"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 480: Trêu Chọc Tinh Tinh
au khi bàn tính chuyện phân phối và giá cả"Hàng hóa" ổn thỏa rồi, Buck trong lòng thật vui vẻ, hắn vội vội vàng vàng dẫn thủ hạ rời đi, phỏng chừng muốn đem tin tức tốt báo cho tổ chức đứng đằng sau lưng biết càng sớm càng tốt.
- Lão đại, anh thực sự muốn làm loại buôn bán kiểu này ư?
Hầu Tử hiển nhiên không hiểu tại sao Hướng Nhật lại làm vậy, bởi vì lúc trước chính hắn đã dặn dò mình, trong quán rượu tuyệt đối không thể xuất hiện cái loại trò chơi hại người như thế này, nhưng bây giờ lão đại lại tự mình tiếp nhận cái...này, quả thực có phần không hiểu.
- Đương nhiên.
Hướng Nhật cười cười đầy thâm ý sâu xa, lại xoay chuyển lời nói:
- Tuy nhiên, hàng này của chúng ta không thể bán ở đây, có lẽ chúng ta sẽ bán ra nước ngoài.
- Nước ngoài?
Hầu Tử sửng sốt, ngay cả Cuồng Lang bên cạnh cũng kinh ngạc liếc mắt nhìn.
- Xa thì Châu âu, Châu mỹ, gần thì các hàng xóm láng giềng nào đó?
Hướng Nhật mắt hơi híp, cười tà dị làm cho mọi người hiểu ra.
Hầu Tử nghe xong hai mắt sáng ngời, hưng phấn kêu lên:
- Lão đại, anh muốn đem thứ này bán cho các nước kiểu như Nhật Bản, Hàn Quốc vân vân.
- Cuối cùng cũng không quá ngốc.
Hướng Nhật liếc Hầu Tử một cái rồi lại tiếp tục nhìn Cuồng Lang:
- Cuồng Lang lão đại, anh cảm thấy kế hoạch này thế nào?
Cuồng Lang ho nhẹ một tiếng, mặc dù rất đồng ý với cái... kế hoạch "Chiến tranh nha phiến" này, nhưng mà hắn càng nghĩ càng thấy nhiều điều rắc rối:
- Nói thật, Hướng tiên sinh, ta biết ngài không muốn thứ này ở trong nước, nhưng mà theo đề nghị kia thì có thể mang theo nguy hiểm cực đại, còn có vấn đề phí chuyên chở...
Hướng Nhật còn không đợi hắn nói xong, khoát tay áo ngắt lời:
- Nguy hiểm tất nhiên là có, phí chuyên chở cũng có thể gia tăng, tuy nhiên đối với lợi ích mà so sánh, những cái này không tính là gì. Huống chi, những cái này chỉ là anh tính toán mà thôi, nếu khi thực hiện sẽ không đơn giản như vậy, đừng quên, chúng ta lại có rất nhiều người tinh tường chuyện này, có thể đem tổn thất này giảm đến tối thiểu.
Hướng Nhật cũng không phải nói không có bằng chứng, từ lúc tiếp nhận lô hàng này, hắn đã có đối sách. Tiếp nhận buôn bán với Buck, không những kiểm soát được buôn bán của đối phương trong nước, càng có thể giảm bớt độc phẩm độc hại tại quốc nội, thuận tiện còn có thể bung nó ra nước ngoài kiếm lời. Cái "Đường ra" này mới thực là vấn đề chính, xem ra Hướng Nhật hắn phải tìm con khỉ đột Tinh Tinh chuyên bốc phét kia mới được.
Có chuyện tốt như vậy, làm sao có thể thiếu tên đó chứ? Xem tên Tinh Tinh kia mấy năm trời qua lại giao hảo với các loại phú hào đại gia, bên trong nhất định có chút thủ đoạn bất chánh để lập nghiệp đến bây giờ, việc buôn bán này mà liên hệ với hắn, căn bản là một chuyện dễ dàng. Nghĩ lại, cho dù Tinh Tinh không giúp đỡ được, chẳng phải còn có nhạc phụ tương lai là trùm XHĐ Bắc Hải hay sao? Có lẽ đối với buôn bán như thế này ông ta cũng rất có hứng thú.
Cuồng Lang mặc dù không biết Hướng tiên sinh vì sao mà tự tin như vậy, nhưng đã thấy tận mắt sự lợi hại của hắn, biết đối phương không muốn bại lộ thân phận thần bí, liền không nói cái gì thêm nữa.
Hướng Nhật mỉm cười nhìn về phía hắn:
- Cuồng Lang lão đại, không biết anh đối với cái buôn bán này có hứng thú không?
Hắn đây chính là mời đối phương nhập bọn, có tiền mọi người cùng kiếm. Tuy nhiên, tuyệt đối không thể cho Cuồng Lang kia được nhiều phần, dù sao còn có đám người Tinh Tinh, bọn họ mới là trọng yếu nhất, nhất định phải cho bọn họ phần lời lớn hơn.
- Đương nhiên, chỉ sợ Hướng tiên sinh chê ta là lấy không tiền lương mà thôi.
Cuồng Lang mặt vui mừng đáp lời, loại buôn bán này đúng là món lãi kếch sù nhất trên đời, cái yêu cầu trời sập như thế này thì làm sao mà Cuồng Lang từ chối cho được? Tuy rằng có một chút mạo hiểm, nhưng có người có thân phận và thực lực dũng mãnh như Hướng tiên sinh đây, xảy ra vấn đề gì, tự nhiên có bọn họ gánh, chính mình theo sau có lẽ chỉ uống được một chút thang thang thủy thủy, xuất ra cũng không bao nhiêu lực, mà có thể lấy được thù lao vĩ đại, những việc tốt thế này có cầu cũng có khi chẳng được.
- Lão đại, bọn em cũng rất có hứng thú a!
Hầu Tử ở bên cạnh hưng phấn nói, trong mắt gần như phát sáng ánh màu vàng, hắn cho tới giờ đều lấy lưu manh làm kiêu hãnh, tại sao lại không đụng vào cái loại kia được chứ? Mặc dù lão đại này từng nói là không cho đụng vào, nhưng trong lòng sớm đã chờ đợi từ lâu, lần này lại có thể quang minh chính đại làm buôn bán kích thích như vậy, làm sao có thể buông tha?
- Yên tâm, lão tử có lợi đương nhiên không quên phần của các ngươi.
Hướng Nhật cười mắng trả lời, dường như lại nhớ tới phong cảnh của những thuộc hạ hồi trước, đột nhiên vung tay lên:
- Chỉ cần đi theo lão tử, ăn ngon miệng, uống rượu xịn, chơi gái đẹp, tất cả đều có!
Rõ ràng là thấy người ta trước mặt mình mà làm hành động như đại lão bản vậy, Cuồng Lang cũng làm ra vẻ không thấy, chỉ cười tủm tỉm một bên uống rượu.
Đám người Hầu Tử đặc biệt hưng phấn, lão đại nói đúng, ăn ngon miệng, uống rượu xin, chơi gái đẹp, một cái cũng không thể thiếu a.
o O o
Ra khỏi quán rượu, toàn thân nồng nặc mùi rượu, Hướng Nhật đi tới tòa nhà cao ốc Trung Thiên. Tuy nhiên lần này không phải đến xem công ty mình, mà chính là tìm con khỉ đột kia nói chuyện "Tốt" này.
Chiêu Tài bảo toàn công ty, vẫn có cái của nợ chói mắt và quê mùa đó, Hướng Nhật cũng không thèm ngắm nghía mà trực tiếp xông vào.
Đối với bằng hữu của ông chủ, nhân viên công ty không dám ngăn trở, đã sớm gọi điện thoại báo cho ông chủ biết.
Không đợi Hướng Nhật gõ cửa phòng làm việc, Tinh Tinh bên trong đã mở cửa đón hắn đi vào, một mặt cười đùa nói:
- Con rùa, hôm nay thế nào mà ngươi có thời gian đến thăm lão tử? Chẳng lẽ có chuyện tốt tìm ca ca?
Hướng Nhật đĩnh đạc ngồi vào cái ghế duy nhất của hắn trong phòng, cười mắng:
- Ngươi mẹ nó thật thông minh, ngay cả lão tử muốn thả ra rắm gì cũng biết, nói thật cho ta biết, có phải ta chưa đánh rắm mà ngươi đã nghe và ngửi được không thế?
- Cút!
Tinh Tinh một chưởng nặng nề đập vào đầu vai của hắn, không chút lo lắng là lực đập của mình có thể đập bẹp vài tên gia hỏa, hai mắt phẫn nộ mở to:
- Có cái rắm gì thì phóng, lão tử không có nhiều thời gian cùng ngươi chơi đùa.
- Chơi đùa? Đầu khỉ đột ngươi còn có cái trò chơi cao cấp gì nào?
Hướng Nhật cười hắc hắc nói:
- Lần này ta thực sự là có chuyện tốt a, nghe ta nói này Tinh Tinh, nếu ngươi đuổi ta đi nhất định sẽ hối hận.
- Chuyện tốt? Ngươi tìm ta có lần nào mà có chuyện tốt?
Tinh Tinh một chút cũng không tin, không chút lưu tình nào mà châm biếm:
- Nói đi, lại có cái phiền toái gì, cần ca ca giúp ngươi kết thúc?
- Mẹ nó, lão tử trong mắt ngươi chính
là người như vậy sao?
Hướng Nhật cũng bắt đầu khó chịu:
- Ta hỏi ngươi, nếu lần này ta ném tiền vào túi ngươi, ngươi có dám giả bộ bất cần mà hất nó ra hay không?
Vừa nghe tới chuyện có quan hệ tới tiền bạc, Tinh Tinh cặp mắt sáng rỡ, khí phách thuần chất gào thét:
- Chỉ cần là tiền, lão tử sẽ không giả bộ và cũng không dám giả bộ!
Tiếp tục xoay chuyển lời nói, nghiêng nghiêng nhìn về phía Hướng Nhật mà nói:
- Tuy nhiên ta không tin, con rùa ngươi lại đem tiền đến cho ta tiêu, hay...là sợ tiền kia làm phỏng tay, cần lão tử làm sạch sẽ? Tuy nhiên phải nói trước, nếu như là buôn bán, ta phải thu 50% phí thủ tục.
- Làm sạch cái rắm! Con mẹ ngươi như thế nào sao không đi ăn cướp đi?
Hướng Nhật biết Tinh Tinh này đúng là hiểu lầm ý của mình, chửi ầm lên. Thằng khốn này đúng là loại chuyên đi cắt cổ, đừng nói là tiền không rõ lai lịch, nhưng chỉ riêng việc muốn thu phí 50% này thì mình cũng muốn ị vào mặt con khỉ đột này rồi. Bỗng chốc bay đi một nửa, đây quả thực là ăn tươi nuốt sống.
- Cướp bóc là phạm pháp a, lão tử là dân thành phố lương thiện tuân thủ luật pháp, cái loại chuyện đáng khinh bỉ kia ta quyết không làm!
Tinh Tinh lớn tiếng bác bỏ, lộ ra bộ mặt chính nghĩa, tuy nhiên miệng lưỡi thì xoay chuyển, đểu giả nói:
- Không biết ngươi đã chấm cái ngân hàng nào chưa? Tốt nhất là cái loại không có bảo vệ, kim khố cũng không cần mật mã, cầm một dao thái đồ ra dọa là có thể khiến người ta lấy xe chở tiền giúp ngươi?
Hướng Nhật há to miệng, vô sỉ, bây giờ hắn mới biết cái gì mới gọi là vô sỉ, đầu óc con khỉ này đúng là toàn phân, không rõ da mặt của loại cầm thú này dày tới đâu, Hướng Nhật chuyển sang mặt khinh người nói:
- Còn có nơi tốt như vậy, thì ta còn nhờ tới ngươi làm gì? Sớm đã bị lão tử cướp mấy vạn lần rồi.
- Nói cũng phải a!
Tinh Tinh cười cười, tiếp tục bày ra vẻ mặt đưa đám:
- Nói thẳng đi, lần này tìm lão tử là có chuyện gì, đừng có lấy chuyện vừa rồi mà gạt lão tử, nếu đúng theo lời ngươi nói thì sự tình có lợi như thế đời nào ngươi còn nhớ tới lão tử chứ?
Hướng Nhật khó chịu hừ nhẹ một tiếng:
- Đ*M*, còn không tin, lần này thật sự là có chuyện tốt dành cho ngươi, còn nhìn xem ngươi có dám nhúng tay vào hay không thôi.
Tinh Tinh lại càng hoảng sợ, dường như là đang nghĩ tới điều gì đó:
- Tiểu tử ngươi sẽ không thật đi đánh cướp ngân hàng đó chứ? Sự tình này thì người đi một mình đi, lão tử sẽ không cùng ngươi điên đâu.
- Mẹ kiếp, ngươi có thể đừng phát huy cái sức tưởng tượng phong phú cứt đái của ngươi không.
Hướng Nhật ra sức dựng ngón giữa lên:
- Chuyện lần này, tuyệt đối là có lợi cho ngươi, mà dù không có lợi ích ngươi cũng lăn xả vào làm!
Đối với tính tình của Tinh Tinh này, Hướng Nhật vô cùng hiểu rõ, cho nên mới dám tự tin nói như vậy.
- Chuyện gì, chẳng lẽ là đi tán gái?
Tinh Tinh hai mắt tỏa sáng, vô sỉ gật đầu:
- Tán gái là chuyện yêu cầu có trình độ cao, chứng thật là cho dù không có lợi ích ta cũng muốn cướp đoạt, ngươi cũng biết, như vậy mới có thể rèn luyện bộ hông của ta có lực mạnh mẽ và bền bỉ, đối với cuộc sống hạnh phúc sau này mới có lợi. Nói đi, đi nơi nào tắm, có cần giới thiệu gì không? Nói trước đã, từ 1 mét 7 trở xuống, không đạt được loại D thì đừng có giới thiệu với ta...
Nghe Tinh Tinh cứ lằng nhằng lải nhải, Hướng Nhật đầu óc choáng váng tới hoa cả mắt, cái này đúng là một tên khốn kiếp phát dục tới nỗi chỉ đi theo mỗi một con đường phát triển cơ quan sinh sản, nhịn không được nữa ngắt lời nói:
- Ta nói Tinh Tinh ngươi, ngươi có thể nghe ta nói hết được không, ngươi còn lảm nhảm như vậy nữa, lão tử thực sự sẽ bỏ đi, đến lúc đó ngươi cũng đừng trách đó. Nín!
Vừa thấy con rùa này có xu hướng nổi giận, Tinh Tinh cũng không lắm miệng nữa:
- Được rồi, lão tử đây cũng nghe một chút là được chứ gì, tuy nhiên chuyện phiền toái đến lão tử, chi phí cũng không thể ít.
Thấy trong lời nói của hắn luôn lép bép chi phí này nọ, trong lòng Hướng Nhật thầm chửi tên khốn này là dâm côn tiền quyền, cũng không muốn ngăn cản chủ đề, nghiêm mặt nói:
- Tinh Tinh, trong tay ta có một món hàng lớn, ngươi có con đường nào giúp ta tán ra không?
- Hàng? Cái gì hàng?
Tinh Tinh sửng sốt, tiếp theo mặt đầy ngạc nhiên, không dám tin nhìn vào Hướng Nhật:
- Con rùa, ngươi không nói với ta, ngươi đã hít cái thứ kia chứ? Động tới hàng trắng sẽ làm mất hết tính người đó, lão tử tình nguyện đi cướp ngân hàng, cũng không có làm cái chuyện gây hại tới con cháu này!
Nói xong, hung dữ trừng mắt nhìn Hướng Nhật, giống như một con trâu đực đang nổi nóng.
Hướng Nhật con mắt trợn trắng:
- Mẹ kiếp, ngươi cho ngươi là một người nhân phẩm cao thượng, còn người khác là những tên hạ lưu hay sao? Nói cho ngươi biết, mục tiêu của lão tử lần này là nước ngoài, một ăn cứt hai ăn cơm, ngươi chọn cái nào?
Tinh Tinh ban đầu tức giận nhưng nghe xong những lời này, thì trên mặt liền thay thế bằng nụ cười, dường như sự tức giận hồi nãy chỉ là ảo giác, trên thực tế cũng không có sinh ra, vỗ vỗ ngực nói:
- Nói sớm đi, làm ta sợ giật cả mình, nếu như mục tiêu là nước ngoài, đừng nói là khóc, cho dù là phải tung tiền vào, lão tử cũng làm a.
- Vậy đi, chính là ngươi nói đó.
Hướng Nhật nắm nay cái câu hớ của Tinh Tinh.
Tinh Tinh vội vàng rống lên:
- Đó cái rắm, lão tử chỉ ví dụ trìu tượng thôi, có tiền không kiếm, ai mà ngốc như vậy. Có thể đẩy hàng ra nước ngoài, còn có thể kiếm tiền, chuyện đẹp như vậy sao lão tử có thể buông tha?
Nói tới đây, lại dừng lại, nghi hoặc mà nói:
- Ta nói nè con rùa, ngươi có hàng thực sự không đó? Đừng có lừa lão tử đó.
- Hàng ta kiếm được kia bé như chim ngươi vậy.
Hướng Nhật cười đểu nói, vừa làm ra bộ dáng trầm tư, trong mắt thoáng hiện ra nét suy nghĩ:
- Nói thực, nhiều cũng không phải là nhiều mà ít cũng không phải ít, ngươi cũng phải có tâm lý chuẩn bị đi.
- Có bao nhiêu, ngươi đừng giấu nữa, ít một chút cũng không có việc gì, lão tử cũng không có cười ngươi đâu.
Tinh Tinh ra vẻ ta đây cao thượng, trên mặt còn cố ý lộ ra vẻ coi rẻ chuyện này.
Tên ngố này quả nhiên đã bị lừa! Hướng Nhật nở nụ cười tà ác:
- Quả thật là có phần ít, vừa vặn 200 kg.
- Cái gì!
Tinh Tinh mở to cả hai mắt, một bộ dáng kinh ngạc đến ngây người. 200 kg, này còn ít? Chia 40 kg, tách ra mà chứa, cũng đủ chứa cả bao tải to. Với lại, đây là 200 kg, nếu là loại hàng tốt, mà độ tinh khiết còn cao, muốn pha loãng ra, biến ra nhiều bao tải cũng không phải là không thể. Tên chó chết này tưởng là bán bột mì à?
Nhìn vẻ mặt ngây dại của Tinh Tinh, Hướng Nhật biết là gian kế đã thành nên lộ ra vẻ mặt cười thỏa mãn. Đương nhiên, 200 kg hắn nói cũng không phải giả, lần này Buck trở về Bắc Hải cũng có mang nhiều như vậy qua đây, hơn nữa mình cũng không tùy ý lừa gạt Tinh Tinh, chủ yếu có thể làm chấn động hắn cũng xem như là thành công rực rỡ rồi
<P><B>Chương
481 Mỹ nữ quân đoàn
Ngây người một lát lâu, Tinh Tinh mới từ trạng thái si ngốc tỉnh lại, trước tiên hắn tự véo vào mặt mình, sau đó mới nhìn Hướng Nhật, giống như là nhìn quái vật:
- Con rùa, nhiều hàng như vậy ngươi kiếm ở đâu ra thế? Xử bắn ngươi mười vạn lần cũng không đủ.
- Ngươi mới bị xử bắn, cả nhà ngươi đều bị xử bắn, chó chết!
Hướng Nhật hung hăng nguyền rủa.
- Lão tử không có ý định lấy cái tai họa này, đơn giản chỉ là buôn bán chính đáng, chẳng lẽ điều này cũng là phạm pháp?
Tinh Tinh nghĩ cũng có đạo lý, đồng ý nói:
- Nói vậy cũng đúng.
Hướng Nhật nghe xong quả thật muốn nện cho hắn một quyền, không thấy tên Tinh Tinh này vài ngày, giờ gặp lại càng thấy hắn càng ngu đi thêm, cũng không cùng hắn càn quấy nữa, nói:
- Ta hỏi ngươi, ngươi có mấy con đường đem thứ này ra ngoài?
Nói tới chính sự, Tinh Tinh cũng trở nên nghiêm túc.
- Đưa ra ngoài cũng không phải là không có cách, tuy nhiên...
Nói tới đây, nhíu nhíu mày, dường như hắn có cái ẩn tình gì khó nói.
- Tuy nhiên cái gì?
Hướng Nhật truy hỏi.
- Ngươi muốn làm lâu dài hay chỉ kiếm một khoản rồi tẩu?
Tinh Tinh chỉnh sắc hỏi.
- Nói nhảm, đương nhiên là làm lâu dài.
Hướng Nhật nhìn hắn như nhìn một kẻ ngu ngốc, vấn đề này cũng phải hỏi sao? Tiền đương nhiên là càng nhiều càng tốt, ai cũng không ngại ít. Tuy nhiên, Hướng Nhật cũng biết "Chuyện tốt" này không làm được lâu dài, vì hắn chỉ cần mượn đường để tiêu diệt toàn bộ cái đám chó chết tổng bộ cứt đang đe dọa tới an nguy của mình kia, nhưng giờ phút này nhìn bộ dáng mong đợi của Tinh Tinh, hắn cũng không muốn đả kích đối phương.
Vừa nghe lời này, Tinh Tinh liền yên tâm, lập tức mặt mày hớn hở.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, 'Sinh ý' kiếm tiền giống như vậy duy trì lâu dài quả thật khiến người ta thống khoái như chơi gái...Tuy nhiên ngươi làm sao có nhiều hàng như vậy?
Dâm thú này, làm ví dụ mà cũng về phương diện kia, Hướng Nhật cũng than phục hắn, thở dài đáp:
- Yên tâm, lần này chỉ là món hàng đầu tiên, sau này có thể càng ngày càng nhiều, chỉ cần nhìn ngươi có làm ăn được hay không thôi?
Tinh Tinh lại vung tay lên, hào khí bốc lên mây mà nói:
- Trên thế giới này còn có hàng nào mà lão tử không nuốt trôi sao? Ngươi xem cơ nghiệp lão tử dựng lên để vui đùa hay sao?
Lời nói tiếp tục xoay chuyển, vẻ mặt hiện lên vẻ xu nịnh:
- Những... hàng này là ngươi từ nơi nào tìm ra, có thể hé lộ ra một chút không, lão tử thề, tuyệt đối sẽ không liên hệ với nhà bên kia, quan hệ hai ta là gì, lão tử cũng không thiếu đạo đức tới mức chặn đường tiền tài của huynh đệ...nhìn lão tử như vậy làm gì, lão tử nói là sẽ không chặn đường tiền tài của ngươi!
- Ngươi tỉnh lại đi.
Hướng Nhật không kiên nhẫn khoát tay, một mặt cũng không để cho hắn nghi vấn lung tung nữa.
- Tin ngươi thì cả heo cái cũng biết leo cây! Sẽ không đoạn đường tiền tài của ta? Điểm ấy ta tin, bởi vì ngươi chủ động liên hệ với gia chủ bên kia, sau đó phân chút lợi ích cho lão tử, này cũng không tính là đoạn đường tiền tài của ta chứ?
Tinh Tinh mặt dày đỏ lên, giả vờ ngượng ngùng nói:
- Mẹ kiếp, ngươi thế mà cũng đoán được à? Quá xấu xa đó chứ?
- Xấu xa mới chính là ngươi.
Hướng Nhật tức giận nói, tiếp tục quay lại đề tài vừa rồi.
- Được rồi, vừa mới nói ngươi có đường thoát hàng ra ngoài, có nắm chắc hay không? Phải biết, loại sự tình như thế này không được có chút sai lầm nào.
-
Lão tử là loại người nào chứ, lão tử tuyệt đối đánh mà không nắm chắc, điểm ấy ngươi không rõ ràng lắm sao?
Tinh Tinh không nói lời thừa nữa:
- Tuy nhiên món tiền này chúng ta cũng không thể để cho người khác làm được, chúng ta phải đích thân mình làm.
- Là sao?
Hướng Nhật sửng sốt nói, lập tức từ chối.
- Nói trước tốt hơn, lão tử không muốn nhúng tay trực tiếp, bằng không cũng không tới tìm ngươi.
- Hắc hắc, ý của ta nói chính là chúng ta không thể làm chung với người ngoài, muốn kiếm cũng chỉ kiếm người quen, không cần qua tay người lạ, như vậy mới kiếm càng nhiều.
Tinh Tinh cười rất hạ lưu, đúng là chữ tiền đã hiện ra trong mắt.
Hướng Nhật lại tò mò, nhìn bộ dáng hắn trước mắt, hiển nhiên là đã tìm được đối tượng thích hợp, không tránh khỏi hỏi:
- Tìm ai?
- Thỏ.
Hai chữ nhẹ nhàng từ trong miệng Tinh Tinh phun ra.
- Không thể nào?
Hướng Nhật chấn động, thỏ không phải là biệt hiệu của ông anh vợ dâm đãng của mình sao? Lúc trước khi ba con súc vật tụ tập, hắn nghe được rõ ràng, còn tưởng rằng đó là từ đặc biệt.
- Ta nói Tinh Tinh ngươi, ngươi không phải là không biết hắn là người nào, sẽ vì chút tiền ấy mà làm ra sự việc này sao?
Hướng Nhật nói vậy cũng không phải là không có đạo lý, Sở Từ là con trai của Sở A, tài sản của Sở A sau này cũng chính hắn là người thừa kế, nghĩ tới gia tài khổng lồ như thế, có lẽ chút tiền này trong mắt hắn đúng là chướng mắt.
Tinh Tinh lại vô cũng nắm chắc mà nói:
- Đó là do ngươi không biết hắn, người này biểu hiện rất lạnh lùng hà khắc, nhưng thực ra cũng dâm đãng như động vật, hắn và chúng ta có hình thức bất đồng, hắn thuộc về loại tạo hình ngấm ngầm. Một khi có chuyện gì kích thích, phỏng chừng hắn còn cầu khẩn chúng ta cho tham gia với cũng không chừng.
Đối với lời Tinh Tinh nói, Hướng Nhật cũng gật đầu đồng ý, anh vợ này đúng là rất dâm đãng, lúc trước lần đầu tiên gặp mặt cũng từng lãnh giáo qua. Tuy nhiên không nghĩ tới Tinh Tinh này lại hiểu rõ hắn như vậy, ngay cả "Ngầm tạo hình" từ ngữ bí hiểm ấy cũng có thể sử dụng ra, quan hệ hai người này thật sự thuần khiết là tình huynh đệ sao? Hướng Nhật rất nghi ngờ cái việc "Thuần khiết" đây là một loại phương diện khác.
Tinh Tinh cũng không có phát hiện vẻ mặt dâm đãng của hắn, tiếp tục đắc ý nói:
- Ngươi khống biết đại khái sao? Mấy năm nay hắn và lão tử làm rất nhiều 'Buôn bán', đồ điện, ô tô, còn có một chút thiết bị cao...
Tiện thể hắn liệt kê một chuỗi "Đồ vật" không có ở trong quốc nội.
Hướng Nhật nghe xong một chút ngẩn người ra, sau đó khinh thường nói:
- Cái gì mà buôn bán chính đáng, không phải là buôn lậu sao?
Tinh Tinh phẫn nộ trừng hai mắt.
- Loại sự tình này cũng có thể nói đùa sao, lão tử chưa bao giờ buôn lậu, đó là kinh doanh chính thức, ngươi biết cái gì! Chúng ta rất quang mình chính đại đem đồ vật kia đến, chỉ là những hải quan kia...thấy chúng ta vất vả xa xôi vạn dặm như vậy, lúc này mói không làm khó làm dễ chúng ta. Đương nhiên, đối với công tác mệt nhọc của bọn họ chúng ta cũng hiểu được, cho nên thông thường chúng ta cũng đợi khi bọn họ nghỉ ngơi chúng ta mới đem hàng hóa tới, cứ như vậy, không chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của bọn họ, cũng đồng thời không ảnh hưởng tới việc buốn bán của chúng ta, đúng là hai bên cùng vui vẻ a.
Khá cho cái tất cả đều vui vẻ! Riêng một lần mà nói ra đạo lý như vậy, Hướng Nhật cũng chỉ còn bái phục thôi. Nếu tìm thêm một người vô sỉ hơn Tinh Tinh, trên thế giời này chắc tuyệt nhiên là không có, có lẽ phải tới hỏa tinh để tìm.
Tinh Tinh không có chút giác ngộ khi bị người khinh thường, vẻ mặt vô tội nói tiếp.
- Được rồi, bây giờ muốn ta gọi tên kia tới không, chúng ta thương lượng chút về công việc cụ thể?
- Cũng tốt, đem chuyện này nói rõ, ta cũng khỏi phải phiền toái.
Hướng Nhật vẻ mặt bất mãn nói, đã sớm nên gọi tên kia tới từ lâu rồi, còn bắt lão tử ngồi nghe ngươi lải nhải sao.
Tinh Tinh cười ha ha, tiện tay nắm điện thoại trên bàn làm việc.
- Ta bây giờ gọi điện thoại cho hắn.
Không bao lâu, điện thoại được bắt máy, nhưng chưa nói được vài câu, Tinh Tinh lại cúp điện thoại, nhìn vào Hướng Nhật nói:
- Tên kia nói bây giờ hắn không rảnh tìm chúng ta, kêu chúng ta đi tìm hắn.
- Đi tới nơi nào?
Hướng Nhật cảm thấy hơi khó chịu, liền hỏi.
- Cửa hàng bách hóa.
o O o
Tới cửa hàng bách hóa, Hướng Nhật và Tinh Tinh hai người tiến về chỗ buôn bán quần áo và trang sức, thấy phía quầy trả tiền có một người đang đứng tranh luận với nhân viên bán hàng, nhìn kỹ lại đúng là thằng anh vợ dâm đãng. Hai người đang liếc nhau, trong lòng có chút rõ ràng, khó trách hắn nói không có lối thoát, hóa ra đang ở chỗ này tán gái.
Hai người cũng không làm kinh động hắn, hiển nhiên là cũng muốn xem hắn có kỷ xảo tán gái gì.
Vừa mới đến gần, chỉ nghe thấy âm thanh không vừa lòng của ông anh vợ dâm đãng đang nói:
- Ta nói này tiểu thư, nàng không phải đang lầm đó chứ? Ta rõ ràng chỉ cần bộ y phục này, quần này ta đâu có muốn, vì sao lại đóng gói giúp ta cơ chứ? Dạng cường mại như thế này, cũng là tác phong của thương trường các người sao?
Vị nữ nhân bán hàng kia nghe được mặt càng đỏ rực, cũng không biết là đang tức hay là đang xấu hổ nữa.
- Tiên sinh, thật xin lỗi, nhưng vừa rồi ngài mới bảo ta...
- Là ta? Nàng nói là ta nói nàng bọc lại?
Âm thanh của ông anh vợ dâm đãng lớn hơn nữa, dường như muốn cho người bên ngoài nghe được.
- Trên thế giới này làm gì có lý như vậy, chính mình muốn mua cái gì lại còn không rõ ràng sao? Chẳng lẽ tiểu thư là con giun trong bụng ta, biết ta đang suy nghĩ cái gì? Muốn ta tìm một người khác tới đây phân xử không?
Vừa nghe tên vô sỉ trước mặt đang chống chế lại còn chuẩn bị đem chuyện ồn này làm lớn lên, nữ nhân viên bán hàng không dám nói cái gì nữa, thấp giọng áy náy nói:
- Cái kia có lẽ là ta nghe lầm, quả thực là xin lỗi.
Anh vợ dâm đãng này đâu có dễ dàng gì buông tha, cười lạnh nói:
- Nghe lầm hả? Hừ hừ, một câu nghe lầm là có thể cho qua, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy? Quản lý của các ngươi ở đâu, ta muốn trách cứ!
Nghe được người ta muốn trách cứ mình, nữ nhân viên bán hàng bắt đầu luống cuống, sự tình này quan hệ tới vấn đề bát cơm, nàng cũng không thể không mềm yếu, trong hốc mắt bắt đầu thấy làn sương, cầu khẩn nói:
- Không cần, tiên sinh, ta lấy đồ ra cho tiên sinh.
Nói xong, đã muốn lấy cái quần ở trong túi giấy được gói kỹ ra.
Anh vợ dâm đang lại liền ngăn cản nàng, khoát tay nói:
- Quên đi, nhìn cô cũng đáng thương, ta cũng không phải là người khó tính, cái quần này coi như bọc lại đi, tuy nhiên đã làm sai, cô cũng nên bồi thường chút cho ta chứ.
- Hả, bồi thường như thế nào?
Nữ nhân viên bán hàng cũng không nghĩ tới chuyển biến này, kinh ngạc hỏi.
- Không bằng cô mời ta một bữa cơm đi.
Anh vợ dâm đãng mặt không đỏ nói.
- Mời ngài ăn cơm?
Nữ
nhân viên bán hàng sửng sốt, tiếp tục dường như hiểu được một ít, trực tiếp nhìn thanh niên anh tuấn trước mặt, mặt đỏ hồng, lần này lại là thẹn thùng, khẽ gật đầu, thấp giọng nói:
- Được, tiên sinh, tuy nhiên ta bây giờ đang làm việc...
- Cái kia không sao, cô nói cho ta biết số điện thoại của cô, hết giờ làm việc thì gọi điện thoại cho ta, đến lúc đó ta đến đón cô.
Anh vợ dâm đãng chính trực nói, bộ mặt không giống kẻ tiểu nhân chút nào.
Bên cạnh Hướng Nhật và Tinh Tinh thấy vậy đều kêu lên một tiếng cầm thú chó chết, cho ngươi số điện thoại, chính ngươi lại không đem số điện thoại cho người ta, người ta như thế nào gọi điện thoại cho ngươi, muốn xin số điện thoại của đối phương cũng tìm lý do, cũng không cần chơi người ta sứt mẻ như vậy chứ? Còn nữa, tên cầm thú này dùng mấy cái trò bửn của mấy thằng đại gia, trước đó là cố tình gây sự, sau đó tiếp tục uy hiếp, sau đó thì lại thi ân, có thể nói là có ơn cứu giúp, thêm nữa là bên ngoài anh tuấn, nữ hài tử này còn không bị hắn chơi một chiêu cho cắn câu sao?
Cho số điện thoại xong, anh vợ dâm đãng lại nhắc tới chuyện thanh toán số quần áo, quay người rời đi, đi chưa đựơc mấy bước, nhìn thấy hai người Hướng Nhật, trên mặt cũng không lộ ra vẻ có chút nào xấu hổ, lạnh nhạt chào hỏi:
- Hai người các ngươi vừa mới đến à?
Hướng Nhật còn chưa kịp trả lời, Tinh Tinh đã giành trước mà giơ ngón cái lên,
- Thỏ, ta xem như phục ngươi rồi, cùng so với ngươi, ta... kỹ thuật tán gái đúng là một đứa tiểu hài tử.
- Tán gái? Ai nói lão tử tán gái, lão tử cao cao tại thượng cho tới bây giờ chỉ có con gái tán, làm sao có thể chủ động đi tán gái?
Anh vợ dâm đãng rất vô sỉ nói, không có ý thức nữ nhân viên bán hàng đằng sau hắn nghe đựơc những lời này mặt đã đỏ rực.
Hướng Nhật và Tinh Tinh liếc nhau, trong lòng thầm mắng cầm thú, cao thượng như phân, đúng là cao thượng thật, lại còn đem cái cao thượng này cho việc tán gái, quả nhiên là rất cao thượng! Tuy nhiên hai người cũng phải khâm phục không thôi, ông anh vợ dâm đãng này trời sinh mặt lạnh lùng, dùng phương pháp bình thường để tán gái đương nhiên không thể, nói không chừng trở thành vụng về, loại kỳ binh đột xuất như thế, quả thật sẽ có thu hoạch không như tưởng tượng, nữ nhân bán hàng kia không phải là một ví dụ sao?
Hai người cùng không nói lời nào, chỉ là ra sức giơ ngón giữa lên, mặt đầy vẻ khinh thường.
Tên anh vợ dâm đãng này trực tiếp xem nhẹ, dường như là hoàn toàn không thấy mấy cử chỉ này.
- Nói đi, tìm ta khẩn cấp như vậy là có việc gì?
Nói xong, cũng không đợi Hướng Nhật hai người trả lời, hướng về phía trước đi thẳng.
Hướng Nhật và Tinh Tinh vội vàng theo sau, cái loại chuyện này không phải là tùy tiện ở nơi công cộng là nói được, nhất định phải tìm chỗ không lo lắng tai vách mạch rừng mới có thể bàn bạc.
Mấy người vừa đi được vài bước, trước mặt lại có một đám mỹ nữ đi tới, mỗi người trang điểm cực kỳ xinh đẹp, rất mỹ lệ, bất luận một người nào, đều trăm phần trăm có thể dẫn động giống đực quay đầu lại nhìn. Một mỹ nữ quân đoàn như vậy, tự nhiên là hấp dẫn tròng mắt của nhiều người. Nhất là hai vị mỹ nữ đi ở đằng trước phía bên tráí, càng có thể dùng hai chữ nghiêng nước nghiêng thành để hình dung, vẻ mặt xinh đẹp như vậy căn bản không thuộc về loài người, khiến cho thương trường thành âm ồn ào bỗng chốc yên tĩnh lại.
Anh vợ dâm đãng "Cao thượng" và Tinh Tinh "Thuần khiết" cũng ngừng bước chân, có một ít ngây ngốc mà nhìn vào mỹ nữ quân đoàn ở phía trước. Bình thường thấy một người đã là chuyện khó có được, đột nhiên nhìn thấy nhiều như vậy, có lẽ bất kỳ kẻ nào cũng đều không thể tự hỏi mình có phải đang mơ hay không.
Hướng Nhật cũng kinh ngạc há to miệng, cũng không phải hắn chưa từng thấy mỹ nữ quân đoàn mà sợ đến ngây người, mà những mỹ nữ này... không phải ai khác, mà chính là những mỹ nữ ra ngoài mua sắm không cho hắn đi theo. Thiết Uyển, Sở Sở, Thạch Thanh, An Tâm, Hác Tiện Văn, Phạm Thải Hồng, Liễu Y Y, Anna, một người cũng không thiếu.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh