I love falling asleep to the sound of rain

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Bắc Đường
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 217
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 522 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:15:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 22: Sí Viêm
ửa lớn thuần một màu trắng, Hàn Ngự hít vào một hơi thật sâu, khi hai tay chạm vào cánh cửa hắn cảm giác được một luồng điện lưu xẹt qua. Hắn kinh ngạc phát hiện, không biết cửa phòng giam giữ Phượng Lại đã được hạ kết giới từ khi nào.
Nhưng nghĩ tới những gì mình vừa nghe được hắn liền không chút do dự, giận dữ dùng toàn bộ sức mạnh của mình phá cửa phòng ra.
“Rầm” một tiếng như bị bạo tạc*. (bạo tạc*: nổ tung)
Cả người Hàn Ngự ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo, trên người có một vết máu do sức mạnh của hắn và kết giới va chạm vào nhau gây ra.
Thấy có người đột nhiên xông vào, người ngồi ở trong phòng chậm rãi quay đầu lại. Khi tử mâu cùng hắc mâu đối diện nhau, Hàn Ngự nở một nụ cười tươi…
Sau khi uống xong nước thuốc ức chế ma lực mà Hàn Ngự đưa, Long Toa Toa cảm nhận được một cách rõ ràng thánh quang Thiên Sứ trên người mình trong nháy mắt biến mất. Không dám chậm trễ một phút nào, cô lặng lẽ bay từ Thiên giới xuống nhân giới, tại một góc không người mở ra một cánh cửa đi đến Ma giới. Đối với tiểu Thiên Sứ như cô mà nói, căn bản là chưa từng đến Ma giới bao giờ.
Nhìn cánh cửa loé ra ánh sáng mộng ảo, Long Toa Toa vô thức nuốt nuốt nước miếng.
Hàm răng khẽ cắn môi dưới, mắt nhắm lại, hạ quyết tâm, cắm đầu nhảy vào.
A a a!!! Khi rơi xuống, vì chưa thích ứng với không khí tại Ma giới nên Long Toa Toa không kịp mở cánh của mình ra. Trong lúc hốt hoảng, bụng dưới không ngừng đau quặn. Ngay khi cô cho rằng mình sẽ tiếp xúc thân mật với mặt đất thì bất ngờ phát hiện bản thân mình rơi vào vòng ôm ấm áp của một người.
Gương mặt thanh tú, tuấn mỹ xinh đẹp.
“A..” Cô kinh hãi hét lên một tiếng.
Đối phương nhíu mày, nhìn dáng vẻ xao động bất an của cô không khỏi mở miệng trấn an: “Tiểu thư, cô không cần khẩn trương.”
Long Toa Toa nuốt nuốt nước miếng nhìn đối phương, bất ngờ phát hiện hắn có đôi tai thuộc về hồ ly, phía sau lại có chín cái đuôi lông xù.
Cửu vĩ yêu hồ??!!
Trong lòng chấn động, đây là Cửu vĩ yêu hồ chỉ có thể gặp trong truyền thuyết!!!!
Sí Viêm nhìn thiếu nữ Vũ Linh từ trên trời rơi xuống bỗng cảm thấy quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời không nghĩ ra được mình đã gặp thiếu nữ này ở nơi nào.
Mắt thấy gần đến Đông phương Ma tộc, hắn nóng lòng muốn đi tới đó. Thấy thiếu nữ này cũng không bị thương, hắn liền thả cô xuống.
“Đưa cho vị tiểu thư này một ít lương khô và nước.” Bản thân hắn cần phải đi, đương nhiên không thể quan tâm được người khác. Sí Viêm phân phó xong liền chuẩn bị rời đi.
Long Toa Toa nhìn cảnh sắc xung quanh hoàn toàn xa lạ, cả gương mặt đều đen. Cô vội vàng kéo cánh tay Sí Viêm, đáng thương hỏi: “Xin anh, có thể nói cho tôi biết đây là nơi nào không?”
Tuy rằng cô không muốn thừa nhận, thế nhưng nếu như là Hàn Ngự, cho dù là lần đầu cậu ấy đến Ma giới, nhưng việc chuẩn bị của cậu ấy không biết tốt hơn mình biết bao nhiêu lần.
Sí Viêm nhíu mày, nói: “Dãy Perce.” (Xin mn đừng hỏi mình núi này là núi nào nằm ở đâu, mình nghĩ tên ngọn núi này là t/g tự đặt thôi, vì đây là ở dị giới mà, mà ở dị giới thì sao có thể đặt ngọn núi cái tên của đời thực được. Thực ra cái tên Perce này khi dịch sang tiếng Việt nghe còn kinh khủng hơn nữa, nó có nghĩa là núi Khăn Tư ạ -_-)
Khi hắn thấy biểu tình mờ mịt của thiếu nữ kia liền biết cô không biết núi Perce là ở nơi nào. Hắn thay đổi câu hỏi: “Tiểu thư, cô muốn đi đâu??”
“Đông phương Ma tộc!!” Suy nghĩ của Long Toa Toa vừa chuyển, nếu cô nhớ không nhầm thì Hàn Ngự đã nói như vậy.
Sí Viêm kinh ngạc nhìn cô, lập tức nói: “Như vậy tiểu thư có thể lên chiếc xe ngựa ở phía sau, đúng lúc chúng tôi cũng cần đến đó.” Đối phương có một đôi cánh xinh đẹp hẳn là người của bộ tộc Vũ Linh. Dáng vẻ nũng nịu ấy không là thiên kim quý tộc thì cũng là Công chúa cao quý, chỉ là nhấc tay chi lao mà thôi. Lại nói Phi Vũ cũng là người của bộ tộc Vũ Linh, mình và hắn cũng có vài phần giao tình.
Vận khí tốt như vậy?? Long Toa Toa vừa cảm thán vận khí của mình tốt, vừa không chút nghi ngờ lên xe ngựa. Đối với Long Toa Toa có tâm tư đơn thuần mà nói, cô hoàn toàn không tự hỏi qua, nếu Sí Viêm là người xấu, nếu hắn tâm hoài bất quỹ* thì sẽ thế nào. (tâm hoài bất quỹ*: mang lòng gây rối, có ý muốn làm việc xấu)
Tất cả chỉ có thể nói vận khí của cô quá tốt nên mới gặp được Sí Viêm.
Một đường chạy đi, cuối cùng Sí Viêm và các chiến sĩ của bộ tộc Yêu Hồ cũng đến được khu vực Đông phương Ma tộc trước khi bầu trời tối đen.
Trong vương cung, Xưng Quân vừa suy nghĩ về việc tại sao Phượng Lại bỗng nhiên xuất hiện vào lúc này, vừa nở nụ cười đi đến trước mặt mọi người.
Thiếu niên trước mắt có dáng vẻ giống như Thiên Thần đáp xuống bộ tộc Yêu Hồ. Trong lịch sử bộ tộc Yêu Hồ đã rất lâu rồi chưa có một đế vương là Cửu vĩ yêu hồ.
“Thì ra là Hồ quân.” Xưng Quân chào hỏi Sí Viêm.
Long Toa Toa đứng ở sau lưng Sí Viêm kinh ngạc nhìn hắn. Người này chính là yêu hồ nhỏ yếu nhất tộc trong ba năm trước ư, hắn là Cửu vĩ yêu hồ cường đại? (Lời t/g: Không phải cô nên sớm biết người ta là Cửu vĩ yêu hồ ư? Cô có thể chậm hiểu hơn chút nữa không??)
Sí Viêm gật đầu chào hỏi với Xưng Quân vài câu. Dựa theo quy tắc hiện giờ của vương cung thì những người không phải tuyển thủ không được vào cung, nên Long Toa Toa ở phía sau hắn bị ngăn cản ở ngoài.
“Xin lỗi, chỉ có tuyển thủ mới được vào thành.” Xưng Quân nhìn thiếu nữ Vũ Linh xinh đẹp trước mắt nói.
“Nhưng…” Hàn Ngự nói Tiểu Tà ở trong vương cung, cô nhất định phải tìm được cậu ấy. Lông mày Long Toa Toa xoắn lại vào nhau.
Thấy bóng dáng Sí Viêm, cô vội vàng gọi.
“Hồ quân, Hồ quân!! Xin chờ một chút!” Nếu mình không thể đi vào, như vậy nhờ Hồ quân này hỗ trợ cũng không tồi.
Nếu không, vị Hoàng tử nhìn có vẻ nham hiểm kia nhất định sẽ không ình đi vào. (Mình thề cái từ nham hiểm này là của t/g -_-)
Sí Viêm nhíu mày nhưng cũng không nói gì, hắn chậm rãi quay trở về.
Long Toa Toa kéo hắn đến một bên, dùng giọng điệu khẩn thiết nói: “Tôi có thể nhờ anh tìm giúp tôi một người ở trong cung được không?”
“Ai??” Sí Viêm suy nghĩ một lát, chắc hẳn thiếu nữ này muốn tìm bạn bè Vũ Linh của mình.
Long Toa Toa nuốt nước miếng nói: “Là một cô gái có đôi mắt màu tím, có thể anh sẽ biết cậu ấy. Cậu ấy là Phượng Lại Tà, là tuyển thủ của Đông phương Huyết tộc.”
Sí Viêm sửng sốt khi nghe Long Toa Toa nhắc đến cái tên này. Hắn đã sớm biết Tiểu Tà là “đứa con cấm kỵ”, cũng biết cô bé đã trở về Đông phương Huyết tộc, nếu không hắn sẽ không chạy đến Ma tộc tham gia “võ đạo đại hội” lần này. Thế nhưng thật bất ngờ, thiếu nữ trước mắt này lại quen biết cô nhóc kia.
“Cũng không được ư?” Long Toa Toa thấy Sí Viêm không nói gì thì khẩn trương nhìn hắn.
Sí Viêm gật đầu, sau đó xoay người rời đi. Long Toa Toa nói mình sẽ đứng ở cổng chờ tin tức của hắn, sau đó nhìn hắn biến mất ở cửa cung, lo lắng thở dài.
Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng năng lực của cô quả nhiên không bằng Hàn Ngự. Mọi ngày luôn là hai người hành động cùng nhau, hơn phân nửa mọi việc cô không cần làm, chỉ cần đi theo Hàn Ngự là tốt rồi. Hiện tại cậu ấy không ở đây, bản thân cô lại rối loạn tay chân.
Sí Viêm và Xưng Quân cùng nhau đi vào vương cung. Trong đầu đều là hình bóng của Phượng Lại Tà, chính hắn cũng đang nóng lòng muốn tìm cô bé, hiện tại ở bên ngoài lại có thêm một thiếu nữ cũng muốn tìm cô, không bằng hỏi Xưng Quân một chút tin tức cũng tốt.
“Xin hỏi, tuyển thủ Đông phương Huyết tộc đã đến chưa?” Trên đường đi tin tức của hắn hoàn toàn tắc nghẽn nên không biết rõ được tình hình của các tộc khác.
Xưng Quân vừa cười vừa nói: “Ngày hôm qua mới đến.”
“A, như vậy trong số họ có ai có đôi tử mâu không?” Với hiểu biết của Sí Viêm về Phượng Lại Tà, chỉ sợ cô nhóc kia sẽ không đâm đầu công khai thân phận của mình với mọi người, như vậy với cô nhóc sẽ không còn gì thú vị. Hiển nhiên Sí Viêm đã đoán đúng.
Xưng Quân sửng sốt, tại sao hắn cũng biết chuyện về “đứa con cấm kỵ”???
Hắn lập tức thu lại vẻ kinh ngạc, nói: “Không biết người ngài nói đến là người nào?”
“Người nào?” Sí Viêm kinh ngạc, chẳng lẽ người có đôi tử mâu đã tràn lan rồi ư? Lẽ nào ngoài Phượng Lại Tà còn có người khác? Hay là Phượng Tê cũng tới??
“Phượng Tê bệ hạ cũng tới??” Lúc trước hắn nhận được tin tức nói hắn ta không tham gia trận thi đấu này, lẽ nào hắn ta đã thay đổi chủ ý??
“Không có.” Xưng Quân nhíu mày: “Là một thiếu nữ che mặt, một người khác là người của Đông phương Huyết tộc – Bá Tước Phượng Lại.”
Rầm!!!
Giống như sấm vang chớp giật, lời nói của Xưng Quân khiến Sí Viêm hoàn toàn chấn động, ngay cả bước chân hắn cũng quên phải đi tiếp. Hắn nhìn Xưng Quân, không xác định hỏi: “Ngài nói Bá Tước nào, chẳng lẽ là ta nghe nhầm, đã có chuyện gì xảy ra??”
“Phượng Lại, Bá Tước Phượng Lại của Đông phương Huyết tộc.” Xưng Quân nhắc lại.
Giờ khắc này, nét mặt Sí Viêm đại biến.
Chủ nhân đã trở về?? Sao có thể, tuyệt đối không có khả năng.
“Có thể phiền ngài cho ta biết hiện tại bọn họ ở đâu không?” Tim đập cấp tốc, hắn cảm thấy sự tình có cái gì đó không đúng. Mặc kệ thế nào, hắn phải nhanh chóng nhìn thấy bọn họ.
“Mời đi theo ta.” Xưng Quân thoải mái nói.
Tuy rằng biểu tình của vị Cửu vĩ yêu hồ này rất kỳ quái, thế nhưng hắn cũng không nói thêm gì.
“Ở đây.” Xưng Quân đưa Sí Viêm đến căn phòng của Phượng Lại Tà.
Sí Viêm trừng mắt nhìn cánh cửa, gõ cũng không gõ đẩy thẳng vào phòng.
Khi hắn thấy tất cả những gì trước mắt liền sững sờ tại chỗ.
Phượng Lại an tĩnh ngồi bên giường, trong lòng là cô bé ngủ say mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi tay nhỏ bé nắm chặt tay hắn, dường như rất hạnh phúc.
Chủ nhân??!! Sí Viêm cả kinh.
Phượng Lại ngẩng đầu, nghi ngờ liếc mắt nhìn Sí Viêm và Xưng Quân đang đứng ngoài cửa, rất nhanh lại dời ánh mắt lên trên gương mặt Phượng Lại Tà.
Trong lòng Sí Viêm hiện lên cảm giác khác thường, khi Phượng Lại nhìn hắn, ánh mắt không hề dừng lại.
Trong lòng có một dự cảm mơ hồ. Hắn cắn răng, phóng một quả cầu ma pháp về phía Phượng Lại.
Nương theo tiếng động thật lớn, âm thanh chất chứa lửa giận của Sí Viêm vang lên trong phòng: “Ngươi là ai??
Dịu Dàng Một Chút Đi Mà Daddy Dịu Dàng Một Chút Đi Mà Daddy - Bắc Đường