I've never known any trouble that an hour's reading didn't assuage.

Charles de Secondat, Baron de la Brède et de Montesquieu, Pensées Diverses

 
 
 
 
 
Tác giả: anna_chan95
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 34 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 497 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:31:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30
ong là sẽ không quá xấu
1 phút
2 phút
Sao vẫn không thấy động tĩnh gì?
Chã nhẽ có chuyện gì sao?
Tôi từ từ mở mắt
Nhưng mà người thì vẫn còn đó, tạm nói là không có chuyện gì bất ổn xảy ra.
Xem nào, cái dáng vẻ đứng yên như bức tượng này kiến tôi cảm tưởng như tôi quá đẹp nên họ mới đứng yên như thế. Nếu quả thật như vậy thật thì vui còn gì bằng phải không nào he he?
-Các cậu thấy thế nào?
Tôi mỉm cười thật tươi.
-Lạ nhưng đẹp.
-Chính xác, khác xa với vẻ bình thường
-Không biết nhưng cũng thấy đẹp
-Được
Đó là những lời nhận xét khiêm tốn nhất mà tôi từng nghe, thật là mất cả cảm tình.Đáng ra cũng phải khen con người ta vài câu cho có lòng chứ. Đằng này cứ nói theo cái kiểu như không muốn nói thì nói làm gì thế không biết
Ôi muốn nổi điên với mấy người này quá đi. “ Vạn sự khởi đầu nan, nghe khen xong cái nản.” bây giờ tôi mới thấm thía được câu nói đầy triết lí này.
-Thế giờ đi được chưa?
Tôi hỏi có chút bực bội.
-Đồ đẹp, trang điểm đẹp mà cái mặt như đưa đám thế à? Cười lên cái coi.
Minh đi bên cạnh tôi vừa nói vừa nhéo hai má tôi.
-Hư hết phấn son của người ta bây giờ. Cười cái đầu cậu.
Tôi vừa nói vừa mỉm cười.
Phải công nhận là Minh cũng dễ thương đấy chứ phải không?
Mà không hẳn, tất cả họ đều rất dễ thương và đáng mến.
Lại còn tốt bụng nữa.
Dù họ đối xử với ai thế nào thì tôi không biết nhưng mà họ đối xử với tôi rất tốt. Phải nói chính xác là quá tốt đi chứ.
Chỉ cần thế là đủ rồi.
Vậy nên tùy tiện cho qua đi, không bận tâm chi nữa cho khỏi mệt.
+++++
Cuối cùng thì cũng đã đi đến nơi,thật sự tôi hơi bị choáng ngợp với không gian ở đây, nhà rộng, đồ trang trí nội thất đẹp, khách quan cũng nhiều mà lại có nhiều người đẹp nữa.
Phải nói là quá tuyệt, hôm nay ở đây có thật nhiều anh đẹp trai. Muốn làm quen quá đi.
Tuy biết là máu hám trai đẹp lại nổi lên nhưng bản thân tôi không kiềm chế được.
Đành phá lệ một ngày vậy, tự cho phép bản thân hôm nay có thể thoải mái chiêm ngưỡng trai đẹp. Cơ hội có một-không-hai thì phải biết nắm và bắt lấy chứ hehe.
-Đừng có mà dùng bộ mặt ngốc nghếch của cậu mà nhìn lung tung như thế. Làm ơn trở lại bộ mặt không hám trai như bình thường của cậu giùm tụi này.
Duy từ đâu đi tới cạnh tôi nói
Mặt tôi hiền lành dễ thương đáng yêu thế này mà cậu ta bảo ngốc nghếch sao? Thật là tức chết đi được. Mà thử hỏi con gái thấy trai đẹp mà không nhìn thì chắc có vấn đề à? Ít ra người ta cũng biết thưởng thức vẻ đẹp của tạo hóa ban cho chứ. Nếu không nhìn và thưởng thức thì hóa ra phí của trời à.
Nhưng mà Duy nói cũng đúng đấy chứ, một con bé có thể nói là không bị ảnh hưởng nhiều bởi trai đẹp như tôi thì chuyện này quả là mất mặt thật.
Vậy giờ nên nhìn hay không nên nhìn đây?
Thôi đành chịu, tốt nhất là cứ nhìn tiếp cho đã rồi thôi vậy.
-Kệ tớ, không liên quan đến cậu.
Tôi hếch mặt lên nói với Duy, nhìn dáng vẻ có chút thách thức.
-Đừng có mà hóng hớt.
-Cẩn thận không tớ bắt về bây giờ.
-Cậu là không được nhìn lung tung với làm lộn xộn.
Mấy người này nhìn tôi bằng ánh mắt to hơn cả hai quả trứng gà, nhìn toàn thấy tròng trắng.
Haizz tôi có làm gì nên có tội tình gì đâu chứ, nhìn trai đẹp mà cũng bị nhắc nhở rồi hù dọa thế đấy.
------
Mà thôi bỏ qua đi, bây giờ việc quan trọng là phải chỉnh lại tư thế mới được. Chứ không thì mất mặt lắm, mà mất mặt thì sao đi làm quen được với những anh đẹp trai cơ chứ.
Nhưng mà đeo đôi giày cao gót làm đi khó chịu và đau chân quá. Ôi tôi dị ứng với những đôi giày như thế này, biết thế lúc nãy nhất quyết không chịu mang đâu.
Ít nhất đôi này cũng 7 cm là ít. Tự mình hại mình, vì đẹp mà phải khổ thế này đây. Trời ơi.
-Cậu ơi, đau chân quá. Cho tớ dựa nhờ vào vai đứng một chút.
Tôi nói nhỏ với Duy.
-Đau chân à?
Duy nhìn sang tôi hỏi, cái mặt lại lạnh lùng y như lúc mới gặp. Nhưng mà ánh mắt thì có vẻ dịu một chút.
Thật là chả hiểu vì sao lại phải tạo dáng lạnh lùng như thế làm gì nữa.
-Cho tớ dựa tí đi. Đau quá.
-Thì có ai nói gì đâu, dựa thì cứ dựa đi.
Phù, may mà cậu ta không nỡ ác với tôi. Nếu không chắc tôi cũng chẳng biết làm sao.
Biết thế tôi tập đi giày cao gót cho rồi, hồi ý tôi lười mang vì cứ nghĩ chẳng bao giờ dùng tới.
Nhưng bây thời thì …. Ôi sao số tôi khổ quá vậy cơ chứ.
Đau chân quá, ui sưng chân mất thôi.
-Đau lắm à?
Duy hỏi tôi.
Đúng là hỏi thừa mà, mặt mũi nhìn như thương binh thế này mà không biết tôi đang đau sao chứ.
-Ừ, chắc sưng chân mất.
Tôi làm mặt mếu như sắp khóc.
-Chào, lâu lắm rồi mới gặp.
Một anh chàng đi đến nhìn Duy và cười tươi.
Ôi, anh chàng này … anh chàng này quả thực rất … rất đẹp trai.
Hình như là có chút lai nữa thì phải, nhìn đẹp trai vô cùng.
Đẹp chẳng khác gì tài tử trên ti vi, thế mà sao nãy giờ tôi lại không để ý mà thấy một anh chàng đẹp trai như thế này cơ chứ
Chắc máu mũi chảy mất. Đẹp trai quá.
*******************
-Chào cậu, lâu không gặp.
Duy lịch sự chào hõi lại nhưng theo tôi thì cậu ta có chút nào đó gọi là không thích thú lắm với anh đẹp trai thì phải.
-Nghe nói năm nay cậu có tác phẩm tuyệt lắm.
Anh đẹp trai nói.
-Cũng tạm thôi. Nhưng có một đối thủ như cậu thì tớ hơi không tự tin.
Duy vừa nói vừa cười, cứ như là nửa đùa nửa thật.
Chà, vậy nếu như lời nói của Duy thì anh đẹp trai cũng thi ở cuộc thi này ư. Thế thì chắc là một đối thủ đáng gờm với Duy rồi, hèn gì cậu ta thiếu lịch sự như thế.
-Ồ, thế còn cô gái này là ai thế? Bạn gái cậu à.
Cuối cùng anh đẹp trai cũng chú ý đến tôi. Vui quá đi. Nhưng mà tôi không phải là bạn gái của Duy, anh ơi anh hiểu nhầm rồi. Em còn chưa yêu ai mà.
-Là bạn.
Duy trả lời cộc lốc.
Chắc là cậu ta ghen tị với anh đẹp trai đó mà, con trai cũng có khác gì con gái lắm đâu chứ. Cứ thây người đẹp hơn mình thì ắt có sẽ có chút ghen ghét à xem. Thật là xấu xa.
-Chào, tớ là Evan.
Thì ra anh ý tên là Evan à? tên hay mà người cũng đẹp.
Anh đẹp trai nhìn sang tôi rồi cười. một nụ cười tỏa nắng. Rồi anh ấy còn đưa tay ra bắt tay với tôi nữa.
Ôi hạnh phúc đến chết mất, quả thật bây giờ mới nếm được mùi vị được làm quen với trai đẹp thì thích như thế này. Quả là hôm nay đi không gặp sai lầm mà.
Nhưng mà sao không xưng anh em chứ, xưng thế này mất hứng quá đi. Tôi muốn xưng anh em cơ.
-Chào, tớ là Thu.
-Evan
Một cô gái gọi anh đẹp trai.
-Xin lỗi. tớ có việc phải đi. Hẹn gặp lại sau nhé.
Anh đẹp trai chào tôi rồi chạy vụt đi.
Biết ngay mà, thấy gái đẹp là lại thế. Ức chế, sao ông trời lại sinh ra con xấu thế hả giời. Thật là đã kịp nói gì đâu cơ chứ. Mất hết cả cảm tình.
Đồ Heo , Cô Chết Với Tôi !!! Đồ Heo , Cô Chết Với Tôi !!! - anna_chan95