Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiêu Nghiên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 35 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 496 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:54:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23 + 24
HƯƠNG 23
Bởi vì tôi còn yêu anh, bởi vì chúng tôi từng có những phút giây đẹp, tôi chỉ có thể vô lực tùy ý anh giở trò. Tuy rằng trong lòng tôi reo hò muốn anh, nhưng tôi vẫn muốn giữ một chút tôn nghiêm còn lại của mình.
Anh đặt tôi lên bãi cỏ, "Quan Tâm, chúng ta chưa từng có thân mật ở dưới ánh trăng, thử xem đi." Anh dịu dàng một cách đáng ngạc nhiên. Sự dịu dàng này, chỉ có thể thuộc loại giây phút ngắn ngủi này mà thôi.
Thời điểm kích động anh vô ý thức nói: "Những thứ này đều thuộc về anh, không ai có thể cướp đi."
Nghe câu nói của anh, tôi cảm thấy bị tổn thương cùng đau xót. Cơ thể tôi thuộc về anh, mà của anh đâu? Anh sẽ khiến cho thân thể anh thuộc về tôi sao? Mày yêu anh, mày yêu anh tột cùng, cho nên chỉ cần anh vẫy gọi, mày liền vĩnh viễn cũng rời không được anh. Lòng tự nói với mình. Tôi nước mắt chảy xuống, bất đắc dĩ tự nói với mình: Một khi đã như thế, vậy khiến cho tôi có thể có được anh khi giây phút anh đã có được đi.
Tôi đêm đó trở lại ký túc xá, Kỷ Như Thần không có ngủ, chị ấy lén lút tiến vào chăn tôi, "Quan Tâm, em làm chuyện có lỗi với em trai chị." Trong giọng nói của chị có một tia trêu chọc cùng một tia cảnh cáo, "May mắn Tiểu Hàng Hàng nhà chị không thương em. Nếu không, chị sẽ không để em làm tổn thương em chị đâu.”
"Em biết." Tôi đặt đầu chôn vào trong lòng chị ấy, "Nếu anh ấy thật sự yêu em, em sẽ không đáp ứng làm bạn gái anh ấy đâu." Nhìn ánh mắt Kỷ Như Hàng khi nhìn tôi chỉ biết: anh ta đối với tôi có hứng thú, nhưng tuyệt đối không phải yêu. Hơn nữa, anh là Thiên Sứ, chức trách Thiên Sứ là giúp người. Đương nhiên, anh làm Thiên Sứ chỉ để anh muốn giúp mọi người. Mà tôi, là trong mắt anh, trở thành người mà anh muốn giúp đỡ nhất.
Kỷ Như Thần sờ vào vết tích trên người tôi nói: "Quan Tâm, Thuộc Đình ác quá đi, anh ta cắn em?"
Tôi không biết, Thuộc Đình đêm nay xác thực không giống anh lúc bình thường. Từ khi học đại học tới nay, chúng tôi không có ở cùng một chỗ, không phải tôi không chịu, mà là anh quá bận. Cho dù tôi mỗi ngày tìm kiếm cơ hội cùng anh gặp nhau, đối với chúng tôi còn không có bất cứ cơ hội nào ngồi xuống nói chuyện chứ đừng nói là làm cái gì. Tôi không biết Trương Duy Ngọc có thỏa mãn anh không hay là từ lúc nhập học tới nay anh bị ức chế quá lâu, đêm nay anh cuồng dã là tôi chưa từng thể nghiệm đến.
Nước mắt của tôi lại chảy ra. Từ khi Thuộc Đình có bạn gái đến bây giờ, mới hai ngày thôi, tôi chảy bao nhiêu nước mắt rồi? Khi nào thì tôi trở nên yếu đuối như vậy?
Kỷ Như Thần vỗ lưng tôi, như một người chị lớn, "Thật sự mệt mỏi như vậy..., thì cũng đừng có miễn cưỡng mình. Tình yêu không phải là điều quan trọng nhất trong cuộc sống chúng ta, em có thể buông tha cho nó. Nhưng em trăm ngàn lần không thể mất đi chính mình."
CHƯƠNG 24
"Đối với người đã yêu anh từ lúc năm tuổi. Yêu nhiều năm như vậy, tôi đã không thả ra được." Tôi tự lẩm bẩm, giống nói cho chị ấy nghe, lại giống nói cho chính mình vậy.
Sáng sớm tỉnh dậy, tôi vẫn là bạn gái Kỷ Như Hàng, Thuộc Đình vẫn như cũ mang theo Trương Duy Ngọc ở khuôn viên trường hình thành một cảnh quan đẹp.
Giáo sư quả nhiên tuổi đã cao nhưng tâm hồn không già, thầy nói: "Quan Tâm, kỳ thật có rất nhiều chuyện không thể từ bỏ cho đến phút cuối cùng. Trò là cô gái có tính kiên trì, thầy tin tưởng em sẽ nhận được điều em muốn. Thầy cũng là người kiên trì, thầy tin tưởng thầy có thể thuyết phục em trở thành một người trong giới tư pháp."
Tôi cảm thấy ông thầy này thật đáng yêu đi mất. Bây giờ, tôi thật sự thực cần một người cổ vũ, như vậy tôi mới có thể tự nói với mình: hãy kiên trì, kiên trì cuối cùng cũng sẽ mang lại thắng lợi.
Cảm kích nên tôi liền đi đến ôm lấy thầy, ông thực sự đỏ mặt.
Sinh viên khoa Pháp luật cạnh tranh với nhau thật sự rất khốc liệt. Kỷ Như Hàng mỗi lần trước cạnh tranh đều đã chạy đến bên tôi, "Nào, yêu dấu, cho anh một cái hôn may mắn đi." Sau đó cong môi, làm bộ dạng như hôn môi. Tôi cũng vậy mỉm cười rồi đi đến gần, sau đó hướng về anh cong miệng lên như Tiểu Trư rồi hôn xuống. Vô luận người trước người sau, chúng tôi cũng không kiêng dè. Thường thường sau khi hôn xong, tôi vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Thuộc Đình ôm Trương Duy Ngọc đứng ở sau đám đông. Thuộc Đình nhìn tôi với ánh mắt cực kỳ lãnh đạm, tôi nghĩ anh lại muốn kẹp cổ tôi.
Tôi mua ở bên ngoài một căn hộ nhỏ bốn mươi mét vuông, xung quanh yên tĩnh và trang nhã. Tuy rằng không lớn, tôi nhưng có thể cảm nhận được căn hộ như nhà vậy.
Tôi thích không khí ở nhà. Cha mẹ cùng cha mẹ nuôi bọn họ hỗ trợ tiền cho tôi, mẹ tôi cùng mẹ nuôi còn đặc biệt chạy tới cho tôi một số gợi ý. Tôi chuyển ra ngoài sống, bọn họ chỉ biết tôi cùng Thuộc Đình nhất định là xảy ra vấn đề, chỉ là bọn họ không nghĩ tới Thuộc Đình sẽ có bạn gái.
Vào một buổi sáng, Thuộc Đình cũng tới đây. Lúc Trương Duy Ngọc bên kia gọi điện thoại cho anh. Theo cuộc nói chuyện của anh, mẹ tôi cùng mẹ nuôi đoán được là anh có bạn gái. Thuộc Đình cúp điện thoại, đối với chúng tôi nói: “Con có việc đi trước." Tôi thậm chí không nói được một lời nào, chắc là đi gặp người đẹp của anh.
Mẹ nuôi nhìn tôi, nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe, giữ chặt không cho nước mắt rơi xuống. Bà ấy đến ôm tôi vào trong ngực, "Tâm Tâm, con làm sao bây giờ?"
Tôi liền "Oa" một tiếng khóc lên, "Làm sao bây giờ? Con nên làm cái gì bây giờ? Con còn có thể làm gì? Con chỉ có thể như vậy." Mẹ cùng mẹ nuôi tôi mắt cũng đỏ hoe.
Đem Hạt Giống Tình Yêu Căm Vào Máu Đem Hạt Giống Tình Yêu Căm Vào Máu - Tiêu Nghiên