Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: Hạ La
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 479 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:28:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
Tu, đây là chuyện gì xảy ra, con cùng với Đàm cái gì đó Vi hợp lại rồi?” Thanh âm uy nghiêm của mẹ Giang truyền đến, tất nhiên là đứng về bên phía người con dâu kia rồi.
“Đúng, là Đàm Vũ Vi.” Mẹ Giang cỉa chính nói, trách cứ con trai út. “A Tu, con đã kết hôn, tại sao còn có thể cùng bạn gái trước còn vương vấn không dứt, hèn chi Tâm Đồng lại ầm ĩ ly hôn....”
“Không có chuyện này.” Giang Thánh Tu phủ nhận tội danh này.
“Nhưng mà nghe nói em tiếp nhận phỏng vấn của Đàm Vũ Vi, rất nhiều người cũng đều cho rằng hai người muốn hợp lại.” Giang Thánh Dương lành lạnh nói, đúng là đổ thêm dầu vào lửa.
“A Tu, kết hôn rồi sẽ phải đối đãi với vợ mình thật tốt, loại hành động này của em thật sự là hơi quá đáng!” Hiếm khi Giang Thánh Khiêm lại lên tiếng mắng anh.
Bọn họ mới quá đáng, anh thật sự là chẳng hiểu vì sao nằm cũng trúng đạn!
Anh rốt cuộc là phạm vào cái lỗi gì a!
Giang Thánh Tu biết trước mắt có nói nhiều hơn nữa cũng không thoát được tội danh kẻ bạc tình, anh chẳng qua là cảm thấy khó hiểu, sau khi đồng ý để Đàm Vũ Vi phỏng vấn thì Tâm Đồng lại nói ly hôn với anh, tại sao Tâm Đồng lại dùng chuyện Đàm Vũ Vi tới để chỉ trích anh? Hơn nữa cô hẳn là không biết người tên Đàm Vũ Vi này, trừ phi có người nói cho cô biết, nhắc tới chuyện bọn họ trước đây từng lui tới, mới làm cho cô hiểu lầm.... Sẽ là ai? Ba mẹ không muốn cho thiên hạ đại loạn nên sẽ không đem chuyện này nói cho cô biết, anh cả, anh hai cũng không đến nỗi chia rẽ tình cảm vợ chồng bọn họ.......
“A Tu, có lẽ ngày đó chúng ta ở sân nhà nói chuyện đều bị Tâm Đồng nghe thấy được.” Giang Thánh Khiêm suy nghĩ cẩn thận, từ vẻ mặt khốn hoặc của Giang Thánh Tu cũng biết được anh là một người vô tội, vì vậy liền suy đoán nói.
Nghe vậy, Giang Thánh Tu cả người chấn động, anh làm sao không nghĩ tới cô có lẽ nghe được, cho nên đêm đó cô mới có thể trở nên kỳ lạ như vậy, nhất định hỏi anh có yêu cô hay không.....
“Không đuổi theo sao?” Giang Thánh Khiêm nhắc nhở.
Cầm túi giấy cô ném tới, đầu ngón tay của anh lạnh run, giật mình đến không biết nên làm cái gì bây giờ, cho đến khi anh cả ném tới một câu, anh mới tỉnh mộng mà ném ra túi giấy trên bàn, nhấc chân đuổi theo.
Không, anh không muốn cô đi, anh có chết cũng không ly hôn với cô, bất kể trả giá cao thế nào anh đều phải giữ cô lại!
Lục Tâm Đồng ngoài cửa đang bắt xe taxi, anh giữ cô lại, không cho phép cô lên xe.
“Tâm Đồng, ngày đó anh ở trong sân nói chuyện, em cũng nghe được?”
Anh lại đuổi theo cô, làm cho Lục Tâm Đồng thật rất kinh sợ (kinh hãi + hoảng sợ), nhưng cô cũng không trả lời anh, kiềm chế mà cắn môi dưới.
Giang Thánh Tu đưa mắt nhìn cô một lúc lâu, nặng nề thở dài. “Đây chính là nguyên nhân thực sự khiến em muốn ly hôn với anh sao?”
Lục Tâm Đồng buồn bã mà liếc anh. “Em chỉ muốn tình yêu của anh là sai lầm sao? Vì sao anh có thể yêu cô ấy, nhưng lại không thể yêu em?”
Sự bi thương của cô là một đòn nghiêm trọng đánh vào tâm của Giang Thánh Tu, anh thật muốn hét lên tình yêu có gì đặc biệt hơn người, so với được anh che chở ở trong lòng bàn tay có quan trọng hơn không? Nhưng anh không muốn nói thêm những lời khiến cho cô thương tâm nữa, anh bây giờ phải đem hết khả năng để trấn an cô, giữ cô lại!
“Tâm Đồng, em hiểu lầm rồi, anh không có yêu Đàm Vũ Vi, anh và cô ấy đã là quá khứ rồi, không thể nào cùng cô ấy hợp lại đâu. Hiện tại, đối với anh mà nói, em mới là quan trọng nhất, anh cần em, xin em hãy trở lại bên cạnh anh đi! Sau khi sống riêng, anh luôn luôn không mong muốn phải ly dị với em, anh vẫn luôn đợi em trở về!” Anh ngay cả tự tôn cũng đều bỏ qua mà khẩn cầu cô, hoảng sợ đến nỗi trong đầu tất cả đều trống rỗng, chỉ nghe được tiếng tim mình đập thật to.
Anh sợ, anh thật sự sợ cô vừa đi sẽ không trở lại....
Lục Tâm Đồng một chút cũng không tin lời của anh, nếu không thì anh tại sao không trả lời trực tiếp vấn đề của cô, không nói có yêu cô hay không, chỉ nói cần cô? Tim của anh rõ ràng vẫn còn yêu bạn gái cũ, cho nên mới không có biện pháp yêu cô đi!
“Anh cần em? Hay là cần một người vợ?” Anh không chịu ly hôn, quả nhiên là bởi vì ý thức trách nhiệm. Cô lạnh lùng nói: “Nếu như anh chẳng qua chỉ cần một người vợ, anh có thể tìm một người phụ nữ khác, không nhất định phải là em mới được a!”
Giang Thánh Tu vô cùng sửng sốt, như là bị cô dùng sức tát một cái, đau đến đầu anh cũng khó chịu.
Trong thoáng chốc, anh bị cô hất tay ra, anh hoảng hốt muốn thật nhanh bắt lại tay cô, nhưng cô đã lên xe, xe rất nhanh mà lái đi, kéo ra khoảng cách giữa hai người bọn họ, anh muốn đuổi theo cũng không được.
Giang Thánh Tu suốt đêm đều không ngủ được, anh đau lòng không có cách nào ngủ, vẫn lật qua lật lại cho đến khi trời sáng. Suy nghĩ của anh rối loạn, căn bản không có cách nào có tinh thần đi làm, anh xin nghỉ phép, không đi làm.
“Nếu như anh chẳng qua chỉ cần một người vợ, anh có thể tìm một người phụ nữ khác, không nhất định phải là em mới được a!”
Tại sao cô có thể tàn nhẫn mà nói ra lời như vậy? Nói anh có thể tìm người phụ nữ khác làm vợ của anh? Cô có biết hay không, cô là duy nhất, nếu như không phải cô, anh căn bản không muốn cùng bất kỳ người nào sinh hoạt cùng nhau, hôn nhân liền không có một chút ý nghĩa....
Anh cần, cũng không phải bất kỳ người phụ nữ nào cũng có thể cho anh được a!
Giang Thánh Tu xuống giường, không có cô gối lên cánh tay của anh ngủ, giường hai người trở nên quá lớn, trong phòng ngủ không có cô, bầu không khí cũng đều cô đơn lạnh lẽo khiến cho anh mau chóng xuống giường, không có nụ cười của cô, tim của anh rầu rĩ không vui, ngay cả cái gì gọi là vui vẻ cũng đều không tồn tại.... Nhưng mà trước khi kết hôn với cô, anh không phải cũng như vậy trôi qua ngày sao? Vì cái gì hiện tại thời gian có cô hay không có cô lại chênh lệch lớn như vậy? Không có cô, anh dường như sống không bằng chết.
Tại sao cô thế nào cũng phải muốn loại tình yêu không thiết thực đó? Tại sao anh nỗ lực cũng không có biện pháp xoay chuyển cô, anh chưa bao giờ ăn nói nhỏ nhẹ để cầu xin qua một người phụ nữ nào cả....
Giang Thánh Tu vào phòng tắm tắm nước lạnh, muốn làm ình tỉnh táo lại một chút, đừng suy sụp tinh thần nữa. Sau khi tắm xong, anh bước ra phòng tắm, nhìn đến túi giấy đặt trên bàn, trong lòng co rút đau đớn.
Anh bước nhanh tới, hận không thể đem đơn ly dị bên trong lấy ra xé bỏ, không nghĩ tới lấy ra còn có một bức thư.
Đây là cô viết cho anh? Anh hít một hơi thật sâu, mới có thể tỉnh táo mà đọc:
“A Tu. Thật đáng tiếc, chúng ta lại đi tới tình trạng này, em luôn luôn nghĩ, nếu như anh không có đối xử với em tốt như vậy, không có để cho em bước ra khỏi thế giới nhỏ bé của em, hỏi em có muốn đi làm hay không, em có lẽ sẽ không có ngày hôm nay, đối với anh cũng sẽ không yêu sâu đậm như vậy, chúng ta e rằng sẽ tương kính như tân mà làm vợ chồng một đời đi.
Cũng bởi vì anh đối với em quá tốt, anh dạy em biết rất nhiều thứ, dạy em không thích thì lớn tiếng nói không, dũng cảm biểu đạt ý nghĩ của mình, muốn vì mình mà sống, cho nên em trở nên có lòng tham, muốn nhiều thứ hơn, muốn có được tình yêu của anh.
Mặc dù chúng ta đã đi tới bước này, nhưng, em sẽ không hối hận, không hối hận hậu quả khi em yêu anh là hy sinh hôn nhân của em.
Ngược lại em muốn cám ơn anh, đã giúp cho em tìm được tự tin và dũng khí, cho dù sau này em không có anh để dựa vào nữa, em vẫn có thể sống một mình thật tốt, đã từng rất khác; cho dù không còn là vợ chồng, em vẫn sẽ cảm ơn anh, nhớ anh đối với em thật là tốt, cho đến khi em già đi, em cũng sẽ không quên anh.
A Tu, lần này thực sự phải nói với anh “Tạm biệt”, sau khi ly hôn, em nghĩ chúng ta sau này sẽ không gặp lại đâu.
A Tu, em chúc anh hạnh phúc, hi vọng anh với người anh yêu mãi mãi hạnh phúc.
Tạm biệt.”
Sau khi đọc xong, sắc mặt anh đại biến, hai tay run lên, kích động đến trước mắt bịt kín một mảnh sương mù trắng xóa, không thấy rõ chữ viết.
Cô vậy mà nói tạm biệt với anh.....
Đáng giận, cô tại sao có thể tự nhiên nói tạm biệt với anh! Anh vẫn còn chưa có chính thức ký tên ly dị, cô dựa vào cái gì tự chủ trương nói sau này không cần gặp lại, anh không cho phép cô nói lời như thế, anh làm sao có thể sẽ không gặp lại cô......
Giang Thánh Tu ý thức được cô nói bọn họ sau này không gặp lại, chẳng khác nào nói bọn họ đến đây chấm dứt, lúc này mới hoảng hốt phát hiện, tại sao chỉ có cô mới có thể làm vợ anh, nguyên nhân không phải cô liền không có ý nghĩa, đem cô sủng ở trên lòng bàn tay, thương yêu cô, cưng chiều mọi hành vi của cô, cũng là bởi vì anh yêu cô a! (Tung bông, tung hoa, cuối cùng anh cũng đã nhận ra a.....)
Anh không phải là không yêu cô, mà là anh phát hiện quá muộn, anh quá nhàn hạ với cuộc sống hôn nhân đầy đủ, mà không thèm nghĩ đến sự tồn tại của tình yêu.
Bởi vì đã từng có một đoạn tình cảm quá khắc cốt ghi tâm, khiến anh lầm tưởng tình yêu thì phải oanh oanh liệt liệt, không biết giữa bọn họ tình cảm nhẹ nhàng cũng là một loại tình yêu, cam kết với cô bảo vệ cô một đời, chăm sóc cô, thương cô, cưng chiều cô, cùng là một loại phương thức yêu cô.
Anh thậm chí càng yêu cô, đem cô đặt ở vị trí sâu nhất sâu nhất trong lòng, khi Đàm Vũ Vi phản bội lại anh, anh mặc dù đau lòng, nhưng chưa từng muốn vãn hồi, nhưng ba tháng này, anh chưa từng buông tha bất kỳ cơ hội nào có thể xoay chuyển cô, đó là bởi vì tiềm thức anh biết cô là tình yêu của anh, là tình yêu đích thực duy nhất của anh, cho nên dù có vứt bỏ mạng sống anh cũng phải gắt gao bám chặt lấy cô.
Người ta thường thường sau khi mất đi mới biết được người luôn bên cạnh chờ đợi mình mới là tình yêu, cùng cô ở riêng ba tháng, bởi vì còn có thể nhìn thấy cô, cho rằng có cơ hội hợp lại, cho nên anh còn có thể bảo trì lý trí, hiện tại cô nói sau này không gặp lại, ý nghĩ đó của anh dần dần biến mất, nỗi sợ hãi mất đi cô làm cho anh hiểu rõ phải nói thẳng với cô tình cảm của anh.....
Cô tựa như không khí của anh, nguồn tính mạng của anh, anh không thể không có cô!
Anh đối với cô là yêu, không có cách nào kiềm chế, không có cách nào giấu đi nữa rồi!
Anh, muốn đoạt cô về, nói anh yêu cô!
Dạy Dỗ Vợ Yêu Dạy Dỗ Vợ Yêu - Hạ La