Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1056: Bức Bách Hướng Phụ
iểu Bảo...
Hướng phụ đột nhiên trầm mặc.
- Con đã lớn, con đã trưởng thành, tuy rằng ta không biết mấy năm nay con đã trải qua những việc gì, nhưng con của ngày hôm nay làm cha cảm thấy rất vui.
- Năng lực của con, sự nghiệp của con… ta sẽ không hỏi đến nữa, con nếu có thể có được nó, vậy thì nhất định có thể 'quản lý' được nó. Con đã lớn, đã không còn là thằng bé Tiểu Bảo tính cách hướng nội nhu nhược quái gở trước kia nữa, đã trưởng thành thật sự rồi.
Giọng nói Hướng phụ buông lỏng, đứa con của mình rốt cuộc đã đứng trên cả trăm triệu người, mình đã không cần phải lo nghĩ về nó nữa, làm sao có thể không thoải mái đây?
Hướng Nhật lúc này thì lại rất căng thẳng....
- Có điều hi vọng con đừng cho mẹ con biết một việc.
Hướng phụ uyển chuyển nói mà không rõ ràng, Hướng Nhật đương nhiên biết một việc ấy là chỉ cái gì. Trong một thời gian ngắn đã có được tài lực hùng hậu như bây giờ, muốn nói tất cả đều là do mình quang minh chính đại kiếm được là điều không có khả năng, mà chính mình lại là một dị năng giả cường đại, nếu như nói trên tay mình không dính máu, người hiểu chuyện rõ ràng chẳng ai tin. Cho nên....
- Con hiểu.
Hướng Nhật kiên định gật đầu đáp lại cha mình.
- Còn nữa!
Hướng phụ nói tiếp.
- Ách...
Hướng Nhật bất đắc dĩ tiếp tục nghe.
- Mấy người bạn gái của con là như thế nào? Hiện tại cũng không phải là thời cổ đại! Con là một nam tử hán đại trượng phu mà sao lại..... (chỗ này bỏ trăm chữ)
Hướng phụ thao thao bất tuyệt giống như thuyết giáo, Hướng Nhật nhịn không được phải dùng lĩnh vực bịt chặt lỗ tai vào.
- Cha... vấn đề này.. con đối với các cô ấy đều là thật lòng cả, bảo con buông bỏ người nào cũng như lấy dao cắt một phần trái tim con đi!
Hướng Nhật biểu tình thống khổ nói.
- Ta mặc kệ!!
Hướng phụ thái độ làm người bảo thủ, kiên định nói.
- Cha, các cô ấy đều có tôn tử của người đấy! Cha bảo con làm sao có thể nhẫn tâm mà vứt bỏ các cô ấy được đây!
Hướng Nhật nghe cha mình kiên định nói như vậy cũng không bối rối, trực tiếp ra đòn sát thủ.
- Lẽ nào người muốn nhìn thấy cảnh mười tám năm sau, cốt nhục của con, tôn tử của người diễn cảnh phụ tử tương tàn sao?
Hướng Nhật làm bộ đau khổ khóc lóc, lấy trộm câu nói kinh điển của bác gái Phạm, không, hiện tại hẳn phải là Phạm lão bà mới đúng.
- Ngươi!! Ngươi, tên tiểu tử thúi này! Không phải chỉ có cô bé Thiết kia có bầu thôi sao! Giờ sao toàn bộ lại có là thế nào!!!
Hướng phụ bị chọc cho tức điên, hổn hển tra hỏi.
- Hắc hắc.... Hắc hắc... Hắc hắc hắc...
Vấn đề này Hướng Nhật cũng không có cách nào để giải thích, hắc hắc cười!
- Tiểu tử thối! Nói cho ta biết ngươi tổng cộng có bao nhiêu nữ nhân!!
Hướng phụ trực tiếp tra hỏi.
- Ân.. Để con tính, trong nước có Nhậm Quân, An Tâm, Hác Tiện Văn, Thạch Thanh, Sở Sở, Thiết Uyển, Anna, Liễu Y Y, Phạm Thải Hồng cùng với mấy người bởi vì có việc không thể tới đón cha là Trầm Bội Bội, Tống Thu Hằng, Trứu Văn Tĩnh có thể tính cả Tô Úc nữa. Ừm, không sai biệt lắm chỉ có mấy người này thôi.
Hướng Nhật lẩm nhẩm bấm đốt ngón tay xong nói, nếu đã nói thì nói một lần cho xong, để lửa giận trút hết trong một lần đi! Hướng Nhật không sợ chết nghĩ, cứ nói luôn chứ không mà để bà dì út nói thì....
- Ngươi... Ngươi... Tiểu tử thối!!! Trong nước??? Tô Úc?? Tô Úc của Công ty Hương Nhật??
Hướng phụ tức giận đến thiếu chút nữa thì khiến lửa giận trùng thiên, vũ toái hư không, phi thăng lên thiên đường.
- Hắc hắc, cha ngài đừng kích động, để con nói hết đã... Nước ngoài có Alice, Monica, Teru Tonnay. Hàn Quốc có Lý Thị Trân, Lưu Phi, ân... Hình như còn thiếu, để con nghĩ lại..
Hướng Nhật trầm tư.
- Ngươi! Ngươi! Ngươi! Ngừng!!! Tiểu tử thối! Ngươi không cần phải nói nữa! Ta nói với ngươi! Cắt! Cắt đứt hết! Đừng lấy cháu chắt ra để lừa dối ta!!!
Hướng phụ bụm chặt tim rít gào.
- Cha... Cha... Người giết con đi..
Hướng Nhật quyết định chắc chắn, từ trong ngăn tủ lấy ra một chiếc dao gọt hoa quả, đưa cho cha mình.
- Ngươi….
Hướng phụ tức giận không thể chịu được nữa, chỉ mặt Hướng Nhật nói không ra lời.
- Cha! Người không đồng ý thì con sẽ tự sát!
Hướng Nhật trong lòng cười thầm, lật tay cầm con dao đâm thẳng về phía ngực mình
Phập ~~ một phần nhỏ lưỡi dao đâm thẳng vào ngực, một tia máu từ miệng vết thương bắn ra.
- Hướng Quỳ!!! Không!!
Hướng phụ lập tức bật dậy lao tới, một tay đánh bay con dao trong tay Hướng Nhật, gắt gao giữ chặt tay Hướng Nhật đang để trên miệng vết thương.
- Con làm gì vậy!!
Hướng phụ mắt trợn to, gắt gao nhìn Hướng Nhật, kinh khủng nói.
- Cha, xin người hãy đồng ý, con không thể buông bỏ được bất kỳ một ai đâu!
Hướng Nhật cố làm thanh âm của mình nghe như có vẻ đang suy yếu dần đi, bộ dáng như kiểu đang chút hơi tàn vậy.
- Đồng ý!! Đồng ý!!! Nhanh tới bác sĩ! Tài xế, tới bệnh viện, nhanh lên!
Hướng phụ đang lo lắng cho con mình, không chút nghĩ ngợi đáp ứng ngay.
- Phù..
Chúng nữ trên các siêu xe còn lại thở phào nhẹ nhõm, tâm lý các nàng qua hành trình vừa rồi đã trải qua biến hóa hàng trăm, hàng nghìn lần! Bởi vì chúng nữ uy hiếp, lái xe cho Hướng Nhật bất đắc dĩ vẫn phải mở bộ đàm, cuộc đối thoại giữa hai cha con Hướng Nhật, một chữ chúng nữ cũng không bỏ xót, tâm tình từ hồi hộp đến tức giận, chuyển sang buồn rồi bây giờ mới được thả lỏng. Thở phào nhẹ nhõm..
- Hắc hắc không cần bác sĩ đâu, cha đừng lo lắng, con không sao!
Nghe thấy Hướng phụ đã đồng ý, Hướng Nhật lập tức phấn chấn tinh thần trở lại, lực lượng vô hình bịt kín miệng vết thương, dưới năng lực tái sinh cường đại chữa trị, vết thương ngoài da chỉ mất một lát là chẳng còn nhìn thấy sẹo đâu nữa.
- ….!!! Tốt! Ngươi tên tiểu tử thúi này!!!
Hướng phụ ngay lập tức đã hiểu ra mình đang bị thằng con trời đánh đùa giỡn! Con mình thế nhưng là một dị năng giả cường đại, cho dù là một dao... hay là một đao đi chăng nữa chỉ sợ cũng chẳng lưu lại được một vết trầy sước nào!
Nghĩ thông suốt điểm ấy Hướng phụ tức giận một quyền đánh thẳng vào vết thương của Hướng Nhật, còn không có chạm đến vết thương liền bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản lại, không thể đấm sâu thêm được một phân nào nữa.
- Cha... Hắc hắc!
Hướng Nhật cười ngu ngơ, trong lòng thì vui vẻ không gì sánh được! Vấn đề khó khăn nhất đã giải quyết xong rồi! Còn có vấn đề gì khó hơn được nữa đây?
-------------------------
TÌNH HÌNH HÌNH NHƯ ĐÂY LÀ CHAP CUỐI(THẤY GHI HOÀN THÀNH)
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh