However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 607: Bạn Gái Của Ta
hủ lĩnh, lần này tới Seoul chúng ta nhất định phải chơi thật đã.
Gã có thân hình cao lớn, tóc nhuộm màu lam là Ulster, hắn cười đùa tí tửng với nam nhân bên cạnh, đấy là người duy nhất làm hắn tâm phục khẩu phục.
- Đừng quên nhiệm vụ lần này của chúng ta.
Nam nhân được gọi "Thủ lĩnh" thản nhiên đáp lời, hắn cũng là một thanh niên to cao, tuy nhiên so với Ulster, trên mặt thiếu đi vài phần bỡn đời, mà phần nhiều là sự cẩn trọng.
Nhưng nói thế nào thì nào, hai người đều là loại mỹ nam tử khi xuất hiện trên đường phố có thể khiến cho vô số thiếu nữ thét thất thanh, nhất là ở Hàn Quốc, dọc đường bọn họ quả thực không biết mình đã bị bao nhiêu nữ sinh trung học lớn gan bày tỏ ái mộ. Cũng may là bên người bọn họ có hai đại mỹ nữ không hề thua kém bọn họ, bằng không sợ rằng còn bị làm phiền nhiều hơn nữa.
- Thủ lĩnh, em biết nhiệm vụ là quan trọng, nhưng vui chơi cũng quan trọng không kém, bằng không thì đời người chỉ có làm việc mà không có hưởng thụ, vậy sống còn có ý nghĩa gì nữa?
Ulster không dám gật bừa với quan điểm sống của Thủ lĩnh, trên thực tế, đối với một người yêu thích náo nhiệt như hắn, nếu bị bó buộc trong một không gian nhỏ hẹp, hắn khó mà chịu đựng được.
- Chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, ta có thể xin với cấp trên, cho ngươi tự do nửa tháng.
Thủ lĩnh thoáng liếc Ulster một cái, tiếp tục đi tới phía trước.
- Thật sao?
Ulster thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đây thực sự là tin vui bất ngờ.
- Những gì Thủ lĩnh đã nói, có lần nào không thực hiện chưa?
Mỹ nữ có mái tóc ngắn tua tủa hơn nữa còn sở hữu vóc người gợi cảm nóng bỏng đi bên cạnh Thủ lĩnh liền cướp lời.
- Avrile, cô nói tốt cho Thủ lĩnh như thế, có phải…
Ulster nở nụ cười mập mờ, trên thực tế, sở dĩ dám trêu Thủ lĩnh, là bởi vì hắn biết Thủ lĩnh và Avrile quả thực có quan hệ tình ái. Nếu không, cho dù gan lớn bằng trời, hắn cũng không dám nói bậy nói bạ.
- Nếu ngươi muốn bị ta đánh cho một trận, ta không ngại để ngươi nói hết câu.
Avrile dứ dứ nắm tay, nhìn về phía Ulster bằng ánh mắt đầy uy hiếp.
- Có nói gì đâu chứ?
Ulster xấu hổ xoa xoa tay, vừa lui về sau, vừa làm bộ bắt chuyện với một mỹ nữ khác bên cạnh, nàng ta để tóc dài và mặc bộ đồ thể thao.
- Đúng rồi, Kardashian, tới Hàn Quốc, cô có muốn mua gì không, tôi sẽ mua tặng cô.
- Không cần, cảm ơn!
Kardashian nói mà không thèm liếc nhìn hắn, giọng điêu lãnh đạm như là đang đáp lời một người xa lạ.
Ulster liên tục ăn hai quả đắng, không khỏi cảm thấy mất mặt, một người là bạn gái của lão đại, một người hình như không có hứng thú gì với nam nhân, hai bên cũng đều không thể đắc tội được. Đảo mắt một cái, lại chuyển mục tiêu sang Thủ lĩnh -người có thể cùng hắn giao lưu bình thường.
- Thủ lĩnh, có chuyện...
Nói còn chưa hết, đã thấy Thủ lĩnh vốn không bao giờ nổi giận bỗng nhiên lại hung hăng cắt ngang lời hắn:
- Câm miệng!
- Làm sao vậy?
Ulster sợ giật cả mình, hắn chưa từng thấy Thủ lĩnh có biểu hiện như vậy, kể cả lần vì một trò đùa nho nhỏ của hắn mà thiếu chút nữa làm nhiệm vụ thất bại Thủ lĩnh cũng không tức giận đến vậy.
- Nhìn phía trước.
Thủ lĩnh trầm giọng nói.
Ulster làm theo lời Thủ lĩnh nói, phía trước chính là khách sạn mà nhóm của hắn đã đặt trước, đúng lúc này có mấy người đi ra khỏi cửa khách sạn. Ánh mắt Ulster trong nháy mắt sững lại, ngơ ngác nhìn lãnh diễm nữ nhân tóc đen dài đang đi giữa mấy người ấy.
o0o
- Lưu Phi, đã lâu không gặp.
Một thanh niên anh tuấn thân hình cao lớn có mái tóc nhuộm màu lam đứng chắn trước mặt mọi người, tuy nhiên ánh mắt vẫn hướng về Lưu Phi ở giữa, không hề liếc mắt nhìn người khác. Có lẽ trong mắt hắn, mấy người thường bên cạnh chỉ giống như những con kiến mà thôi.
- Ulster.
Lưu Phi cũng lẳng lặng nhìn hắn, vẻ mặt có chút phức tạp.
- Reixa đâu? Cô không gặp hắn sao?
Vẻ mặt Ulster khi nhìn Lưu Phi cũng có chút phức tạp, bỗng nhiên giống như nghĩ ra điều gì, tự hỏi rồi tự trả lời luôn.
- Cũng đúng, Lexus đi Trung Quốc, không ngờ cô lại tới Hàn Quốc, đương nhiên không thể gặp nhau được. Chỉ là thật không may, chúng ta cũng tới nơi này nghỉ mát.
Nói dứt lời, vẻ bỡn đời vốn có liền biến mất, thay vào đó là vài phần cười khổ.
Một nam hai nữ bên cạnh hắn cũng không nói chen vào, chỉ đứng thành hình nửa vòng tròn, bao vây đám người Hướng Nhật, thanh niên tóc đuôi ngựa và Vưu Kỳ Tử, Á Mỹ lại.
Quyết Ngư đã phát hiện ra sự bất thường, lúc đầu thấy mấy thanh niên nam nữ lại gần, đặc biệt là đối phương còn có một người tỏ ra quen thuộc đi bắt chuyện với Lưu Phi, hắn cho rằng mấy người này là bạn của Hướng Nhật. Tuy nhiên giờ xem ra đối phương không có hảo ý gì, hiển nhiên không phải là quan hệ bạn bè, trái lại khả năng là kẻ địch còn lớn hơn.
Vưu Kỷ Tử và Á Mỹ thì không lo lắng nhiều như vậy, ý nghĩ của các nàng giống với ý nghĩ ban đầu của Quyết Ngư, chỉ là đến bây giờ vẫn không thay đổi mà thôi.
Hướng Nhật là người duy nhất nghe hiểu cuộc đối thoại bằng tiếng Pháp của bọn họ, đương nhiên hắn vui vẻ giả nai, cũng không nói gì, mang vẻ mặt cười cợt nghe đối phương và Lưu Phi nói chuyện với nhau.
- Ulster, các ngươi cũng muốn bắt ta trở về sao?
Lưu Phi vẫn bình tĩnh nói, đổi lại là mấy ngày trước, nàng tuyệt đối không trấn tĩnh được như thế, nhưng giờ đã khác, thực lực tăng lên nhiều, thêm nữa là sự bảo hộ của Hướng Nhật, ngoại trừ chút bối rối khi đối mặt với "Chiến hữu" cùng cấp trên ngày trước, nàng đa phần cảm thấy đau lòng. Dù sao mấy người đối phương cũng là người của tộc hút máu như nàng, có điều hiện giờ lại muốn giúp người ngoài đối phó nàng.
- Lưu Phi, hậu quả khi phản bội tổ chức, không ai có thể chịu được.
Thấy Ulster định tiếp tục mở miệng, Thủ lĩnh ngăn lại, tiến lên trước một bước, nghiêm mặt nói:
- Theo chúng ta trở về đi, Lưu Phi, ở trước tổ chức, ta có thể bảo đảm an toàn cho cô.
- Theo các ngươi trở về?
Lưu Phi cười tự giễu.
- Trở về làm vật thí nghiệm cho bọn chúng sao? Thủ lĩnh... Craig tiên sinh, cho dù ta có thể sống, ngươi nghĩ so với chết ta sẽ thoải mái hơn sao?
Thủ lĩnh thoáng biến sắc, có lẽ hắn cũng nghĩ tới thủ đoạn trừng phạt tàn khốc của tổ chức dành cho kẻ phản bội, chỉ là, dù hắn có ý thả Lưu Phi một con đường sống, nếu như chuyện này bị tổ chức phát hiện, kết cục của mấy người bọn họ cũng không hơn gì kẻ phản bội. Huống chi hắn cũng biết, chuyện này chắc chắn sẽ bị tổ chức phát hiện, bởi vì mỗi lần thành viên của tổ chức ra ngoài làm nhiệm vụ, đều sẽ có một Yên Diệt Giả ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó đi theo sau, nói dễ nghe là theo hỗ trợ để đề phòng nhiệm vụ xảy ra bất trắc, chứ kỳ thực là giám thị hành động của thành viên. Về sức mạnh của Yên Diệt Giả, thủ lĩnh cũng rõ hơn ai hết, bởi vì hắn đã từng tận mắt chứng kiến thực lực của đối phương, nhiệm vụ lần kia thiếu chút nữa thất bại, cũng may tên Yên Diệt Giả kia xuất hiện đúng lúc mới cứu vãn được.
Nhìn ra vẻ bối rối trên mặt thủ lĩnh, Lưu Phi trong lòng không khỏi ấm áp, cẩn thận nhìn thoáng qua Hướng Nhật bên cạnh, lúc này mới nói:
- Thủ lĩnh, các ngươi đi đi, với thực lực hiện nay của các ngươi, quả thực... Không phải là đối thủ của ta.
Lưu Phi thăng cấp lên công tước, thực lực đã tương đương với Yên Diệt Giả, nói như vậy cũng không quá đáng.
Nhưng lời này rõ ràng đã đả kích mấy người đối diện, nhất là Ulster, vừa rồi hắn cũng không đành lòng xuống tay với đồng bạn ngày trước nên mới có biểu hiện như vậy, nhưng giờ đã thêm vài phần khó chịu:
- Lưu Phi, cho dù trường thân của cô ở đây, cũng không dám mạnh miệng như vậy.
- Trường thân?
Hướng Nhật bên cạnh có chút hiếu kỳ, bởi vì hắn nghe được một danh từ mới.
- Chính là người của tộc hút máu đã sơ ủng cho tôi.
Lưu Phi thấp giọng giải thích với Hướng Nhật.
Hướng Nhật gật đầu, nghiêng mắt liếc nhìn mấy người đối diện, lớn giọng hơn chút.
- Những phiền phức này, có muốn tôi giúp cô giải quyết không?
Mặc dù Lưu Phi năm lần bảy lượt nhấn mạnh không cần mình chịu trách nhiệm, nhưng trong lòng Hướng Nhật đã coi đối phương như một nửa bạn gái mình, dù bây giờ vẫn chưa có cảm tình, cũng không muốn nhìn cô gái có quan hệ xác thịt với mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Dù cho đối phương là số 98, chọc vào người của hắn cũng sẽ bị tiêu diệt.
- Cảm ơn anh, Jack tiên sinh. Tuy nhiên chuyện này cứ để tự mình tôi giải quyết.
Lưu Phi chỉ cảm thấy trong lòng hết sức ngọt ngào, đối với Hướng Nhật nàng vốn không ôm quá nhiều hy vọng xa vời, cho dù đã cho đối phương lần đầu tiên của mình, nàng cũng vẫn nghĩ như vậy, chỉ hy vọng có thể theo bên cạnh hắn, hiện giờ chính tai nghe đối phương nói quan tâm đến mình, niềm hạnh phúc trước nay chưa từng có dâng trào, sợ là hiện giờ bảo nàng đi chết nàng cũng tình nguyện.
Mà lời của Hướng Nhật cũng lọt vào tai mấy thanh niên nam nữ kia, trên mặt bọn họ không khỏi lộ ra vẻ tức giận, trong mắt bọn họ Hướng Nhật chẳng qua chỉ như con kiến, thế mà dám mạnh miệng như vậy.
Ulster lạnh lùng nhìn Hướng Nhật:
- Giải quyết chúng ta à, ta giải quyết ngươi trước!
Lưu Phi là đồng bạn ngày trước nên bọn họ có thể không đành lòng hạ thủ, nhưng đối với một người thường không có giao tình gì thì hoàn toàn không cần phải đắn đo.
Ulster nói là làm, cũng không thấy có động tác gì, sắc hồng nhạt trong hai mắt nhất thời biến thành màu đỏ sẫm, mơ hồ như là có hai tia sáng màu đỏ bắn về phía Hướng Nhật.
Hướng Nhật đương nhiên sẽ không cho là mình hoa mắt, tuy nhiên hắn vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho tia sáng kia đánh vào người mình, sau đó làm bộ phủi phủi ngực mình, cứ như phủi bụi vậy, rồi thản nhiên cười nói:
- Dị năng của tộc hút máu vô dụng với ta.
- Ngươi biết tộc hút máu?
Con ngươi Ulster đột nhiên co rút lại, lúc đầu hắn cho rằng đối phương ỷ mình có chút thế lực tại Hàn Quốc định "Giải quyết" bọn họ, dù sao loại công tử bột này bọn họ cũng thấy nhiều rồi, tuy nhiên đối phương nếu đã sớm biết rõ thân phận của bọn họ mà còn dám nói vậy, thế thì không đơn giản. Hơn nữa, "Huyết sắc song đồng" của mình cũng không có tác dụng với đối phương, điều này càng làm cho Ulster phải thận trọng.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Một nam hai nữ còn lại cũng chuyển sự chú ý sang người Hướng Nhật, vừa rồi bọn họ cũng nghĩ như Ulster, cho rằng Lưu Phi mượn thân phận người thường để ẩn núp, tránh bị người của tổ chức phát hiện. giờ lại thấy đồng bạn của mình vận dụng dị năng mà không làm gì được đối phương, bọn họ đã hiểu ra một điều, đối phương nhất định cũng là một dị năng giả.
- Ta là ai cũng không quan trọng, quan trọng là... Lưu Phi là bạn gái của ta, ta muốn các ngươi tránh xa cô ấy một chút.
Bởi vì nói bằng tiếng Pháp, Hướng Nhật cũng không cần lo bị hai nha đầu bên cạnh nghe được.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh