Cơ hội luôn đến vào lúc bạn không ngờ nhất.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 76 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 487 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:56:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 119 - 120 Phần 6
hương 119: Sơn vũ dục lai*Nói đến mỗ nữ tỉnh lại không thấy con mình đâu mà cha hai đứa lại nằm yên ổn trên giường, tay lại còn đè lên ở chỗ nào đấy, bộ mặt vô cùng thỏa mãn. Bốp một tiếng đánh tỉnh tên nam nhân này, hét lên giận dữ: “Con đâu?”“Vụ Thiến cùng Xu Xu mang đi rồi.” Mỗ nam vẫn còn ở tình trạng mơ mơ màng màng, từ lúc Miểu Miểu sinh hài tử đến nay đã hai tháng, đêm nào hắn cũng cô chẩm nan miên*, dù là ban ngày hay ban đêm, mẹ của mấy đứa nhóc cũng không thuộc về hắn. Đã lâu lắm rồi hắn không có ngủ được một giấc yên ổn, mỗi ngày không chỉ mất ngủ, còn phải chịu đựng tiếng khóc nỉ non ầm ĩ từ phòng bên cạnh truyền qua, hắn cũng sắp điên rồi.*cô chẩm nan miên: một mình một giường cô đơn nên khó ngủ.Mỗ nữ không thông cảm cho hắn chút nào: “Ai bảo chàng lợi hại như vậy, một phát ra hai đứa, cũng mệt chết ta, ồn cho chết chàng cũng đáng đời lắm.” Mỗ nam oan ức, không phải lỗi của ta nha.Có điều không có hài tử bên cạnh, mỗ nữ cũng cảm thấy thanh tĩnh hơn nhiều, quả nhiên nàng không phải là bà mẹ tốt mà, mẹ nào lại ngại con mình ồn ào chứ.Hai người đang định tâm sự một chút thì cửa phòng bị gõ ầm ĩ: “Chủ thượng, Thần Quang Dục cùng Nam Cung Việt vào thành rồi.” Thanh âm trầm trầm của Vụ Kiếm truyền đến. Hai người lập tức nhìn nhau, nhanh chóng dứng dậy, rốt cuộc cũng chịu xuất hiện, bọn họ chờ cũng đã lâu quá rồi.“Xảy ra chuyện gì?” Dịch Thiên mở cửa hỏi. “Sáng hôm nay huynh đệ trông coi thành đã phát hiện hai người bọn họ vào thành, không mang theo bất kỳ ai.” Vụ Kiếm trầm giọng nói, không rõ mục đích là gì.Mọi người lập tức tập hợp tại thư phòng, mấy đứa nhỏ đều giao cả ẫu thân của Lâm Phong chăm sóc, lão nhân gia rất là vui vẻ nha, coi cả ba đứa nhỏ như là cháu ruột, lại còn la hét bảo Vụ Thiến mau sinh một đứa.“Tại sao bọn chúng lại đến Lâm thành, như vậy không phải là tự chui đầu vào lưới sao?” Vụ Huyền trầm giọng, hơn nữa còn đường đường chính chính đi vào như vậy, giống như là muốn ọi người biết, bây giờ còn nghỉ chân ở tửu lầu của Vụ Thiên Các, đây rõ ràng là thông báo ọi người bọn họ đã tới, không biết có âm mưu gì.“Dịch Thiên, huynh thấy thế nào?” Lâm Phong hỏi, hắn cảm thấy là bọn họ có chuẩn bị mà đến, chắc chắn là muốn dụ người của Vụ Thiên Các xuất hiện trước.“Bọn chúng muốn dẫn dụ chúng ta xuất hiện, Lâm thành là địa bàn của chúng ta, cho dù bọn chúng có dẫn người vào, cũng không thể chiếm cả thành.” Dịch Thiên trầm giọng nói, cũng không biết muốn dụ mọi người xuất hiện với mục đích gì.“Theo dõi xem bọn chúng muốn làm gì, nếu chỉ có hai người đến đây, chúng ta có thể bắt chúng lại trước.” Xu Xu ở bên cạnh xen miệng vào nói, ở đây nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ cha con hai người đó.“Không được.” Phụ thân của Lâm Phong nói: “Hiện giờ thế cục trong triều cơ bản là đã ổn định, ta đóan chừng không bao lâu nữa, Hách Liên Hồng sẽ điều binh đến đây. Nếu bây giờ chúng ta cùng đấu với hai kẻ đó, chỉ với điều kiện không tổn thương binh mã, nếu không đến lúc đó đại quân kéo đến, chúng ta sẽ bị yếu thế.” Cũng không thể nói chắc chắn cha con Nam Cung Việt không dẫn người mai phục chung quanh, đánh nhau lúc này quả thật không ổn.Mọi người nghe vậy đều gật đầu, hơn nữa, võ công của Nam Cung Việt rất cao, trước mắt ở đây vẫn chưa có một ai có thể vượt qua hắn. Miểu Miểu thấy vậy, đột nhiên nhớ ra một chuyện, quay qua hỏi Dịch Thiên: “Dịch Thiên, chàng đã luyện Tru Tâm Tuyệt chưa?” Dịch Thiên lắc đầu, vẫn chưa, lúc trước Miểu Miểu mang thai hắn vẫn nén không luyện Tru Tâm Tuyệt.Tru Tâm Tuyệt, Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu liếc nhau, không ngờ rằng bản bí tịch này đã ở trong tay Miểu Miểu, như vậy việc chống lại Nam Cung Việt không quá khó khăn rồi, vốn đang nghĩ có nên điều người từ trong gia tộc đến đây trấn thủ hay không, bây giờ xem ra có thể từ từ cũng được.“Vụ Kiếm, ngươi đi gặp bọn họ, Dịch Thiên, đi nào, đi luyện công.” Miểu Miểu phân phó đơn giản rồi lôi kéo Dịch Thiên bỏ đi, nếu bọn họ vẫn chưa hành động, nên chuẩn bị sớm một chút, để ngừa vạn nhất.Vì sao lại là ta, Vụ Kiếm bị điểm danh rất muốn khóc, tại sao gần đây chuyện tốt thì không đến phiên hắn mà chuyện xấu thì luôn có phần, nhìn chung quanh đều thấy một đứng với một, đột nhiên tỉnh ngộ, thì ra hắn là kẻ cô đơn, nên không ai thương xót, xem ra chính mình cũng phải suy nghĩ đến việc tìm một nữ nhân.Lôi kéo Dịch Thiên chạy về trong phòng, Miểu Miểu sốt ruột: “Mau bắt đầu đi.” Dịch Thiên mỉm cười, quả nhiên tiểu nữ nhân này không phải là tự mình học võ, lập tức cười nhạt: “Nơi này không phải là nơi dành để luyện công.”Ngất nha, luyện công còn phải chọn nơi, cứ tưởng là ở bất kỳ nơi nào cũng có thể luyện thành thần công, dưới vách núi, trong sơn động, tùy ý luyện một cái liền có thể đại công cáo thành.“Trong phòng rất dễ bị bên ngòai quấy nhiễu, luyện công kiêng kỵ nhất là bị quấy nhiễu, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.” Dịch Thiên nhìn Miểu Miểu cười nhẹ, tận tâm giải thích.Thì ra là vậy, Miểu Miểu cười khan mấy tiếng, cũng không trách mình được, người không biết không có tội, nàng lại chưa bao giờ luyện võ công. Vỗ vỗ vai Dịch Thiên, hào sảng nói: “Chúng ta cùng tìm một nơi yên tĩnh, ta canh cho chàng.”“Nàng không định cho hai tiểu quỷ kia bú sao?” Dịch Thiên nhướng mày nói, việc luyện tập này không thể nói trong một hai ngày là xong, đâu thể nào không cho bú.“Ách, chuẩn bị sẵn sữa dê cho hai đứa uống là được.” Miểu Miểu suy nghĩ hồi lâu rồi nặn ra một câu như vậy, chồng vẫn quan trọng hơn nha, lỡ như tẩu hỏa nhập ma, không nhận ra nàng với mấy bảo bối thì sao, như vậy rất thảm nha. Hai đứa nhỏ uống sữa dê vài ngày chắc không xảy ra chuyện gì đâu.”“Thật sao, phu nhân à, yêu nàng chết mất.” Dịch Thiên liền dẩu miệng nhào tới định hôn, cuối cùng thì Miểu Miểu cũng thuộc về một mình hắn rồi, để xem thử mấy tên tiểu quỷ kia làm sao mà tranh với hắn đây.Miểu Miểu đánh hắn văng sang một bên: “Nhanh tìm một nơi nào, thời gian gấp gáp.” Lúc nào rồi mà còn có sức ở đây tình chàng ý thiếp chứ.Dịch Thiên xị mặt đứng trước mật thất mượn của Lâm Phong, rốt cuộc là có muốn ở cùng hắn hay không a, ngay cả hôn cũng không cho.Trong không gian u ám, chỉ leo lét vài ngọn đèn dầu, Dịch Thiên ngồi xếp bằng ở trên giường đá, chuẩn bị bắt đầu luyện Tru Tâm Tuyệt. “Dịch Thiên…” Miểu Miểu muốn nói lại thôi.“Sao vậy?” Dịch Thiên nhìn về phía nàng, kiềm chế suy nghĩ muốn hoàn thành nụ hôn vừa rồi, cái này không tệ tí nào nha, coi như là thưởng cho hắn đi.“Dịch Thiên, không biết ta đã nói với chàng chưa, rằng ta rất yêu chàng.” Miểu Miểu nhìn hắn nồng nàn.Dịch Thiên gật đầu, cũng nhìn nàng thâm tình như vậy, hắn biết, biết rất rõ.“Được rồi, không có việc gì nữa, chàng có thể tiếp tục.” trong tình cảnh nồng nàng như vậy, Miểu Miểu đột nhiên thốt nên một câu như vậy. Dịch Thiên nghiêng người một cái, súyt chút nữa là ngã khỏi giường.Chỉnh chỉnh lại tư thế, Dịch Thiên nhìn nàng nghiêm mặt nói: “Nàng yên tâm, vô luận ta biến thành cái dạng gì, ta vẫn là phu quân của nàng, chủ thượng của Vụ Thiên Các, đối với mọi người, ta vĩnh viễn sẽ không thay đổi.”Hốc mắt Miểu Miểu thóang đỏ lên, thì ra hắn biết. Dịch Thiên bước tới, nắm lấy vai Miểu Miểu, dịu dàng nói: “Đừng lo lắng, ta vẫn là ta, cho dù Tru Tâm Tuyệt khiến cho ta trở nên tàn nhẫn, ta vẫn là phu quân yêu nàng nhất, trừ phi nàng sợ hãi sự tàn nhẫn của ta, không, cho dù nàng sợ, ta vẫn sẽ giữ nàng cả đời.”Trong phút chốc Miểu Miểu rơi nước mắt: “Mặc kệ chàng biến thành dạng gì đi nữa, ta cũng sẽ không rời khỏi chàng.” “Cũng đã làm mẹ rồi, khóc cái gì chứ.” Dịch Thiên lau đi nước mắt trên mặt Miểu Miểu thấp giọng nói, cho dù là lúc nào thì nước mắt của nàng đều khiến hắn cảm thấy tim mình như ngừng đập.Miểu Miểu đưa tay quẹt nước mắt cười nói: “Nhanh đi luyện đi, chứ không chờ chàng luyện xong, con của chúng ta lại coi dê là mẹ nó thì khổ.” Không phải hay nói là ai cho sữa thì đó là mẹ sao.“Chúng nó dám.” Dịch Thiên cả giận nói, đã giành vợ của hắn không nói rồi, lại còn dám không nhận mẹ, xem thử hắn có đánh cho nát mông không. Dứt lời đi về phía giường đá, lại một lần nữa ngồi xếp bằng bắt đầu luyện công.Tru Tâm Tuyệt chính là một bộ võ công nối liền, một khi bắt đầu luyện sẽ không thể dừng lại, suốt một ngày một đêm Dịch Thiên cũng chưa uống một giọt nước nào, Miểu Miểu nhìn thấy vậy trong lòng lo lắng, cái này chừng nào mới xong a. Nhìn Dịch Thiên, cả người tỏa ra khói trắng, trên trán còn lấm tấm mồ hôi, Miểu Miểu chỉ có thể làm được là giúp chàng lau đi mồ hôi trên trán, trong lòng cầu khẩn mọi sự sẽ thuận lợi.Lại một ngày một đêm nữa trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì, Miểu Miểu cũng cuống đến mức đi lòng vòng, hai ngày chưa hề uống nước, làm sao cơ thể chịu được, đã thế lại không ngừng tóat mồ hôi, không chừng nước trong người đã bị bốc hơi hết rồi.Trời lại hừng đông, rồi lại tối mịt mù, Miểu Miểu nhìn thấy trán Dịch Thiên không đổ mồ hôi nữa thì trong lòng lạnh ngắt, chẳng lẽ nước trong người bốc hơi hết thật rồi? Đang ngồi suy nghĩ, Dịch Thiên đột nhiên mở mắt, hai mắt đỏ rực, tỏa ra những tia khát máu, Miểu Miểu nhìn thấy trong lòng run sợ, lùi về phía sau.“Đừng sợ.” Tiếng nói trầm tĩnh của Dịch Thiên truyền đến, hai mắt lập tức khôi phục sự trấn tĩnh bình thường, tay duỗi ra kéo Miểu Miểu lại. Đây là phản ứng trong chốc lát lúc mới luyện xong võ công, nhưng nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của Miểu Miểu, hẵn vẫn có chút băn khoăn, sau này sẽ cố gắng không sử dụng Tru Tâm Tuyệt trước mặt Miểu Miểu.Nhìn thấy Dịch Thiên đã khôi phục bộ dạng trước đây, Miểu Miểu vội vàng giãy ra, chạy đến cách đó không xa, bưng đến một bình nước trà, đưa cho Dịch Thiên: “Mau uống, mau uống, phải uống cho hết.” Con người mấy ngày không ăn cơm thì không sao, vài ngày không uống nước là không được, mà Dịch Thiên vừa không ăn cơm lại không uống nước, Miểu Miểu cảm thấy nên bổ sung nước trước thì rốt hơn.“Nhìn một bình lớn đầy nước trà như vậy, Dịch Thiên khẽ cau mày, hắn uống không được nha. “Sao vậy, có phải không thỏai mái chỗ nào không?” Nhìn thấy Dịch Thiên cau mày, Miểu Miểu vô cùng sốt ruột, chẳng lẽ triệu chứng thiếu nước đã bắt đầu xuất hiện rồi.“Không phải, chỉ là ta không uống được nhiều như vậy.” Dịch Thiên nói thẳng, nữ nhân này coi hắn thành thùng nước hả.“Chẳng lẽ chàng không khát, ba ngày rồi chàng chưa có uống nước?” trên đầu Miểu Miểu hiện lên ba dấu hỏi???“Không khát, hơi nước bốc ra lúc đầu đều là nước dư ở trong người, đám người Vụ Huyền cũng có thể hai ba ngày không uống nước, chỉ cần có nội lực đủ mạnh, thì thời gian chống đỡ càng lâu.” Dịch Thiên cười nhẹ giải thích, nhìn vẻ mặt của tiểu nữ nhân này đóan chừng là vẫn còn mơ hồ đây.Gì chứ, Miểu Miểu nghe xong cười lớn, làm nàng ba ngày nay lo lắng không đâu rồi, cái này không có khoa học chút nào nha, hôm nào phải tự mình nghiên cứu kỹ càng một chút mới được, xem thử coi cơ chế dùng nội lực bảo vệ cơ thể là như thế nào, nói không chừng ở đây nàng còn có thể làm một chuyên gia a, đến lúc đó…“Nàng đang nghĩ cái gì đó?” Dịch Thiên đẩy đẩy Miểu Miểu đang lâng lâng bay vào cõi tiên, lại đang vụng trộm suy tính cái gì đây không biết.“Không có gì, không có gì.” Miểu Miểu thóang lắc đầu, nghĩ xa quá rồi, nghĩ xa quá rồi. “Nếu không khát thì chúng ta đi ra ngòai đi, tất cả mọi người chờ cũng sốt ruột rồi, ưm, ư ư…”Miểu Miểu mới vừa nói xong cả người liền rơi vào trong một vòng tay rộng, môi lập tức bị đè lên, để xem giờ nàng chạy đâu cho thóat, trong lúc hắn luyện công cứ nghĩ đến nụ hôn bất thành này mà súyt chút nữa thì tẩu hỏa nhập ma, cái này nàng còn không bồi thường cho tốt đi.*sơn vũ dục lai: Vốn được trích ra từ “Hàm Dương thành Đông Lâu”. Nguyên văn cả câu là: “Sơn vũ dục lai phong mãn lâu.” được hiểu là: mưa núi sắp đến nên gió lộng khắp lầu; gió thổi báo giông tố sắp đến.Chương 120: Phong Mãn Lâu*Chờ Dịch Thiên cùng Miểu Miểu ra khỏi mật thất thì đã là buổi sáng tiếp theo. Mọi người thấy vậy đều rất vui vẻ, nhanh như vậy chủ thượng đã luyện thành rồi, thật sự là đáng mừng.“Chủ thượng, Nam Cung Việt cùng Thần Quang Dục muốn cùng hợp tác với chúng ta.” Vụ Kiếm thấp giọng nói trước, đây là tin tức mà hắn mạo hiểm cả ngày trời, bất chấp nguy hiểm đến tính mạng lao lên tiền tuyến mới có được, mặc dù ở giữa có một khúc nhạc đệm, nhưng nói chung là không ảnh hưởng đến đại cục.“Hợp tác làm gì?” Miểu Miểu nhướng mày nói, Vụ Kiếm liền đem chuyện gặp mặt vào ngày hôm đó kể lại kỹ càng.Hôm Miểu Miểu phân phó hắn, Vụ Kiếm không đi liền, mà trước hết theo dõi hai người này có động tĩnh gì không đã. Theo dõi một ngày trời cũng không thấy phát sinh sự tình gì. Đến ngày thứ hai, Vụ Kiếm liền hoa hoa lệ lệ lên đài.“Hai vị đại giá quang lâm, có việc gì sao. Miếu nhỏ của chúng ta không dung nổi hai vị đại thần nha.” Vụ Kiếm vừa xuất hiện liền đâm ngay một câu, chẳng thèm kiêng nể.“Chúng ta muốn gặp Dịch Thiên.” Nam Cung Việt làm giống như không nghe thấy lời Vụ Kiếm, mà nói thẳng vào ý đồ đến của mình“Chủ thượng nhà ta bận rộn nhiều việc, không rảnh gặp nhị vị, có chuyện gì thì cứ nói với ta.” Vụ Kiếm ngồi xuống, bắt chéo hai chân đong đưa, cũng không thèm nhìn tình thế hiện tại.“Tốt, nói với ngươi cũng chẳng khác gì mấy. Chúng ta hy vọng có thể hợp tác với các ngươi, cùng nhau diệt Hách Liên gia. Đến lúc đó, các ngươi tiếp tục tung hoành giang hồ của các ngươi, còn chúng ta bắt đầu triều đình của chúng ta.” Toan tính có vẻ nhỏ như thế nhưng thật ra là thả con tép bắt con tôm, nếu tương lai triều đình mạnh lên rồi, quay lại thống trị giang hồ cũng không muộn.”“Vạn nhất tương lai các ngươi lại muốn diệt chúng ta thì sao, đây không phải là quá thiệt thòi cho chúng ta rồi sao. Hơn nữa, không phải huyết thống mà leo lên ngôi vị Hoàng đế rất khó ngồi vững.” Vụ Kiếm thật ra cũng chẳng ngu tí nào.“Mấy chuyện đó chúng ta có thể thương lượng sau, trước hết ngươi đem những lời này nhắn với Dịch Thiên, chúng ta sẽ ở đây chờ ba ngày.” Nam Cung Việt trầm giọng nói, còn Thần Quang Dục vẫn im lặng uống trà, không nhìn ra được rốt cuộc là hắn đang suy nghĩ chuyện gì.“Muội không đồng ý.” Đột nhiên một giọng nữ truyền đến, ba người cùng ngẩng đầu nhìn qua. Kẻ nào lớn gan như vậy, dám nghe trộm bọn hắn nói chuyện, mà bọn họ cũng không phát hiện ra.Lập tức mở cửa nhã gian nhìn ra, thấy trên hành lang là một nữ tử đang la hét với một nam tử ở đối diện, thì ra là không phải nói với bọn họ. Đang định đóng cửa thì nữ tử liếc mắt nhìn qua, rồi vội vàng chạy vào, thân mật ôm lấy cánh tay Vụ Kiếm, thẹn thùng nói với nam tử kia: “Đại ca, kỳ thật ta đã hứa hẹn chung thân với vị công tử này rồi, cho nên ta không thể gả cho người khác được nữa.”Ước định chung thân, không có nha, Vụ Kiếm không thốt nên lời, mình còn chưa kịp nhìn rõ bộ dạng của nữ tử này, đã bị gắn ngay tội danh ước định chung thân. Đang định mở miệng thì giọng đe nẹt của vị nam tử kia vang tới: “Mày không được cũng phải được, Nguyên công tử thì có gì không tốt, nhân phẩm hay nhà cửa đều là hàng đầu, mày được gả đến không lo ăn lo mặc, một nữ hài tử như mày còn muốn thế nào nữa hả?”“Nhân phẩm hàng đầu, đại ca, con mắt nào của huynh nhìn thấy nhân phẩm hàng đầu vậy. Cả ngày lưu luyến kỹ viện, đã thế tiểu thiếp nhiều như vậy, sớm muộn gì cũng chết ở trong ngực nữ nhân.” Nữ tữ tức giận nói, không thèm để ý đến phong thái gì nữa.“Theo tao đi về.” Nam tử vừa dứt lời, định đi đến kéo nữ tử. Vụ Kiếm thấy vậy liền mỉm cười, đứng dậy, ôm nữ tử nói: “Nàng đã cùng ta ước định chung thân rồi. Các hạ còn dây dưa không buông, cho dù là ca ca của nàng, ta cũng không bỏ qua.” Diễm phúc tự dưng đến, Vụ Kiếm cảm thấy hắn nên sử dụng tốt một chút, sau này mấy chuyện nguy hiểm không tới phiên hắn nữa rồi.“Ngươi là hành tỏi ở đâu, đây là việc nhà của ta, không đến phiên ngươi chõ miệng vào.” Nam tử tức giận nói.“Ta là vị này, ách…” “Uyển Nhi”“Đúng vậy, ta là phu quân tương lai của Uyển Nhi, việc này ta đương nhiên được quyền chõ vào rồi. Bây giờ ngươi muốn đem thê tử của ta gả cho người khác, ta đương nhiên là không vui.” Vụ Kiếm khẽ cúi đầu, dựa vào bên tai của Uyển Nhi, đối đáp với nam tử.Nam tử đang định nổi xung, chưởng quỹ liền dẫn người chạy lên: “Vụ Kiếm đại nhân, thuộc hạ sẽ lo liệu, ngài cứ tiếp tục.” Dứt lời liền cẩn thận đóng cửa lại.“A, ngươi là Vụ Kiếm.” Nữ tử đột nhiên hét lớn.“Đúng vậy, chuyện gì?” Vụ Kiếm có chút ngơ ngơ ngác ngác không hiểu, không nên hét lên thảng thốt như vậy chứ, gan hắn nhỏ lắm nha.“Ta muốn ở chung với ngươi.” Uyển Nhi nói một cách kiên định.Ách, Vụ Kiếm lại thêm một lần cứng họng, đừng có trực tiếp như vậy được không. Hắn biết vẻ ngòai của hắn rất đẹp, hòan cảnh cũng không tệ, nhưng lại cứ trực tiếp như vậy hắn sẽ bối rối lắm.“Ta ở cùng với ngươi, ta có thể nhìn thấy phu nhân của các ngươi. Ta thật sự là rất sùng bái nàng nha, đúng thực là đại biểu cho nữ nhân chúng ta.” Uyển Nhi hưng phấn.Ngất, Vụ Kiếm suýt chút nữa ngã nhào, thì ra không phải là coi trọng hắn, mà muốn dùng hắn làm cầu thang. Lúc này Thần Quang Dục lại lộ ra một nụ cười châm chọc. Vụ Kiếm thấy vậy, vội vã đứng dậy nói một cách nghiêm túc: “Chuyện này ta sẽ báo lại với chủ thượng.” Dứt lời liền rời khỏi phòng.“Ai da, chờ ta một chút, chờ ta một chút…” Uyển Nhi thấy vậy vội vàng chạy theo phía sau Vụ Kiếm.___________________________“Mọi chuyện xảy ra như vậy đấy, chủ thượng, chúng ta có nên đáp ứng hợp tác với bọn họ không?” Vụ Kiếm hỏi. Dịch Thiên còn chưa kịp trả lời, đã nghe một tiếng thét chói tai truyền đến từ xa: “Vụ Kiếm, ngươi ở đâu, ta lạc đường rồi, tại sao lại lớn như vậy a.”Ngất a, Vụ Kiếm nghe thấy thanh âm này đã muốn ngất. Mà những người khác đều mím miệng nín cười. Uyển Nhi này thật đúng là ngốc a, tới đây cũng được hai ngày rồi, mới có một nơi nho nhỏ như vậy mà cũng không tìm ra đường đi.Vụ Kiếm phi thân ra, túm nàng đi vào phòng. “A, phu nhân, thật sự là người a, muội thật sự hạnh phúc nha. Phu nhân, người biết không, kính ngưỡng của muội giành cho người cuồn cuộn như nước sông liên miên chảy không ngừng, lại giống như núi cao tầng tầng lớp lớp, muội thật sự là…” Uyển Nhi còn chưa nói xong, Vụ Kiếm đã gõ cho nàng một cái, lại thao thao bất tuyệt rồi.Miểu Miểu nghe xong cảm thấy vô cùng đắc ý, cảm giác cũng không tệ lắm, có chút lâng lâng phiêu phiêu. Đột nhiên bị Vụ Kiếm gõ một cái cắt đứt, lập tức trừng hắn, đánh cái gì vậy chứ. Mà Uyển Nhi cũng cực kì bất mãn với hành vi của hắn, ánh mắt phẫn nộ nhìn hắn, người ta gặp được thần tượng của mình nên hạnh phúc đến không kiềm lại được a. Vụ Kiếm nhất thời lui lui về phía sau, hai vị nữ nhân này quá mức kinh khủng rồi.“Dịch Thiên, huynh thấy thế nào?” Lúc này Lâm Phong bước ra giải vây, gần đây Vụ Kiếm này thật sự là quá xui xẻo rồi, tốt xấu gì cũng là nam nhân, nên giúp đỡ hỗ trợ nhau.“Không hợp tác.” Miểu Miểu nói vô cùng kiên định, lần trước Thần Quang Dục hạ độc nàng vẫn còn chưa báo thù, lại còn hợp tác với hắn hả, nằm mơ đi. Dịch Thiên gật đầu tán thành lời Miểu Miểu, hợp tác với tình địch hả, không có cửa đâu.Tất cả mọi người cũng gật đầu, bọn họ cũng không muốn hợp tác cùng với hai cha con tên này. Kẻ nào cũng gian ác, lúc nào bọn họ cũng đầy âm mưu. Hơn nữa, nếu Hách Liên Hồng tấn công đến đây, bọn cũng không nhất định sẽ bại, hành sự tại nhân. Không tin một kẻ dựa vào giết người bò lên ngôi vị Hoàng đế có thể lôi kéo được tất cả nhân tâm.“Thành nhi, khi nào tấn công Lâm thành? Bây giờ Vụ Thiên Các đã đem cả sào huyệt về đó rồi.” Hách Liên Hồng trầm giọng hỏi, mặc dù chính mình làm Hoàng đế, nhưng hiện giờ đối với đứa con trai này lại có chút sợ hãi, uy lực của Thất Tâm Hoàn thật sự quá lớn, bao nhiêu danh y cũng không thể trị khỏi cho Thành nhi.“Người có bao nhiêu phần thắng?” Hách Liên Thành hỏi ngược lại.“Đại khái là bảy phần.” Dù sao Lâm thành cùng Vụ Thiên Các hợp sức thì thực lực gia tăng không kém, không thể xem thường bọn chúng, đây chỉ là bản thân dè dặt đóan chừng thôi.“Tìm được cha con Nam Cung Việt chưa?” Hách Liên Thành lạnh lùng hỏi lại, hại hắn ra nông nỗi này, không giết không được.“Nghe nói mấy ngày trước đã vào Lâm thành, không biết định gây ra chuyện gì. Hai bên vẫn chưa xảy ra xung đột nào, xem ra có khả năng là đang thương thảo chuyện gì đó.” Trái lại tin tức lại cực kì nhanh.“Lập tức xuất binh, tấn công Lâm thành.” Hách Liên Thành lạnh lùng nói, một lưới bắt hết. Chợt dừng lại: “Không được thương tổn đến Miểu Miểu.” Dứt lời bỏ ra ngòai. Hách Liên Hồng ở sau lưng khẽ lắc đầu, chẳng lẽ Thành nhi thật sự yêu nữ nhân đó?_______________________________Phụ thân của Lâm Phong đi vào thư phòng, trầm giọng nói: “Mới vừa truyền đến tin tức, Hách Liên Hồng xuất binh rồi, tiến thẳng đến phía Lâm thành chúng ta.”“Bao nhiêu người?” Vụ Huyền hỏi.“Phỏng chừng khoảng năm mươi vạn.” Phụ thân của Lâm Phong thấp giọng.“Vụ Huyền, chúng ta có tổng cộng bao nhiêu người.” Dịch Thiên hỏi lại.“Không tới năm vạn.” Dù sao những người đảm đương vai trò sát thủ cũng không nhiều đến thế.“Thêm hai mươi vạn của chúng ta nữa nhiều nhất là được hai mươi lăm vạn, chống lại năm mươi vạn người.” Lâm Phong tiếp lời, nhân số của một thành làm sao có thể hơn cả thiên hạ.“Sợ cái gì chứ, binh đến tướng cản, nước đến đất ngăn, ta cũng không tin, bằng một cô gái xinh đẹp đến từ thế kỷ hai mươi mốt không thể đấu lại đám cổ nhân này.” Miểu Miểu nhướng mày nói.“Thế kỷ hai mươi mốt là cái gì?” Uyển Nhi rất hiếu kỳ, liền áp sát hỏi han.“Muội không biết đâu.” Miểu Miểu đẩy nàng ra, nói tiếp: “Chuẩn bị lương thảo nhiều một chút, vạn nhất bọn họ không tiến vào liền, có thể là sẽ bao vây chúng ta không cho nước cùng lương thực. Chờ chúng ta đạn hết lương cạn, lúc đó chúng ta phải đầu hàng rồi.” Mấy thủ đọan này phim trong TV vẫn thường xuyên chiếu nha, Miểu Miểu cảm thấy ngừa trước vẫn hơn, cẩn tắc vô ưu.Mọi người gật đầu, nhớ kỹ. “Còn gì nữa không?” Uyển Nhi vội vàng hỏi, xem ra là phu nhân sắp trổ tài rồi đây.“Còn nữa, triệu tập dân chúng đến cửa thành, phu nhân muốn nói vài lời. Uyển Nhi, nhiệm vụ này giao uội nha.” Coi bộ dạng hưng phấn của Uyển Nhi, nếu không cho nàng ta làm gì, nàng ta sẽ quấn lấy mình đến phiền chết mất.“Nàng muốn làm gì?” Dịch Thiên thấy vậy hỏi.“Ta muốn dùng ba tấc lưỡi lươn lẹo của mình kêu gọi thêm người, nhanh đi a, mau chuẩn bị đi, còn đứng suy nghĩ gì nữa.” Miểu Miểu hối thúc, đám người lập tức tản đi.Đứng ở trên tường thành cao, nhìn đám người chen chúc bên dưới, Miểu Miểu cười nhẹ rồi đi lên trước, cúi người chào mọi người một cái, lớn tiếng nói: “Xin chào các vị hương thân phụ lão, ta là nghĩa nữ của thành chủ, Miểu Miểu. Phụ thân tuổi tác đã cao, cho nên ta thay mặt người đến chuyển cáo với mọi người một việc.” Miểu Miểu dừng lại một chút, đợi tiếng vỗ tay nhưng chỉ có yên tĩnh cùng yên tĩnh.Nghĩa nữ, mọi người không biết nói sao, nàng thật đúng là đủ trò, sợ thân phận mình bất chính không được nói, liền lập tức tạo ình một danh phận đàng hoàng. Dù sao phần lớn người ở Lâm thành đều nghe sự chỉ huy của thành chủ, mà thế lực của Vụ Thiên Các ở đó cũng không lớn lắm.
Độc Ái Sát Thủ Phu Quân Độc Ái Sát Thủ Phu Quân - Tiểu Yêu Diệp Diệp