Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 1176
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:20:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 825: Một Nửa Linh Hồn [3]
ại sư, ở đây không có người ngoài, ngươi có thể nói thẳng......”
Tới nội thất, cũng chỉ có hai người bọn họ, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên nói.
“Ha ha, phu nhân nhưng là không lo lắng”
Đại sư cười cười, tươi cười trên mặt, rất là hiền lành.
“Lo lắng sẽ hữu dụng sao? Như vậy, cơ thể của ta chỉ biết sẽ càng ngày càng kém......”
Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, buồn lo vô cớ cũng không phải là gì đó nàng am hiểu nhất.
“Phu nhân nói đúng, nhưng......”
Đại sư nhìn cái trán của Đông Phương Ngữ Hinh, kia có chút biến thành màu đen, là do đủ loại nguyên nhân mà tạo thành.
“Vì sao ta không thể chẩn đoán ra hỉ mạch?”
Nàng là luyện đan sư, đương nhiên nàng sẽ biết xem mạch, tuy rằng lão hòa thượng nói nàng có thai, nhưng...........
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có thập phần tin tưởng, dù sao, đối với một người thạo nghề mà nói, chính mình có thể khẳng định, cũng có độ tin cậy.
“Phu nhân sát nghiệt quá nặng, ai, cho nên, hắc khí rất nặng......”
Sát nghiệt?? Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên ha ha nở nụ cười:
“Kia đại sư, Mẫn Bá Thiên đã từng giết vô số người của Thiên Thương đảo, hắn chẳng phải là rất đáng chết sao?”
Kỳ thật, đâu chỉ có mình Mẫn Bá Thiên? Trên thế giới này, người trọng sát nghiệt, cũng không chỉ có một người......
“Lão nạp nói không chỉ là riêng một kiếp này......”
Lão hòa thượng bỗng nhiên mở miệng, nụ cười của Đông Phương Ngữ Hinh nhất thời đình chỉ im bặt ----
Không chỉ là một kiếp này, kia......
“Ngươi đã biết cái gì?”
Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng, hai mắt lợi hại nhìn về phía lão hòa thượng.
“Linh hồn của phu nhân, không thuộc về thời không này......”
Lão hòa thượng vẫn thản nhiên, không lạnh không nóng nói.
Không thuộc về......
Thời không này......
Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên muốn cười, ha ha, thật sự là đủ có ý tứ.
Hắn thế nhưng nói chính mình không thuộc về thời không này.
Thời điểm nàng ở chỗ này tận lực giãy dụa, hắn làm sao lại không nói đây?
Tại thời điểm kia, chính mình nhỏ yếu như thế, nhưng lại không hề có bất luận kẻ nào tới giúp đỡ chính mình.
Thời điểm tính mạng nguy hiểm, thiếu chút nữa thì chết, hắn tại sao không nói?
Nhưng hôm nay, khi mọi thứ chuyển biến thành tốt đẹp...
Nàng có mẫu thân, có tướng công, có một nữ nhi đáng yêu, thậm chí......
Có rất nhiều bằng hữu, thân nhân, cuộc sống rốt cục có một chút khởi sắc, hắn thế nhưng lại đến nói chính mình không thuộc về nơi này?
“Vậy ý tứ của ngươi là......”
Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn mắng chửi người.
Nhưng nàng nhận nại chính mình, không nói, không mắng, nàng là người có nội tâm.
“Ha ha, ý tứ của ta không quan trong, quan trọng,chính là ý tứ của phu nhân ngươi......”
Lão hòa thượng tiếp tục thản nhiên nói:
“ Huyệt đạo của ngươi đã từng bị phong bế, là do U Minh vương làm, U Minh giới, võ công của bọn họ, là căn nguyên linh hồn cho người......”
Lão hòa thượng chậm rãi giải thích, Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, linh hồn?
U Minh vương đã giúp chính mình giải huyệt, hay là......
Linh hồn của nàng đã nhận tổn hại?
Nếu như ở hiện đại, có người cùng nàng nói linh hồn gì đó, nàng sẽ trực tiếp đem người ném ra bên ngoài, nói chuyện giật gân a, tỷ tỷ là thuyết vô thần sao?.
Nhưng trải qua lần xuyên không này, nàng không thể không tin.
Bằng không, chính mình làm sao có thể đến chỗ này đây?--
“Linh hồn của ngươi đã bị thương tổn, mà ngươi, lại không kịp thời chữa trị, hơn nữa, phu nhân, linh hồn của ngươi cũng không tới đây đầy đủ......”
Hãn......
Cái này, Đông Phương Ngữ Hinh triệt để trợn tròn mắt.
Linh hồn cũng không đầy đủ, đây là ý tứ gì?
Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt