Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Higashino Keigo
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Phương Nam
Biên tập: Chung Nguyễn
Upload bìa: Chung Nguyễn
Số chương: 44
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1022 / 415
Cập nhật: 2019-11-10 14:19:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4.8 Mặc Niệm Bằng Nhạc Beatles
hai Guinness thứ hai đã cạn. "Thêm chai nữa nhé?" Eriko hỏi. "Hay anh dùng loại khác?"
"Ừ, loại khác đi." Kousuke đưa mắt về phía giá bày rượu. "Cho tôi một cốc Bunnahabhain pha đá."
Eriko gật đầu rồi lấy chiếc cốc để pha ra.
Quán đang bật bài "I feel fine". Kousuke toan gõ đầu ngón tay lên bàn quầy để bắt nhịp nhưng kịp dừng lại.
"Kể cả là thế..." Kousuke chợt nghĩ khi nhìn một lượt quanh quán. Không ngờ thị trấn bé tẹo này lại có một quán như vậy. Xung quanh anh có rất nhiều người hâm mộ Beatles nhưng anh dám chắc không ai trong thị trấn cuồng nhiệt hơn anh.
Cô chủ quán bắt đầu chọc đá bằng cây dùi. Nhìn cảnh đó, Kousuke nhớ lại hồi mình còn khắc gỗ bằng dao.
Cuộc sống ở trại không đến nỗi tệ. Cậu không phải lo ăn uống, lại còn được cho đi học. Đặc biệt ở năm đầu tiên, do khai gian tuổi nên việc học hành của cậu khá dễ dàng.
Cậu lấy tên là Fujikawa Hiroshi. Mọi người gọi cậu là Hiroshi. Chỉ thời gian đầu cậu phản ứng chậm khi bị gọi bằng tệ này chứ sau đó thì quen ngay.
Nhưng cậu không có ai có thể gọi là bạn thân. Không, có lẽ tại vì cậu không kết bạn thì đúng hơn. Nếu trở nên thân thiết, cậu sẽ muốn nói ra tên thật. Muốn kể chuyện của bản thân. Để không xảy ra chuyện đó, cậu cần phải ở một mình. Có lẽ tại cậu tỏ ra như vậy nên rất ít người lại gần cậu. Bị coi là lập dị, tuy không bị bắt nạt nhưng cả ở trại lẫn ở trường, cậu đều cô độc.
Không chơi với bạn bè song cậu không hề thấy buồn. Bởi cậu tìm được niềm vui mới sau khi vào trại. Đó là khắc gỗ. Cậu nhặt cành cây rơi rồi về dùng dao khắc thành hình mình thích. Ban đầu chỉ là để giết thời gian. Nhưng khi khắc được vài thứ, cậu bắt đầu mê mẩn. Nào động vật, người máy, búp bê, xe ô tô... cậu khắc đủ mọi thứ. Cậu hào hứng đến độ thử sức cả với những thứ khó và phức tạp. Việc khắc tùy hứng, không cần bản vẽ thực sự rất thú vị.
Những sản phẩm làm ra, cậu đem cho bạn trẻ ít hơn tuổi. Được anh Fujikawa Hiroshi "khó gần" cho quà, ban đầu bọn chúng khá bối rối nhưng khi cầm món đồ trên tay, đứa nào đứa đấy đều cười toe toét. Có lẽ tại chẳng mấy khi chúng có được đồ chơi mới. Rồi cậu nhận được các yêu cầu. Lần sau là Moomin anh nhé. Em thích kỵ sĩ mặt nạ. Kousuke đáp ứng những yêu cầu đó. Trông thấy bọn trẻ vui cười trở thành niềm vui của cậu.
Chuyện khắc gỗ của Kousuke lan đến tai các thầy cô trong trại. Một ngày nọ, cậu được gọi tới phòng hướng dẫn và được thầy giám đốc đưa ra một đề nghị bất ngờ. Thầy hỏi cậu có muốn trở thành thợ mộc không. Thầy giám đốc có người quen làm nghề khắc gỗ, đang tìm người để truyền nghề. Thầy còn bảo, nếu cậu chịu làm học trò và sống luôn tại đó, chắc sẽ vẫn được cho đi học bổ túc cấp ba.
Thời điểm tốt nghiệp cấp hai đã cận kề. Hẳn là mọi người ở trại đang đau đầu không biết phải làm sao với cậu.
Gần như trùng với thời gian này, một thủ tục liên quan tới Kousuke cũng sắp hoàn tất. Đó là làm khai sinh. Cậu nộp đơn lên Toà án gia đình để làm khai sinh và được chấp nhận.
Thông thường, thủ tục này dành cho những đứa trẻ bị bỏ rơi khi còn nhỏ, trường hợp được chấp nhận ở độ tuổi của Kousuke là khá hi hữu. Vả lại, cũng không có trường hợp nào đương sự ngoan cố che giấu thân phận khiến cảnh sát cũng không thể tìm ra nên chẳng cần thiết phải đi xin.
Kousuke có gặp người của Toà án gia đình mấy lần. Một lần nữa, họ lại cố dụ cậu nói về tuổi thơ. Song cậu vẫn tiếp tục giữ nguyên thái độ. Nghĩa là im lặng.
Có thể vì cú sốc tâm lý nào đó mà cậu mất đi hồi ức về thân phận. Nói cách khác, dù rất muốn nhưng cậu không thể kể được. Đó là kịch bản do người lớn nghĩ ra. Có lẽ họ nghĩ làm vậy sẽ dễ dàng xử lý được vụ việc rắc rối này.
Kousuke có được giấy khai sinh với cái tên Fujikawa Hiroshi ngay trước khi tốt nghiệp cấp hai. Không lâu sau đó, cậu xin vào làm học trò của nghệ nhân khắc gỗ ở Saitama.
Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya - Higashino Keigo Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya