Not all of us have to possess earthshaking talent. Just common sense and love will do.

Myrtle Auvil

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1435
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 641: Lòng Không Sợ Hãi Trời Sập Không Đổi. (2)
a nên làm gì bây giờ, nên làm gì bây giờ?
Thần Dạ cấp tốc nhẹ giọng lẩm bẩm, tốc độ nói ra càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, một dáng vẻ hung ác như dã thú rõ ràng hiện lên trên gương mặt.
- Đi ra cho ta!
Tiếng gào thét kia, phảng phất chấn động cả không gian. Một cỗ dao động vô hình từ chỗ này tức thì lan tràn đi ở trên không trung. Bọn chúng hình như mang theo linh tính, phàm là sau khi đi qua chỗ nào thì đều sẽ lưu lại dấu vết. Chẳng những là ghi lại những gì từng xảy ra, mà cũng ghi lại tất cả tin tức đang xảy ra nơi này.
Hẳn là dao động lan tràn đi xa đã đạt tới trình độ cao nhất. Sau đó, tất cả dao động như thủy triều tức thời quay về ào ào, xâm nhập vào trong cơ thể Thần Dạ. Mà giờ phút này Thần Dạ, sắc mặt tái nhợt đến cực độ, cho dù là khí tức thì trong nháy mắt cũng uể oải đi rất nhiều.
- Thần Dạ, không nên!
Biến hóa như vậy đúng là không phải bởi vì hô hấp của Thần Dạ không đủ sức làm được trôi chảy. Tử Huyên nhìn rõ ràng loại thủ đoạn này, còn chính Thần Dạ lại không để ý đến mọi thứ.
Nghe vậy, Thần Dạ quay đầu lại nhe răng cười một tiếng, rồi chợt nhắm mắt lại. Hắn đang từ từ tiêu hóa những tin tức mà các dao động vừa rồi này mang đến.
Trải qua không được bao lâu, Thần Dạ mở rộng con mắt. Có thể nhìn thấy, trong con ngươi của hắn lại hồi phục một vẻ hung ác. Hiển nhiên, hành động vừa rồi cũng không thu được điều hắn suy nghĩ.
Nếu còn không hề thu được điều chính mình muốn, như vậy, tiếp tục đi!
- Thần Dạ, không nên!
Tử Huyên bay vút đến, nàng biết tính tình của Thần Dạ, trong ngày thường hắn đúng là một người rất ôn hòa. Tuy nhiên, một khi hắn cố ý muốn đi làm một chuyện nào đó, cho dù là liều mạng thì hắn đều nhất định phải làm.
Huống chi hiện tại, vẫn còn liên quan đến đến chính mẹ con mình. Tử Huyên tin tưởng, nếu như phục tùng mệnh lệnh để trao đổi như thế, thì Thần Dạ hắn cũng sẽ không có điều gì do dự.
Thần Dạ cười một tiếng:
- Không có việc gì, ta sẽ có chừng mực!
Như thế nào là không có việc gì?
Tử Huyên đâu phải là Linh Nhi, cho dù là Linh Nhi thì cũng có thể đủ cảm ứng ra được rõ ràng.
Hành động vừa rồi của Thần Dạ, cũng không phải bình thường. Mà là, hắn lấy hồn phách thúc dục... Hồn Biến, chỉ có đạt tới tầng thứ ba, phải sau khi đạt tới giai đoạn Hóa Hình thì mới có thể để cho hồn phách rời khỏi thể xác.
Nhưng Thần Dạ hắn, lại mạnh mẽ thúc dục. Nói cách khác, vừa rồi hắn sao có thể lập tức yếu hẳn đi như thế.
Mới vừa rồi là do Tử Huyên không chú ý, mà nay, có thể nào nàng để cho hắn mạo hiểm lần thứ hai!
- Nếu mà không làm như vậy, ba người chúng ta chỉ sợ cũng phải chết ở nơi này...
Tử Huyên cười lắc đầu:
- Tình nguyện cùng chết, cũng không nguyện sống một mình!
- Ngươi thật ngốc nha!
Thần Dạ cầm tay Tử Huyên mà cười nói:
- Ta còn có rất nhiều chuyện cũng chưa kịp thực hiện, làm sao không tiếc mà chết ở chỗ này? Yên tâm, cho dù phải lưu lại nơi này thì mạng của ta, nhất định sẽ không ở lại chỗ này.
Trong tiếng cười, một đạo dao động lặng lẽ không một tiếng động lướt ra!
Tử Huyên sớm có chuẩn bị, lòng bàn tay chợt nặng nề nắm chặt trong không gian. Năng lượng Huyền Khí lập tức phân tán tách ra. Cả một vùng trong vòng trăm thước, chỉ sau một khoảnh khắc liễn đã giống như nước ngưng kết thành băng, mọi thứ đều là bị giam cầm lại.
- Vô dụng Tử Huyên, nàng không ngăn cản được!
Cỗ dao động, không chỉ không một tiếng động, mà càng phảng phất dường như không tồn tại. Khi mà nó gặp kết giới của Tử Huyên thì, nhẹ nhàng lóe lên rồi xuất hiện ở bên ngoài kết giới.
- Thần Dạ...
Tử Huyên lập tức nổi cơn thịnh nộ!
- Ta nhất định phải phá trận, nhất định phải thế!
Âm thanh của Thần Dạ càng kiên quyết hơn, nhưng đồng thời, cũng càng nhỏ hơn...
Trạng thái Hồn Biến thực sự không phải là thủ đoạn khác của Thần Dạ. Nếu có điều kiện thì có thể dựa vào mức độ dũng mãnh của thân thể để đi kết hợp lại một phen. Nếu không đủ cấp độ mà cứ tùy tiện sử dụng thì hậu quả trực tiếp nhất sẽ là hồn phách bị thương. Đây là điều Thần Dạ đều không thể ngăn cản chút xíu nào.
Liên tiếp triển khai hai lần, hiện tại Thần Dạ đã tựa như chiếc đèn cạn dầu. Sở dĩ hắn còn có thể kiên trì được thì tất cả đều là dựa vào sự kiên định trong lòng.
Mà cho dù để kiên trì, thì Thần Dạ không chỉ có sẽ không kiên trì được quá lâu, mà hiện tại, thân thể hắn đã bắt đầu lắc la lắc lư, ánh mắt dần dần mơ hồ.
- Thần Dạ, đừng nhắm mắt!
Ôm hắn vào trong ngực, Tử Huyên không ngừng cuồn cuộn đưa năng lượng Huyền Khí vào. Chỉ tiếc, hiện nay thân thể của Thần Dạ hình như một cái động không đáy, coi như nước sông nước biển đều chảy hết đến đây thì cũng không cách nào lấp đầy cho được.
Hồn phách bị thương, trạng thái cả người phải là cực độ suy yếu, tinh thần bị mất đi.
Thân là Võ Giả, nếu như hồn phách bị thương còn có thể ảnh hưởng đến đường tu luyện tương lai. Nhưng nếu như là người đến mức có được Hồn Biến giống Thần Dạ, trạng thái sau khi cưỡng ép vận dụng Hồn Biến thì việc cả hai dạng nói trên đều sẽ xuất hiện không nói, mà thân thể hắn sẽ đồng thời phải chịu ảnh hưởng rất lớn.
Thứ mà Tử Huyên cảm ứng được, chỉ là điều ít có ý nghĩa nhất ở trong đó tố. Còn rốt cuộc hậu quả nghiêm trọng nhất là cái gì, thì cũng không phải Tử Huyên có khả năng dự liệu được đầy đủ.
- Thần Dạ, tỉnh tỉnh...
Ngay cả người kiên cường như Tử Huyên mà lúc này, cũng phảng phất mất đi chỗ dựa quan trọng nhất trong đời, toàn thân đều là để lộ ra cảm giác vô lực.
Hai mắt nhắm nghiền, Thần Dạ cũng không phải hôn mê. Hắn vẫn còn đang chờ đợi, chờ cỗ lực lượng do từ hồn phách thúc dục kia trở về. Cho dù thế nào, đều phải nhanh chóng tìm ra con đường sống duy nhất...
Chỉ là hiện nay, mặc dù sự kiên trì trong lòng Thần Dạ cũng không tan đi, nhưng thân thể đã là vô phương chống đỡ tiếp được.
Cảm giác yếu ớt lan khắp toàn thân làm cho Thần Dạ rất muốn ngủ!
- Dạ nhi, Dạ nhi, ha hả, làm sao vậy.Mọi thứ đều còn chưa bắt đầu, sao đã nghĩ tới kết thúc?
Đột nhiên trong lúc đó, một đạo âm thanh quen thuộc vang lên ở trong đầu.
Thần Dạ đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, trong nét tái nhợt và sự mỏi mệt trên gương mặt lập tức hiện ra một niềm vui bất ngờ:
- Phụ thân...
- Nếu không thể kiên trì được như vậy thì đâu phải là con trai của Thần Sư ta.
Trước người Thần Dạ, nam nhân cao lớn khôi ngô tuấn tú kia nhẹ nhàng cười một tiếng. Ở trong nụ cười tuy có uy nghiêm, nhưng lại không che dấu nổi nét cưng chiều đang tràn ngập!
- Phụ thân, con...
Nam nhân trẻ tuổi nhẹ nhàng xua xua tay, lại nói:
- Tất cả mọi chuyện trên thế gian, đều phải quan tâm trong lòng. Làm người như thế, tu luyện cũng như thế, đối mặt bất cứ chuyện gì thì hẳn là đều như thế!
- Bất cứ khó khăn gì đều sẽ có biện pháp hóa giải. Nếu chưa tìm được, không có nghĩa là nó không tồn tại, mà là tâm của ngươi trước tiên đã rối loạn.
Đế Quân Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư