Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1435
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 970: Dùng Mạng Liều Mạng. (1)
ên trong tầng mây linh khí bàng bạc, một bàn tay trong suốt oánh bạch như tay nữ tử phát ra một cỗ ba động thật kỳ lạ từ trên bầu trời chậm rãi giáng xuống, tốc độ nhìn qua rất chậm nhưng chỉ tích tắc sau đã xuất hiện trước đao quang bá đạo kia.
- Bồng!
Bàn tay khổng lồ xé rách trói buộc không gian, bám theo cỗ sát phạt hung hăng va chạm cùng đao quang bá đạo.
- Mất đi ưu thế thân pháp, ngươi cũng không chịu nổi một kích!
Thanh Mộc hung dữ cười to, bàn tay vũ động, lôi quang đại thịnh, cuối cùng biến thành lôi võng đem bàn tay kia bao bọc đi vào.
Trong tiếng nổ mạnh kịch liệt, giống như tiếng thủy tinh vỡ nát, bàn tay khổng lồ lập tức bị xé nứt mở ra.
Đao mang bá đạo xé rách bàn tay khổng lồ, xu thế không chút thay đổi mang theo hận ý ngập trời của Thanh Mộc chém thẳng về phía Thần Dạ.
- Oanh!
Ngay trước mặt Thần Dạ vừa hình thành một đạo quang bích thủ hộ, nhưng đao mang bá đạo đã chém xuống.
Thanh âm như sấm sét, quang bích lại bị xé nứt, hai chân Thần Dạ bị lực trùng kích thật lớn đánh vào trực tiếp bị đẩy lui ra xa vài trăm thước, mặt đất bị cày ra khe rãnh thật dài.
- Không hổ là cao thủ hoàng huyền cửu trọng!
Thần Dạ cau mày, trước ngực bị đao mang cắt ra một lỗ hổng đang ồ ồ chảy máu tươi.
- Thần Dạ!
Giữa không trung xa xa, sắc mặt Trưởng Tôn Nhiên đại biến, muốn bay tới giúp đỡ.
- Nhiên nhi, bình tĩnh một chút, hiện tại ngươi đi qua cũng không giúp được hắn, còn sẽ liên lụy hắn.
Nguyễn Tiêm Hủy kéo Trưởng Tôn Nhiên, nhẹ giọng nói:
- Đừng lo lắng, dù Thanh Mộc cường đại nhưng hắn ở ngoài sáng, nếu thời cơ đến bị công kích chưa chắc hắn ngăn cản được.
Ở trong một mảnh đất hư vô phía chân trời, một thiếu nữ đang ngồi xếp bằng nhắm mắt, đột nhiên đôi mắt nàng mở ra, trong mắt như có kiếm ảnh thoáng hiện.
Nương theo sau bóng kiếm hiện ra, trong hư vô bỗng nhiên chậm rãi khởi động khí thế sắc bén, nếu có người tại đây nhất định có thể cảm nhận được bên trong hư vô là một mảnh kiếm cương khí không cách nào hình dung.
- Ha ha!
Nhìn thấy Thần Dạ bị thương, trên khuôn mặt Thanh Mộc hiện lên tia vui vẻ, nhưng đồng thời vẻ lãnh liệt trong mắt càng thêm dày đặc.
- Thần Dạ, bổn tông khuyên ngươi một câu, tốt nhất trước khi bổn tông động thủ ngươi cứ tự sát, nếu không rơi vào trong tay bổn tông, ngươi sẽ biết thế nào là sống không bằng chết!
Nghe vậy Thần Dạ cười lạnh, đưa tay vuốt lên vết máu, máu tươi lập tức ngừng chảy, đưa mắt nhìn vào tựa hồ có dấu hiệu muốn khép lại.
- Thanh Mộc tông chủ, kỳ thật ngươi sợ nhất là ta chạy trốn, đến lúc đó ngươi không còn cơ hội ngăn trở. Nhưng ngươi yên tâm, không giết ngươi ta sẽ không rời đi, nếu không bản thân ta cũng không cam lòng.
- Tốt, tốt lắm! Ngươi đã muốn ở lại nhận bổn tông tra tấn, vậy thỏa mãn tâm nguyện của ngươi!
Thanh Mộc giận dữ cười, bàn chân giẫm mạnh, mặt đất nổ tung, một đạo huyền khí xuất hiện lóe ra lôi quang, ám hoàng sắc quang mang bao phủ thẳng tắp bắn lên trời.
- Oanh long long!
Không biết từ khi nào trên bầu trời lại có đoàn lôi vân xuất hiện, trong lôi vân tản mát ra cỗ khí tức thiên phạt lôi kiếp đang chậm rãi lan tràn.
Lôi quang trong huyền khí của Thanh Mộc trực tiếp tương liên cùng lôi vân, cả phiến thiên địa nhất thời vang đầy tiếng sấm, bầu trời ảm đạm, hiển nhiên Thanh Mộc đã thật sự vận dụng lá bài tẩy cường đại nhất của mình.
- Thần Dạ, bổn tông sẽ làm cho ngươi biết được cái gì gọi là sống không bằng chết, cái gì gọi là vĩnh viễn không được luân hồi, cái gì gọi là kêu trời trời không biết gọi đất đất chẳng hay…
- Nếu như nói những lời vô nghĩa có thể giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện kia, vậy ngươi cứ tiếp tục nói đi.
Thần Dạ giễu cợt nói.
- Hắc hắc.
Thanh Mộc cười lạnh, dưới sấm chớp chiếu rọi vẻ mặt của hắn đầy hung ác.
Nương theo sau sấm chớp không ngừng nổ vang, bên trong lôi vân bắn xuống một chùm quang thúc, cuối cùng ngưng tụ thật nhanh trước người Thanh Mộc.
Ánh mắt Thần Dạ không khỏi sáng lên, trong cơ thể hắn có Lôi Đan, bởi vậy cũng thật mẫn cảm với lôi đình lực, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu đúng thật có vài phần bổn sự, lại có thể dùng vũ kỹ khai thông với lôi đình lực.
Cho dù có được Lôi Đan nhưng Thần Dạ vẫn ngấp nghé thủ đoạn của Thanh Mộc, dù sao lôi đình lực là lực lượng bá đạo nhất trên thế gian, tự nhiên đạt được càng nhiều càng tốt.
Khi lôi đình lực ngưng tụ đã đủ số lượng, tâm thần vừa động, Thanh Mộc lập tức khống chế lôi đình lực truyền vào đại đao trong tay.
- Oanh!
Thanh Mộc bước ra một bước, dưới lôi quang chói mắt chiếu xuống, thiên địa thất sắc, hình thành một đạo đao mang lôi đình dài mấy trăm trượng xé rách thiên địa, dùng xu thế vô cùng khủng bố hướng chỗ Thần Dạ hung hăng bao trùm tới.
- Đây là thực lực đại biểu cho cao thủ đỉnh phong của Bắc Vực sao?
Một đao chặt đứt liên hệ cùng thiên địa, vô số vật chất hóa thành hư vô, nhìn thân ảnh xa xa như vặn vẹo, Thanh Mộc không khỏi cười dữ tợn.
- Một đao thật bá đạo, chỉ tiếc lôi đình lực quá hỗn tạp, bỏ đi, miễn cưỡng hấp thu cũng được.
Thần Dạ bất đắc dĩ lắc đầu, còn tưởng rằng vũ kỹ của Thanh Mộc có thể khai thông lôi vân, lôi đình lực sẽ được thuần khiết, không nghĩ tới lại thật thông thường.
- Bát Hoang Trảm!
Thanh âm tiếng quát trầm thấp vang lên, từ trong Thiên Đao tản ra một cỗ sắc bén kinh thiên, hỗn loạn khí tức của chính Thiên Đao, lại mang theo khí tức hủy diệt khác với Phá Diệt đao pháp.
Đao mang ngưng tụ thành mấy trăm trượng, cực kỳ hung hãn hướng đao mang lôi đình của Thanh Mộc chém tới.
- Oanh!
Hai đạo đao mang mãnh liệt va chạm trên không trung.
Chỉ trong nháy mắt một đạo khe nứt không gian rất nhanh lan tràn, năng lượng khủng bố cuồn cuộn thổi quét khắp bốn phương tám hướng, làm cho những người có tu vi kém một chút không ngừng phun ra máu tươi.
Cho dù tu vi inh như nhóm người Phi Vân cũng cảm giác có một cỗ lực lượng cường đại trùng kích tới. Hơn nữa Phi Vân đã chuẩn bị ra tay viện thủ cho Thần Dạ, nhưng hiện tại hắn đã biết với một chiêu này của Thần Dạ, Thanh Mộc đừng mong đạt được kết quả mà hắn muốn.
Hai đạo đao mang va chạm cực nhanh, phóng thích ra uy lực khủng bố, nhưng toàn trường đều rõ ràng nhìn thấy đạo đao mang lôi đình rất nhanh tiêu tán vô cùng quỷ dị.
Mọi người phi thường khiếp sợ, cả Thanh Mộc cũng hoảng hốt. Hắn khống chế đao mang đương nhiên càng thêm rõ ràng, lôi đình lực không phải tiêu tán quỷ dị mà là bị người tuổi trẻ đối diện không biết đã sử dụng phương pháp gì hoàn toàn hấp thu vào người!
- Điều này sao có thể!
Lôi đình lực bá đạo vô song, mặc dù có biện pháp có thể hấp thu nhưng nói thế nào cũng không thể hấp thu giống như thanh niên kia. Vừa không chút âm thanh, lại có thể hấp thu ngay trong lúc chiến đấu, không hề bị lôi đình lực làm tổn thương, điều này thật sự là không thể tin nổi!
- Phá!
Thần Dạ gầm lên, mọi người trợn mắt há hốc mồm chứng kiến từng đạo ánh sáng như vết rạn tràn ngập, theo sau lại nghe chấn vang một tiếng như thủy tinh vỡ nát, đao mang lôi đình hoàn toàn bị phá vỡ cuối cùng biến mất không còn nhìn thấy.
Đế Quân Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư