There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1435
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1331: Tấm Lòng Của Tử Huyên. (1)
oại lực lượng này bao hàm cả lực lượng không gian, tất nhiên có thể mở ra một chốn không gian độc lập. Còn cao hơn nữa là những ai tương tự với mấy vị đại đế năm đó cùng với Tà Đế cường đại nhất, và người trẻ tuổi thần bí đã gặp kia. Bọn họ có lẽ đều đã tiếp xúc đến cánh cửa của qui luật Thiên đạo.
Ở dưới ảnh hưởng của qui luật này, thần thông của mấy vị đại đế càng không phải người bình thường có khả năng hiểu rõ.
Vì lực lượng không gian cao nhất, có lẽ theo bọn họ xem ra thì chỉ là một loại thủ đoạn nho nhỏ mà thôi. Thứ mà các đại đế có được thì đã cao hơn không gian.
Nhưng dù vậy, Thần Dạ đều dám cam đoan. Mấy vị đại đế, mặc dù cao hơn không gian, nhưng lại tuyệt đối không thể ảnh hưởng đến thời gian!
Không gian có khả năng thay đổi. Nhưng thời gian tuyệt sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì, bất luận kẻ nào mà dừng lại hoặc thay đổi. Mặc dù là Thiên đạo qui luật, đều không thể khiến cho thời gian trở lại trước đây.
Cho nên, khi mà học hành của Thần Dạ có chỗ hoàn thành, ngoài việc biết rõ ràng một ít chuyện ra thì hắn liền một mực có nghi hoặc rất lớn đối với việc chính mình trọng sanh,.
Thời gian không thể trở lại trước đây, chính mình vì sao có khả năng trọng sanh?
Loại thần thông đó thật là đáng sợ!
Qui luật của Thiên đạo thì vô phương thay đổi thời gian, không cách nào làm cho thời gian trở lại trước đây. Nhưng mà có lẽ lại có thêm một thế giới song song đồng dạng. Còn ở tại thế giới kia thì Thần gia cùng với Thần Dạ đều đã vĩnh viễn tiến vào luân hồi. Chính mình hiện tại, chẳng qua là đã xuất hiện tại một thế giới đồng dạng khác.
Điều này thực sự không phải là không có khả năng. Vũ trụ rộng vô biên vô hạn, vì cảnh giới Thiên Huyền của võ đạo đỉnh cao chẳng qua cũng chỉ là đỉnh cao ở trong thế giới này. Ai có thể cam đoan, ngoài chốn thiên địa này ra liền không có thiên địa khác?
Nhưng mà, muốn đi qua một chốn thiên địa, để đạt tới một thế giới khác, thì người nào mới có thể đủ sức làm được?
Thần Dạ tuyệt không tin, Cổ Đế đã ngã xuống, và Cổ Đế Điện lúc ấy đang trong trạng thái bị trọng thương có thể làm được những điều này.
Cho nên Thần Dạ nhận định, thời gian vô phương thay đổi và trở lại trước đây. Có lẽ, chỉ có sau khi khống chế qui luật Thiên đạo thì cuối cùng mới có khả năng làm được chăng?
Người trẻ tuổi thần bí không phải đã nói sao. Hắn còn cần một bước cuối cùng thì mới có thể thực sự đứng cao hơn lúc này.
Thiên địa có qui luật là vì Thiên đạo qui luật. Như vậy, cao hơn bây giờ liệu có ý nghĩa khống chế được Thiên đạo qui luật hay không?
Nhưng ít ra cho tới bây giờ, ở trong chốn thiên địa này tuyệt không có khả năng, rằng có bất cứ người nào có khả năng khống chế được sự vận hành thời gian.
Tuy nhiên, không gian Thiên Địa Huyền Hoàng Quả lại là có khả năng thay đổi tốc độ vận hành thời gian. Mặc dù Tử Huyên chỉ là nói, tốc độ trôi qua của thời gian là hai so với một, nhưng như thế cũng đã đủ để rung động tất cả Võ Giả trong thế gian.
Khó trách, Tử Huyên không muốn đem theo Băng Linh Hổ Giao và Trạc Ly cùng tiến vào. Không phải không tin tưởng bọn họ mà là chuyện quá quan trọng.
Nếu như bí mật này tiết lộ ra ngoài, Thần Dạ dám cam đoan, rằng ngay cả kia người trẻ tuổi thần bí kia đều sẽ chạy đến cướp đoạt. Có thể thay đổi tốc độ vận hành thời gian, dựa vào ý nghĩa đó thì phiến không gian này có thể sáng tạo thời gian. Điều này đối bất cứ một người nào Võ Giả mà nói đều là phi thường đáng sợ.
Người trẻ tuổi thần bí kia chỉ kém một bước liền có thể cao hơn trời. Không gian của Thiên Địa Huyền Hoàng Quả có lẽ sẽ thành toàn một bước cuối cùng cho hắn. Thử hỏi, dưới tình huống này thì ai có thể kìm nén được sự rung động kia ở trong lòng.
Mà Tử Huyên nói ít nhất, cũng liền có ý nghĩa rằng phiến không gian này, nàng vẫn còn chưa đích thực nắm vững. Nếu không, đó là vật của nàng thì làm sao nàng có thể nói ra đáp án mơ hồ như vậy.
Nếu như để cho Tử Huyên đích thực hiểu rõ tất cả thần kỳ của chốn không gian này, Thần Dạ thật không dám tưởng tượng. Chỉ dựa vào một chốn không gian tồn tại này, ngoại trừ người trẻ tuổi thần bí kia và Tà Đế ra, thì ở trong thế gian này sẽ còn có ai có thể xứng đáng đánh một trận cùng Tử Huyên!
Không gian là Tử Huyên. Nói cách khác, Tử Huyên có khả năng tùy ý sử dụng không gian này. Sau khi đến bước này thì việc tu luyện của nàng, những thứ nàng đoạt được, toàn bộ cũng có thể tiến hành ở trong không gian này. Vậy lợi ích và thu hoạch sẽ không có bất cứ người nào có khả năng đủ sức hiểu rõ ràng.
Nếu mà Tử Huyên có đủ thời gian, thoát khỏi khốn cảnh do Tà Tâm Chủng và Tà Đế Chi Huyết gây ra, thì sau khi mượn được không gian này, Tử Huyên chưa chắc không có khả năng thành thần!
Nếu như khống chế được thời gian, liền tương đương khống chế Thiên đạo qui luật. Như vậy, Tử Huyên trong tương lai với thành tựu của bản thân chắc chắn cường đại đến mức xưa nay chưa từng có ai, sau này cũng không đạt đến vậy.
- Tử Huyên....
Thần Dạ kìm lòng không được bèn nuốt nước bọt một phen. Hắn cũng tự nhận nhiều năm qua chứng kiến đã rất nhiều thứ, nhưng có thể so cùng không gian này thì tất cả mọi thứ trong dĩ vãng đều không tính là gì, bao gồm chỗ cả việc có được ba đại thần vật.
Tử Huyên dịu dàng nói:
- Phiến không gian này vừa mới thành, ta cũng không biết rõ ràng lắm rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ, nhưng nó lại không hoàn toàn hoàn thiện. Thần Dạ, ngươi liền ở chỗ này trước cứ tu luyện một phen, sau đó cho ta sẽ đưa ra một vài ý kiến.
- Hảo!
Thần Dạ không chút nghĩ ngợi, lập tức liền tiến vào trong tu luyện. Hắn cũng muốn bản thân thử tiếp thu một phen, sau khi thời gian bị thay đổi thì sẽ có được một loại cảm giác như thế nào.
Trong lòng của hắn, càng có thêm một loại cảm giác. Nếu mà Tử Huyên hoàn thiện xong phiến không gian này, thì việc khống chế thời gian, nói không chừng cứ dựa vào lực của bản thân Tử Huyên nên đều không cần Huyết Bồ Đề, nhưng nàng cũng có thể thoát khỏi cái chết do Tà Tâm Chủng và Tà Đế Chi Huyết gây ra.
Ước chừng sau mấy phút đồng hồ, Thần Dạ đã hoàn toàn tiến vào trong trạng thái tu luyện. Tử Huyên chậm rãi thở ra một hơi, đưa tay khẽ động. Ở trong lòng bàn tay nàng có một quả nhỏ to bằng ngón cái loại, toàn thân lập tức xuất hiện Hỏa Diễm như được ngọn lửa bao vây lấy, đúng là Thiên Địa Huyền Hoàng Quả.
- Tiểu tử kia!
Tử Huyên nhìn về phía Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, mà nhẹ nhàng nói:
- Vẫn còn nhận ra chàng sao? Nhớ kỹ chàng, tên chàng là Thần Dạ, là người cuộc đời này ta thực sự muốn. Vì chàng, cái gì ta cũng đều có thể làm.
- Đồng ý với ta một việc đi! Một ngày kia, sau khi ngươi được tự do thì trước không nên vội vã rời khỏi, mà đi theo Thần Dạ một đoạn thời gian cho đến khi con đường võ đạo của chàng đã không cần phải có ngươi, thì ngươi mới rời đi, được không?
Đế Quân Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư