A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 747: Bất Ngờ Buổi Tối
ịch lão lục đưa ra một cái chủ ý, Hướng Nhật cũng đồng ý với hắn, khi nghe được lời này hắn mừng rỡ chạy đi tìm Trù Ngu bàn bạc.
Mà Trù Ngu ở trong nhà cũng không phải là người được sủng ái, sự đối đãi còn kém hơn cả Dịch lão lục, mà đây cũng là nguyên nhân khiến hai người tỉnh táo.
Lúc Dịch lão lục tìm thất muội, Dịch Trù Ngu đang ngồi im trong phòng không biết đang nghĩ gì. Ngay cả cửa cũng chỉ khép hờ tạo thành khe hở cỡ bàn tay.
“Trù Ngu, nghĩ gì thế?” Dịch lão lục đẩy cửa vào, đối với thất muội này hắn quan tâm rất thực lòng.
“A, Lục ca, có chuyện gì không?” Dịch Trù Ngu lén lau nước mắt, bởi vừa rồi chứng kiến lão thái thái đối xử thiên vị với Hướng Nhật. Mà nghĩ đến bản thân, nói gì thì mình cũng là cháu gái bên nội, vậy mà không bằng một đứa cháu ngoại, mà bình thường lão thái thái cũng không tốt với nàng đến như vậy. Hiển nhiên càng thêm đau lòng không nhịn được mà rơi lệ.
Dịch lão lục thấy mắt nàng đỏ gay liền đoán ra nguyên nhân, tuy rằng trong lòng cũng rất khó chịu nhưng hắn biết nguyên nhân thực sự, Hướng Nhật là con của người con gái đã xa cách 20 mà còn là người được lão thái thái yêu thương nhất, sợ rằng đổi lại là người khác cũng sẽ làm như vậy. Nhưng thất muội không biết sự thật, lúc lão thái thái giới thiệu Hướng Nhật chỉ nói là cháu ngoại, cũng không nói rõ ràng lai lịch của hắn. Ngoài mấy vị cùng vai vế với thím biết chút manh mối, sợ rằng đám con cháu đều nghi ngờ và ghen tị với đứa cháu ngoại đột ngột xuất hiện này.
“Thất muội, em có biết thân phận em họ không?” Dịch lão lục cảm thấy tốt nhất nên kể rõ với nàng, nhìn nàng đau lòng trong lòng hắn cũng rất khó chịu.
“Em họ”
“Sao?” Dịch Trù Ngu sửng sốt, phản ứng đầu tiên là chỉ chỉ phía phòng khách:
“Anh nói là hắn?”
Dịch lão lục gật đầu: “Còn nhớ ông nói chúng ta có một người cô mất tích không?”
Dịch Trù Ngu liền hiểu ra, sắc mặt đổi từ đau khổ sang kinh ngạc:
“Anh nói hắn là con của cô cô bị mất tích?”
“Đúng thế. Lúc đó em vẫn còn nhỏ, có lẽ chưa tới 1 tuổi, nhưng trong trí nhớ của anh, cô lớn là người rất tốt, anh còn nhớ được bà bế đi bắt tổ chim”
Trong ấn tượng của Dịch lão lục, quả thực có việc như vậy, nhưng khuôn mặt người bế hắn rất mơ hồ.
“Không phải ông bảo cô mất tích sao? Làm thế nào mà giờ lại có, làm sao anh biết được?”
Cảm giác hiểu ra gì đó về nguyên nhân đứa cháu ngoại được yêu thương, trong lòng Dịch Trù Ngu liền thoải mái hơn một chút, nhưng càng thêm nghi ngờ.
“Việc này chính mồm hắn nói ra, không phải vừa nãy anh ra ngoài cùng hắn sao? Theo lời ông là bị mất tích, nhưng anh đoán trong việc này còn có ít nguyên nhân chúng ta không biết, tốt nhất là chưa nghe thấy”
Dịch lão lục vẫn khá hiểu biết, trong nhà thì ông là người lớn nhất, ông nói đúng nó sẽ đúng. Nếu điều tra ra chân tướng sự việc chọc giận ông thì hậu quả rất thảm.
Dịch Trù Ngu cũng không ngốc, lập tức đoán ra nguyên nhân Dịch lão lục nói, gật đầu hỏi:
“Đúng rôi, lục ca, anh còn chưa nói đến tìm em có việc gì?”
“Là thế này” Dịch lão lục lui ra đóng kín cửa lại, rồi bước tới gần nói với Dịch Trù Ngu:
“Thất muội, tối nay lục ca muốn nhờ em giúp một việc”
“Lục ca nói đi, chúng ta là anh em, còn giấu diếm làm gì?” Tuy rằng lục ca thần bí như vậy có lẽ tìm mình không phải tốt lành gì, nhưng Dịch Trù Ngu tin rằng hắn sẽ không hại mình, cùng lắm là phiền toái ở bên ngoài, hai người cùng nhau gánh chịu hậu quả, cho ông mắng một chút, việc này xảy ra nhiều lắm rồi.
“Còn nhớ con thỏ nhát chết Phương Trung Đường kia không? Tối nay anh dạy dỗ hắn nên muốn em đóng giả làm bạn gái em họ” Dịch lão lục nói.
“Gì?” Dịch Trù Ngu hoảng sợ, chính xác hơn là giật mình, vốn tưởng lục ca ra ngoài gây họa muốn bảo mình cùng hắn gánh, không ngờ lại là việc này.
“Trù Ngu, giúp anh một lần đi” Dịch lão lục khẩn thiết nhìn nàng.
Dịch Trù Ngu nhíu mày rồi nói:
“Lục ca, giúp anh cũng chẳng sao, nhưng mà… em họ sẽ giúp anh đối phó kẻ họ Phương kia sao? Chuyện này để lão thái thái biết, chúng ta biết giải thích làm sao?”
Dịch Trù Ngu lo lắng là Dịch lão lục lợi dụng em họ được lão thái thái yêu thương nên cố ý dụ hắn ra ngoài, sau khi bị họ Phương đánh một trận, với sự yêu thương của lão thái thái với hắn nhất định sẽ nổi trận lôi đình, cũng gián tiếp đạt được mục đích với tên Phương Trung Đường kia. Nhưng mà chuyện này nếu lộ ra lục ca cùng nàng bày kế nhất định là no đòn.
Dịch lão lục không nghĩ xa như vậy, hắn tưởng Dịch Trù Ngu lo lắng lão thái thái trách cứ bọn hắn đưa em họ đến chỗ đó liền an ủi:
“Yên tâm đi, chuyện này anh đã bàn bạc với em họ xong rồi, mà đối phó với con thỏ nhát chết họ Phương cũng là yêu cầu của em họ”
“Em họ có cừu oán với Phương Trung Đường?” nghe Dịch lão lục nói Dịch Trù Ngu càng thêm nghi ngờ mục đích của hắn, em họ vừa tới thủ đô làm sao có thể biết Phương Trung Đường, đáng nghi nhất là lục ca nói mập mờ, nàng cũng cực kì hiểu rõ quả thực có đôi lúc lục ca sẽ nghĩ ra chủ ý nham hiểm như vậy.
“Có thù hay không anh không biết, nhưng quả thực đây là yêu cầu của em họ” nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Dịch Trù Ngu, đột nhiên Dịch lão lục lấy từ trong túi ra tờ chi phiếu Hướng Nhật đưa cho hắn:
“Nhìn xem đây là gì?”
“Chi phiếu…5000 vạn?” nhìn thoáng qua chuỗi số “0” Dịch Trù Ngu trợn tròn mắt. Mặt lộ rõ sự khó tin:
“Lục ca, anh. Anh… chi phiếu này ở đâu ra?”
“Em họ đưa cho” Dịch lão lục nói có chút đắc chí.
“Hắn… đưa cho anh?” hai mắt Dịch Trù Ngu chớp chớp, cực kì khiếp sợ, 500 ngàn đối với nàng đã là con số trên trời, tuy rằng xuất thân Dịch gia nhưng cũng là lần đầu tiên nàng tiếp xúc số tiền lớn như vậy, mà cũng chỉ là nghe người ta nói qua thôi.
“Nói riêng với em nhá, tiền của em họ không chỉ như vậy, ít nhất trên 1 tỷ đô” Dịch lão lục vội ném lựu đạn.(Cái này sửa lại theo đúng cốt truyện thôi, thực sự là 1 trăm triệu nhưng mà thẻ vàng thì làm gì ít như thế ^^)
“Hắn có nhiều tiền như vậy?” Dịch Trù Ngu chết lặng, trước đó nghĩ đến có phải lão thái thái bất công hay không, nhưng lập tức liền phủ định bởi vì dù cả gia sản Dịch gia sợ rằng cũng không nhiều hơn con số này bao nhiêu? Làm sao có thể một người năm giữ trong tay.
Dịch lão lục ở bên chờ em gái chậm rãi tiêu hóa cái tin tức chấn động này.
“Đây là thù lao hắn cho anh đối phó Phương Trung Đường” Dịch lão lục khẽ nói, nhưng còn một tin tức động trời hắn chưa nói là em họ có tài sản hơn 1 tỷ đô còn là dị năng giả, cũng không phải hắn ích kỉ không muốn nói cùng em gái có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu này, mà là hắn muốn để nàng có một sự ngạc nhiên, mà bất ngờ ở ngay tối nay.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh