A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Hạ La
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 479 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:28:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
ừng khóc! Khóc lại giống như em mới là người bị hại!" Giang Thánh Tu tức đến nghĩ che kín mắt của cô, không muốn xem cô rơi lệ, không muốn lại vì cô đau lòng, cô đã từng đổi rèm cửa sổ của anh, bình hoa cùng vật dụng khác, anh muốn hủy diệt toàn bộ.
"Người bị thương thực sự là anh, làm sao em có thể hoài nghi anh có người phụ nữ khác, không tin tưởng lời hứa của anh? Em nói ly hôn liền ly hôn, em vi phạm lời thề ban đầu của em, cùng với việc tìm người đàn ông khác phản bội lại anh có gì khác nhau?" Hôn nhân của chúng ta đang hạnh phúc, tại sao không có biện pháp tiếp tục làm vợ chồng? Anh cái gì tốt nhất đều cho em, anh chưa bao giờ dụng tâm đối đãi với người phụ nữ nào như vậy, tại sao em nhất định phải ly hôn, em nói rõ ràng cho anh!"
Bởi vì anh không yêu em.
Lục Tâm Đồng vẫn là lẳng lặng khóc, im lặng khóc, cô thật là muốn ôm lấy người đàn ông đang bị thương này, thật là muốn nói cho anh biết, cô muốn ở bên cạnh anh đến cỡ nào, nghĩ độc chiếm anh, muốn cùng anh cùng nhau tới già, trở thành những ông lão bà lão, cùng nhau tay nắm tay đi công viên tản bộ, nhưng, cô không có cách nào chịu đựng việc anh đối xử không công bằng.
Bởi vì, anh không yêu cô.
Sáng sớm hôm sau, hai vợ chồng nhà họ Giang lái xe chạy tới.
Bọn họ nhận được điện thoại của con trai út nói con dâu muốn ly dị, muốn bọn họ tới nhà khuyên cô.
Tâm Đồng muốn ly hôn? Hai người bị dọa cho sợ, mặc kệ buổi sáng có chuyện gì quan trọng, cũng phải đặt lại xử lý sau.
"Cái tên tiểu tử này rốt cuộc là đối với Tâm Đồng làm chuyện gì hả?" Mẹ Giang vừa chạy đến nhà con trai út, liền nhận định trước là với con dâu giỏi giang như vậy, nhất định là lỗi của người chồng như anh.
"Cái này phải hỏi cô ấy, con thẳng thắn vô tư không hề làm gì cả!" Giang Thánh Tu tức giận trừng mắt nhìn người ngồi đối diện anh, đôi mắt ửng hồng kia, giọng nói quá mức thô, cũng tiết lộ ra anh cả người mệt mỏi đến cỡ nào, ngay công ty cũng trực tiếp xin nghỉ, không còn tâm tư đi làm.
Chuyện này đối với anh là lần đầu gặp phải, anh chưa bao giờ vì chuyện riêng mà trì hoãn công việc, thân thể cũng không mệt mỏi như thế, nhưng anh vì cô mà bỏ qua tất cả.
Tối hôm qua sau khi vợ anh nói muốn cùng anh ly hôn, anh liền tức giận khó khăn dời đến phòng khách ngủ, nhưng anh không ngủ được, đầy trong đầu đều là hình ảnh cô vô tình, anh chua xót suy nghĩ cả đêm chưa ngủ, sau đó mấy phen giãy giụa, vào sáu giờ sáng lúc gọi điện thoại sớm ba mẹ, xin bọn họ tới đây giúp một tay.
Bởi vì anh thật sự là không thể làm gì với cô được, vô luận anh dù ép hỏi cô thế nào, cô đều lựa chọn trầm mặc trả lời, anh bị bất đắc dĩ chỉ đành xin ba mẹ, hi vọng cô có thể nghe thấy lời giảng giải của người lớn mà bỏ đi cái quyết định vô lý này.
Giang Thánh Tu anh khi nào trở nên chật vật như vậy rồi, vì kéo lại một người phụ nữ, hướng cha mẹ tìm kiếm trợ giúp......
Vợ chồng nhà họ Giang hai mặt nhìn nhau, ý con trai út là muốn nói vấn đề xuất hiện ở trên người con dâu? Làm sao lại như vậy? "Tâm Đồng, con có thể cùng ba mẹ nói sao? Tại sao con lại nghĩ ly hôn với A Tu?"
Lục Tâm Đồng giống như cả đêm chưa ngủ, mắt sưng lên giống như hột đào, cũng không khác gì Giang Thánh Tu.
Tối hôm qua sau khi Giang Thánh Tu dời đến phòng khách ngủ, cô cũng trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng cô không ngủ được, nhớ tới sự phẫn nộ của anh, vẻ mặt khổ sở của anh, anh rít gào thổ lộ cảm xúc, lòng của cô đã bị thương rồi, làm như vậy với anh cũng không nỡ, nhưng, cô cũng chỉ có thể dùng nước mắt đối với anh nói xin lỗi, coi như đau lòng không đến được, vẫn kiên trì lựa chọn của bản thân.
Cô muốn đồ gì, anh cũng có thể cho cô, coi như hiện giờ bọn họ rất tốt, một ngày nào đó cô vẫn là cảm thấy chưa đủ mà ly hôn với anh, cần gì kéo dài tới ngày đó đây? Không bằng hiện tại thì được rồi, tụ họp rồi cũng phải ly biệt......
"Cha, mẹ, rất xin lỗi, là lỗi của con, con không có tự tin duy trì cuộc hôn nhân này rồi......" Cô đứng lên, hướng cha mẹ chồng cúi người chào thật sâu, bả vai phát run, sợ hãi bị chỉ trích, vừa hy vọng có thể được sự tha thứ.
“Có phải người phụ nữ kia gọi điện thoại uy hiếp em không?" Giang Thánh Tu biết cô là không tin tưởng anh mới muốn cùng anh ly hôn, nhưng lý do còn chưa đầy đủ, không đủ để thuyết phục anh, nhất định còn có nội tình mà anh không biết, anh thế nào không nghĩ tới đâu, có lẽ người phụ nữ kia ra so thư ký Diệp làm chuyện to gan hơn, cho nên anh mới có thể......
Lục Tâm Đồng lắc đầu một cái, cắt đứt phỏng đoán của anh. "Em thật đúng là không có tự tin về phương diện nào khi làm vợ chồng với anh cả, em không thể nào tin tưởng anh. Rất xin lỗi, chúng ta ly hôn thôi."
"Anh không chấp nhận, đem những lời này nuốt trở về!" Giang Thánh Tu phát điên, sau khi cả đêm lắng đọng qua, tim của anh vẫn còn là hỗn loạn, lo lắng, sợ sẽ mất đi cô, hoàn toàn không có biện pháp tiếp nhận quyết định ly hôn của cô.
Anh bước tới trước người cô, bắt được bả vai của cô, Lục Tâm Đồng co rúm lại thân thể, muốn tách rời khỏi cũng không dám, chỉ có thể cúi thấp đầu, không dám nghênh đón đôi mắt giận đỏ của anh.
"Được rồi, A Tu con bình tĩnh một chút......" Mẹ Giang muốn đem bọn họ tách ra, nhưng Giang Thánh Tu thà chết không theo.
Giang phụ đem anh cách xa ra, ông từng học qua Taekwondo, sức lực cũng không thua người trẻ tuổi, sau đó nói với cô: "Tâm Đồng, con đã nghiêm túc suy nghĩ ly hôn sao? Nếu là bị uất ức gì, con nói ngay."
"Đúng vậy a, ba mẹ con đem con giao cho chúng ta, tại sao có thể để cho con nói ly hôn liền ly hôn?"
Cha mẹ chồng thay nhau ra trận nghĩ khổ khuyên cô, từng câu không có trách mắng quan tâm, để cho cô đau lòng đến hơn không ngốc đầu lên được.
"Cha, mẹ, rất xin lỗi, mọi người cũng đối với con tốt như vậy, con thật sự vô cùng không nên...... Nhưng là, con thật sự cảm thấy con với A Tu tách ra thì tốt hơn, con cũng là hạ quyết tâm thật lớn, cũng không phải nhất thời xúc động."
Nhìn con dâu kiên trì ly hôn như vậy, cha Giang mẹ Giang cũng rất giận nỗi, nhưng nhìn mắt cô khóc sưng lên, tâm tình nhất định rất trầm trọng, chắc là có nỗi khổ tâm riêng của cô, có lẽ tựa như theo lời con trai út nói, bên ngoài có người phụ nữ nói với cô cái gì, để cho cô buồn bực đến nghĩ ly hôn. Cố tình cô không chịu nói, không cách nào tích cực giải quyết chuyện này, con trai hiện tại thì giận quá mất khôn, cũng không cách nào nói chuyện rõ ràng.
Hai người không thể ở cùng một chỗ nói chuyện rõ ràng, nhất định sẽ xảy ra tranh chấp không thể nối lại được, mà vợ chồng bọn họ khuyên giải cũng không có cách khuyên được, càng không thể nào cho phép con trai ly hôn với con dâu, suy nghĩ một chút, quyết định nếu không thì để cho hai người trước tách ra một chút, tỉnh táo một chút thôi......
Cha Giang mẹ Giang đã đạt thành hiệp nghị, do mẹ Giang mở miệng nói: "A Tu, theo mẹ trước các con sống riêng đi." (tức là ly thân đó các bạn).
Ở riêng?! Giang Thánh Tu khiếp sợ thật lớn, anh xin ba mẹ tới là muốn nhờ họ khuyên Tâm Đồng bỏ đi ý định ly hôn, nhưng ba mẹ lại muốn anh trước hết ở riêng? Anh căn bản không muốn cùng cô tách ra a, thế nào có biện pháp chịu được ở riêng không có cô vài ngày......
Lục Tâm Đồng cũng rất kinh ngạc, ly hôn mặc dù đau, nhưng một lần đau hết là tốt rồi, ở riêng đại biểu bọn họ còn duy trì quan hệ vợ chồng, sẽ cùng anh tiếp tục dây dưa, nàng sợ tim của mình sẽ còn vương vấn không dứt, càng không thể rời bỏ anh......
Cha Giang mẹ Giang cũng rất rõ ràng hai người không thể nào tiếp thu được cái quyết định này, dĩ nhiên, cũng không cho phép bọn họ chống án.
Mẹ Giang liếc liếc mắt sang phía chồng, bình thường người xấu đều là bà rồi, ở thời khắc mấu chốt này, nên đổi lại là ông ấy.
Cha Giang hắng giọng, tính tình của anh trước giờ không có sao, so với vợ dễ dàng nói chuyện hơn, nhưng nếu là ông thật nổi cơn giận, âm thanh của ông lại bén nhọn đến làm cho không người nào có thể cãi lời.
"Mẹ của các con là ý nói, các con trước ở riêng để tỉnh táo lại, chờ qua một chút chuyện này nếu vẫn không có cách nào giải quyết, bàn lại chuyện ly hôn cũng không muộn."
Cùng thê tử ở riêng, đối với Giang Thánh Tu mà nói đó là một công việc hành hạ, mới đầu, anh căn bản không thể đồng ý, nhưng ít nhất so ly hôn thì cái này được hơn, ba mẹ giúp anh tìm được một lý do hoàn mỹ để cô lưu lại, chỉ là anh không ngờ, cô chọn dọn về nhà mẹ ở, liền dài đến một tháng, lâu đến khiến anh cả người bực mình đến nỗi hít thở không thông.
Anh đã rất lâu không trải qua cuộc sống độc thân, kết hôn với cô được nửa năm, giống như đã cầm tay cô đi qua nhiều năm tháng vậy, lâu đến anh hoàn toàn không nhớ nổi cuộc sống độc thân thì là như thế nào, hiện tại, trong phòng lớn như vậy cũng chỉ còn lại có anh, chỉ lưu một mình hắn, để cho anh trống rỗng hư không, không thích ứng được.
Thế giới của anh hoàn toàn thay đổi.
Lúc trước khi cô ở nhà, anh vừa tan tầm về nhà, sẽ nghe thấy được mùi thơm thức ăn cô nấu cho anh, hôm nay, phòng bếp không có lửa, không còn có ăn thức ăn ngon có thể khiến anh muốn ăn, lúc trước khi cô ở nhà, trong nhà luôn là quét dọn đến sạch bóng, không giống hiện tại trên bàn ăn nhiều thêm một lớp bụi; lúc trước khi cô ở nhà, cô luôn khéo léo bố trí lại căn nhà, như hiện nay, cô thay rèm cửa sổ, bình hoa cùng đồ trang sức nhỏ đều còn tồn tại, nhưng trong bình hoa hoa hồng đã sớm khô héo, anh chỉ có thể tới tiệm bán hoa mua hoa, cắm ở trong bình hoa, làm bộ giống như lúc cô còn đang ở nhà.
Đúng vậy a, anh chỉ có thể làm bộ như cô còn ở nhà, để an ủi trái tim của anh......
"A Tu!"
Anh vừa nhắm mắt, liền có cảm giác như lúc cô vẫn thường còn ở lại trong nhà.
"A Tu!"
Bóng dáng của cô di chuyển bốn phía xung quanh anh, nấu cơm cho anh, giặt quần áo.
"A Tu!"
Anh thật là nhớ, thật là muốn ôm chặt cô......
Giang Thánh Tu quả là nhanh hỏng mất, thật là đủ rồi! Anh không muốn dựa vào tưởng tượng hình ảnh của cô sống qua ngày nữa rồi, rốt cuộc muốn đợi tới bao giờ, cô mới bằng lòng trở lại bên cạnh hắn? Phải làm sao, cô mới có thể đối với anh tin tưởng hơn một chút, tin tưởng anh vĩnh viễn sẽ không phản bội cô? Giang Thánh Tu hoàn toàn không có manh mối, trong nhà không có hơi thở của cô, mỗi ngày đến công ty đi làm trở thành chuyện anh chờ đợi nhất, nếu như anh may mắn, cô vẫn còn đang đi làm ban ngày, anh còn thấy được cô, chỉ cần anh có đi qua tầng lầu cô làm việc, anh sẽ đặc biệt đi vòng qua nhìn cô, tìm cô nói chuyện, nếu không liếc nhìn cô một cái cũng thỏa mãn.
Dạy Dỗ Vợ Yêu Dạy Dỗ Vợ Yêu - Hạ La