Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 422: Nằm Vùng (2)
ướng Nhật đi theo phía sau mục tiêu, khoảng cách cũng không xa, dù sao trong đại sảnh nhiều người như vậy, hắn cũng không lo bị phát hiện. Hơn nữa còn là trên đường đến toilet, đấy là nơi mà mọi người dù có không muốn đi cũng không thể không đi, cho nên khả năng bị hoài nghi càng thấp.
Thấy Lý Vỹ Niên cùng cận vệ của hắn đi vào toilet, Hướng Nhật cũng vội vàng đẩy cửa đi vào, hắn sợ để chậm, đối phương sẽ đi ra trước một bước. Hơn nữa, hắn cũng muốn quan sát xem bên trong có người ngoài hay không.
Lý Vỹ Niên dù sao cũng đã trải qua vô số sóng to gió lớn, thấy mình vừa mới vào toilet thì ngay lập tức có một người đi vào theo, trong lòng không khỏi cảnh giác. Nháy mắt với tên bảo tiêu bên cạnh, bản thân hắn thì đi tiểu tiện để giải quyết vấn đề sinh lý, còn tên bảo tiêu đứng ở một bên cảnh giới.
Hướng Nhật vờ tùy ý bước đi, sau đó làm bộ lựa chọn một vị trí thích hợp để đi tiểu, chứ thực ra thì đang vểnh tai lên cẩn thận nghe ngóng động tĩnh trong toilet, thính lực hiện giờ của hắn tốt hơn so với người bình thường rất nhiều, nếu không cũng sẽ không nghe được những lời đối thoại truyền đến từ toilet nữ ở cách vách.
Xác định trong toilet ngoài Lý Vỹ Niên cùng bảo tiêu của hắn thì không còn ai khác nữa,
Hướng Nhật cũng chẳng quan tâm đến việc có thể bị lộ chân tướng, hắn bước tới cửa định khóa lại.
Nhưng đang định làm thế, cánh cửa toilet liền bị đẩy ra. Vốn Hướng Nhật định dùng sức đóng cửa lại, nhưng khi thấy người đi vào là Tinh Tinh cùng ông anh vợ dâm đãng, trong mắt hiện lên vẻ hoan hỉ, chờ hai người vào trong toilet, lúc này mới khóa chặt cửa lại.
Một loạt hành động của Hướng Nhật
sớm đã kinh động Lý Vỹ Niên cùng bảo tiêu của hắn. Nhưng mà khoảng cách giữa song phương quá xa, cũng không kịp xông lên ngăn cản, đến khi có hai người khác tiến vào, cửa đã bị khóa chặt.
Trong mắt Lý Vỹ Niên lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại. Trong ba người vừa vào, hắn chỉ nhận ra một người, nhưng chính người này lại làm cho khuôn mặt phúng phính của hắn phải nở một nụ cười lấy lòng.
- Hà lão bản!
- Ôi chao, đừng gọi thân mật như vậy, lão tử không thân thuộc gì với ngươi.
Tinh Tinh là người cực kì phân rõ địch ta, nếu người bên mình đã định đối phó với đối phương, vậy hoàn toàn không cần phải nể mặt đối phương.
Trong mắt Lý Vỹ Niên lóe lên một tia lo lắng, giọng trầm xuống:
- Hà lão bản có ý gì đây?
Hướng Nhật ngăn lại Tinh Tinh đang "Giọng khách át giọng chủ", hắn thản nhiên nhìn về phía Lý Vỹ Niên.
- Lý lão bản phải không? Chuyện này thật ra không liên quan đến Tinh Tinh, là ta tìm ngươi.
- Vị tiên sinh này xưng hô thế nào?
Lý Vỹ Niên có chút nghi hoặc, có thể qua lại với người như Hà Hoan thì nhất định cũng sẽ không phải là nhân vật dễ chọc, hơn nữa nghe giọng điệu thoải mái của đối phương, hình như còn không để Hà Hoan vào mắt, điều này càng khiến hắn thêm cảnh giác. Huống chi, bên cạnh còn có một thanh niên mặt lạnh từ đầu đến giờ không nói tiếng tiếng, hẳn cũng không đơn giản.
Chỉ là trong lòng hắn rất hoài nghi, rốt cuộc là lúc nào mình đã đắc tội với các đại nhân vật này.
Hướng Nhật bĩu môi, có chút sốt ruột, hắn nói:
- Xưng hô không quan trọng lắm, thực ra hôm nay ta tới là muốn hỏi Lý lão bản một vấn đề. Nếu câu trả lời của Lý lão bản làm cho ta vừa lòng, như vậy đêm nay ngươi có thể an toàn rời đi.
Ngụ ý là, nếu không hài lòng, vậy đêm nay ngươi có thể sẽ phải lưu lại chỗ này.
- Vấn đề gì?
Nghe thấy đối phương uy hiếp, Lý Vỹ Niên trái lại vẫn trấn tĩnh, dù sao nơi này là địa điểm tổ chức tiệc rượu cao cấp, hắn cũng có lòng tin nhất định rằng đối phương không dám làm gì hắn. Hơn nữa, cho dù thật sự trở mặt, Lý Vỹ Niên hắn cũng không phải không có thủ đoạn tối hậu để bảo toàn tính mạng.
- Tên Buck đang ở đâu?
Khi hỏi câu này, Hướng Nhật như biến thành người khác, trong mắt không ngừng lóe lên hàn quan, hắn nhìn chằm chằm vào đối phương không chớp mắt.
Lý Vỹ Niên cố gắng kiểm soát tâm tình của mình.
- Ta không biết ngươi đang hỏi ai?
Hướng Nhật lạnh lùng nói:
- Lý lão bản còn giả bộ sao? Nghe nói gần đây nhất người vừa làm xong một vụ mua bán lớn, là về A7 đúng không?
- Làm sao ngươi biết?
Lý Vỹ Niên rốt cuộc nhịn không được phải biến sắc, bởi vì số người biết chuyện này rất rất ít, trừ phi... Lý Vỹ Niên nghĩ đến một chuyện, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ dữ tợn:
- Là ngươi giết chết Hôi Hùng?
Hướng Nhật vẫn bình thản như không.
- Ta nghĩ Lý lão bản đã nhầm rồi, ta không biết Hôi Hùng nào đó mà ngươi nói.
Nhưng hiển nhiên Lý Vỹ Niên cũng không tin lời hắn nói, mặc dù bản thân đối phương thoạt nhìn không có thực lực gì, nhưng có thể phái người ra tay, xem cách nói chuyện vừa rồi của đối phương, có lẽ muốn giết Hôi Hùng cũng không khó khăn.
Nghĩ như vậy, Lý Vỹ Niên lại hướng mắt về phía người có thân hình như cỗ xe tăng và thanh niên mặt lạnh đứng ở một bên, trong lòng thầm đoán, đối phương dám tìm đến mình chắc là vì có hai người kia làm chỗ dựa. Mặc dù trong lòng hắn chỉ muốn giết sạch cả ba người
này, nhưng cân nhắc đến hậu quả, hắn đành phải thu lại ý nghĩ này, trước không nói đến chuyện có thể thực hiện được hay không, cứ cho là thực hiện được thì mình cũng chạy không thoát.
Nhưng Lý Vỹ Niên cũng tự nhận mình không phải người dễ chọc, tuy chưa biết rõ về thân phận đối phương, nhưng nếu thật sự muốn bức hắn liều mạng, hắn - Lý Vỹ Niên - chính là lưu manh, cũng không có gì vướng bận, thế thì sợ cái gì!
Nghĩ đến đây, hai mắt Lý Vỹ Niên lộ ra hàn ý dày đặc:
- Sao vị tiên sinh này biết chuyện về Buck?
- Tất nhiên là ta có nguồn cung cấp tin tức, nhưng không thể nói cho ngươi biết được.
Hướng Nhật lạnh nhạt nói.
- Ta nghĩ ngươi sẽ nói cho ta biết ngay thôi!
Lý Vỹ Niên gằn giọng, tiếp theo lật ống tay áo, trong tay liền xuất hiện một khẩu súng lục mini màu trắng, chỉ dài chừng 5 cm, trông rất tinh xảo xinh xắn.
Tinh Tinh cùng Sở Từ hơi biến sắc, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại, chỉ là trong mắt không còn vẻ ung thoải mái như trước. Đối với bất kì ai, súng đều là vật trí mạng, cho dù khẩu súng trong tay đối phương thoạt nhìn rất giống đồ chơi cho trẻ con, nhưng hai người cũng không phải là người thường, đương nhiên biết uy lực của món đồ này, nó được chế tạo riêng cho bọn phú hào nhằm bảo vệ tính mạnh vào thời khắc nguy hiểm tối hậu, tuyệt đối không thua kém gì súng bình thường, thậm chí còn có uy lực hơn.
Hướng Nhật cũng có chút giật mình, khong ngờ đối phương có thể mang súng vào. Kẻ có tiền sợ nhất chính là vấn đề an toàn của bản thân, trong một tiệc rượu cao cấp kiểu này này, khi kiểm tra đều có máy móc chuyên môn, cực kỳ nghiêm ngặt. Tựa như Hướng Nhật, lúc tiến vào cũng phải bước qua một cánh cửa kim loại cảm ứng.
Nhưng nhìn thật kỹ khẩu súng lục mini một lần nữa, Hướng Nhật lại khôi phục vẻ bình thường. Xem màu sắc bên ngoài của khẩu súng lục, hẳn là được chế tạo từ ngà voi, điều này cũng giải thích vì sao nó có thể thông qua kiểm tra nghiêm ngặt. Hơn nữa, nhìn qua khẩu súng này cũng khẳng định được nó nhiều nhất chỉ có thể chứa một viên đạn, nhưng đôi khi, một viên viên đạn là đủ để giải quyết tất cả vấn đề.
Thấy ba người đối phương đều không nói lời nào, Lý Vỹ Niên cũng không bị thắng lợi làm cho mê muội, ánh mắt bỏ qua mục tiêu lần này, thay vào đó là nhìn về phía hai người đứng sau hắn:
- Hà lão bản, ta nghĩ chuyện này không liên quan gì tới các ngươi, nếu như bằng lòng rời đi, Lý Vỹ Niên ta nhất định sẽ dâng lên một phần hậu lễ.
Lỹ Vĩ Niên đã quyết định đắc tội với đối phương, chủ yếu là vì hắn nhận định Hôi Hùng chết trong tay đối phương, mà chuyện về Buck bí ẩn như vậy cũng bị đối phương biết, vậy muốn giải quyết hòa bình hẳn là không thể. Nhưng cứ cho là chuẩn bị trở mặt, Lý Vỹ Niên vẫn mong muốn trả một cái giá thấp nhất. Đắc tội một người tốt hơn nhiều so với đắc tội ba người. Như vậy, cho dù ở Bắc Hải không xong, lúc chạy trốn cũng không gặp quá nhiều phiền toái.
- Ngươi đang uy hiếp lão tử sao?
Tinh Tinh là ai? Đối mắt với bất cứ kẻ nào hắn cũng sẽ không chấp nhận thỏa hiệp --- kể cả khi đối phương có đầy đủ năng lực uy hiếp đến sinh mệnh của hắn.
Sở Từ càng tỏ vẻ dứt khoát, đầu quay về hướng khác, rõ ràng không định đi ra ngoài.
- Được! Nếu như vậy, cũng đừng trách ta...
Lý Vỹ Niên mới nói tới đây, đột nhiên phát hiện trên tay nhẹ không, khẩu súng lục mini vốn nằm trong tay đã rơi vào tay tên bảo tiêu bên cạnh, hơn nữa, đối phương còn chĩa súng vào hắn.
- Không ngờ mày lại phản bội tao?
Hai mắt Lý Vỹ Niên đỏ bừng, hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
- Phản bội? Lão bản cứ đùa, ta là cảnh sát, ngươi là xã hội đen, sao có thể gọi là phản bội được?
Tên bảo tiêu có tướng mạo cực kỳ bình thường vẫn giữ vẻ mặt như cũ.
Lý Vỹ Niên rống lên khàn cả giọng:
- Thì ra kẻ âm thầm nằm vùng bên cạnh tao chính là mày!
Tinh Tinh và Sở Từ bị biến hóa bất thình lình làm cho ngơ ngẩn, vốn tưởng rằng chuyện này có chút khó giải quyết, ai ngờ mới chỉ chớp mắt lại xuất hiện một bước ngoặt, hơn nữa mục đích ban đầu còn có thể dễ dàng đạt được.
Hướng Nhật lại mơ hồ cảm thấy chuyện này có vấn đề, nhưng cụ thể là gì thì hắn không nói ra được
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh