If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: anna_chan95
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 34 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 497 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:31:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
hế thì anh có đối thủ rồi.
Quay lại với Duy và Minh.
-Em gọi mọi người tập trung chưa?
Duy hỏi Minh khi anh vừa đi một vòng xung quanh
-Chưa, còn thiếu mỗi anh Hoàng.
Minh trả lời.
-Ai nói, anh mày ở đây cơ mà.
Hoàng từ đâu bước đến.
-Rồi. Ok. Bây giờ thì mọi người chờ tí. Để tớ gửi ảnh cho.
Minh lấy điện thoại của mình ra và gửi 1 bức hình của Nó ( ú – lúc này xin gọi Ú là Nó )
-Tất cả nhận được tin nhắn chưa?
-Rồi. Vậy giờ phải làm gì?
-Tìm cô gái này. Tôi chắc cô ta chỉ ở quanh đây thôi, vì ở đây rất rộng nên nhờ mọi người. Mỗi người chia một hướng ra mà tìm. 1 giờ sau thì gặp mặt tại đây.
Duy bây giờ mới lên tiếng.
Hoàng xem bức ảnh, một cô bé rất ngây thơ và dễ thương với nụ cười tươi tắn. Nhưng mà sao nhìn bộ đồ với gương mặt Hoàng lại thấy quen quen.
-Này, cô gái này là ai. Nhìn quen quen mà tạm thời chưa nhớ.
-Cô gái này hôm qua đi cùng với em và anh Duy. Nhưng mà vì bọn em đã hiểu nhầm cô ấy nên cô ấy đã bỏ chạy đi luôn.
Minh giải thích.
-Thế thì không cần tìm nữa đâu, anh biết cô ấy đang ở đâu rồi.
Hoàng cười tươi như hoa.
-Sao anh biết được.
Duy và Minh cũng hỏi.
-Thì hôm qua anh cũng đến đây để chụp ảnh. Đang ngồi trên gốc cây thì có một cô gái chạy đến ngồi nói rồi than thở. Thấy vui vui nên trêu, sau cô ta khóc, khóc no rồi lăn quay ra ngủ. Anh đưa cô ta về nhà mình, đến lúc mấy chú gọi thì anh và cô ta cùng đi. Sau chả hiểu sao cô ta lại dở chứng khóc nên anh đưa về nhà của cô ấy rồi. Mà công nhận cô ta rất thú vị hà hà.
Hoàng kể lại không sót một chi tiết nào đã thế anh chàng lại còn cười một cách đểu cáng.
-Anh đã làm gì cô ấy?
Duy và Minh cùng hỏi, kèm theo đó là 4 ánh mắt hình viên đạn.
-Ơ hay thì cũng như mấy chú thôi.
Hoàng nói và cười.
-Thế anh hại đời cô ta rồi à?
Việt lên tiếng hỏi.
-Tổ cha mày, mày nghỉ anh như thế à. Anh chỉ nói trêu thế thôi, anh đây vốn không thích lợi dụng con gái những lúc như thế. Lần sau mày còn nghĩ anh đê tiện như vật thì hàm răng mày anh cho nát hết.
Hoàng chử.i Việt.
-Thì anh nói bọn em thế nào thì anh cũng như thế cơ mà.
Việt cãi lí.
-May ghê.
Minh thở phào nhẹ nhõm.
-May gì? chú mày cũng thích cô bé à.
Hoàng hỏi.
-Chưa biết, thấy thú vị. Nhưng đâu phải mình em đâu, có cả anh Duy nữa mà.
Minh cười và nhìn Duy một cách đầy ẩn ý.
-Thế thì anh có đối thủ nặng kí rồi.
Hoàng nói rồi cười sảng khoái.
------
Quyết định
-Vậy nhà cô ấy ở đâu?
Duy hỏi.
-Ừ đúng, nhà cô ấy ở đâu?
Minh và mấy đứa đàn em cùng hỏi.
-Thì 210 đường Trần Hưng Đạo.
Hoàng trả lời.
-Vậy giờ anh em mình đến đó.
Việt nhanh miệng nói.
-Tất nhiên rồi.
-Ừ, thằng Việt lái xe anh đi. Anh đi chung với thằng Duy.
Hoàng vất chìa khóa xe cho Việt.
Và rồi cả một quân đoàn hot boy cùng lên xe tiếng về ngôi nhà có địa chỉ 210 Trần Hưng Đạo.
++Trên xe Duy —
Một không khí im lặng bao trùm, có lẽ cả 3 người: Duy, Minh và Hoàng đều có suy tính riêng của mình.
-Hai đứa lại suy nghĩ về cô bé thú vị ấy à?
Hoàng lên tiếng trước.
-Cô ấy tên là Ú, gọi thế cho tiện.
Duy nói, phớt lờ đi câu hỏi của hoàng.
-Ồ, vậy mà bây giờ mới biết. Đúng là người thế nào thì tên như thế, rất đặc biệt và thú vị.
Hoàng thích thú.
-Anh lại định trêu đùa với Ú à?
Minh quay ra sau hỏi.
-Không biết, cũng có thể nghiêm túc và cũng có thể là trêu đùa.
Hoàng nói nước đôi.
-Nếu anh trêu đùa thì hãy tránh xa cô ấy ra.
Minh nói một cách nghiêm túc.
-Còn nếu anh nghiêm túc thì 3 người chúng ta cạnh trang công bằng.
Duy lên tiếng.
-Đúng, hai chúng em quyết định như thế. Còn anh thì thế nào?
Minh gật đầu đồng tình với Duy rồi hỏi Hoàng.
-Một cuộc vui mà anh không có mặt thì không được rồi.
Hoàng cười tươi.
-Đây không phải là cuộc chơi, em thực sự nghiêm túc.
Duy quay ra sau nói.
-Thế thì được, chúng ta cạnh tranh công bằng. Không ai được nhường ai, nếu cô ấy chấp nhận ai thì hai người còn lại phải rút lui. Anh cũng thật không ngờ có ngày 3 anh em mình lại cùng đổ trước một cô gái. Nhưng cũng công nhận rằng cô ấy đẹp, đẹp theo một cách khác biệt chứ không như những cô gái mà anh từng gặp trước đây. Có lẽ quyết định theo đuổi cô ấy là đúng, tuy vậy lần này anh không nghĩ mình sẽ thắng một cách tuyệt đối. Hai đối thủ của anh quá nặng kí.
Hoàng vừa nói vừa cười.
-Có lẽ quyết định của em cũng đúng.
Minh cười.
Còn Duy thì im lặng.
Và chiếc xe lướt nhanh hơn trên con đường. Ba người con trai, ba chàng hot boy cùng quyết định sẽ tranh giành một cô gái. Một trận chiến sẽ sắp được xảy ra. Nếu nói rằng tình yêu sét đánh là không có thì đó quả là một điều sai lầm lớn.
------
Hình như cô ấy tự tử.
Cuối cùng thì cũng đã tới nhà Nó.
Nhưng mà khổ nổi là cái chuông đã bị ai phá mát tiêu.
-Ú ơi ra mở cửa.
Minh gọi.
Nhưng đáp lại là một sự im lặng đến đáng sợ.
-Có lẽ cô ấy giận hai anh em mình nên không chịu mở cửa đó anh.
Minh nói trong thất vọng tràn trề.
-Chờ đi thêm vài phút nữa, nếu cô ấy không ra thì tụi mình gọi thêm lần nữa vậy.
Hoàng nói nhẹ nhàng.
2 phút, 5 phút, 7 phút, 10 phút, 15 phút.. vẫn không thấy động tĩnh gì.
-Đại ca à, hay là làm cách nào đó đi. Chứ đứng chờ trong vô vọng thế này thì tụi em về đây. Mệt lắm rồi, trưa 12 giờ, chưa có gì vào bụng. Đã thế còn đứng dưới cái nắng như thế này thì có mà chết à.
Thằng Hải – em út của hội than vãn.
-Thôi, không lằng nhằng nhiều lời. Tất cả đậu xe lại cho nghiêm túc, anh em nhảy cổng vào nhà.
Hoàng cười tươi phấn khởi.
-Ok.
Tất cả đồng thanh với vẻ mặt rất chi là vui sướng.
Và sau một thời gian vất vả thì tất cả đã có mặt tại trước cửa chính của căn nhà.
-Anh này, làm sao mà mở cửa này được đây?
Việt hỏi và đưa tay lên cái khóa cửa.
-Tích
Cánh cửa được mở ra. Thì ra là nó không khóa cửa.
-Cửa không khóa, anh em ta đột nhập thôi.!!!
….
-Có ai ở nhà không???
Hoàng hỏi.
Nhưng tất cả đều im lặng.
-Có khi nào cô ấy đi đâu rồi không?
-Không đâu, lúc sáng cô ấy trông mệt lắm nên chắc là chỉ ở nhà mà thôi.
Hoàng trả lời đầy tự tin.
-Hay là cô ấy đang tắm nhỉ?
Hải cười toe toét hỏi.
-Đồ đê tiện.
Minh gõ vào đầu Hải một cái thật mạnh.
-Hay là cô ấy bị bệnh nặng? Có lẽ là cô ấy mệt quá nên sinh bệnh luôn thì sao?
Việt nói trong nghi ngờ, đồng thời đưa hai tay lên vuốt cằm như mấy cao nhân thời xưa.
-Thế thì chắc cô ấy đang ở trong phòng rồi.
Tùng lên tiếng.
Và rồi mỗi người tìm một phòng, chạy lui chạy tới để tìm nó.
-AAAAAAAAAAA!!!
Tiếng hét của Hải làm cho cả nhóm giật mình.
Trên giường là nó với mái tóc rối tung, mặt mày bạc tái và trên chiếc chăn có một vết đỏ loang dài.
-Có chuyện gì vậy?
Tất cả chạy lại hỏi Hải
-Hình như cô ấy tự tử.
Hải vừa nói vừa chỉ tay vào trong.
Đồ Heo , Cô Chết Với Tôi !!! Đồ Heo , Cô Chết Với Tôi !!! - anna_chan95