Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Son Le
Số chương: 338
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8934 / 243
Cập nhật: 2014-11-23 05:12:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 167: Áo Tư Tạp, Trữ Vinh Vinh
ai người rời khỏi trà lâu, Áo Tư Tạp trở về, Đường Tam cũng không có tâm tình đi làm việc của mình, đơn giản là cùng hắn quay về học viện.Hắn cũng không hy vọng sau khi Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh gặp lại thì lại có một sai lầm nào, nhất là Trữ Vinh Vinh rất có thể sẽ dẫn Trữ Phong Trí đến.
Ra khỏi trà lâu, Áo Tư Tạp lại đội chiếc mũ của mình lên, Đường Tam biết, hắn đối với việc dung mạo mình bị hủy vẫn là rất để ý.Cũng không nói thêm gì cả, hai người rất nhanh về tới Sử Lai Khắc học viện.Đang lúc bọn họ chuẩn bị đi vào học viện, Áo Tư Tạp lại ngây dại, dừng cước bộ lại, không nhúc nhích nhìn về một nơi.
"Tam ca, ta đã về rồi.Ta đi nhanh đấy chứ."Chỉ thấy Trữ Vinh Vinh kéo tay Trữ Phong Trí, cũng hướng phía học viện bên này đi tới.Cốt Đấu La lẳng lặng đi theo sau bọn họ.Cho dù là ở trong Thiên Đấu thành này, Thất Bảo Lưu Ly tông cũng không chút nào dám buông lỏng việc bảo vệ tông chủ.
Năm năm không gặp, Đường Tam phát hiện, Trữ Phong Trí đã già đi rồi, hai bên mai đã hoa râm, trên vầng trán cũng mất đi vẻ anh tư bừng bừng trước kia, chỉ là khí độ càng thêm trầm ngưng, hơi thở nội liễm. Nụ cười thường có trên khuôn mặt đã biến thành lạnh nhạt.
Trông thấy Đường Tam, Trữ Phong Trí cũng là sửng sốt một chút, mặc dù Trữ Vinh Vinh đã nói cho hắn rằng bề ngoài Đường Tam biến hóa rất lớn, nhưng hắn vẫn là không nghĩ tới sự biến hóa của Đường Tam cư nhiên lại là đại biến kể cả từ dung mạo đến khí chất.Giống như theo lời Trữ Vinh Vinh nói lúc trước vậy, nếu như là hai người đột nhiên gặp nhau, hắn tuyệt đối không nhận ra Đường Tam.
Rất nhanh, song phương đồng thời chạy tới một chỗ, Trữ Phong Trí nhìn Đường Tan từ trên xuống dưới, mỉm cười nói: "Thật khó tin a! Vũ hồn biến hóa lại làm thay đổi hoàn toàn một người.Tiểu Tam, từ trên người ngươi ta lại thấy được kỳ tích."
Đường Tam khom người hành lễ, "Chào ngài, Trữ thúc thúc.Đã lâu không gặp." Áo Tư Tạp đứng bên cạnh hắn cũng hành lễ, nhưng lại không có mở miệng.
Ánh mắt Trữ Phong Trí rơi vào trên người Áo Tư Tạp, "Vị này là?" Có người ngoài, hắn tự nhiên sẽ không cùng Đường Tam nói thêm cái gì.
Đường Tam đưa tay vỗ vai Áo Tư Tạp, nhưng không mở miệng.Có một số việc thì nhất định cần phải do chính hắn đối mặt.
Đường Tam rõ ràng cảm giác được thân thể Áo Tư Tạp có chút cứng ngắc, trong lòng thầm than, nhưng hắn vẫn là tàn nhẫn không có thay Áo Tư Tạp giảng hòa.Chỉ là yên lặng chờ đợi sự đáp lại của Áo Tư Tạp.
Nội tâm giằng co, Áo Tư Tạp rốt cuộc cũng cố lấy dũng khí, gian nan giơ tay lên, cầm chiếc mũ trên đầu mình chậm rãi tháo xuống.
Lúc Đường Tam vỗ vai Áo Tư Tạp.Vẻ mặt Trữ Vinh Vinh cũng đã trở nên có chút quái dị.Không biết tại sao.Tim nàng chợt trở nên đập nhanh hơn, không chớp mắt nhìn người kia từ từ tháo chiếc mũ xuống.
Khi chiếc mũ rốt cuộc không thể che kín khuôn mặt Áo Tư Tạp nữa, sắc mặt Trữ Vinh Vinh trở nên trắng bệch.Thân thể trở nên hoàn toàn cứng ngắc.Khóe mắt trong nháy mắt đỏ lên.Một tầng hơi nước từ trong đôi mắt trào ra.
Hai mắt Áo Tư Tạp đồng dạng cũng đỏ.Dùng giọng nói đã khàn khàn, có chút gian nan mở miệng, "Trữ tông chủ. Vinh Vinh.Ta đã trở về."
"Oa ----" Trữ Vinh Vinh khóc òa lên.Đột ngột nhào tới trước mặt Áo Tư Tạp.Hai tay dùng sức đấm vào ngực hắn.Nhưng lại một câu cũng nói không nên lời.
Nhìn Áo Tư Tạp tháo chiếc mũ xuống.Trữ Phong Trí kinh ngạc há hốc mồm.Nhất là khi hắn trông thấy vết sẹo dài trên mặt Áo Tư Tạp.Trong mắt không khỏi toát ra một tia cảm khái, cùng Đường Tam giống nhau không có mở miệng.Chỉ là yên lặng đứng ở nơi đó nhìn đôi tình lữ đã ly biệt nhau năm năm.
Áo Tư Tạp mặc cho Trữ Vinh Vinh đấm lên ngực mình.Nhưng lại không làm gì.Chỉ là khóe mắt chảy xuôi xuống một dòng nước mắt làm ướt bộ râu quai nón của hắn.
Tiếng khóc Trữ Vinh Vinh một điểm cũng không có giảm nhỏ, nhưng nàng tựa hồ đấm đến mệt, đột ngột giang hai tay, ôm chặt lấy hông Áo Tư Tạp.Để cho thân thể mềm mại của mình gắt gao cùng hắn dán chặt lấy nhau, phảng phất muốn đem chính mình dung nhập vào trong thân thể của hắn.
Ngọn lửa trong nội tâm bốc lên đỉnh đầu, ở một khắc này, Áo Tư Tạp cũng rốt cuộc bất chấp có ai ở bên cạnh, gắt gao đem Trữ Vinh Vinh ôm ngực mình, toàn thân run rẩy ôm lấy người yêu của mình, phảng phất ôm thiên địa bình thường.Ngay lúc này, bất luận là trong mắt hay là trong lòng, hắn đều cũng không dung nhập thêm hình bóng nào khác.
"Tông chủ."Cổ Dong lẳng lặng đứng ở bên cạnh Trữ Phong Trí.Quang mang trong mắt mang theo vài phần khẩn cầu.
Trữ Phong Trí than nhẹ một tiếng, hướng hắn gật đầu.
Đường Tam lãnh nhãn bàng quan, tự nhiên thấy được điều này, trên mặt không khỏi nở một nụ cười, cúi đầu, hôn lên trán con thỏ nhỏ mình đang ôm trong ngực.
Trữ Phong Trí hướng Đường Tam nói: "Bọn họ lâu như vậy không gặp, nhất định có rất nhiều lời muốn nói.Tiểu Tam, dẫn ta đến nơi nào đó ngồi đi.Ngươi không phải có chuyện muốn nói với ta sao?"
Đường Tam gật đầu, đi trước dẫn đường.Dẫn theo Trữ Phong Trí cùng Cốt Đấu La đi vào Sử Lai Khắc học viện.Mà cả quá trình bọn họ rời đi. Hai người Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh lại không phát giác ra chút nào.Bọn họ đã hoàn toàn đắm chìm trong niềm hạnh phúc cùng hưng phấn khi gặp lại nhau.
Đi trên con đường nhỏ trong Sử Lai Khắc học viện, Trữ Phong Trí nói: "Tiểu Tam.Chuyện của ngươi ta cũng nghe Vinh Vinh nói qua rồi, đừng buồn.Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể thành công phục hoạt (giống với "hồi sinh", nghĩa là làm sống lại) Tiểu Vũ."
Đường Tam gật đầu, "Cám ơn ngài, Trữ thúc thúc.Ta nhất định sẽ cố gắng."
Trữ Phong Trí đột nhiên hỏi: "Tiểu Tam, ngươi đối với chuyện của Áo Tư Tạp cùng Vinh Vinh thì cảm thấy thế nào?"
Đường Tam suy nghĩ một chút, dùng một câu nói ngắn gọn nhất trả lời Trữ Phong Trí, "Ta tin tưởng Áo Tư Tạp sẽ dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ Vinh Vinh."
Trữ Phong Trí than nhẹ một tiếng, "Ta hiểu.Sử Lai Khắc Thất Quái các ngươi mỗi người đều là kỳ tài ngút trời."
Đường Tam mỉm cười nói: "Cám ơn sự khích lệ của ngài.Trữ thúc thúc, lần này ta nhờ Vinh Vinh mời ngài đến, có một chuyện trọng yếu muốn cùng ngài thương lượng.Chuyện này ta chỉ hy vọng Thất Bảo Lưu Ly tông của ngài biết, không hy vọng cùng Thiên Đấu đế quốc có giao tập (tập "é: " = hội họp) gì.Ngài xem xem có được không?"
Nếu như là một gã thanh niên hồn sư bình thường, Trữ Phong Trí sợ rằng sẽ không hề để ý tới hắn.Mặc dù Thất Bảo Lưu Ly tông tông môn bị hủy, nhưng nói như thế nào hắn cũng từng là tông chủ của một trong thượng tam môn.Lời nói của Đường Tam tương đương với đang cùng hắn bàn bạc điều kiện.
Nhưng Trữ Phong Trí đối với Đường Tam, đương nhiên sẽ không làm ra cái chuyện phất tay áo bỏ đi, mà ngược lại, hắn đối với lời nói của Đường Tam là cực kì coi trọng.Bởi vì, không tính Hạo Thiên Tông sau lưng Đường Tam, chỉ riêng bản thân Đường Tam, cũng có đủ bản sự để hắn coi trọng.
Dẫn đầu Sử Lai Khắc Thất Quái khuất nhục quần hùng, đạt được vị trí quán quân trong đại hội tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục (toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái), chế tạo ra nhiều ám khí tinh xảo tuyệt luân như vậy.Nếu như không phải nhờ có ám khí của Đường Tam, nói không chừng Thất Bảo Lưu Ly tông sẽ cùng chung một kết cục với gia tộc Lam Điện Phách Vương Long.Trữ Phong Trí mặc dù ngoài mặt chưa nói ra, nhưng trong lòng lại luôn luôn nhớ kỹ phần nhân tình này.
Trữ Phong Trí hoàn toàn giống như đối mặt với một đồng bọn hợp tác có cùng thân phận và địa vị, nghiêm mặt nói: "Mặc dù ta không biết ngươi tại sao nhất định phải đem Thiên Đấu đế quốc loại ra ngoài, nhưng ta có thể đáp ứng ngươi.Đồng thời cũng rất chờ mong cùng ngươi hợp tác.Có lời gì ngươi cứ việc nói thẳng đi."
Một tầng lam quang nhàn nhạt từ Đường Tam trên người phát ra, phạm vi lam quang khuếch tán cũng không lớn, chỉ là đưa ba người hắn, Trữ Phong Trí cùng Cốt Đấu La bao phủ ở bên trong.Vầng sáng nhàn nhạt này nếu như không nhìn kỹ thì không cách nào phát hiện ra, cũng dựa theo vị trí ba người mà di động.
"Lĩnh vực?"Trữ Phong Trí cùng Cổ Dong đồng thời thất kinh.Bọn họ mặc dù không giống đại sư đối với vũ hồn nghiên cứu sâu như vậy, nhưng từ trên người Đường Tam phóng xuất ra loại năng lượng này bọn họ cũng biết đến.Đó là năng lực đặc thù chỉ có Phong Hào Đấu La mới có khả năng xuất hiện a!Trong hai vị Phong Hào Đấu La của Thất Bảo Lưu Ly tông, ngay cả Cốt Đấu La cũng không có lĩnh vực, chỉ có Kiếm Đấu La đã bị thương nặng kia mới có.Trận chiến ngày hôm đó, đúng là Kiếm Đấu La dưới phụ trợ của Trữ Phong Trí đại phát thần uy. Khuất nhục đối thủ, lúc này mới có thể đẩy lùi sóng dữ, làm Thất Bảo Lưu Ly tông không bị diệt môn.
Lúc này, từ trên người Đường Tam dĩ nhiên lại truyền ra khí tức của lĩnh vực, làm sao lại không khiến cho hai vị cao tầng của Thất Bảo Lưu Ly tông giật mình cơ chứ?
Đường Tam cũng không giấu diếm, "Đây là năng lực mà lam ngân thảo của ta sau khi giác tỉnh lần thứ hai, hóa thành Lam Ngân Hoàng xuất hiện.Ta dùng nó ngăn cách thanh âm, ngoại nhân sẽ không thể nghe được chúng ta nói chuyện."
Trữ Phong Trí có chút sợ hãi than: "Tiểu Tam, mỗi một lần nhìn thấy ngươi.Ngươi đều sẽ cho ta một kinh ngạc lớn, xem ra lần này cũng không ngoại lệ."
Đường Tam mỉm cười, nói: "Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra. Đây cũng chỉ là bắt đầu của sự kinh ngạc ta mang đến cho ngài."Phóng xuất ra lam ngân lĩnh vực, cũng không chỉ là vì ngăn cản thanh âm, hắn cũng vô hình trung đã triển lộ năng lực của mình với Trữ Phong Trí, bởi vì hắn muốn cùng Trữ Phong Trí tiến hành đàm phán, xác thật là một loại đàm phán ngang hàng.Hắn càng nhất định cần phải tranh thủ vì vị trí có lợi đối với mình.
Nếu như có thể nói, Đường Tam thành lập Đường Môn tuyệt không hy vọng cùng bất kỳ kẻ nào hợp tác, nhưng là, nhìn từ góc độ thực tế, như vậy lại là khó có khả năng.Hắn, một thanh niên hồn sư mới tròn hai mươi tuổi, gia tộc lại tự phong bế.Nếu như không có sự ủng hộ của bất cứ lực lượng nào từ bên ngoài, chỉ dựa vào chính hắn tích súc, cái gì cũng làm không được.Cho nên hắn nhất định cần phải mượn ngoại lực, đương nhiên, Đường Tam lựa chọn, tự nhiên đều là có thể tuyệt đối tin tưởng.Nếu không hắn cũng sẽ không nhờ Trữ Vinh Vinh tìm đến Trữ Phong Trí.
Trữ Phong Trí hứng thú nói: "Nói đi, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể cho ta một sự kinh hỉ."
Đường Tam mỉm cười, sử dụng lam ngân lĩnh vực tiến hành ngăn cách âm thanh rồi bắt đầu đưa ra dự tính của mình.
Sau khi mới bắt đầu, Trữ Phong Trí nghe lời hắn nói thì khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười, dần dần, sắc mặt Trữ Phong Trí từ từ trở nên ngưng trọng, một bên nghe Đường Tam nói một bên liên tiếp gật đầu, thỉnh thoảng đưa ra vài câu nghi vấn, Đường Tam vì hắn nhất nhất giải đáp.
Cốt Đấu La ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện với nhau thì diện lộ kinh dung, ánh mắt nhìn Đường Tam cũng trở nên quái dị.
Đường Tam vừa đi vừa giảng giải, đến tận phòng của mình cũng không có dừng lại, trở lại phòng mình, Đường Tam cũng gọi Mã Hồng Tuấn lại đây.Cùng Trữ Phong Trí và Cổ Dong đóng cửa nói chuyện.
Tiếng khóc dừng lại.Trữ Vinh Vinh nằm trong lòng Áo Tư Tạp thở hổn hển.
Năm năm không gặp, trên người Áo Tư Tạp đã không còn vẻ ngây ngô lúc trước.Hắn đã hai mươi hai tuổi, kết hợp với khuôn mặt râu quai nón có vẻ tương đối thành thục.Cảm thụ hơi thở đặc hữu của nam nhân trên người hắn, Trữ Vinh Vinh nhắm hai mắt, ôm chặt hông hắn, tựa hồ là sợ hết thảy những gì phát sinh trước mắt chỉ là mộng cảnh, chỉ cần nàng vừa mở mắt, giấc mộng sẽ tỉnh lại.
Áo Tư Tạp cũng như vậy ôm Trữ Vinh Vinh, hai người ai cũng không muốn nói một câu gì, cứ như vậy lẳng lặng ở bên nhau, cảm thụ nhịp đập trái tim của nhau.
Năm năm, suốt năm năm, người hữu tình rốt cuộc đoàn tụ, bất luận lúc trước Áo Tư Tạp trong lòng có điều gì kiêng kị, ngay lúc này cũng đã hoàn toàn vvứt bỏ khỏi đầu mình, hắn tình nguyện vĩnh viễn cứ như vậy ôm Trữ Vinh Vinh, không bao giờ buông tay ra nữa.
Ở trong bầu không khí như thế này, bọn họ cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đến lúc Trữ Vinh Vinh bởi vì thân thể có chút cứng ngắc mà nhẹ nhàng giật mình, mới làm trong lòng bọn họ đồng thời run một chút.(Vãi chưởng, ôm nhau đến tê cả người >"<)
"Vinh Vinh." Vuốt ve mái tóc dài mềm mại, Áo Tư Tạp khẽ gọi một tiếng.
"Ân." Trữ Vinh Vinh nhẹ giọng đáp lại, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Áo Tư Tạp cặp mặt hoa đào đã tràn ngập ánh sáng nhu hòa kia.Trên mặt không khỏi nở ra nụ cười ngọt ngào.
"Ngươi đẹp hơn, nhưng ta lại biến dạng." Áo Tư Tạp có chút cảm thán nói.
Trữ Vinh Vinh tự nhiên cũng thấy được vết sẹo trên mặt hắn, giơ tay lên, mân mê vết sẹo, lắc đầu, "Không, là ngươi trở nên càng thêm chín chắn.Cùng so sánh với ngươi trước kia.Ngươi hiện tại mới rất có cảm giác an toàn."
Áo Tư Tạp cười khổ nói: "Xem ra, trước kia thật sự là ta lo lắng vô cớ rồi.Tiểu Tam nói rất đúng, ngươi làm sao lại để ý dung mạo của ta chứ? Vinh Vinh, ngươi biết không, năm năm này ta không có lúc nào không nhớ ngươi.Mỗi khi ta gặp phải địch nhân cường đại, gặp phải khe hẻm khó vượt qua được.Chỉ cần trong lòng ta hiện ra hình bóng của ngươi, ta sẽ tràn ngập dũng khí, bất luận bao nhiêu gian nan, ta đều cố gắng vượt qua.Cố gắng của ta đã không uổng phí rồi, lúc này, nói gì ta cũng sẽ không sẽ cùng ngươi chia lìa nữa.Ta tin tưởng, ta nhất định có thể chinh phục được Trữ tông chủ, để cho ông ấy chấp thuận việc của ngươi và ta."
"Ân." Có nam nhân mà mình yêu ở bên cạnh, Trữ Vinh Vinh dịu dàng đến nói không nên lời.Nhẹ nhàng gật đầu, lại siết thật chặt cánh tay đang ôm hông Áo Tư Tạp.
"Di (ơ - ủa)? Tiểu Tam cùng trữ tông chủ đi đâu rồi?"Áo Tư Tạp lúc này mới chú ý tới nơi này chỉ còn lại hai người họ.Còn có các đệ tử canh gác cửa học viện đang hướng tới bên này rình xem.
"A?"Trữ Vinh Vinh ngẩng đầu, có chút mờ mịt nhìn bốn phía hoàn toàn trống không.Khuôn mặt nhất thời xấu hổ đỏ bừng, đấm lên ngực Áo Tư Tạp vài cái, "Đều tại ngươi, bọn họ, bọn họ nhất định sẽ chê cười ta."
Áo Tư Tạp mỉm cười, sự tán thành của Trữ Vinh Vinh làm hắn lúc này tràn ngập tin tưởng, "Vậy cứ để cho bọn họ cười đi.Vinh Vinh, chúng ta cũng vào đi thôi.Ta muốn đi gặp Trữ tông chủ thỉnh cầu chuyện của chúng ta."
Trữ Vinh Vinh gật đầu, chủ động kéo tay Áo Tư Tạp, dựa thân thể lên cánh tay hắn, hai người lúc này mới đi vào học viện.
Khi bọn họ trở lại rừng cây, trên thực tế đã qua hơn một thời thần.Hai người vừa vào sân, vừa lúc trông thấy Trữ Phong Trí và Cốt Đấu La đang cùng Đường Tam và Mã Hồng Tuấn đồng thời đi ra.
"Trữ thúc thúc, chúng ta cứ làm như đã nói vậy đi.Sau này trong một khoảng thời gian rất dài, Đường Môn sẽ phải trông vào sự ủng hộ của thúc thúc."Đường Tam mỉm cười nói.
Trữ Phong Trí vỗ vỗ vai hắn, vẻ mặt ôn hòa nói: "Mặc dù Đường Hạo huynh quy ẩn, nhưng hắn có một hảo nhi tử như ngươi nhất định rất vui mừng.Chuyện chúng ta đã nói hôm nay không thể nói là ai ủng hộ ai, nhìn từ góc độ tông môn.Đây là cùng có lợi đối với chúng ta.Ngươi yên tâm, chuyện này chỉ có mấy người chúng ta biết.Hoàng thất bên kia ta sẽ xử lý.Ta đã sơ suất một lần, suýt nữa vùi tông môn vào cảnh bị hủy diệt.Tuyệt sẽ không lại có lần thứ hai.Sau khi ngươi chọn được một địa chỉ tốt cho Đường Môn, thì nhờ Vinh Vinh đến thông tri cho ta.Ngươi cần gì, ta sẽ bí mật đưa tới.Có chuyện gì, cũng cứ để cho Vinh Vinh truyền lời.Chúng ta không nên gặp mặt quá thường xuyên, để tránh làm người khác chú ý."
Đường Tam vuốt cằm nói: "Ta hiểu, ngài yên tâm.Vinh Vinh bọn họ trở về rồi kìa."
Ánh mắt mọi người chuyển hướng đến phía Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh vừa mới đi vào trong sân học viện.Trữ Vinh Vinh nhất thời xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên, nhưng vẫn như trước gắt gao nắm chặt tay Áo Tư Tạp.
Áo Tư Tạp lần thứ hai bái kiến, cung kính hướng Trữ Phong Trí hành lễ, "Trữ tông chủ, chào ngài."
Trữ Phong Trí nhìn con gái mình một chút, rồi lại nhìn Áo Tư Tạp, thở dài một tiếng, nói: "Tiểu tử ngốc nhà ngươi đó, năm ấy tại sao phải rời đi một cách cố chấp như vậy chứ? Ngươi biết mấy năm nay Vinh Vinh là làm sao vượt qua được không? Tông môn mặc dù có quy củ của tông môn, nhưng không thể nói thân là tông chủ ta cũng không cân nhắc đến hạnh phúc của con gái mình?"
Áo Tư Tạp trong lòng vui vẻ, "Nói như vậy là, ngài đồng ý chuyện của ta cùng Vinh Vinh rồi?"
Trữ Phong Trí trên mặt toát ra một tia cười khổ, "Ngay cả tông môn cũng đã bị hủy, giữ quy củ còn có thể có ích lợi gì? Chuyện của đám người trẻ tuổi các ngươi thì tự mình xử lý đi.Ta chỉ dặn dò với ngươi một câu.Lúc nào ngươi cũng phải nhớ kỹ, cả đời Trữ Phong Trí ta, chỉ có một đứa con gái Vinh Vinh này.Ngươi hiểu chứ?"
Áo Tư Tạp hừng hực trong lòng, nghiêm mặt nói: "Trữ tông chủ, ngài yên tâm, ta hiện tại đã có sức mạnh nhất định để có thể bảo vệ Vinh Vinh.Ai muốn đả thương Vinh Vinh, nhất định phải bước qua xác của ta trước đã."
Mã Hồng Tuấn ở bên cạnh trợn to mắt nhìn Áo Tư Tạp, lúc trước hắn đã nghe Đường Tam nói rằng Áo Tư Tạp đã trở về, mặc dù Áo Tư Tạp không thay đổi hoàn toàn giống Đường Tam, nhưng hiện tại một bộ dáng với khuôn mặt cương nghị đó của hắn cũng là có biến hóa rất lớn so với trước kia.
"Trữ tông chủ, nếu Tiểu Áo đối xử không tốt với Vinh Vinh, chúng ta đều sẽ không bỏ qua cho hắn."
Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn đối nhãn, hai người mặc dù đều không nói chuyện với đối phương, nhưng tình huynh đệ vô hình kia vẫn là trong nháy mắt làm bầu không khí ở đây chợt trở nên nóng rực.
Cốt Đấu La bên cạnh đột nhiên mở miệng, "Áo Tư Tạp, ngươi nói ngươi đã có sức mạnh nhất định để bảo vệ Vinh Vinh.Ta muốn biết sức mạnh ấy này là cái gì.Vinh Vinh là phụ trợ hệ hồn sư, nếu như người thân cận nhất không thể bảo vệ nó, thẳng thắn mà nói, ta vẫn không thể nào yên tâm.Vinh Vinh là tiểu công chúa của Thất Bảo Lưu Ly tông.Ta cũng coi nó như cháu gái của mình.Ngươi đã đi năm năm rồi, cũng nên để cho chúng ta xem thành quả của ngươi một chút."
Nghe xong Cốt Đấu La nói, Trữ Phong Trí cũng khẽ gật đầu.Lời nói của Áo Tư Tạp lúc hắn đi bọn họ đều nghe rõ.Bọn họ cũng tin tưởng, nếu như không đạt được thành tựu nhất định, Áo Tư Tạp sẽ không trở về dễ dàng như vậy.Bọn họ đều muốn biết, một thực vật hệ hồn sư rốt cuộc là dựa vào cái gì để bảo vệ một phụ trợ hệ hồn sư.
Áo Tư Tạp gật đầu.Hắn vốn cũng không có nghĩ tới là chỉ cần dùng tình cảm của mình đối với Vinh Vinh là có thể chinh phục được Trữ Phong Trí.
Bóp nhẹ tay Trữ Vinh Vinh để an ủi, tiến lên vài bước.Hắn rõ ràng có thể cảm giác được ánh mắt tràn ngập sự quan tâm của Trữ Vinh Vinh từ phía sau lưng, hào khí trong lòng nhất thời dâng lên.
"Tiểu Tam, cho ta mượn một giọt máu của ngươi."Áo Tư Tạp hướng Đường Tam nói.
Đường Tam không hỏi lý do, ngón cái tay phải bóp lên ngón giữa một cái, búng ngón tay, một giọt máu chậm rãi hướng về phía Áo Tư Tạp bay đến.
Thủ pháp ám khí của Đường Tam cường hãn ra sao, giọt máu bay vô cùng chậm, làm cho Áo Tư Tạp có đủ thời gian phản ứng.Chính lúc giọt máu tươi đi tới trước mặt hắn thì lại càng thong thả rơi xuống.
Trữ Phong Trí cùng Cổ Dong xem một màn này đều âm thầm gật đầu. Đối với chuyện mà Đường Tam cùng bọn họ nói lúc trước càng tăng thêm vài phần tin tưởng.
Áo Tư Tạp mỉm cười, hồn lực toàn thân bộc phát, trong phút chốc, sáu hồn hoàn tương phối tốt nhất đồng thời xuất hiện trên thân thể hắn.
Nhìn thấy sáu hồn hoàn này, Trữ Phong Trí cùng Cổ Dong không khỏi âm thầm gật đầu, bất kể có nói như thế nào, Áo Tư Tạp mấy năm nay cũng không hoang phế, cấp bậc hồn lực cũng không ở dưới những người khác trong Sử Lai Khắc Thất Quái.Nghĩ đến đám hài tử này niên kỷ cũng đều chỉ có mới hơn hai mươi, bọn họ cũng không khỏi có chút ghen ghét.
Nếu như nói năm năm trước, nhìn từ thực lực chính thức, hoàng kim nhất đại của Vũ Hồn Điện đối với Sử Lai Khắc Thất Quái còn có năng lực áp chế, vậy thì, hôm nay sau năm năm, hoàng kim nhất đại của Vũ Hồn Điện tối đa có thể cùng bọn họ ngang hàng cũng đã rất không tồi. Đừng quên, niên kỳ của hoàng kim nhất đại chính là lớn hơn không ít nếu so với Sử Lai Khắc Thất Quái.
"Lão tử hữu căn kính tượng tràng."(1)
Động tác của Áo Tư Tạp rất nhanh, đệ lục hồn hoàn trên người chợt lóe lên, một vòng hắc quang từ trong lòng bàn tay hắn tuôn ra, trong nháy mắt đem giọt máu kia nhét vào trong, ngay sau đó, lòng bàn tay hắn nhất thời tuôn ra ba động hồn lực mãnh liệt, đệ lục hồn hoàn cũng không ngừng mở rộng cùng co rút.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên tay hắn, trong lúc đó trong nơi có hồn lực ba động mãnh liệt, một cây hương tràng màu bạc nhạt chậm rãi hình thành.
Đột nhiên, trên mặt Áo Tư Tạp toát ra một tia thống khổ, trong ánh mắt vốn tràn ngập tự tin đã có thêm vài phần kinh hãi.Ngay sau đó, cây hương tràng màu bạc trong tay hắn xuất hiện biến hóa, vốn chỉ là một cây hương tràng màu bạc đột nhiên lại tách ra một cây khác tương đối nhỏ, đồng thời hiện ra trong lòng bàn tay hắn.Mà Áo Tư Tạp lại phát hiện, hồn lực mình cũng không phải giống trước kia chế tạo kính tượng hương tràng chỉ giảm bớt một phần ba như vậy, mà là giảm những một nửa.
Sau khi hai cây hương tràng màu bạc một lớn một nhỏ thành hình.Áo Tư Tạp mới xem như thở phào nhẹ nhõm, có chút bất đắc dĩ nhìn Đường Tam."Tiểu Tam, máu của ngươi hiệu quả thật sự có chút quá cường đại."
Đường Tam liền nhớ tới khi lần đầu mình gặp Áo Tư Tạp, thấy hắn ăn mạt ngân quang ấy, trong lòng đối với đệ lục hồn kỹ này của hắn cũng ít nhiều đoán được một chút.Mỉm cười nói: "Vậy ngươi hãy biểu diễn cho chúng ta xem một chút hiệu quả của đệ lục hồn kỹ này đi."(2)
Áo Tư Tạp cười ha ha, nói: "Muốn biểu diễn hiệu quả cũng cần phải có một đối thủ.Ngươi coi như xong, Mập Mạp, lại đây, huynh đệ chúng nhiều năm không gặp như vậy, trước hết thủ đàm (nói chuyện bằng tay ) một lần, thân thiết một chút đi nào."
Mã Hồng Tuấn chỉ chỉ cái mũi của mình, "Tiểu Áo, ngươi không lầm chứ? Ngươi muốn cùng ta luận bàn?"
Áo Tư Tạp không chút do dự gật đầu, hướng Mã Hồng Tuấn ra dấu xin mời.
Mã Hồng Tuấn nhìn về phía Đường Tam, Đường Tam cấp cho hắn một ánh mắt khẳng định, mà sắc mặt Trữ Phong Trí cùng Cổ Dong bên kia đều đã trở nên hứng thú.
Một thực vật hệ hồn sư muốn khiêu chiến một cường công hệ hồn sư, mặc dù vũ hồn song phương cách biệt một cấp, Mã Hồng Tuấn vẫn chỉ là hồn vương, nhưng cũng không nên quên, hồn vương Mã Hồng Tuấn này có vũ hồn chính là hỏa phượng hoàng.Nếu như không phải hắn không tu luyện khắc khổ giống như Đường Tam, Trữ Vinh Vinh, lúc này cũng có thể có thực lực chừng trên dưới sáu mươi cấp.Nói về bộc phát lực, hắn trong Sử Lai Khắc Thất Quái tuyệt đối chính là đứng đầu.
Mã Hồng Tuấn chậm rãi đi tới trước mặt Áo Tư Tạp hơn mười thước rồi đứng lại, bẻ ngón tay mình, phát ra một trận tiếng xương kêu "rắc rắc", mỉm cười xấu xa nhìn Trữ Vinh Vinh, "Yên tâm, Vinh Vinh, ta sẽ hạ thủ lưu tình."
Áo Tư Tạp tức giận nói: "Đến đây đi, ta không cần ngươi hạ thủ lưu tình." Vừa nói, hắn đã đem cây hương tràng màu bạc trong tay nuốt xuống.Trong toàn bộ sáu hồn kỹ của hắn, duy chỉ có đệ lục hồn kỹ này khi tác dụng tại trên người hắn thì sẽ không bởi vì bản thân hắn ăn mà giảm bớt uy lực.
Thân thể mũm mĩm của Mã Hồng Tuấn khẽ nhoáng lên, xích hồng sắc hỏa diễm chợt bốc lên, không khí chung quanh nhất thời trở nên vặn vẹo, nhiệt lượng khổng lồ phóng thích ra, ngọn lửa nồng đậm ở sau lưng hắn tựa hồ hình thành một đồ hình hỏa phượng hoàng.
Ai cũng không nghĩ tới chính là.Động thủ đầu tiên chính là Áo Tư Tạp, chỉ thấy trong mắt hắn ngân quang chợt lóe, không đợi cho Mập Mạp phản ứng lại, hơn mười căn Lam Ngân Hoàng hỗn hợp lam, kim, hồng tam sắc đã chợt mọc lên từ mặt đất, trong phút chốc hoàn thành một cái Lam Ngân Tù Lung, đem thân Mập Mạp đang toàn thân rực lửa bao phủ trong đó.
Mã Hồng Tuấn thất kinh, sau một khắc, tay phải Áo Tư Tạp lật lên, kim quang lóe sáng kèm theo một mạt huyết sắc thoáng ẩn thoáng hiện bắt đầu từ trên tay phải hắn rất nhanh ngưng kết.
"Đây là..." Trữ Phong Trí mở to hai mắt nhìn.
Áo Tư Tạp sắc mặt bình tĩnh đến không chút biểu tình.Nhưng hồn lực trên người hắn phóng xuất ra lại có vẻ cực kỳ nồng đậm.
Năng lượng phóng xuất ra từ trên tay Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn rốt cuộc đã cảm giác được nguy cơ, cũng không dám cợt nhả nữa.Toàn thân hỏa diễm chợt tăng cường, Dục Hỏa Phượng Hoàng, Phượng Dực Thiên Tường lưỡng đại cường thế tăng phúc kỹ năng đồng thời phóng thích ra.
Nhưng là, Lam Ngân Tù Lung vây khốn hắn ở dưới tình huống bị nung bởi nhiệt độ cao lại như trước không hề lay động, cực kỳ kiên cố bao phủ thân thể của hắn.
Phục Chế Kính Tượng Tràng này của Áo Tư Tạp là lấy máu Đường Tam làm vật dẫn, mặc dù vì chế tạo căn hương tràng này hắn đã hao phí nhiều hồn lực, nhưng căn hương tràng này phục chế được cũng chính là thực lực của Đường Tam, thậm chí kể cả băng hỏa miễn dịch song thuộc tính trong máu hắn.Cho dù là phượng hoàng hỏa diễm cũng không thể nào đem Lam Ngân Hoàng kia dung hóa.
Nhưng là, Mã Hồng Tuấn mấy năm nay cũng không phải tu luyện vô ích, chỉ thấy hắn mạnh mẽ hít vào một hơi, bụng nhất thời bành trướng. Hỏa diễm ở chung quanh thân thể hắn nhất thời trở nên thưa đi rất nhiều, một đạo hỏa quang ngưng thật chợt từ hắn trong miệng phun ra, cùng với đó là một đạo hỏa tuyến, nói không chừng đó là một cây lợi tiễn do hỏa diễm ngưng kết thành thực thể.
Oanh một tiếng, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến được tăng cường áp súc nặng nề oanh kích trên Lam Ngân Tù Lung trước mặt.Bạo tạc lực mạnh mẽ nhất thời đem Lam Ngân Tù Lung trước mắt nổ tung tạo ra một cái lỗ hổng.
Áo Tư Tạp lúc này mặc dù phục chế được hồn kỹ của Đường Tam, nhưng là, hồn lực bản thân hắn trước đó đã tiêu hao năm thành lúc thi triển đệ lục hồn kỹ, lại duy trì đệ ngũ hồn kỹ Lam Ngân Bá Vương Thương của Đường Tam, lập tức xuất hiện cảm giác có chút lực bất tòng tâm.Trong lòng không khỏi âm thầm cười khổ, nhưng lại không thể không toàn lực thúc giục hồn lực hướng đến tay phải của mình mà chú nhập.
Mã Hồng Tuấn liên tiếp phun ba ngụm Phượng Hoàng Hỏa Tuyến lên Lam Ngân Tù Lung, rốt cuộc khiến bình chướng kiên cố này nổ tung, hai cánh hỏa diễm cự đại sau lưng giang rộng, hướng đến Áo Tư Tạp đánh tới, đệ tứ hồn hoàn trên người cùng lúc lóe sáng, chính là phát động kỹ năng cường hoành có lực bạo phát gia tăng mạnh sau khi được hồn cốt tay phải không chế, Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích.
Trước tiên không kể đến tốc độ Áo Tư Tạp có thể né tránh được Phượng Dực Thiên Tường hay không, cứ tính là hắn có thể né tránh, kế tiếp, Mã Hồng Tuấn tất nhiên có thể đem lực bộc phát cường hoàng của hắn triển hiện ra.Áo Tư Tạp dưới công kích kinh đào phách ngạn không ngừng phóng thích, đối với hồn kỹ của Đường Tam còn không quen thuộc, hồn lực lại đã tiêu hao lượng lớn cũng rất khó có thể ngăn cản.
Ngay lúc này, ngân quang trong mắt Áo Tư Tạp lại lóe lên, mọi người chỉ cảm thấy mắt hoa lên, Áo Tư Tạp vốn chỉ là một người chợt biến thành hai người.Mà trong tay Áo Tư Tạp thứ hai vừa mới xuất hiện mọc lên vô số Lam Ngân Hoàng, hướng thẳng đến Mã Hồng Tuấn chặn lại.
Kính Tượng Phân Thân, kỹ năng của Kính Tượng Đầu Cốt.Sau khi phát động hiệu quả của Kính Tượng Đầu Cốt, năng lực phục chế có trong kính tượng hương tràng của Áo Tư Tạp tăng lên mười phần trăm, nói cách khác, hiệu quả phục chế hồn kỹ vốn chỉ có thể phát huy bảy mươi phần trăm tăng lên tới tám mươi phần trăm.Đồng thời, phục chế ra một phân thân giống mình như đúc, phục chế thể này có được tám mươi phần trăm năng lực của bản thể tám mươi phần trăm, duy trì liên tục một phút đồng hồ.
Đây mới là toàn bộ chỗ tốt mà con kính ảnh thú hai vạn năm tu vi nọ mang đến cho Áo Tư Tạp, tăng phúc thêm vào mười phần trăm chính là tăng phục đặc thù cho toàn bộ hồn hoàn, hồn cốt.
Đột nhiên xuất hiện thêm một Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn nhất thời có chút không thích ứng, mặc dù đang hắn mạnh mẽ đích bộc phát lực hạ, phân thân nọ lại bị suy yếu hai mươi phần trăm căn bản không thể nào xúc phạm tới hắn, nhưng là đủ để dẫn đến tác dụng ngăn cản.Trong tiếng nổ oanh nhiên, Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích tác dụng ở trên phân thân.Mà lúc này, Lam Ngân Bá Vương Thương được Áo Tư Tạp đã chuẩn bị từ lâu rốt cuộc cung hoàn thành .
Phân thân trước lực công kích của Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích sẽ tan ra không thể nghi ngờ, nhưng Bá Vương Thương xích kim sắc cũng đã tới trước mặt Mập Mạp.
Kinh nghiện thực chiến của Mã Hồng Tuấn phong phú ra sao, so sánh với Áo Tư Tạp mới vừa được tiếp xúc với cận chiến không được bao lâu mà nói, chính là mạnh hơn không ít, trong nguy cơ không có chút hoảng loạn nào, nhấc tay phải lên, hỏa diễm phun ra dày đặc, hóa thành một con hỏa phượng hoàng thân dài ba thước, chính diện đón nhận oanh kích của Lam Ngân Bá Vương Thương.
Đây chính là kỹ năng của phần thưởng mà Mã Hồng Tuấn đạt được sau khi kết thúc đại hội tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục là Bạo Liệt Phần Thiêu Chi Hỏa Diễm Hữu Thủ, Phượng Hoàng Bạo Liệt Kích, sau khi hồn cốt cùng vũ hồn hắn kết hợp thì hình thành kỹ năng này.Có thể trong nháy mắt phát ra hỏa diễm công kích mạnh mẽ mang theo thuộc tính bạo liệt, uy lực mạnh, tuyệt không kém hơn đòn bạo phát cuối cùng của Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích.Mà tiêu hao hồn lực lại rất ít.Có thể nói là vũ khí bí mật của Mã Hồng Tuấn.Cũng chính là sau khi có được khối hồn cốt này, trong phượng hoàng hỏa diễm của hắn mới có thêm thuộc tính bạo liệt này thuộc tính, đối phó với loại đặc tính hỏa miễn giống như Lam Ngân Hoàng của Đường Tam chính là chỗ tốt không nhỏ.
Oanh ----
Tiếng nổ kịch liệt chợt vang lên, hồn lực ba động mãnh liệt tứ tán phi đằng, Cốt Đấu La thân hình chợt lóe, chắn trước người Trữ Vinh Vinh cùng Trữ Phong Trí.Mà Đường Tam lại là rất nhanh lui về phía sau vài bước.
Hồn lực ba động mãnh liệt làm căn nhà gỗ phía sau lưng bọn họ rung lên bần bật, may là kỹ năng của bọn họ tại lúc va chạm đều được hai người tận khả năng khống chế hướng lên không trung mà phóng thích, lúc này mới không tạo thành kết quả không thể vãn hồi.
Mã Hồng Tuấn lúc này đã bị lâm vào trạng thái mê muội mà Lam Ngân Bá Vương Thương mang đến, nhưng Áo Tư Tạp cũng không dễ chịu, hắn dù sao cũng không phải là Đường Tam, mặc dù Lam Ngân Hoàng mang theo hiệu quả hỏa miễn, nhưng tự thân hắn lại không thể hỏa miễn.Hơn nữa phân thân bị phá cùng hồn lực tiêu hao một lượng lớn, lúc này đã không thể nào lại tiến hành bất cứ đòn truy kích gì nữa.Tiếp tục đánh nữa, chiến thắng khẳng định sẽ là Mã Hồng Tuấn.Đương nhiên, đây cũng không phải là nói hồn kỹ Áo Tư Tạp không mạnh, mà là bởi vì Phục Chế Kính Tượng Tràng của hắn là chế tạo ngay tại chỗ, mà không phải được chế tạo trước đó, làm cho hồn lực tự thân không đủ, không thể nào duy trì được nhiều hồn kỹ, đối với việc sử dụng hồn kỹ của Đường Tam lại không phải là thập phần hiểu rõ.
Bất quá, Áo Tư Tạp hiển nhiên là không muốn nhận thua, chỉ thấy hắn duỗi tay trái ra, hắc quang lưu động, Hạo Thiên Chuy bất ngờ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, đáng tiếc, cổ tay hắn trầm xuống, Hạo Thiên Chuy rơi xuống đất biến mất không thấy đâu nữa.
Dưới ảnh hưởng từ hồn cốt của Tiểu Vũ, Hạo Thiên Chuy của Đường Tam sau khi tiến hóa, đã đạt tới trọng lương kinh khủng là tám trăm cân, không phải là Áo Tư Tạp có khả năng nã động (cầm và di chuyển). Hắn chỉ phục chế được hồn kỹ của Đường Tam, cũng không phải là phục chế được khí lực như của Đường Tam.
Mã Hồng Tuấn lúc này cũng từ trong trạng thái mê muội khôi phục lại, thấy rõ Hạo Thiên Chuy từ trong tay Áo Tư Tạp rơi xuống đất, không nhịn được nói: "Ta kháo (câu này A Lá thích dùng lắm, nó có nghĩa là "ta ngất"), Tiểu Áo, tại sao ngay cả hai vũ hồn của Tam ca ngươi cũng đều có?"
Áo Tư Tạp cười khổ nói: "Tạm thời có được thì có ích lợi gì.Ta còn không sử dụng được.Hơn nữa lúc trước hồn lực tiêu hao đúng là rất lớn."
Trữ Phong Trí một bên đã từ trong kinh ngạc khôi phục lại, "Mau qua đây đi.Áo Tư Tạp, có thể nói cho chúng ta biết một chút về hiệu quả của đệ lục hồn kỹ này được không? Còn nữa, nếu như ta không nhìn lầm, ngươi hẳn là đã có được một khối hồn cốt đi."
Trữ Phong Trí dù sao cũng là tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông, từ trong một trận chiến này của Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn hắn đã nhìn ra rất nhiều thứ.Mã Hồng Tuấn cũng không phải hồn vương bình thường, lấy thực lực của hắn, hồn đế bình thường cũng tuyệt không phải đối thủ của hắn.Áo Tư Tạp rõ ràng đối với việc vận dụng hồn kỹ được phục chế là không thuần thục, còn bởi vì phục chế kỹ năng mà tiêu hao đại lượng hồn lực, ngay cả như vậy, cũng cùng Mã Hồng Tuấn chiến đấu một đoạn thời gian mà không rơi vào thế hạ phong. Điều này đối với một thực vật hệ hồn sư mà nói, cũng là cực kì kinh diễm.
o O o
(1) "Phục chế" nghĩa là sao chép, "kính" nghĩa là gương, "tượng" nghĩa là giống hoặc bức ảnh, bức tượng; vì thế "Phục Chế Kính Tượng Tràng" nghĩa là "Xúc xích (hoặc lạp sường) gương sao chép ảnh".Tương tự, "Kính Tượng Phân Thân" nghĩa là "Ảnh phân thân trong gương".
(2) Đ3 nhớ lại vụ lần đầu gặp ATT, tay ATT này giả trang làm một vị thúc thúc đi bán xúc xích rong cho nên lão Tam Thiếu mới viết là Đ3 có phỏng đoán về hồn kỹ của ATT.
o O o
Đấu La Đại Lục Đấu La Đại Lục - Đường Gia Tam Thiếu Đấu La Đại Lục