No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiên Dực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 53 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:43:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
_sư phụ yêu quý_nó ngân dài giọng
thôi xong, thế là có chuyện thật rồi
_người coi cái này có đẹp k?
nó giơ bàn tay ra cho ta coi, thì bàn tay nó vẫn bình thường, đầy đủ 5 ngón, không thiếu k thừa nhưng mà……..ngón tay giữa của nó có đeo chiếc nhẫn Bạch Ngọc Bảo của sư phụ ta để lại có thể ngăn vạn độc….hơn nữa nó còn phát sáng nữa chứ…..ô…….ô…..1 thiên tài như ta mà nó k nhận lại đi nhận 1 nhóc con làm chủ ………………..Bạch ngọc bảo ah….ngươi…trọng nữ khinh nam nha
lấy lại bình tĩnh, ta gặn hỏi_Huyền nhi, con tìm thấy nó ở đâu vậy?
_sư phụ ah, người k phải ngạc nhiên thế chứ, người cất pử đâu thì ta tìm thấy ở đó….hehe…..mang cái này đi bán chắc đk nhiều tiền lắm ah……….
trời ơi………..sao ta lại có 2 đồ đệ giống nhau như đúc thế nhỉ (ý chỉ Như Ý vs nàng đều ham tiền như nhau)
_k đk, nó là bảo vật ah…………..nó là Bạch Ngọc Bảo có thể ngăn ngừa vạn độc, ai đk nó nhận làm chủ thì sẽ van độc bất xâm, vì nó đã nhận con làm chủ nên ta tặng nó cho con_mặc dù tiếc đứt ruột nhưng ta vẫn phải tặng cho nó
_thế sao sư phụ k đeo?_nó bắc đầu nổi tính tọc mạch
_ô…..ô…..khổ thân ta, nó có nhận ta làm chủ đâu
_thế sao k đưa cho đại tỷ?(Như ý)
_nhóc đó hả? nó k cần Bạch ngọc bảo thì đã k có độc nào hại đk nó rồi
_thế sao k đưa cho sư huynh?
lão thiên ah, sao nó hỏi nhiều vậy?
_vì ta chưa kịp đưa thì con đã tìm thấy nó rồi
_vậy hả?thế thì bây h học luôn đi
nó hồi hở kéo ta chạy như bay làm tóc ta suýt nữa thì…………rụng hết
(Văn Thần Huyền)
tìm thấy chiếc nhẫn ta lại càng muốn học thể kiểm nghiệm….người ta đặt cho lão là thiên hạ đệ nhất dùng độc cũng chẳng sai. cái đầu lão là 1 kho tàng độc dược
tháng thứ nhất, ta học xà độc, đếm qua đếm lại thì cũng có khoảng hơm 300 loại k biết ta có đếm thiếu k nữa, nghe đến rắn ta cũng có chút sợ nhưng học rồi lại thấy khoái…vì sao? rất đơn giản, độc của chúng chỉ là tép riu đới vs ta thôi………k những thế ta còn lai tạo giống thành công nhiều lại rắn khác nhau, nhờ có ta mà loài rắn trở nên đông đúc hơn….haha
tháng thứ 2, học dược thảo, cái này ta rất thích, vừa thơm lại vừa ngọt, ta có thể ngửi cả ngày mà k thấy chán, buồn thì mang ra làm vài chém “giải sầu”. k phải là ta “đánh lẻ” đâu, mấy lầm ta mời sư phụ vs sư huynh uống nhưng họ đều lắc đầu…..đương nhiên rồi, họ đâu đk may mắn như ta, vẫn biết thế nhưng “kính lão đắc thọ” ta đành phải tốn tý nước bọt thôi
tháng thứ 3 ta học độc kim châm, ta hâm mộ mấy tên sát thủ, chỉ cần vung tay 1 cái thôi là kim châm phóng ra tua tủa. lúc đầu học ta nản lắm, suốt ngày bị kim châm mấy chục lỗ….ô…..ô….còn đâu là bàn tay ngọc ngà của ta
tháng thứ 4 học độc khí, cái này thật là hay nha, chỉ cần 1 lượng nhỏ là có thể làm 1 đội quân phải hoang mang, hơn nữa đứng trong khói làm ta cảm giác mình như 1 vị tiên nữ giáng trần (éc, đồ tự sướng)
tháng thứ 5, ta học mê dược, xuân dược và 7 loại độc dược bí truyền của sư phụ. ns là học nhưng ta chỉ học mê dược vs xuân dược thôi còn 7 loại kia ta lén học, đến lúc sư phụ phát hiện thì ta đã chế đk 7 loại rồi….haha
********************
thiên Dực đã sớm đi kinh thành, trong cốc chỉ còn mỗi nàng và sư phụ
_sư phụ, trời đang nắng, người uống chút nước đi_nàng “đon đả” mời ông
ông chưa kịp làm gì thì 1 giọng nói từ ngoài cửa vang lên
_sư phụ……xem ra người vẫn khỏe nhỉ?
1 nữ nhân khuynh quốc khuynh thành bước vào, khuôn mặt tươi tắn, môi cánh sen nhếch lên 1 đường cong tuyệt mĩ, vận trên mình bộ bạch y thanh nhã, nàng nháy mắt tinh nghịch
_sư phụ, k ngờ người lại tìm được niềm vui mới nhanh như vậy…haha
_hơ hơ, Như Ý, là con hả???? ta……..
ông đang nới thì nàng nhảy vào chặn họng
_sư phụ……đây là ai vậy? có phải là đại tỷ của con không? không ngờ con lại có 1 đại tỷ baby như vậy ah
baby??????
ông như đã quen với những từ ngữ lạ của nàng nên không có phản ứng j, cứ cười ha hả
còn Như Ý thì rất ngạc nhiên, đây chẳng phải tiếng anh sao? phải kiểm tra cái đã
đang suy nghĩ thì Thần Huyền hớn hở ns
_đại tỷ, muội là Văn Thần Huyền, ra mắt đại tỷ_nàng đưa tay ra có ý định bắt tay
Như Ý cũng đáp trả_ta – đại tỷ – Chiêu Văn Như Ý, tam muội, ta thích muội rồi đó, có thể cùng ta tỷ võ đk ko?
_oái, sư tỷ ah, sư phụ chưa dạy muội võ công_nàng nghe xong thì la oai oái
_vậy càng tốt_Như Ý nở 1 nụ cười thật tươi
(Chiêu Văn Như Ý)
nhìn dáng đi là ta đã biết Huyền nhi có võ, ta phải thử, ta cùng nàng tỷ võ, lúc đầu nàng còn lúng túng nhưng sau đó thì càng ngày càng nhanh nhẹn, nàng tiếp chiêu của ta bằng những cú đá móc đẳng cấp của karate chứng tỏ nàng đã học đến đai đen là ít, sau đó nàng xuất ra từ tay áo 1 thanh kiếm rất đẹp, nó đk chạm khắc rất tinh xảo, lưỡi kiếm sắc bén, ánh lên màu xanh lam hướng phía ta xuất chiêu…..đó chẳng phải là kiếm đạo sao? tất cả các chiêu thức đều giống chỉ khác đó k phải là kiếm nhật thôi………nhìn nàng đánh mà còn sướng hơn cả xem ti vi……….
*******************
_đk, ta quyết định luyện võ cùng muội_Như Ý quyết định
_oa, thích quá đi_nàng nghe xong thì reo mừng vui sướng
_sư phụ, người nấu đồ ăn đi, con đã gửi bồ câu cho nhị đệ rùi, còn tam muội,ta muốn ns chuyện vs muội
_Sặc, Như Ý ah……..
_hay là để con nấu nha_Như Ý nháy mắt
_oái thôi, để ta_ông toát mồ hôi lạnh(hihih, Như Ý tỷ nhà ta nấu ăn rất dở)
_có phải muội đến từ hiện đại?muội đã xuyên không?_Như Ý quay sang hỏi nàng đang ngồi bó gối bên cạnh
_hở?hiện đại?xuyên không?_nàng ngơ ngác
_k phải sao?_Như Ý cảm thấy buồn khi nghe câu trả lời của nàng
_a, Dực ca bảo muội bị mất trí nhớ nên k nhớ j đâu, tỷ đừng buồn
_đk, để ta giúp muôi_Như Ý quả quyết
(chiêu văn như ý)
ta gợi lại cho nàng về cuộc sống hiện đại, về gia đình, bạn bè, trường học, nhớ cả thằng em trai mà ta thiếu nợ….nhưng k sao, h thì ta có khả năng trả cho nó gấp trăm lần mà vẫn đủ tiền an dưỡng tuổi già….khà…..khà…..quay sang, ta hoảng hốt khi thấy Huyền nhi ôm đầu
_huyền nhi, muội làm sao vậy?
_ahhhhhhhhhh……………ahhhhhhhhhhhh…….ta đau đầu quá
nàng ôm đầu khổ sở, mặt tái xanh, ns xong thì ngất lịm đi
****************************
_HUYỀN NHI!!!!!!!!!!!!!
Thiên Dực chạy xộc vào phòng, vẻ mặt hốt hoảng. nhìn thấy nàng nằm bất bộng trên giường, lòng chàng đau thắt, trái tim như có ai đó bóp nghẹt
sau 1 hồi bắt mạch, chuẩn đoán bệnh thì cả 3 người thở phào nhẹ nhõm, chỉ là do quá mệt mỏi
1 lúc sau, nàng chống tay ngồi đậy cư nhiên hỏi
_ư….ư…..đây là đâu?
_Mấy……mấy người là ai?_nàng tròn mắt nhìn
_Huyền nhi?????_3 người sửng sốt, chẳng lẽ nàng lại 1 lần nữa…..mất trí nhớ?
trong đáy mắt Thiên Dực hiện ra 1 tia gian xảo
_Huyền nhi?!sao muội lại quên ta được chứ, ta là phu quân tương lai của muội kia mà_Thiên Dực làm bộ mặt khổ sở chạy đến bên giường nàng kể lể
“ha, dám giả danh ông xã ta hả? đk ta cho huynh làm ông xã này”
_ô………..ô Dực ca, làm sao muội có thể quên huynh được cơ chứ
nàng vừa ns vừa ôm chầm lấy Thiên Dực….lúc định hôn (má) thì chàng ms ú ớ
_oái, huyền……….huyền nhi………….bình….bình tĩnh đã_Thiên Dực đẩy nàng ra, ngồi bệt xuống đất thở dốc
“hix, sợ quá, đúng là đắc tội vs tiểu nhân chứ k nên đắc tội vs nữ nhân mà”
_hehe, cho huynh chừa cái rội giám trêu muội, hehe_nàng đứng lên chống hông cười khoái trá_ahhh, đúng rồi, mọi người con đã nhớ ra quá khứ của mình òy
cả 4 người xúm lại rì rầm rì rầm, cuối cùng mọi người cũng biết nàng xuyên đây (chỉ có Như Ý hiểu thôi, còn 2 người kia chỉ gật đầu cho qua chuyện), được Văn tể tướng của Bạh Vân quốc nhận làm con nuôi, trong 1 lần bị ám sát, nàng rơi xuống vách núi, được Dực cứu rồi gặp sư phụ….nhưng tuyệt nhiên nàng k nhớ gì về Du và Phong
chát (nàng vỗ tay)
_mai là sinh nhật Dực ca, muội sẽ nấu ăn mời mọi người_nàng reo lên
_hở?nhanh vậy sao?_3 người đang còn ngơ ngác vì sự kiện sinh nhật bất ngờ này buột miệng hỏi
_đúng vậy, Văn Thần Huyền sẽ làm những món mà các vị chưa từng ăn….haha
_Tuyệt, muội nhớ làm cả bánh gato nữa nha_Như Ý nhanh miệng đóng góp ý kiến
_bánh gato????_Thiên Dực k khỏi ngạc nhiên khi “khám phá” ra 1 danh từ ms
_ah, là lọai bánh mà người ta hay dùng vào dịp sinh nhật đó mà….hihihihi….oa, muội đói rùi, chúng ta đi ăn cơm thui
**************************
_oa…..oa….oáp_nàng vươn vai ngáp 1 cái rõ to
_Huyền nhi, có con ruồi kìa_Như Ý cùng Thiên Dực đồng thanh k sai 1 chữ
_oái, 2 người tới đây khi nào vậy?_nàng giật mình
_lâu lắm rồi ah, chân vs mông ta mọc rễ cả rồi nè_Như Ý lém lỉnh đáp_chờ để ăn bánh sinh nhật mà ta suýt rụng mất 2 hàm răng lun
_oái, muội quên, hihihihi
*****************
TẠI NHÀ BẾP
binh……choang…..rầm…………..
_ĐAỊ TỶ_ nàng gào lên
_hihihihi, ta lỡ tay_Như Ý gãi đầu giải thích
Thiên Dực chỉ biết lắc đầu nhìn nhà bếp giờ như 1 bãi chiến trường
Như Ý vẫn là Như Ý, hậu đậu vẫn hoàng hậu đậu, nhớ năm xưa nàng nấu ăn cho sư phụ, ông vừa ms cho vào miệng đã vội nhả ra chứng tỏ trình độ của nàng “đẳng cấp” đến mức nào
_ĐẠI TỶ, RA NGOÀI NAY NẾU K MUỐN ĂN 1 CHƯỞNG_nàng thẳng chân đá đít Như Ý duổi ra đường, ah nhầm, ra khỏi bếp
Như Ý mặc dù võ công đầy mình nhưng vẫn phải ngậm ngùi rút lui, ra đến cửa mà vẫn ngoái lại kêu to_ah. Dực cấm ngươi giở trò cưa cẩm, tán tỉnh, đại tỷ ta đây đã có mối rồi đó (ai vậy nhỉ????)
*******************
_oaoaoaoaoaoa………………._Như Ý mắt sáng rực như đén pha ô tô
cái bánh có hình trái tim màu xanh của bạc hà, có gắn những quả dâu tây đỏ mọng (Ta k bít nàng lấy dâu tây ở đâu ra nữa), trên có dòng chữ “happy birth day, Thien Duc”, 20 cây nến nhỏ xíu vs 20 ngọn lửa nhỏ đang nhảy múa
cả 4 người quây quần bên bàn ăn, Như Ý bộp chộp định “xin” 1 quả thì …..đét….nàng ăn ngay 1 “chưởng” can tội lanh chanh
_ta xin trân trọng giới thiệu nhân vật chính của ngày hôm nay_1 siêu mĩ nam_Lãnh Thiên Dực…….mọi người cho 1 tràng pháo tay
rào…………….rào……………rào……..
Happy birth day to you
Happy birth day to you
Happy birth day
Happy birth day
Happy birth day to you
2 con chim vàng anh cất tiếng hót “véo von” khiến cho 1 khoảng trời sấm chớp nổ đùng đoàng
_Thiên Dực, huynh hãy ước 1 điều đi
Thiên Dực chắp tay, mắt khép hờ cầu nguyện đâu biết rằng 2 bên là 2 tiểu yêu đang cười giảo hoạt, trước mặt là lão sư phụ đi theo “tà phái”
_nào, thổi nến đi_Như Ý háo hức giục
Định Mệnh... Định Mệnh... - Thiên Dực