As a rule reading fiction is as hard to me as trying to hit a target by hurling feathers at it. I need resistance to celebrate!

William James

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1435
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1119: Thánh Huyền Ấn Ký. (1)
ao thủ Tôn Huyền đỉnh phong, thêm một gia hỏa Tôn Huyền thất trọng, yên tâm đi, không chút vấn đề nào cả!
Huyên nhẹ nhàng gật đầu, trong đôi mặt đẹp lộ ra ánh mắt như tử thầ bao phủ Dịch Trọng.
Thần Dạ cười hắc hắc:
- Vậy là tốt rồi, nhớ rõ, Dịch Trọng này đừng để chết mất, ta rất muốn biết, sống sót như chó đến cùng là bộ dáng thế nào!
- Dịch Trọng, bảo vệ tốt công tử, ngươi chết, cũng không thể để công tử xảy ra chút ngoài ý muốn nào cả!
Trung niên nhân bước ra một bước, khí thế bàng bạc liền như vòi rồng trói chặt lấy Tử Huyên ở bên dưới, hắn có thể cảm ứng được tu vị chân thật của Tử Huyên cho dù thấp hơn hắn, nhưng trung thực mà nói, mặc dù là hắn Tôn Huyền đỉnh phong, cũng không thể nắm chắc có thể nhất định lưu nàng lại.
Mà nàng rõ ràng có thể đồng thời ứng phó mình và Dịch Trọng, trung niên nhân cho dù không tin, nhưng vào lúc này cũng không dám có chút khinh thường nào, dần dần trở nên cẩn thận hơn, trung niên nhân rất rõ ràng, chỉ có cẩn thận, mới có thể hảo hảo sinh tồn trong cái thế giới cường giả vi tôn này.
Nghe nói như thế, Dịch Trọng lão ma mi tâm lại nhảy lên, cười nói:
- Vũ đại nhân, ngài sẽ không cho rằng chỉ bằng hai người bọn họ liền có thể tạo thành uy hiếp đối với chúng ta đấy chứ?
- Vũ thúc thúc, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức cẩn thận rồi!
Liễu Hàn Song cũng cười cười, nhìn về phía dưới, cười nhạo nói:
- Tiểu tử, thân là nam nhân, nên bảo hộ nữ nhân bên cạnh, ngươi ngược lại tốt, rõ ràng để tiểu mỹ nhân đứng ở trước mặt, ngươi thực không phải nam nhân. Tử Huyên, đi theo phế vật như vậy không có tương lai đâu, đi theo bổn công tử đi, ta có thể bảo vệ ngươi thư thư phục phục, vô ưu vô lự!
- Muốn chết!
Tử Huyên khẽ nhướng mày, thân hình hơi động một chút, sắc mặt trung niên nhân ở trên không trung kia bỗng nhiên biến đổi, người bên dưới đang bị khí thế bản thân tập trung nhưng vào thời khắc này lại đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa
Cùng lúc đó, chẳng những trung niên nhân cảm ứng được khí thế cường đại tập trung lấy hắn, mà Dịch Trọng lão ma cũng cảm ứng được một cổ khí thế cường đại đang chậm rãi áp bách hắn.
PHÁ...!
Tu vị Trung niên nhân thuộc hàng Tôn Huyền đỉnh phong, tự nhiên trước tiên liền phát hiện ra Dịch Trọng lão ma cũng bị khí thế của Tử Huyên, liên tưởng tới hai người vừa rồi nói chuyện với nhau, trung niên nhân nhíu chặt mày lại, cũng không có bất kỳ chần chờ nào nữa, hai tay khẽ động, không gian chi lực bạo tuôn ra, hư không chung quanh lập tức bị bóp méo lại.
- Cái này còn xa xa chưa đủ!
Tử Huyên lạnh giọng cười cười, thân ảnh lập tức biến mất không thấy gì nữa, lúc lại lần nữa xuất hiện thì một thân đã ở trước mặt ba người Liễu Hàn Song, nàng bấm tay khẽ động, không gian vặn vẹo do trung niên nhân tạo thành lập tức khôi phục lại bình thường.
Tử Huyên chợt vung bàn tay trắng nõn lên, một cổ lực lượng mang tính hủy diệt như bài sơn đảo hải lập tức đập về phía trước.
Sắc mặt trung niên nhân lần nữa biến đổi, cổ lực lượng kia, trực tiếp bài trừ Liễu Hàn Song ở bên ngoài, lực khống chế tinh chuẩn như thế... Ngay khi cổ lực lượng kia đến, thân hình Tử Huyên cũng đã ở trước mặt Liễu Hàn Song, từ trên cao nhìn xuống lạnh nhạt nói:
- Nếu như không phải hắn muốn đích thân thu thập thì ngươi đã chết rồi, cút!
Một chữ cuối cùng rơi xuống, thân thể Liễu Hàn Song liền như đạn pháo bắn xuống dưới.
- Bảo hộ công tử!
Hơn mười người còn lại lập tức mãnh liệt bắn ra như thiểm điện, nhưng ngay khi bọn hắn sắp tiếp được Liễu Hàn Song thì lại đột nhiên phát hiện, thân ảnh Liễu Hàn Song đã quỷ dị biến mất không thấy đâu nữa.
- Công tử!
Mọi người thình lình nhìn lại, trên một ngọn núi ở phía xa, Liễu công tử của bọn hắn giờ phút này đang như triều bái nửa quỳ ở trước người người trẻ tuổi áo bào xanh kia, người kia không có cử động gì, nhưng Liễu công tử cũng như không có phản ứng gì vậy, cứ thành thành thật thật quỳ ở đó
- Công tử!
Tất cả mọi người, kể cả trung niên nhân và Dịch Trọng lão ma kia tâm thần đều klhông khỏi kịch liệt rung động lắc lư.
Liễu Hàn Song, dầu gì cũng là cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền tam trọng, cho dù không bằng người trẻ tuổi áo bào xanh nhưng không nên ngay cả chút phảng kháng cũng không có a, hơn nữa còn bị chế trụ dễ dàng như thế, cái này không khỏi quá đáng sợ đi?
Trung niên nhân mi tâm xiết chặt, nói:
- Vị cô nương này, tất cả chỉ là hiểu lầm, xin cho bằng hữu của ngươi thả công tử nhà ta... Ta cam đoan, không bao giờ dây dưa các ngươi nữa, việc này thủy chung chỉ là một hồi hiểu lầm, cô nương nếu không tin lời ta thì cái tên Võ Vô Lăng này ngươi sẽ tin được chứ!
- Hiểu lầm? Nếu như chúng ta không có thực lực như vậy, ngươi cảm thấy sẽ có hai chữ hiểu lầm này sao?
Tử Huyên không khỏi trong trẻo nhưng lạnh lùng cười cười:
- Võ Vô Lăng đúng không? Nghe người ta nói qua về ngươi, nói ngươi người này còn một thân cốt khí, còn có một chút tôn nghiêm, còn có một chút tôn trọng lưu cho người khác, nhưng ở chỗ này, thỉnh ngươi hãy thu lại toàn bộ đi. Trước đây, sao không thấy ngươi nói lời như vậy? Ngươi có lẽ là quân tử, nhưng cũng chỉ là một ngụy quân tử thôi!
- Tiện nhân, công tử nhà ta nếu có chút bất trắc naofm lão phu chẳng những sẽ khiến tiểu tử kia sống không bằng chết, mà ngươi, lão phu cũng có thể cam đoan, kết quả của ngươi sẽ càng thêm thê thảm.
Không giống với sự cẩn thận của Võ Vô Lăng, Dịch Trọng lão ma cũng không tin, mình và Võ Vô Lăng liên thủ còn sợ không bắt được nữ tử này.
- Võ Vô Lăng, nghe thấy chưa?
Tử Huyên lạnh nhạt cười nói:
- Hắn sở dĩ có tự tin lớn như vậy, đơn giản là do các ngươi liên thủ đủ để tạo thành uy hiếp trí mạng đối với ta, mà trước đây, trong lòng ngươi cũng nghĩ như vậy, cho nên, cũng không có gì hiểu lầm cả.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, Vũ đại nhân, chúng ta bắt lấy tiện nhân kia, bằng không thì công tử sẽ càng thêm nguy hiểm mất.
Dịch Trọng lão ma dẫn đầu lướt tới, đại chưởng vung lên, lập tức liền có một đạo cự chưởng mang theo khí tức tàn nhẫn đánh ra!
Cự chưởng xẹt qua, tầm hơn mười trượng không gian đều sụp đổ xuống, từng đạo lực lượng cường đại phô thiên cái địa hung ác xông đánh tới Tử Huyên.
Theo Dịch Trọng lão ma thấy thì đây chính là cơ hội tốt nhất của hắn.
Cao thủ Liễu chi nhất tộc mà hắn quen, cho dù ở trong Liiễu chi nhất tộc địa vị rất bất phàm, nhưng dù sao thì người ta cấp độ rất cao, Dịch Trọng hắn coi như kiệt lực kéo gần quan hệ giữa hai người, nhưng tóm lại chênh lệch vẫn quá lớn, vô luận như thế nào cũng không thể ở chung như bằng hữu được.
Liễu Hàn Song lại khác, hắn là thiếu gia ăn chơi, kết giao càng thêm dễ dàng, chỉ cần có tâm thì sẽ rất dễ dàng thành công.
Mặc dù Liễu Hàn Song không phải là đệ tử ưu tú nhất trong Liễu chi nhất tộc, nhưng thân phận của hắn cũng rất tốt, nhất là đối với Dịch Trọng lão ma mà nói, thân phận này cũng đủ lớn rồi.
Đế Quân Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư