A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Lãng Tử
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 171
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2023 / 26
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51
ưu Vũ Phi và Tĩnh Huyền nói chuyện suốt bốn giờ đồng hồ, Tĩnh Huyền thấy mình đi ra ngoài cũng đã lâu, nhớ tới thời gian đã hẹn với sư môn, sợ bọn họ không thấy mình thì sẽ lo lắng. Vì vậy Tĩnh Huyền đưa ra đề nghị muốn Lưu Vũ Phi cùng hắn trở về, sư thúc của hắn, Linh Hư đạo trưởng lần này cũng tới Thượng Hải. Lần trước Tĩnh Huyền bọn họ ba người sau khi trở về, liền đem tình huống của Lưu Vũ Phi kể lại cho trưởng bối sư môn nghe, làm cho những vị này có ý muốn được gặp Lưu Vũ Phi. Linh Hư đạo trưởng là một người trong số đó.
Đối với đề nghị này Lưu Vũ Phi không có cách nào cự tuyệt, lại nói hắn cũng muốn đi gặp người của Tam Thanh Giáo, Lưu Vũ Phi vốn muốn cho Tô Thiến đến chỗ Lý Hưởng chơi, sau lại nghĩ, bây giờ Thượng Hải có nhiều người tu chân như vậy, vạn nhất bọn họ tìm tới cửa, Lý Hưởng chỉ là một người bình thường, cũng sẽ không gặp việc gì, nhưng Tô Thiến lại là người tu chân, ai biết bọn họ có thể ra tay với nàng hay không. Cuối cùng Lưu Vũ Phi quyết định mang theo Tô Thiến, Tĩnh Huyền cũng hoan nghênh mời Tô Thiến cùng đi.
Lưu Vũ Phi tưởng rằng người tu chân như Tĩnh Huyền sẽ không ở lại trong khách sạn, nhưng khi hắn cùng Tĩnh Huyền đi vào một khách sạn bốn sao của Thượng Hải, mới biết rằng mình đã nghĩ sai.
Lưu Vũ Phi và Tô Thiến nhìn nhau cười, bọn họ đều thấy trong mắt cả hai cùng chung một ý nghĩ. Vẻ mặt cả hai đều rơi vào trong mắt Lý Cường, hắn cũng cảm thấy ngại ngùng, nói: “ Tiểu hữu, có phải nghĩ nơi chúng ta ở cảm thấy ngoài ý muốn lắm không?”
Lưu Vũ Phi cố nén cười trả lời: “ Đạo trưởng không nên hiểu lầm, ta cũng không có ý chê cười các ngươi.”
Tĩnh Huyền cũng không có để ý tới ý nghĩ của Lưu Vũ Phi và Tô Thiến, giải thích: “ Kỳ thật nơi này là một đệ tử của thế tục giới giúp chúng ta đặt trước, chúng ta vốn không hề biết, nếu sớm biết hắn giúp chúng ta đặt phòng ở đây, chúng ta nói gì cũng sẽ không đồng ý, dù sao trang phục của chúng ta cùng với người của nơi này thật là quá khác biệt.”
Lưu Vũ Phi cười cười cũng không trả lời. Tĩnh Huyền mang theo Lưu Vũ Phi và Tô Thiến đi tới phòng 6021 rồi gõ gõ cửa.
“ Vào đi, cửa không đóng.” Trong phòng truyền ra một tiếng đàn ông vang vang.
Tĩnh Huyền mang theo hai người vào phòng, chỉ thấy trong phòng có ba người, Tĩnh Trần và Tĩnh Tâm còn có một người chính là Linh Hư đạo trưởng, giờ phút này hắn đang ngồi trên giường nhắm mắt dưỡng thần.
Vừa rồi người lên tiếng chính là Tĩnh Trần. Bọn họ nhìn thấy Tĩnh Huyền đã trở lại, đều đứng dậy hỏi thăm, đồng thời cũng thấy được Lưu Vũ Phi và Tô Thiến đứng sau lưng. Đối với Lưu Vũ Phi họ đều nhận ra, về phần Tô Thiến họ chưa từng gặp mặt, ánh mắt họ liền phát ra ý hỏi. Tĩnh Huyền đi tới bên giường thỉnh an Linh Hư đạo trưởng, Linh Hư cũng không có mở mắt, chỉ hỏi: “ Tĩnh Huyền, hai vị thí chủ đi tới với ngươi có quan hệ gì, tới đây là vì chuyện gì?”
“ Sư thúc, đệ tử xin giới thiệu, hắn chính là Lưu Vũ Phi tiểu hữu mà đệ tử đã nói lần trước, người bên cạnh hắn chính là đạo lữ của hắn.”
Linh Hư đạo trưởng nghe được Lưu Vũ Phi đã tới, lập tức mở mắt. Hai mắt lấp lánh hữu thần nhìn chằm chằm Lưu Vũ Phi. Lưu Vũ Phi cũng không để ý, hắn và Tô Thiến lên tiếng chào: “ Linh Hư đạo trưởng, chào ngài.”
Tĩnh Huyền nhìn thấy Lưu Vũ Phi và Tô Thiến đã chào hỏi thật lâu mà Linh Hư vẫn cứ nhìn chằm chằm Lưu Vũ Phi mà không đáp lại, hắn tiến lên nhẹ nhàng hô: “ Sư thúc.”
Linh Hư đạo trưởng đột nhiên kêu lên: “ Tốt ! Tốt ! Tốt! Tiểu thí chủ quả nhiên danh bất hư truyền, một thân tu vi ngay cả lão đạo cũng không thể thấy rõ. Tĩnh Huyền quả nhiên không có gạt ta, ngay cả nữ oa nhi bên người ngươi tu vi cũng đã đạt tới Tích Cốc kỳ.”
Tô Thiến có bao nhiêu tu vi, những người có trình độ cao hơn nàng đều có thể nhìn ra, Lưu Vũ Phi cũng không kỳ quái. Hắn đối với việc Linh Hư đạo trưởng có thể nhìn ra hắn cũng là người tu chân cảm thấy có chút ngạc nhiên. Từ khi mình từ Côn Lôn quay lại, vẫn luôn thu liễm hơi thở, đến bây giờ còn không có người chỉ nhìn hắn là biết ngay hắn là người tu chân, tò mò hỏi: “ Không biết Linh Hư đạo trưởng, từ phương diện nào nhìn ra tu vi của tiểu tử bất phàm?”
“ Việc này chỉ có thể lĩnh hội bằng thần thức, không thể nói ra lời.” Linh Hư đạo trưởng cố tình thần bí trả lời.
Lưu Vũ Phi thấy hắn nói như vậy cũng không hỏi nữa. Lúc này Tĩnh Trần và Tĩnh Tâm cũng đã tiến tới chào hỏi cả hai. Tĩnh Huyền cũng nói cho Linh Hư đạo trưởng nghe mình đã đi đâu, đồng thời hắn cũng nói rõ tin tức từ Ma Tông truyền tới là thật, chủ nhân của linh dược này chính là Lưu Vũ Phi.
Đến lúc này Linh Hư đạo trưởng cũng không còn ngồi yên được nữa, hắn từ trên giường nhảy dựng lên hỏi: “ Thí chủ, Tĩnh Huyền nói thật vậy chăng?”
Lưu Vũ Phi gật đầu, Linh Hư đạo trưởng nghe Lưu Vũ Phi khẳng định xong thì không ngừng vuốt râu đi tới đi lui, miệng lẩm bẩm: “ Vậy thì nên làm cái gì bây giờ…”
Lưu Vũ Phi nhìn thấy Linh Hư đạo trưởng đi tới đi lui không biết đang làm cái gì, hỏi: “ Linh Hư đạo trưởng, ngươi cứ đi tới đi lui như vậy để làm gì, có vấn đề gì thì cứ nói ra là được.”
“ Tiểu thí chủ, nếu ngươi đã ở chung với Tĩnh Huyền hẳn là bây giờ đã biết có rất nhiều người có chủ ý với linh dược của ngươi, tuy nói tu vi của ngươi cả bần đạo cũng nhìn không rõ, nhưng bọn hắn dù sao cũng nhiều người, ta sợ họ sẽ bất lợi với ngươi đó.”
Lưu Vũ Phi nhìn thấy lão đạo sĩ này chỉ vừa mới biết hắn mà đã thật tình quan tâm hắn, không khỏi cảm kích vạn phần, vẻ mặt sát khí nói: “ Linh Hư đạo trưởng, tiểu tử đa tạ sự quan tâm của ngài, đám tiểu nhân này, tiểu tử còn chưa xem bọn họ vào mắt.”
“ Không được, ta không thể nhìn thấy thí chủ gặp khó khăn mà không giúp, cũng không thể cho bọn họ có hành vi cường đạo như vậy, để ta hướng chưởng môn hồi báo, xin mời chưởng giáo ra mặt, khuyên bảo những môn phái khác không nên có chủ ý với linh dược của ngươi, bây giờ có nhiều người tu chân tới như vậy, cho dù tu vi của ngươi có cao cũng không thể ngăn cản hết nhiều người vây công.”
Lưu Vũ Phi đương nhiên sẽ không đồng ý cho lão làm như vậy, hắn rất rõ ràng, Linh Hư đạo trưởng nếu thật sự làm như vậy, người khác nhất định cho rằng Tam Thanh Giáo chỉ muốn độc chiếm một mình. Hắn đưa tay ngăn cản, nói: “ Linh Hư đạo trưởng, tiểu tử rất cảm tạ sự quan tâm của ngài, ngài làm như vậy chẳng những vô ích, ngược lại càng ảnh hưởng đến thanh danh của Tam Thanh Giáo, bọn họ sẽ nhất trí cho rằng Tam Thanh Giáo muốn độc chiếm mà thôi.”
“ Bọn họ dám..”
Lời của Lưu Vũ Phi còn chưa nói hết thì đã bị Linh Hư đạo trưởng rống giận cắt đứt.
“ Linh Hư đạo trưởng, ngay cả tâm lý muốn cướp đoạt mà bọn họ cũng có, thì còn có chuyện gì mà bọn họ không dám chứ.”
Linh Hư đạo trưởng cũng biết hắn nói có lý, hắn vừa rồi cũng chỉ là nhất thời xúc động, tâm tình biến hóa quá lớn này đối với một tu sĩ đã khổ tu mấy trăm năm rất là bất lợi. Lưu Vũ Phi không muốn làm cho Linh Hư đạo trưởng vì hắn mà bị ảnh hưởng đến tâm cảnh, vì vậy cùng đạo trưởng nói về chuyện tu luyện, mặc dù điều này đối với hắn không có gì tác dụng, nhưng đối với những người đang có mặt thì thu hoạch không nhỏ. Linh Hư đạo trưởng cũng có được nhiều chỗ tốt từ chuyện này, lĩnh ngộ những chỗ trước kia không hiểu được, khiến cho tu vi của lão chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi mà tăng lên rất nhiều.
Linh Hư đạo trưởng cùng Lưu Vũ Phi nói chuyện càng lâu thì càng kinh ngạc với tu vi của hắn. Bây giờ lão mới hiểu vừa rồi Lưu Vũ Phi nói hắn không xem mấy người tu chân này vào mắt, cũng không phải là một câu nói bừa, mà là có được thực lực này.
Lưu Vũ Phi dựa vào tu vi thì có được tâm cảnh không thua tiên nhân, đối với sự ngộ đạo nhận thức xa hơn mọi người. Một lần nói chuyện, Linh Hư đạo trưởng và những người kia đều có tu vi vượt lên một tầng cao mới. Linh Hư đạo trưởng cuối cùng cảm thán: “ Cùng người nói một đêm, còn hơn mười năm cực khổ.”
Đợi cho đến khi Lưu Vũ Phi cáo từ thì thành phố cũng đã lên đèn. Tĩnh Huyền đưa Lưu Vũ Phi xuống dưới lầu thì cũng đã nhìn thấy mấy người tu chân. Bọn họ nhìn thấy Tĩnh Huyền đều gật đầu chào hỏi, hiển nhiên đều nhận ra Tĩnh Huyền. Lưu Vũ Phi cảm thụ một ít hơi thở của bọn họ, tất cả đều là Nguyên Anh kỳ, trong lòng thầm nghĩ: “ Xem ra những cao thủ chính thức còn chưa có lại đây, những người này chỉ đến đây để tìm hiểu tin tức mà thôi.”
Lưu Vũ Phi cáo biệt Tĩnh Huyền, mang theo Tô Thiến chậm rãi đi dạo. Tô Thiến quấn quýt trong lòng hắn, hưởng thụ ôn tình khó có được. Trong lòng Tô Thiến đang nghĩ có nên giải thích một chút với hắn chuyện của Triệu Nhược Băng hay không, Tô Thiến quyết định sẽ giúp Triệu Nhược Băng một lần, nhẹ giọng nói: “ Ca, anh có từng nghĩ lại chuyện Băng tỷ..”
“ Ân, Thiến nhi, sao lại nói thế, Băng nhi có cuộc sống của nàng, chúng ta bây giờ cùng nàng đã ở hai thế giới, nhớ tới nàng làm gì.”
“ Không đâu! Ca, anh không biết từ khi anh và Băng tỷ tách ra, nàng vẫn luôn hối hận, nàng muốn nói xin lỗi với anh nhưng lại không dám gặp mặt anh, ca anh không biết, Băng tỷ nàng thật sự là biết sai rồi, em cũng đã nhìn thấy nàng khóc âm thầm vài lần, ca, anh tha thứ cho Băng tỷ một lần đi nhé?”
“ Thiến nhi, ta cũng không có trách Băng nhi, chỉ là ta cảm giác được Băng nhi không tiện ở chung với chúng ta thôi, tương lai nàng sẽ có bạn trai, em không phải không biết thân phận của ta, được rồi Thiến nhi, chuyện của Băng nhi tạm thời chúng ta không nên nhắc tới nữa được không, hết thảy nên thuận theo tự nhiên đi.”
Không mà! Ca, anh tha thứ cho Băng tỷ có được hay không, em xin anh đó.”
“ Được! Được! Ta tha thứ nàng ấy được chưa nào, Thiến nhi, lần sau không được như vậy nữa.” Lưu Vũ Phi chịu không được ma công của Tô Thiến, không thể không đáp ứng.
Nhìn thấy Lưu Vũ Phi chịu thỏa hiệp, Tô Thiến cao hứng hô to: “ Ca! Vạn tuế!” Bị Tô Thiến nháo nhác một trận như vậy Lưu Vũ Phi cũng không có tâm tình đi dạo nữa, hắn chỉ đành kéo Tô Thiến đi trở về.
Đô Thị Thần Nhân Đô Thị Thần Nhân - Lãng Tử