ rừng rậm Mạn Đặc Tư, sau đó đánh ba hành tỉnh cuối cùng mới đến năm tỉnh Đông Nam sao?
Hơn nữa liên tục chiến đấu như vậy, cho dù vận khí Khang Tư tận trời, binh lính tinh nhuệ dị thường đợi cho lúc đến năm tỉnh Đông Nam chỉ sợ cũng không còn mấy lính cũ. Loại chuyện lỗ vốn này không ngờ tên Khang Tư anh minh thần võ này lại đi làm? Thật sự là nghĩ không ra!
Áo Kỳ lắc đầu. Hiện tại hắn đang chờ thu được tin tức mới nhất liền nhổ neo. Về sau nếu muốn nhận được đến tin tức của Khang Tư ít nhất phải chờ đến hơn nửa tháng.
Ngay lúc Áo Kỳ miên man suy nghĩ, một gã thủ hạ của hắn nhanh chóng đi lên con thuyền sớm chờ xuất phát. Nhìn thuộc hạ lên thuyền, Áo Kỳ khoát tay, buồm bắt đầu dâng lên, bắt đầu xuất phát.
Áo Kỳ nhận lấy tin tức do thuộc hạ đưa lên, hắn chỉ nhìn một đoạn mở đầu lập tức nhảy dựng lên:
- Cái gì?! Khang Tư dám xây dựng một con đường bằng thuyền gỗ trong đầm lầy khói độc? Người của hắn làm thế nào tránh khói độc này?
Áo Kỳ hiện tại cực kỳ khiếp sợ. Hắn biết đầm lầy khói độc. Nơi này trước kia không ít người đi buôn Duy Nhĩ Đặc chú ý tới, thậm chí vẫn có tre già măng mọc chú ý tới.
Tuy rằng ai cũng không biết đầm lầy khói độc này rộng bao nhiêu, nhưng thế nào cũng gần hơn so với vùng biển ngàn dặm. Ai cũng biết, nếu tạo được một con đường đi thông, vậy chính là có một con đường hoàng kim thu hút rất nhiều tài chính.
Đáng tiếc, khói độc không hổ là khói độc. Bất kể sử dụng thuyền dày đặc kín kẽ thế nào, mặc quần áo mũ giáp, … tất cả biện pháp có thể nghĩ đến đều không có tác dụng.
Bởi vì phàm là khi xâm nhập vào màn sương một đoạn nhất định, những phương tiện an toàn đều xuất hiện lỗ thủng, như vậy toàn bộ nhân viên mạo hiểm đều có đi không về.
Sau khi hy sinh rất nhiều người, những biện pháp nghĩ tới đều đã dùng đều không tác dụng, tới cuối cùng đương nhiên chỉ có thể buông ta.
Mà không ngờ hiện tại Khang Tư lại có thể làm đường thông qua?
Hắn có thủ hạ không hề sợ khói độc, hay là có phương pháp nào?
Nếu là thủ hạ, vậy không cần suy nghĩ khẳng định là không thể đào góc tường được. Nếu là phương pháp, vậy phải nhìn xem có thể lấy được từ nơi nào của Khang Tư.
Chỉ là những chuyện này đều là về sau. Hiện tại quan trọng nhất chính là phái người trường kỳ đóng ở rừng rậm Mạn Đặc Tư. Một khi con đường khai thông, mình phải lập tức tìm Khang Tư xin chia một chén canh.
Người đi buôn tuy rằng đại đa số thời kỳ đều phải thật cẩn thận quyết định, nhưng cũng có lúc phải mạnh mẽ quyết đoán.
Như vậy, Áo Kỳ lập tức phát mệnh lệnh. Về phần thuộc hạ đi thuyển nhỏ hay là trực tiếp nhảy xuống biển trở về cảng Thanh Hương thì không phải chuyện hắn lo nghĩ.
Áo Kỳ hiện tại đầy đầu là không biết con đường thông qua khói độc có thể thành công hay không. Áo Kỳ xuất thân người buôn đương nhiên rõ ràng, một con đường có thể làm khoảng cách xa nhất thiên hạ biến thành gần nhất sẽ mang đến bao nhiêu lợi nhuận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Y
Hơn nữa lợi nhuận chỉ là việc nhỏ. Một thế lực khống chế một con đường như vậy, chỉ cần có năng lực tự bảo vệ, vậy có thể lợi dụng con đường này để cấp quyền đi qua, đổi lấy vô số ích lợi.
Nói không chừng An Tái Kháng – người phát ngôn của Khang Tư ở Duy Nhĩ Đặc sẽ trở thành nhân vật tầng trên giống như mình.
Mà hiện tại mặc kệ con đường này có thành công hay không, trước mặt chủ yếu nhất chính là quan hệ tốt với Khang Tư. Thậm chí nếu mất tiền cũng phải tạo quan hệ tốt với hắn.
Bởi vì chỉ có nhân tình của người chịu chi tiền, tương lai lúc có việc mới dễ mở miệng. Hơn nữa Khang Tư cũng không dễ mở miệng chối từ.
Hiện tại Khang Tư đã rời đi Tuyết quốc, hơn nữa Tuyết quốc đã tiến vào giai đoạn trị bằng văn, không cần nhiều viện trợ. Ngược lại Khang Tư mang theo mấy vạn người tiến vào trong lãnh thổ đế quốc, hơn nữa địa phương toàn bộ là kẻ địch, tiếp tế cực kỳ khó khăn.
Mặc dù đằng sau có đội buôn đi cùng, nhưng tuyệt đối không thể so sánh với căn cứ địa. Mình cũng nên rút ra một số đội buôn đi theo phía sau Khang Tư mới đúng.
Áo Kỳ suy nghĩ rõ ràng nên làm thế nào, mặt mang tươi cười nhìn phong cảnh ngoài thuền. Áo Kỳ đi ra hơn nửa năm, thành lập con đường mậu dịch với Bắc quốc. Chỉ cần điểm ấy cũng đã mang đến cho đội buôn của hắn thu vào trăm vạn kim tệ hàng năm.
Quan trong nhất là tạo quan hệ với Khang Tư. Nhân vật có vận khí tốt đến tận trời này có thể kết luận là nên làm bạn với hắn. Giá trị một người như hắn khẳng định càng ngày càng tăng cao.
Đợi cho khi người đội buôn khác ở Duy Nhĩ Đặc biết Khang Tư muốn đầu tư vào Khang Tư thì phí tổn thế nào cũng gấp mấy chục lần mình. Ha ha! Nhìn những người đó tiêu phí rất nhiều tiền tài đều không thể so sánh với mình, cảm giác như vậy cũng tương đương không tồi.
Áo Kỳ rất đắc ý, nâng chén rượu chậm rãi thưởng thức.
Độc Cô Chiến Thần Độc Cô Chiến Thần - Huyễn Vũ