Never judge a book by its movie.

J.W. Eagan

 
 
 
 
 
Tác giả: phamlacgia
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 54 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 414 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:13:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
sau 2 tiết học mệt mỏi của nó, thì đây chính là thời khắc mà nó mong mỏi nhất GIỜ RA CHƠI, tại lớp học nhỏ bạn người ngoài hành tinh của nó đang ngậm cây viết bỗng nhớ ra một điều gì đó có vẻ quan trọng:
- Ê Băng, thím có nhớ hôm nay là ngày gì hơm.
- Ứ biết - nó nằm xuống bàn mơ ngủ trả lời những câu hỏi của nhỏ.
- Nếu là mùa đông thì bà sẽ nghĩ tới những gì
- Nghỉ đông
- Không phải, hoàn toàn sai,đây là một ngày vô cùng trọng đại để những đứa Fa như tui và bà kiếm gấu để đi ăn giáng sinh, mà bà có gấu chưa
- Gấu hả, đi zô sở thú kiếm đi
- Trời ạ, ý tui là bạn trai, bạn trai đó
- Bạn trai hả, không có và cũng không muốn có.
- Mệt, tao chán nói chuyện với mày ghê tao đi nói chuyện với Tuấn đây.
- Này, Tuấn cậu có bạn gái để đi ăn giáng sinh chưa.
- Gì? chưa - đang mải mê nghe lén hai cô nàng của chúng ta nói chuyện nên anh có hơi giật mình.
- Trời, nói nhỏ sâu ngủ này hông có bạn zai thì tui còn tin chứ nói cậu không có bạn gái tui tin mới sợ - nhỏ giở giọng mỉa mai.
- Tôi nói không có, đừng hỏi nữa - anh cố giữ khoảng cách không nói chuyện với nhỏ.
- Thằng bạn chí cốt của tao nói không có thì là không có, mày đừng có chọc nó nữa
- Coi kìa, tui mới đụng tới có chút xíu mà đã nhào zô la tui rùi, có gian tình, gian tình à nha.
- Mày tin tao cho mày bay ra ngoài cửa sổ hông? - nó bắt đầu nổi đoá.
- Thôi không nói nữa, mày tối ngày chỉ biết bắt nạt tao hix hix... tao phắn đây không chơi với mày nữa
-Ừ, lượn đi cho nước nó trong.
- Con nhỏ ác độc, tao hận mày - thế rồi nhỏ biến mất tăm.
- Ê, nhỏ khùng - anh lay nó dậy.
- Giề
- giáng sinh này, cô có đi chơi với ai không
- Tại sao giáng sinh thì phải đi chơi
- Tôi cũng không biết nữa chỉ biết mấy đứa yêu nhau thường hay tặng quà và đi chơi với nhau vào ngày giáng sinh.
- Tặng quà cho nhau hả? vậy cậu có biết mấy đứa con gái thường tặng gì cho con trai hông
- Theo tôi đoán thì là, mấy cái khăn choàng bằng len tự làm thì phải.
- Đan len à, tui dở ba cái này lắm, nhưng tui sẽ học, mà này còn mấy ngày nữa mới tới giáng sinh vậy
- Hình như một tuần
- vậy là đủ rồi.
-------------------------------------------------
Trong khoảng một tuần mà nó đã học đan len rất nhanh, dù 10 tay nó đều bị xước nhưng nó đã hoàn thành hai chiếc khăn choàng bằng len nhìn cũng khá đẹp.
--------------------------------------------------
Hiện tại đã tới giáng sinh thời điểm mà nó mong chờ, nó đã hẹn hắn ở trước cổng công viên giải trí do nó hối gấp nên hắn chỉ mặc chiếc áo thun cùng với chiếc áo khoác mỏng, nhưng mà hiện tại thì người đang đến trễ lại là nó, cảm xúc của hắn bây giờ phải nói là rất khó tả, vừa lạnh cóng vừa tức giận vừa vui vì nó mời hắn đi chơi vào dịp giáng sinh, nhưng rồi tiếng bước chân của nó phá tan dòng cảm xúc của hắn
- Xin lỗi, xin lỗi nha tui tới trễ vì phải gói quà - hiện tại trên người nó đang mặc một chiếc áo khoác dày một chiếc khăn choàng len màu đỏ, mang theo cái túi đựng gói quà.
- Gói quà gì vậy, cô đừng nói là cho tui đó - hắn cười nham hiểm.
- Mơ đê cưng, quà này chị tặng cho đứa khác, mà thoai zô chơi đuê.
- Ừ -hắn có vẻ hơi thất vọng.
-Này,cậu không muốn chơi trò gì nhất
- Cô bị gì vậy, thường thì người ta hỏi là muốn chơi trò gì nhất chứ ai đâu như cô....
Thế là nó tự thăm dò trò mà hắn không muốn chơi bằng cách chỉ vào trò nhà ma và tàu lượn siêu tốc, hắn nhăn mặt hơn khi chơi trò tàu lượn siêu tốc thế là không chần chừ nó lôi hắn vào tàu chơi ngay( chắc là muốn hành hắn để hắn nhớ lại đây mà, tội nghiệp anh main (─‿‿─)
- Này cô lôi tôi tới đó làm gì, chơi trò khác đi.
- Cái trò trẻ con này mà cậu cậu sợ à
- Tôi không có sợ trò này mà tôi sợ....... - chưa kịp nói hết thì chiếc tàu đã chạy đi.
- ĐỘ CAO
- À thì ra là cậu sợ độ cao - nó cười nham hiểm làm hắn lạnh sống lưng. Hắn chỉ còn biết nhắm mắt và cầu trời cho cái tàu lượn này hết nhanh. Còn nó thì lợi dụng cơ hội kéo đầu của hắn tựa vào vai của nó và tự cười một mình:
- Này đừng lo tớ sẽ bảo vệ cậu mà
nó xoa đầu hắn nở một nụ cười giống hệt như trước kia mà nó không hề hay biết, hắn thì cảm thấy rất quen thuộc nhưng lại không nhớ ra quen thuộc ở chổ nào trong lúc mơ màng hắn phun ra một câu hoàn toàn không thích hợp với hoàn cảnh một chút nào:
- Tôi ghét cô - có lẽ là do nó đã xuất hiện làm đảo lộn cuộc sống của hắn từ những việc nhỏ nhất nên cảm xúc của hắn bây giờ rất khó tả vui, buồn, tức giận đều là do nó ban cho, nên hắn không còn có từ nào khác để miêu tả cảm xúc của hắn về nó thế là trong vô thức hắn nói ra nhưng những lời đó đã vô tình lọt vào tay nó và dẫn tới việc nó đứng hình luôn.
Và cho tới khi tàu lượn dừng hắn liền bay xuống tàu và chạy lại 1 gốc cây nào đó thở có lẽ là do quá sợ và trời lạnh nên hắn đã thở ra khói,sau khi tỉnh thì nó liền lấy chiếc khăn choàng cổ mà nó đang mang choàng cho hắn:
- Nhìn cậu thở cứ như lạnh sắp chết vậy nên tôi thương tình cho cậu mượn chiếc khăn này đấy, nãy giờ chắc tui choàng đủ ấm rồi - nó vẫn giận vì những câu hắn nói nhưng không thể nào nhìn hắn chết cóng.
- Cám....ơn - Những hơi ấm từ chiếc khăn khiến cho hắn có chút rung rinh, cảm thấy nó là một cô gái vô cùng xa lạ nhưng lại tạo cho người ta một cảm giác quen thuộc,rất tốt bụng nhưng lại tỏ ra không quan tâm, rất dịu dàng nhưng lại tỏ ra vô cùng mạnh mẽ....
- Không cần cám ơn đâu, đừng có nghĩ là tui sẽ tha cho cậu khi cậu phun ra những từ đó, tui sẽ tiếp tục ám cậu cho tới khi cậu trở thành con người của ngày xưa chứ không phải một đứa vô tâm băng lãnh như bây giờ - nó lườm hắn
-Mà này cô có biết tại sao tuyết có màu trắng không - hắn ngước mặt lên trời nhìn những hạt tuyết đang rơi
- Không, tui dốt mấy cái zụ này - nó cũng ngước mặt lên nhìn.
- Vì nó đã quên mất bản thân mang màu gì mất rồi.
- Đồ ngốc, tuyết thì làm sao mà biết quên được chứ, mặc dù tôi không biết tại sao tuyết có màu trắng nhưng tuyết có màu trắng là đẹp nhất cũng giống như cậu vậy - hắn nhìn nó với vẻ ngạc nhiên như trong lòng đã trút đi được một phần gánh nặng.
sau đó nó cũng không quên kéo hắn đi chơi tất cả những trò chơi liên quan đến * độ cao * ( đúng là ác từ trong ra ngoài mà ~_~ ). Thế là hai bạn trẻ đã cùng nhau trải qua một ngày giáng sinh khó quên cùng nhau tại công viên giải trí, mà người vui vẻ nhất chỉ có nó còn hắn thì chỉ có thể mô tả bằng 2 từ THẢM HẠI. đến khi sắp chia tay thì:
- Này, ngày mai ở phố XX chờ tôi - nó chỉ vào mặt hắn
- Chờ cô để làm gì, đang trong kì nghỉ đông mà - hắn nhìn nó với vẻ mặt khó hiểu.
- Thì nghỉ đông mới cần anh chờ tui ở đó
- Cái chính là chờ cô để làm gì
- Để tui dạy anh cách chạy xe đạp
- Cô giỡn hả? đang mùa đông giá rét mà tập chạy xe đạp - hắn ngạc nhiên nhìn nó
- Tại tui muốn cậu mỗi ngày đều phải chở tôi tới trường, tập chạy xe là điều cần thiết
- Thôi được rồi, mai tôi sẽ chờ cô ở đó, tạm biệt
- Bái bai - Thế là nó bước đi tìm anh để tặng quà.
---------------------------------------------------------------
Khi nó đi ngang một con hẻm nhỏ thì nghe thấy tiếng của bọn côn đồ:
- Không ngờ đại ca của chúng ta lại có ngày này, suốt ngày đeo bám một đứa con gái, mày không thấy nhục hả - tên to con nhất lên tiếng ( đàn em của anh người mà bị nó đánh đấy )
- Rồi sao
-Cũng đáng thôi tại vì mày quá yếu, bao lâu nay tao nhẫn nhịn mày đủ rồi bây giờ mày chết đi - nói rồi tên đó dùng cây gậy nhắm vào đầu tên kia do không kịp đỡ nên nó liền hứng đòn dùm anh cũng may do tên đó giật mình nên không đánh trúng thế là cả bọn bị nó cho ăn hành nằm lăn lốc ở dưới đất
- Này nhỏ kia, cô bị khùng à sau đỡ đòn cho tôi lỡ cô bị đánh trúng thì phải làm sao
- Tôi chỉ muốn giúp thằng bạn chí cốt của mình thoai mà
- giúp kiểu đó thì cô mất mạng như chơi đấy
- Thì có sao đâu chúng ta là bạn mà
- Đúng thiệt là cô ngốc mà - anh cốc vào đầu nó
- À mà này, tui tặng cậu cái khăn choàng tui tự đan đó nhe
- Ừm, cám ơn cô - thế là hai người cùng nhau đi về nhà.
- Này Tuấn, sao cậu bị tụi nó đánh vậy, tui thấy hình như tụi nó là đàn em của cậu mà - nó thắc mắc
- Tại tôi đã hứa với tụi nó là sẽ xử lí cô, nhưng lại không thực hiện ngược lại còn cứu cô nên tụi nó đâm ra trở mặt.
- hehe, xin lỗi nha bạn hiền tại tui nên cậu mới bị tụi nó trở mặt
- Không sao đâu, tôi biết tụi nó không phải dạng trung thành cho dù không có cô thì tụi nó vẫn tìm lí do khác trở mặt như thường, mà này cô là đứa con gái đầu tiên dám lấy tính mạng ra để bảo vệ cho tôi đấy.
- Có gì to tát đâu, chỉ là khúc gỗ thôi, lớn lắm thì cũng chỉ nứt xương là cùng
- Cô đúng là đứa con gái thú vị nhất mà tôi từng gặp.....
Đồ Lạnh Lùng, Tôi Thích Cậu Đồ Lạnh Lùng, Tôi Thích Cậu - phamlacgia