He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 257 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 368 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:58:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 189: Đan Dược Thất Phẩm!
Chương 189: Đan dược thất phẩm!
“Cha, có một số việc không thể nói rõ được.” Vào lúc này Tần Sương đột nhiên lên tiếng chen ngang.
“Nga, đúng vậy, con gái lớn rồi, những chuyện này cũng nên để chính con xử lý.” Tần Thông cười cười nói.
“…” Tần Sương mặt hơi đỏ lên, liếc Tần Thông một cái.
Ý nàng là không muốn làm cho Bộ Tranh bại lộ quá nhiều, nếu như mọi người đều biết rõ Bộ Tranh, có thể sẽ hoài nghi Bộ Tranh cũng biết một chiêu kiếm pháp kia của mình. Bộ Tranh học được, người khác khẳng định cũng học được.
Chuyện này nàng sẽ nói cùng Bộ Tranh một chút, bất quá nàng cũng không biết, thật ra hiện tại Bộ Tranh đã hiểu, Lưu Bác Hỉ từng dò xét hắn, hắn cũng không nói mình biết kiếm pháp gì.
Dĩ nhiên, đây là Bộ Tranh vì mình, mà không phải vì Tần Sương, hắn căn bản không biết Tần Sương cũng biết chiêu kiếm pháp này.
Nàng tin rằng Tần Thông cũng biết điểm này, lời vừa rồi cũng chỉ là Tần Thông đánh trống lảng sang chuyện khác, chẳng qua không nghĩ tới Tần Thông lại nói lời mập mờ như vậy.
“Tần bá phụ, đây là lễ vật của ta tặng cho ngài.” Bộ Tranh cũng không biết hai cha con bọn họ đang nói cái gì, hắn chẳng qua vẫn tuân thủ lời phân phó vừa rồi của Tần Sương, tặng cho cha nàng một món quà.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định đưa một loại đan dược, đúng lúc loại đan dược này hắn còn có một viên.
“Đây là cái gì?” Tần Thông có chút tò mò nhìn món đồ Bộ Tranh đưa cho hắn, là một cái hộp, cái hộp này rất là tinh xảo, từ vẻ ngoài có thể thấy đó là một đồ vật không tệ.
Mà lúc Tần Thông mở ra, phát hiện đó dĩ nhiên lại là một viên đan dược, đồng thời, hắn cảm thấy viên đan dược này cũng không tầm thường, xung quanh mọi người cũng có suy nghĩ như vậy, kể cả đám người Tần Sương.
Bởi vì, lúc đan dược vừa được mở ra, nhất thời mùi thuốc tỏa đầy phòng khách. Hơn nữa, mùi thuốc vừa thấm vào người, cả người đã trở nên sảng khoái vô cùng, cái này có thể thấy được hiệu quả đan dược đến mức nào.
Đám người Tần Sương mở to mắt nhìn Bộ Tranh, bọn họ lúc trước cũng biết là Bộ Tranh sẽ lấy ra đan dược, nhưng bọn hắn cũng cảm thấy lấy biểu hiện lúc trước của Bộ Tranh, nhất định lấy ra là thứ phẩm đan dược, đúng chất hẹp hòi, làm sao có thể đưa ra vật gì tốt tặng người.
Nếu như là bán thì bọn họ còn hiểu được, còn tặng người mà nói…,bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, ngay cả Tần Sương cũng cảm thấy có chút bất khả tư nghị, huống chi là những người khác.
Lúc trước bảo hắn đưa ra thứ tốt thì không chịu, nhưng bây giờ lại lấy ra đồ tốt như vậy, cái này thật không bình thường!!
“Bộ Tranh, đan dược này là đan dược gì? Phẩm cấp gì?" Tần Thông có chút ngưng trọng hỏi.
“Ta cũng không biết đan dược này gọi là gì, ngài tùy tiện đặt một cái tên là được, về phần phẩm cấp, ta nghĩ hẳn được coi là đan dược cao cấp.” Bộ Tranh nói.
“Đan dược cao cấp… Cái này quá không rõ ràng, rốt cuộc là mấy phẩm?” Tần Thông hỏi.
“Phụ thân, ngươi hỏi hắn cái này làm sao hắn biết được, hắn tiếp xúc tối đa cũng chỉ là đan dược bình thường, chỉ biết so với đan dược bình thường thì nó là đan dược cao cấp, nhưng không biết đan dược cao cấp chia làm cửu phẩm.” Tần Sương có chút oán giận phụ thân đồng thời lại dạy Bộ Tranh một chút kiến thức đan dược.
Bộ Tranh lúc trước đối với cái này đúng là rất mơ hồ, cho rằng trên đan dược bình thường chính là đan dược cao cấp, không biết đan dược cao cấp được chia ra làm nhiều loại, đồng thời hắn cũng không biết, đan dược cao cấp sau cửu phẩm vẫn còn cấp bậc cao hơn, đó là thần cấp.
Trên thực tế, đan dược ngũ phẩm trở lên cũng đã rất khó có được, tam tứ phẩm đã là thần đan diệu dược trong miệng nhiều người. Mà đan dược nhất phẩm cơ hồ chính là thần, nhưng vẫn có đan dược thần cấp tồn tại, chẳng qua là đan dược thần cấp đã mấy trăm năm nay không có ra lò.
Đan dược thần cấp làm sao có thể tùy tiện luyện chế ra được, đan dược này của Bộ Tranh, mới đứng ở hàng ngũ đan dược thất phẩm, mà ở Thần Kiếm Vương Triều, đan dược thất phẩm là một bảo bối rất hi hữu, cho nên, lễ vật này của Bộ Tranh không chỉ không nhẹ, ngược lại còn có chút nặng.
“Ngươi không biết, vậy ngươi lấy nó ở chỗ nào?” Tần Thông có chút ngạc nhiên hỏi.
“Ta…” Đang lúc Bộ Tranh sắp nói ra thì bị Tần Sương kéo lại.
“Cái này là bí mật, sao có thể tùy tiện nói, phụ thân có muốn nhận hay không, nếu không thì trả lại cho Bộ Tranh.” Tần Sương trực tiếp hướng về phía Tần Thông nói.
“Ai, quả nhiên là con gái lớn không nhờ được, bây giờ đã có gan giúp đỡ người ngoài.” Tần Thông lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, nhưng trong lòng hắn lúc này đang nổi nhạc lên quẩy a, bởi vì hắn chiếm được một viên đan dược thất phẩm.
“Cha còn nói nữa, ta liền để cho Bộ Tranh đổi lại một món lễ vật khác cho cha.” Tần Sương nhìn Tần Thông bình tĩnh nói.
“Ha ha, Bộ Tranh, những thứ khác không biết, vậy ngươi nên biết hiệu dụng của đan dược này chứ?” Tần Thông nhìn Bộ Tranh, không nói tiếp chuyện lúc nãy, phảng phất vừa rồi ý của hắn chính là muốn hỏi vấn đề này.
Hiệu dụng mới là mấu chốt nhất, đại đa số võ giả, chỉ cần đan dược luyện khí, bọn họ thà rằng muốn một viên đan dược cửu phẩm luyện khí, cũng không muốn một viên đan dược trị liệu ngũ phẩm thậm chí trên ngũ phẩm.
“Ta biết, là dùng để gia tăng công lực, ăn một lần có thể tăng một năm công lực.” Bộ Tranh nói.
“Cái gì? Gia tăng một năm công lực? Đây là thường dùng hay là duy nhất?” Tần Thông hỏi, nhưng sau khi hỏi hắn cảm thấy mình rất ngu, tin tưởng những người khác cũng cảm thấy hắn rất ngu.
“Đương nhiên là duy nhất, nếu là thường dùng, vậy không phải là quá bá sao?” Bộ Tranh sau khi trả lời liền phán một câu.
Mỗi lần đan dược có thể gia tăng một năm công lực, cái này nếu có thể dùng thường xuyên, nhất định sẽ làm ọi người điên cuồng, lời này không phải là quá đáng.
“Duy nhất cũng tốt rồi, có thể bớt công sức tu luyện một năm, ngươi xác định là tặng sao?” Tần Thông hỏi.
“Ừ, tặng cho ngài, dù sao cũng không đáng tiền” Lúc Bộ Tranh nói câu cuối cùng, thanh âm rất nhỏ, cơ hồ không có ai nghe được, bao gồm Tần Thông đứng trước mặt hắn, bởi vì Tần Thông chỉ chú ý đến chuyện trong nhà.
Loại đan dược này vậy mà lại không đáng tiền? Ngươi có phải là điên rồi không?
Tần Sương lại nghe được lời Bộ Tranh nói, nàng hiện tại không chỉ đứng bên cạnh Bộ Tranh mà còn chú ý đến thanh âm nói chuyện của hắn.
Theo ý nghĩ của Tần Sương, Bộ Tranh sở dĩ nói không đáng giá tiền, có thể là bởi vì hắn tình cở lấy được, lại không biết rõ lắm tin tức đan dược, cho nên mới cảm thấy không đáng tiền, dù sao cũng là đồ nhặt được.
Ý nghĩ đó cũng là suy nghĩ của đông đảo mọi người, cảm thấy Bộ Tranh nhất định không cần trả giá nhiều để lấy được, điều này cũng giải thích cho tình huống mâu thuẫn trước đó.
Đối với Bộ Tranh, thuốc này đúng là đồ không cần trả tiền, cũng là do Vượng Tài tìm được ở nơi khác, dược liệu do mình hái, có tài liệu tùy thời có thể luyện chế ra.
Hơn nữa, Bộ Tranh sớm đã ăn rồi, cái này đối với hắn, là một vật vô dụng!
Độc Bộ Độc Bộ - Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh