A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 1176
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:20:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 793: Mỹ Nam Áo Trắng[1]
úc đó tuy rằng không đi, sau này cũng không có thời gian đi, nhưng không có nghĩa là về sau bà sẽ không đi qua.
Bàsẽ không cấp Đông Phương Ngữ Hinh thêm phiền toái, nhưng mà cái địa phương kia bà nhất định sẽ đi qua nhìn xem.
Bà không muốn cả ngày sống không hiểu gì như vậy, Bà có thể không biết quá khứ của mình, nhưng muốn biết nữ nhân kia là ai?
Có lẽ, nàng ấy cùng chính mình có liên quan, có một loại quan hệ rất sâu đấy?--
“Ai, ta đang ngủ?”
Vừa cảm giác ngủ rất say, Đông Phương Ngữ Hinh thậm chí không biết chính mình làm sao đi ra khỏi thùng tắm.
Lúc tỉnh lại, bên ngoài sắc trời đã sáng rõ, chính mình liền nằm ở trong một cái ôm ấm áp, Uất Trì Tà Dịch cũng không đứng lên.
“Ừ......”
“Bây giờ là giờ nào?”
Bên ngoài kéo rèm cửa sổ, nhưng xem ánh sáng trong phòng, chắc là không còn sớm.
“Không muộn, nghỉ ngơi đã đủ chưa?”
Uất Trì Tà Dịch ôn nhu cười, thấp giọng hỏi.
“Còn không trễ a, không phải ta đã đáp ứng cùng mẫu thân đi phòng đấu giá sao?”
Cái này cũng đã muộn rồi đấy.
“Thành Ý cư cùng những nơi khác không giống nhau, bên này dưới tình huống bình thường đều là buổi chiều bán đấu giá......”
Buổi chiều bán đấu giá, thời gian này thật đúng là đủ......
Đông Phương Ngữ Hinh le lưỡi, Uất Trì Tà Dịch luôn luôn cũng chưa kêu chính mình đứng lên, thì ra là......
Thời gian cũng không trễ a, nhưng mà, bọn họ ngủ dậy muộn như vậy, không biết mẫu thân bọn họ......
Còn có Tiểu Hoan Hoan, tiểu nha đầu này, vì sao cả ngày cũng quá nhiều.
Đông Phương Ngữ Hinh nhanh chóng đứng dậy, Tà Dịch cũng không ngăn trở, hắn theo sau đứng lên.
Lúc này, sắc trời đã không còn sớm, bọn họ nên đi trước nhìn xem một chút.
Ngoài ý muốn là, Tiểu Hoan Hoan thế nhưng đang ngủ.
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không gọi bé, vội vàng ăn chút cơm, liền cùng Uất Trì Tà Dịch đến Thành Ý cư.
Nữ vương cũng không có đi tới, thân thể của bà không thoải mái, ở khách điếm nghỉ ngơi.
Đông Phương Ngữ Hinh giúp bà bắt mạch qua, cũng không có cái gì không ổn, chắc là quá mức mệt nhọc đi.
Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác bọn họ đến đã đủ chậm, nhưng......
Đến Thành Ý cư, mới phát hiện bán đấu giá cũng chưa bắt đầu.
Thành Ý cư, tổng cộng chia làm ba tầng.
Tầng thứ nhất, là nơi bán đấu giá.
Lầu hai, là gian dành cho khách quý, thời điểm bán đấu gýiá người có thân phận dùng tiền bao phòng khách quý lo, ở đây người dưới lầu một không nhìn thấy bọn họ, cũng là nơi riêng tư.
Bởi vì bán đấu giá thập giai ma hạch, lúc này trong phòng khách quý, cơ hồ toàn bộ đóng lại.
Tuy rằng không phải hôm nay, nhưng rất nhiều người sẽ trước tiên bao xuống dưới.
Không có biện pháp, kẻ có tiền rất nhiều.
Mà còn có một chỗ, đó là nơi tiến hành giao dịch.
Bên trong lúc bình thường, là nơi mọi người giao dịch.
Giống như chợ bây giờ, chẳng qua chỉ giao dịch một ít trân quý gì đó thôi.
Bởi vì hôm nay bán đấu giá còn chưa có bắt đầu, cho nên, Đông Phương Ngữ Hinh quyết định đến phía dưới nhìn xem......
Nói không chừng, có thể tìm đến thứ tốt gì đó cũng nên?
Hai người chậm rãi đi xuống, chợ giao dịch dưới đất rộn ràng nhốn nháo, rất là náo nhiệt.
Dung mạo Uất Trì Tà Dịch vốn là xuất sắc, mà Đông Phương Ngữ Hinh lại càng tuyệt diễm, lúc này tuy rằng sắc mặt không bằng lúc bình thường, nhưng......
Lại có vẻ hơn vài phần mảnh mai, thoạt nhìn càng làm cho người ta muốn thương tiếc.
Phía dưới thật náo nhiệt, hai người vai kề vai chậm rãi đi tới, Đông Phương Ngữ Hinh xem chủ yếu là dược liệu, cùng một ít vật quý trọng.
Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt