Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 381: Hết Nghi Ngờ (2)
hưng Lý Na cũng không biết dụng tâm của hắn, nàng vẫn cố chấp nói:
- Nhưng Hướng tiên sinh...
Hướng Nhật lập tức cắt lời nàng, khoát tay ngăn lại rồi nói:
- Không cần phải nói, tôi biết cô được lệnh của cấp trên là phải giám sát nhất cử nhất động của chúng tôi. Nhưng cô có thể yên tâm, tôi rất yêu nước, sẽ không làm cái chuyện thất đức tang tận lương tâm là phản bội tổ quốc đâu.
Fuck you, Hướng Nhật rất tức giận, nếu đối phương cứ dây dưa hoài như vậy, hắn dứt khoát sẽ nói huỵch toẹt ra.
Lý Na sững người, trong mắt thoáng lộ ra một tia sát ý.
- Nói như vậy...Hướng tiên sinh đã sớm biết thân phận của tôi?
Nói xong, nàng cũng đứng dậy, góc độ rất thích hợp để có thể phát động tấn công từ bất cứ chỗ nào. Dường như chỉ cần người nam nhân trẻ tuổi trước mắt có hành động gì bất thường nào, nàng sẽ "Nhất kích tất sát"!
- Biết một ít, cụ thể thì không rõ lắm.
Hướng Nhật hơi híp mắt lại, mặc dù sớm biết đối phương không đơn giản, nhưng khi thấy nàng đứng lên một cái đã tuôn ra sát khí, Hướng Nhật biết mình đã đánh giá thấp cô nàng phiên dịch này.
- Thân phận của tôi là Thạch thị trưởng nói cho anh phải không?
Lý Na lạnh lùng hỏi, nếu đã bị vạch trần thân phận, nàng cũng không cần diu trì vẻ tươi cười làm gì. Đương nhiên, nàng cần phải làm rõ chuyện này, nếu như đúng là Thạch thị trưởng tiết lộ thân phận của mình, như vậy chuyện có thể nghiêm trọng hơn rất nhiều, bởi vì thân phận của mình đã được lênh cấm nói ra, nếu Thạch thị trưởng vẫn nói ra, vậy chẳng phải ông ta có tật giật mình hoặc là có ý đồ gì khác đó sao?
- Không phải, tôi đoán!
Hướng Nhật tất nhiên biết được sự nguy hiểm trong vấn đề này, nếu không cẩn thận sẽ làm nhạc phụ tương lai của mình gặp xui xẻo.
- Anh đoán?
Trên mặt Lý Na rõ ràng viết hai chữ "Không tin", đối phương nói như vậy lại càng khiến nàng hoài nghi Thạch thị trưởng, bởi vỉ chỉ có ông ta mới biết thân phận của mình đồng thời lại quen biết nam nhân trẻ tuổi trước mặt. Nhớ lại lúc đầu khi nhìn thấy đối phương tại phi trường, cũng chính là Thạch thị trưởng giới thiệu đối phương là con rể của ông ta, cho nên ngoài Thạch thị trưởng, Lý Na căn bản sẽ không nghi ngờ ai khác
- Đương nhiên!
Hướng
Nhật khẳng định không chút do dự, tiếp theo bắt đầu chậm rãi nói.
- Thực ra muốn đoán được chuyện này thì rất đơn giản
Thạch thị trưởng có thân phận gì cơ chứ, nếu cưới một người vợ ngoại quốc, tôi nghĩ quốc gia cũng sẽ không yên tâm, đúng không? Lần này mặc dù là cô gái cô ấy muốn tới Nhật bản, nhưng cấp trên khó có khả năng không có hành động gì, ví dụ như tại sao cô được phái tới làm phiên dịch, Lý tiểu thư, cô nói đi?
Lý Na nhìn chằm chằm vào mặt đối phương, dường như muốn tìm ra một tia manh mối từ đó, nhưng cuối cùng vẫn phải thất vọng, đối phương quả thật nói đúng lý. Đương nhiên, nàng cũng không phải người có đầu óc cứng nhắc, cho nên tạm thời nén sự nghi vấn trong lòng xuống.
- Được, coi như là anh đoán được, vậy anh nên biết là tôi không thể để anh đi ra ngoài một mình, đúng không?
Hướng Nhật không ngờ nói một hồi lại quay về đề tài ban đầu, đang sắp nổi cáu vì đối phương cứ làm phiền mình hoài, đột nhiên trong lòng nhớ ra một việc, hắn bèn thản nhiên hỏi:
- Tôi hỏi chút, cô biết'Hiên Viên Tổ' chứ?
Nghe được ba chữ 'Hiên viên tổ', Lý Na giật bắn người, sắc mặt nhất thời khẩn trương hẳn lên, trong mắt lóe lên từng tia sáng lạnh lẽo, nàng nhìn thẳng vào đối phương.
- Anh rốt cuộc là ai!
Sự tồn tại của "Hiên viên tổ" cực kì bí mất, kể cả người có chức vụ rất cao cũng chưa chắc đã biết, lại càng không đến lượt người bình thường, thế mà người trẻ tuổi trước mắt lại có thể nhắc tới, điều này có thể không làm cho Lý Na cảm thấy kinh hãi được sao?
Hướng Nhật nhìn sắc mặt của đối phương là có thể khẳng định nàng biết "Hiên viên tổ", trong lòng cũng mừng rơn, nếu nàng biết "Hiên Viên tổ", vậy chuyện kế tiếp sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nghĩ tới đây, Hướng Nhật ra vẻ bí hiểm nói:
- Quên mất, tôi rất thân với Liễu Y Y, đương nhiên, mấy người Kha Nam, Mục Tử Trung,Vệ Thụ cũng không xa lạ gì.
Lý Na càng thêm kinh ngạc, quả thực nàng khó mà tin cho nổi.
- Anh quen biết mấy người Liễu Y Y?
- Có thể xem như rất thân thuộc, à này, cô biết Trương lão chứ?
- Trương lão? Anh, anh cũng quen ông ấy?
Lý Na chết lặng, nhưng khi nghe được hai chữ "Trương lão", giọng nói liền trở nên run rẩy. Sắc mặt cũng tái nhợt, rõ ràng là rất sợ lão già quỷ quyệt kia.
- Nói cho cô biết một cái bí mật
Hướng Nhật cười thần bí.
- Tôi là sư đệ của lão gìa ấy.
- Cái gì!
Nếu như nói vừa rồi nghe chuyện đối phương quen biết mấy người Liễu Y Y giống như là trúng bom hạng nặng, vậy khi nghe chuyện đối phương là sư đệ của Trương lão thì chẳng khác nào bị tên lửa tập kích.
- Giống như vậy nè.
Hướng Nhật cầm lấy con dao sắc nhọn trong khay hoa quả trên bàn trà, đặt chuôi dao và mũi dao mỗi đầu hướng vào một lòng bàn tay, sau đó hai tay dùng sức ép vào giữa, tưởng là con dao gọt hoa quả sẽ đâm xuyên qua bàn tay, ai ngờ nó bị cong lại. Tiếp theo hai tay Hướng Nhật uốn lại, con dao gọt hoa quả đã biến thành một khối phế liệu hình quả trứng.
- Thế này....
Lý Na hoàn toàn chết lặng, nàng nhìn ra đây không phải ma thuật.
Đồng thời nàng biết Trương lão là cường giả chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh thân thể để công kích, cũng chỉ có người như Trương lão mới có thể biến con dao thành ra thế này. Mà nam nhân trẻ tuổi trước mặt cũng có thể làm được, nếu như nói đối phương không phải là sư đệ của Trương lão, vây mới đúng là kì quái.
- Còn nghi vấn gì nữa không?
Hướng nhật biết đối phương đã
bị trò biểu diễn của mình làm cho chấn động, hắn có phần đắc ý hỏi.
- Không, không có!
Lý Na khổ sở nói, đối phương quen biết mấy người Liễu Y Y, còn có dị năng đặc biệt giống Trương lão, nàng đã sớm tin mười phần. Chỉ có điều trong lòng rất kinh ngạc, không ngờ Trương lão kinh khủng kia còn có một sư đệ trẻ tuổi như vậy, quả thật khó mà làm cho người ta tin được.
- Nói như vậy bây giờ tôi đi ra ngoài một mình được rồi chứ?
- Xin anh cứ tự nhiên!
Biết thân phận đích thực của đối phương, Lý Na tất nhiên sẽ không đi ngăn cản nữa, hơn nữa còn dùng lời rất cung kính.
Giờ đến phiên Hướng Nhật thấy ngại, vốn hắn nói ra chuyện này là có ý đồ "Thuần phục" đối phương, nhưng cũng không muốn tạo thành tình trạng xấu hổ như thế. Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật chuyển đề tài:
- À này, có một nữ nhân tên là Thải Hồng cả ngày mặc trang phục giống như bà điên, cô có quen không?
- A, anh nói tới Hồng tỷ?
Lý Na trợn tròn mắt nhìn, nam nhân tả qua là nàng đã biết hắn nói ai, bởi vì hình tượng của người này thật sự quá nổi bật.
- Hồng tỷ? Tôi thấy cô ta đâu có lớn tuổi hơn cô.
Hướng Nhật không hề ý thức được những lời của mình đã phạm vào điều kiêng kỵ nhất của nữ nhân. Nhưng hắn đã nhìn qua gương mặt của nữ nhân điên kia, tuyệt đối không quá 25 tuổi, mà cô nàng phiên dịch Lý Na trước mắt thoạt nhìn đã phải 30 tuổi rồi.
Không ngờ Lý Na cũng không có vẻ khó chịu vì câu hỏi không lễ phép của nam nhân, con mắt còn trợn to hơn vừa rồi:
- Ngươi đã nhìn thấy mặt của Hồng tỷ?
- Uh, đã thấy qua, trông rất giống yêu tinh, nhưng tính tình rất xấu, không phải loại người tôi thích!
Hướng Nhật đáp qua loa.
Lý Na không biết nói gì, đây là lần đầu tiên nàng nghe có người hình dung như vậy vể "Mỹ nữ sát thủ" Hồng tỷ. Đương nhiên, đây chưa phải điều khiến nàng kinh hãi nhất, điều càng làm nàng kinh hãi hơn chính là việc đối phương vẫn giữ đươc thân thể lành lặn sau khi nhìn thấy khuôn mặt của "Hồng tỷ", phải biết rằng, Hồng tỷ ghét nhất là bị nam nhân nhìn thấy khuôn mặt của mình, nàng đã tuyên bố ai thấy đều sẽ bị móc mắt. Tuy nhiên, nam nhân tuổi trẻ trước mắt hình như đã phá vỡ cái qui định này, cũng không biết....
Không đợi nàng tiếp tục nghĩ cho thấu đáo, nam nhân lại mở miệng hỏi:
- Cô cũng thuộc 'Hiên viên tổ'?
Lý Na lập tức tỉnh táo lại, gật gật đầu:
- Đúng vậy, tôi ở cùng một tổ với mấy người Liễu Y Y.
- Thì ra là vậy.
Vừa rồi từ hơi thở của đối phương, Hướng Nhật cũng đã cảm giác được trên người nàng có một sức mạnh cường đại không giống người bình thường, bây giờ khi đối phương thừa nhận là thành viên của "Hiên viên tổ" thì cũng khôi phục vẻ bình thường, loại đặc thù dị năng biến thái kiểu này, người bình thường khó mà có thể nhận ra được. Cảm giác đã thu thập đủ thông tin, Hướng Nhật chuẩn bị chuồn đi:
- Tôi đi trước đây, phiền cô nói với cô Anh Tỉnh một tiếng.
- Được!
Lý Na vội nói.
Hướng Nhật đang định rời đi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó liền ngừng lại, hắn nhìn Lý na và nói:
- À này, trên người cô có tiền Nhật hay không? Tôi mượn một ít, biết đâu lại cần dùng.
Mặc dù lúc đi ra ngoài cũng không nhất định phải dùng đến, nhưng trên người mang theo tiền chung quy vẫn an tâm hơn.
Lý Na cũng hiểu được suy nghĩ của hắn, móc từ trong túi áo ra một xấp tiền Nhật, nhưng chỉ có vài tờ, mặc dù đều là tờ một vạn yên, tuy nhiên Hướng Nhật cũng biết tỷ giá hối đoái giữa nhân dân tệ và yên nhật là 14:1. Một vạn yên Nhật, ở quốc nội, nhiều lắm cũng chỉ được 710 nhân dân tê.
- Ít như vậy thôi sao?
Hướng Nhật lớn tiếng hỏi.
- Hết cách, quốc gia nghèo quá, đây là kinh phí lần này của tôi.
Lý Na có chút xấu hổ.
Hướng Nhật cũng chẳng muốn cầm, đem tiền trả lại:
- Quên đi,Nhìn cô nói trông đáng thương như vậy, tôi cũng ngại cầm lắm. À này, thẻ liên ngân hàng của quốc nội có thể dùng ở đây không?
- Được, tại các quầy ATM đều có thể tiến hành quy đổi sang yên nhật, ở đấy có chữ hán.
- Ok, cám ơn!
Hướng Nhật đương nhiên đã sớm biết điều này, chỉ là không muốn đi đổi tiền cho đỡ phiền toái. Nhưng tiền của đối phương thật sự quá ít đến, hắn cũng không nhẫn tâm bóc lột. Ôi, xem ra mình vẫn phải đi đổi tiền rồi.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh