Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1435
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1338: Tìm Kiếm. (1)
Ở trên Thạch Đôn có một vết lõm hình máng nho nhỏ, hẳn là là để đặt món đồ nào đó. Nhưng lúc này, cái máng lõm này trống rỗng. Đến khi ánh mắt Trạc Ly nhìn đến vết lõm hình máng này thì trong mắt hiện ra sự hung ác không cách nào hình dung.
Nếu như không có đoán sai, nơi này hẳn chính là chỗ đặt chí bảo của tộc Kỳ Lân, đó là Kỳ Lân Châu.
Thần Dạ vỗ nhẹ nhẹ bả vai Trạc Ly mà nói:
- Ta tin tưởng, rốt cuộc có một ngày ngươi có khả năng tự tay khôi phục nơi này như cũ. Tương lai của tộc Kỳ Lân ở trong tay của ngươi cũng nhất định sẽ càng huy hoàng hơn.
- Công tử, cám ơn ngươi.
Một câu nói kia, Trạc Ly nói rất là kiên định. Bởi vì là đám người Thần Dạ khiến cho hắn hiểu rõ ràng, mọi việc cũng không thể mượn tay của người khác.
Rồi chỉ chốc lát sau đó, Trạc Ly phảng phất đã gạt bỏ cừu hận cùng kiềm chế trong lòng, ánh mắt nặng nề nhìn Thạch Đôn vuông kia mà nói:
- Công tử, minh chủ, ta hiện tại lại bắt đầu.
Hắn vừa nói dứt tiếng, vẻ mặt Thần Dạ chợt trở nên vô cùng căng thẳng...
Vào lúc giọng nói của Trạc Ly đang vang vọng, hắn cùng với Băng Linh Hổ Giao rõ ràng cảm giác được không gian chung quanh hiện đại phảng phất đông cứng lại, uy áp cường đại kia cũng tựa hồ vô phương ngăn cản không gian đông cứng lại, tiến tới thật giống như cũng cùng nhau bị đông cứng lại.
- Thần Dạ...
Thần Dạ nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay ra sau cầm lấy bàn tay trắng nõn của Tử Huyên. Hắn muốn thể hiện ra là mình không căng thẳng, nhưng mà ngược lại càng căng thẳng hơn. Ở lòng bàn tay của hắn, đều là không nhịn được mà có mồ hôi ri rỉ thẩm thấu ra ngoài.
Cảm giác ướt sũng khiến cho trong lòng Tử Huyên kìm lòng không đậu phải run rẩy.
Cho tới bây giờ, nàng đều chưa từng thấy Thần Dạ căng thẳng như thế. Mặc dù là lúc ở Sinh tử chi địa, thì nàng cũng chưa từng thấy hắn nhăn mặt chau mày. Yêu càng sâu sắc, vào lúc mất đi này lại càng tỏ ra khó có thể chấp nhận.
- Ta không có việc gì, chàng yên tâm!
Âm thanh thì thào bên tai cũng không khiến cho Thần Dạ trầm tĩnh lại.
Huyết Bồ Đề là thần vật sinh ra từ lúc thiên địa sơ khai, ngay cả người trẻ tuổi thần bí cũng không có cách nào tìm được. Tuy nói tộc Kỳ Lân chính là do ánh sáng cầu vồng của Huyết Bồ Đề biến thành, nhưng chưa chắc ở đây có thể có được tin tức về Huyết Bồ Đề.
Mặc dù ở trong lòng, Thần Dạ cũng không gửi gắm quá nhiều hy vọng vào một chuyến đi này, dù sao Huyết Bồ Đề quá mức Hư Vô lúc ẩn lúc hiện. Nó có còn tồn tại hay không đều không nhất thiết biết chắc chắn.
Coi như nhờ có Trạc Ly, để có thể nhận được tin tức về Huyết Bồ Đề, nhưng có thể thu được nó vào trong tay hay không thì cũng là điều chưa biết. Một món có thể tồn tại sánh ngang cùng Thiên Đạo Pháp Tắc lại há là Thần Dạ hắn hiện tại có thể nắm chắc rồi sẽ có được?
Tuy nhiên, đến hiện tại khi thật sự phải đối mặt thì vào giờ khắc này, trong lòng hắn đã vô phương áp chế một cơn căng thẳng lan khắp toàn thân.Liên quan đến tính mạng của Tử Huyên, Thần Dạ làm thế nào mà không chút cảm động, làm ra vẻ dễ dàng?
- Trạc Ly tiền bối, bắt đầu đi!
Tử Huyên biết Thần Dạ lúc này trong lòng căng thẳng và giằng co nên lập tức cũng không nói nhiều lời, nàng sai khiến Trạc Ly mau chóng bắt đầu.
Cho dù hôm nay Trạc Ly thi triển như thế nào. Nhưng mà liệu có thu được tin tức về Huyết Bồ Đề hay không, đối với chính mình và Thần Dạ mà nói, cuối cùng cũng là giải quyết xong một tâm nguyện.
Kỳ thật ở trong lòng Tử Huyên, mặc dù cực kỳ yêu Thần Dạ, càng không muốn rời xa Thần Dạ chỉ chốc lát. Nhưng mà đối với Tà Tâm Chủng và Tà Đế Chi Huyết thì nàng cũng cực kỳ rõ ràng.
Huyết Bồ Đề tồn tại, rốt cuộc là có ý tứ gì thì Tử Huyên rất mơ hồ. Thế nhưng nàng cũng biết rõ ràng, nàng tuyệt không nghĩ đến việc muốn có Thiên Địa Huyền Hoàng Quả như vậy, vậy mà với thực lực của bản thân thì nàng vẫn có thể lấy được.
Thần vật kia nếu như thật sự tồn tại thì uy lực mà nó có khả năng phát huy ra được hết, chỉ sợ là có thể hủy diệt cả chốn thiên địa này. Thiên Đạo Pháp Tắc có lẽ đều không ràng buộc được Huyết Bồ Đề.
Thử hỏi, vật như thế, người đời làm sao có thể sánh được?
Tử Huyên không tin số mệnh, cho dù vào lúc Linh Nhi phải chịu tình trạng kia thì nàng đều từ đầu đến cuối tin chắc, nhất định sẽ có biện pháp khiến cho Linh Nhi không còn phải chịu đựng nỗi đau đớn của Tiên Thiên Chi Độc.
Đúng là do có sự kiên trì này, rốt cục đợi được Thần Dạ đến. Từ đó mẹ con hai người không còn phải chịu quá nhiều chua xót trên thế gian kia, mà sau này nàng cũng là tìm được hạnh phúc cuộc đời.
Tuy nhiên, Tử Huyên kiên trì nhiều năm như vậy mà cũng muốn từ bỏ.
Huyết Bồ Đề rất khó có đươc. Cho dù gặp thì trong lòng Tử Huyên biết, với thực lực hiện nay của bọn họ, đừng nói thực lực bây giờ, chỉ sợ là dẫu đã đạt tới tu vi siêu cấp của đế cấp cảnh giới thì đều không nhất thiết có khả năng thu được Huyết Bồ Đề. Mà thời gian của bọn họ đã là không còn nhiều lắm.
Chính là thời gian hơn hai năm, cho dù Tử Huyên và Thần Dạ tự tin đến đâu đi chăng nữa, có được đủ loại thủ đoạn khó có thể tin nổi đến đâu đi chăng nữa. Hơn nữa còn có cả không gian kỳ dị có thể thay đổi thời gian thì đều không có khả năng chỉ trong thời gian ít ỏi này mà phá tan gông cùm xiềng xích võ đạo chung cực để đạt tới cảnh giới Đế Cấp.
Nếu vô phương đạt đến cấp đó, coi như là Huyết Bồ Đề ở ngay trước mắt thì cũng đều chỉ có thể là chịu bó tay. So với việc đành chịu bó tay sau khi nhìn thấy cái đó thì Tử Huyên tình nguyện không có tin tức gì.
Cứ như vậy, Thần Dạ tất nhiên sẽ thất vọng, sẽ đau khổ, sẽ càng điên cuồng hơn. Nhưng ít nhất, sẽ làm cho Thần Dạ đành buông tha. Rồi thời gian trôi qua sẽ làm đau khổ của hắn từ từ tiêu tan...
Trạc Ly tung người nhảy lên, xuất hiện ở trung tâm Thạch Thai rồi sau đó ngồi xếp bằng xuống. Hai tay kết lại tạo ra một đạo pháp ấn kỳ dị. Tức thì một giọt máu thuần khiết bắn ra rất nhanh từ mi tâm của hắn, rồi rơi tại vết lõm hình máng trong Thạch Đôn kia.
- Xoẹt!
Đến khi giọt máu huyết kia rơi vào trong vết lõm hình máng, một đạo dao động kỳ lạ tức thì xuất hiện. Dùng mắt thường có thể thấy được, tựa hồ là bởi vì nguyên nhân đồng căn đồng nguyên cùng một cội rễ nên lấy Thạch Đôn kia làm trung tâm, chỉ sau một cái chớp mắt quá thì cả Thạch Thai đều đã phát ra một sức sống hừng hực.
Ở trong Thạch Thai, những màu sắc đỏ tươi phảng phất đã sinh sống lại. Chúng tạo thành từng vòng từng vòng dập dờn, khiến ùi máu tươi kia trở nên càng đậm đặc hơn.
Đế Quân Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư