An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Tác giả: Pơry Susu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 53 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 604 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:35:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36.
uỗi tiệc được diễn ra, Minh Thư đi xuống thì vị Gia Bảo kéo ra sau vườn. Một chiếc xe lăn có bóng dáng quen thuộc, ba Minh Thư mỉm cười quay xe lại.
- Mẹ!
- Minh Thư!!
- Mẹ!!
Nước mắt cô rơi xuống, suốt bao năm qua mẹ cô đã nằm hôn mê trong bệnh viện cô cứ tưởng mẹ không tỉnh nữa, nước mắt rơi xuống. Gia Bảo ôm lấy vai cô nhẹ cười.
- Ôi, con gái ta nhõng nhẽo sao?
- Tại con vui thôi!
- Con bé khờ này, con khóc như vậy sẽ xấu xí làm cho con rể của ta bỏ chạy à! -cha Minh Thư mỉm cười
- Không có đâu cha, dù cho Minh Thư thế nào con cũng yêu cô ấy! - Gia Bảo mỉm cười
- Con rể tốt vậy ta cũng yên tâm giao Minh Thư cho con! - mẹ Minh Thư mỉm cười
- Không có đâu mẹ, con bảo vệ anh ấy thì có! - Minh Thư phản bác
Cả 4 người mỉm cười hạnh phúc, lúc này Chiêu Lam cùng Nhật Vũ đi chào khách thì:
- Ba!! - Chiêu Lam nhìn ông Tuấn Khải
- Con gái của ba đã lớn thật rồi! - ông Tuấn Khải mỉm cười ôm lấy cô
- Ba, con xin lỗi!
- Con bé này, sao lại khóc muốn ta đánh đòn à!
- Ba, cám ơn ba đã chấp nhận con! - Nhật Vũ cúi đầu
- Con rể tốt sao ta không chấp nhận được!
- Giờ anh mới biết con trai tôi tốt sao hả? - bà Lệ Quân cùng ông Minh Vũ bước lại
- Giờ ta là sui gia rồi, chị có như muốn nói sốc tôi nhỉ?
- Không dám! Tôi chỉ bảo vệ con dâu tôi thôi!
- Nó là con dâu chị nhưng là con gái tôi đó!
- Thôi đi, 2 người làm cho bọn trẻ cười kìa! - ông Minh Vũ giải hòa
- Chị! Mọi người ra chụp hình nào! - Tuấn Kiệt nói
Tất cả mỉm cười bước ra trước sân, cùnh nhau chụp hình với mọi người, trên môi ai cũng có nụ cười hạnh phúc.
----- Tối đến, tại biệt thự Hoàng Gia ----
Trong phòng Nhật Vũ được trang trí hình cưới của Chiêu Lam và cậu, Nhật Vũ bước vào phòng nằm phịch xuống giừơng. Chiêu Lam mỉm cười bước tới, nằm cạnh chồng mình.
- Chồng à!
- Gì vậy vợ?
- Đêm tân hôn đó, ta mau làm đi!
- Vợ à, hôm nay mình nghỉ đi! Anh mệt quá à!
- Anh không muốn có con trai sao?
- Anh muốn nhưng bây giờ anh rất mệt! Cho anh ngủ đi!
- Vậy à, vậy anh ngủ đi!
Chiêu Lam bỏ vào nhà tắm, Nhật Vũ lắc đầu nhìn cô vợ bé bỏng của mình giận dỗi. Cậu ngồi dậy, lấy cốc nước lọc ra uống thì, < cạch > từ trong phòng tắm bước ra, Chiêu Lam diện trên người chiếc váy ngủ màu trắng mỏng manh, mái tóc dài xõa ra, trên vai còn đọng vài giọt nước. Cô bước tới nằm len giừơng nháy mắt với Nhật Vũ
Cậu phun hết nước ra, nhìn cô bây giờ rất là...rất là sexy, còn hơn cả buổi kế nghiệm ghế chủ tịch của cô lần trước. Máu mũi chảy ra, Nhật Vũ liền lấy khăn lau, cởi bỏ áo vest ra, bây giờ thú tính trong người anh dâng trào lên đỉnh điểm, nhào tới Chiêu Lam thì:
- Chẳng phải anh nói mệt sao? Ta đi ngủ đi!
Nhật Vũ nhìn cô vợ bé nhỏ thì ra cô muốn trả thù đây mà, câỵu cũng phải làm giá lên cho cô biết chứ.
- Ừ, đi ngủ thì đi ngủ!
Nhật Vũ nằm xuống giừơng, bỗng Chiêu Lam kéo chiếc váy ngắn thêm chút nữa, đôi chân dài nõn nà lộ ra. Aủa nhìn thú tính chiễm hết lí trí của cậu:
- Cái này là do em ép anh!
- Hoàng Nhật Vũ, bỏ em ra!
- Quá muộn rồi, vợ à!
Nhật Vũ cúi xuống chiếm lấy đôi môi cô, Chiêu Lam không nói gì đáp trả anh rất nồng cháy. Bàn tay cậu tò mò, cởi bỏ mọi thứ vướng víu trên người cả 2, dưới đơánh trăng của pêm tâbơn hôn cả 2 đã hòa luyện vào nhau rất say đắm.
Định Mệnh Anh Yêu Em, Nhóc À ! Định Mệnh Anh Yêu Em, Nhóc À ! - Pơry Susu