Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 90
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 571 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
ề bài này rất đơn giản,cô tin tưởng mọi người có thể làm tốt” Lam Tĩnh Nghi nhu hòa hướng dẫn bài tập cho học sinh. Học sinh trong lớp đều chăm chú lắng nghe, giống như trên người cô có một loại ma lực, giọng nói cô có một loại sức hút mãnh liệt thu hút ánh nhìn của mọi người.
Cho dù là học sinh lười biếng, thường ngày không thích nghe giảng bài nhất, thì khi nghe cô giảng bài cũng sẽ từ từ bị thần thái ôn hòa, giọng nói dịu dàng thu hút, chậm rãi đi theo tiết tấu của cô.
Nạp Lan Địch chăm chú nhìn chằm chằm cô, mặc dù trên mặt không lộ ra một chút biểu tình, nhưng trong ánh mắt ấy có một tia nhu hòa khó có thể nhận ra. Khi Lam Tĩnh Nghi đứng trên bục giảng vô cùng hấp dẫn người khác, thần thái cô an tĩnh mà thánh khiết làm cho người ta cảm thấy cô như là tiên nữ được thượng đế phái xuống nhân gian để phổ độ chúng sinh.
Nam sinh trong lớp giống như bị thôi miên, âm thanh ngọt ngào kia chậm rãi hấp dẫn ánh mắt của bọn họ, toàn bộ sự tập trung đều hướng lên trên người cô giáo trẻ, thần thái này biểu hiện rõ ràng trên mặt mỗi người, sợ rằng chính bản thân bọn họ cũng không cảm thấy.
Nạp Lan Luật phe phẩy đầu, cảm thấy không khí trong phòng học hôm nay so với trước đây có cái gì đó khác lạ.
Lúc này Lam Tĩnh Nghi giống như đang đứng trên tế đàn của thánh nữ, nhận lấy sự thành kính cùng sùng bái của mọi người. Đột nhiên trong lòng hắn có chút chua chát dần dần lên men, hắn không thích bộ dáng thánh khiết của cô như vậy đối với người khác, không muốn những người khác cũng có thể nhìn thấy được cái đẹp của cô,chạm vào cô.
“Cô giáo” giọng nói trong vắt như nước suối vang lên.
Lam Tĩnh Nghi đang nhìn sách giáo khoa nghe thấy ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nạp Lan Luật đang giơ cánh tay, khóe môi cong cong tà mị đầy ý cười nhìn cô. Cô vẫn không thích ứng kịp với bộ dáng hiện tại của bọn họ, cũng đúng, có ai có thể thích ứng được chứ?
Đi ra khỏi trường học hoặc là khi màn đêm buông xuống, bọn họ sẽ từ thiên sứ biến thành tà ác ma vương, bọn họ có hai tròng mắt khát máu mà lại xinh đẹp nhất trên thế giới, ngón tay của bọn họ so với nghệ sĩ dương cầm còn thon dài và duyên dáng hơn, bọn họ đều rất thích dùng chúng để đùa bỡn thân thể cô, khi bọn họ cùng cô có quan hệ thân mật nhất cũng làm cho cô có cảm giác xấu hổ.
Thế nhưng, buổi sáng khi cô bước vào vườn trường, bọn họ giống như thay đổi hoàn toàn. Thân thể cao to khoác lên mình bộ đồng phục học sinh, trên vai mang ba lô, hoàn toàn giống những học sinh trung học năm hai khác, một bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời.
Nhìn hình dáng này của họ cô không thể nào liên tưởng đến hai tên hỗn thế ma vương vẫn thường quấy nhiễu cô.
Lúc này bọn họ hình như thật sự là học sinh của cô, thậm chí khi thấy khuôn mặt trẻ trung tuấn mỹ của họ, ngược lại trong lòng cô lại nảy sinh ác cảm tội ác.
“Cô giáo?” bộ dạng cô phát ngốc cũng như cũ xinh đẹp, làm ấy nam sinh ngưng mắt nhìn cô, hắn tuyệt đối không muốn để cô như vậy, bởi vì hắn không có cách nào nắm nắm bắt được suy nghĩ của cô.
“Ah?” Lam Tĩnh Nghi tỉnh lại. Cô quên mất Nạp Lan Luật bởi vì tạm nghỉ học đã bỏ lỡ rất nhiều bài học. Cô đi xuống bục giảng, “tôi sẽ giúp em một chút “
Kỳ thực cô đã quên mất một chuyện rất quan trọng, Nạp Lan Luật là chàng trai có chỉ số thông minh rất đáng ngạc nhiên, chàng trai này trước đây lúc cô cho hắn học bù biểu hiện cũng đã làm cho cô líu lưỡi.
Vấn đề nhỏ như vậy mà cũng làm khó được hắn thì đúng là truyện cười!
“Đề bài này thực sự rất đơn giản, xem đi” Lam Tĩnh Nghi cầm lấy bút trong tay hắn bắt đầu tính toán theo công thức ở trên giấy, vị trí của cô vừa vặn ở gữa Nạp Lan Địch và Nạp Lan Luật.
Vẻ mặt của cô rất chuyên chú, tóc đen thuận thế rũ xuống che khuất hai bên gò má tuyết trắng, lông mi đen nhánh nhẹ nhàng chớp động, giống như hai cánh bướm nhẹ nhàng tung bay.
“Vẫn đang nghe chứ?” Lam Tĩnh Nghi ngẩng đầu liếc hắn một cái.
” Vẫn” hắn cúi đầu nghiêm túc nhìn ngòi bút đang động đậy.
Thế nhưng ngón tay thon dài lại không thành thật từ từ đưa vào làn váy màu tím, cách quần lót xoa nhẹ nơi cánh hoa tư mật của cô.
Lam Tĩnh Nghi kinh hách thở hổn hển, “Làm gì?” Cô cúi đầu hỏi.
“Cô giáo có thể nói lại một lần nữa không, em thật sự rất ngốc, nghe không hiểu” Nạp Lan Luật đáp, khuôn mặt biểu cảm tinh thuần như thiên sứ, nhưng mà tay hắn vẫn không chịu dừng lại, cách quần lót ở cửa huyệt cô hoạt động, hắn dán ở bên tai cô nhanh chóng nói, “Tôi rất không thích cô giáo cùng nam sinh khác liếc mắt đưa tình nha “
“Tôi không có…”
“Tôi tận mắt nhìn thấy, Địch cũng nhìn thấy “
“A ~” cô thở nhẹ, hai gò má nổi lên một mảng hồng, cô lập tức che miệng mình. Hạ thể bỗng nhiên bị ngón tay dài của hắn xen vào, vách tường chặt khít nhanh chóng co rút lại.
Trong lúc cô không hề phòng bị, hắn đã đẩy ra quần lót nhỏ, bỗng nhiên dùng ngón giữa tiến vào cô.
Cô cố gắng kiềm chế không kinh hô trên mặt biểu tình không biết phải làm sao, bị cô kẹp chặt ngón giữa cũng làm cho cự thú dưới quần hắn cấp tốc dâng trào. Bởi vì cô đột ngột bị tiến vào, nơi đó chật hẹp mà khô khốc, không có cách nào thích ứng ngón tay thô cứng, nhanh chóng co rút muốn đẩy ra dị vật.
“Buông tôi ra, Nạp Lan Luật, cầu xin cậu…” Cô hút khí, thấp giọng cầu xin, cô sợ hãi những học sinh trong lớp sẽ nhìn về phía sau, sợ bọn họ sẽ nhìn ra điều gì từ nét mặt của cô, thế nhưng hai mắt cô lại tiếp xúc với một đôi con ngươi lạnh băng, Nạp Lan Địch ngồi trên bàn, nghiền ngẫm nhìn cô, dường như muốn thưởng thức biểu tình giãy dụa của cô khi bị tình dục khống chế.
“Uhm…” Cô cố gắng ngậm chặt miệng, thân thể nhẹ lui ra. Cô đem toàn bộ sức lực khống chế xúc động muốn thét chói tai. Ánh mắt của Nạp Lan Địch ở phía trước làm cho cô cảm thấy xấu hổ không thôi.
Thế nhưng, Nạp Lan Luật căn bản không chịu dừng lại, ngón tay hắn vẫn để trong hạ thể của cô thong thả cắm vào lại rút ra.
Khi ngón tay xen vào lần nữa cũng cảm giác được bên trong ẩm ướt, lúc rút ra mang theo ái dịch trong suốt.
“Thật nhanh ướt” hắn thì thầm, ngày hôm qua hắn cũng đã muốn làm như vậy, nhưng tối hôm qua hắn một đầu ngón tay cũng không sờ được cô, bởi vì sau khi Địch lau xong thuốc mỡ cho cô, cô liền mê man, mãi cho đến sáng sớm mới tỉnh dậy.
“Không… Không nên… Nạp Lan Luật… Mau dừng tay…” Cô ẩn nhẫn khao khát muốn rên rỉ, thanh âm run run kiềm chế, cô rất sợ người khác nghe được.
“Cô giáo lại ngẩn người, vấn đề này em còn nghe không hiểu, một mực chờ cô giải đáp đó ” Nạp Lan Luật dùng thanh âm trong suốt như tiếng suối nói với vô, hoàn toàn rút ra ngón tay sau đó lại nhanh chóng xen vào.
Hạ thể ngậm chặt ngón tay của hắn càng làm cô xấu hổ,bỗng nhiên có một luồng ấm từ bụng truyền xuống, tiếp theo là dâm dịch như thủy triều cùng với đau đớn khoái cảm, muốn đem cô bao phủ.
Cô mềm nhũn hút khí, thân thể trở nên mềm mại dị thường, đùi trong một mảnh ướt át làm cô không biết phải làm sao, chỉ biết cắn chặt môi.
“Được rồi, cô ấy đã không nhịn được rồi, em nghĩ muốn để người khác nghe được âm thanh dâm đãng của cô sao?” Nạp Lan Địch vốn khoanh tay đứng nhìn ở một bên chợt lạnh giọng nói, con ngươi hắn vẫn chưa rời khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn bị dằn vặt vì phải kiềm chế tình dục đã ướt đãm mồ hôi.
Dường như nơi đó có cái gì đang dụ dỗ hắn, làm cho ánh mắt lãnh khốc cũng rơi vào thâm trầm mê luyến.
“Luật, cho cô giáo đi thôi, cô đã chịu không nổi học sinh ngốc như em rồi ” Nạp Lan Địch khóe môi mang theo một tia cười khẽ, lạnh lùng nói.
“Haiz mình thực sự rất ngốc” ánh mắt Nạp Lan Luật đầy thỏa mãn, khoái hoạt.
Ngón tay của hắn đã rút ra, ngón cái cùng ngón giữa vẫn còn chút cảm xúc, một tia ướt át sáng bạc nổi lên, hai ngón nhẹ nhàng trượt qua trượt lại, cảm thụ cảm giác mềm mại này.
Đây chính là yêu dịch của cô. Mặt của cô trướng lên đỏ bừng, giống như đang trốn tránh yêu quái vội vàng chạy ra xa bọn họ.
Khí lực hai chân như bị hút hết làm cô lảo đảo suýt ngã. Một đôi cánh tay rắn chắc hữu lực lập tức vươn ra, thân thể của cô ngã nhào vào trong lòng Nạp Lan Địch.
Nhàn nhạt long diên hương làm cho cô lạc lối, cô mở mắt ra tiếp xúc với cặp mắt kia, nó đang lóe những mũi nhọn băng hàn lại đẹp vô cùng.
“Cô giáo, không nên dùng đầu óc để bước đi, bước đi chỉ cần dùng chân ” mặt hắn không chút biểu tình, khuôn mặt lãnh khốc lại tản ra lực hấp dẫn trí mạng.
Lam Tĩnh Nghi vội vàng tránh ra ngực của hắn. Cô xấu hổ cực kỳ, bởi vì thật nhiều học sinh đều quay đầu nhìn cô, thấy được cô ái muội nằm trong lòng Nạp Lan Địch.
“Nguyên lai cô giáo đều dùng đầu óc bước đi nha” Nạp Lan Luật cư nhiên cười, hắn vừa ở trên lớp học làm chuyện như vậy đối với cô, bây giờ còn cười cô.
Cô xoay người, bước chân mất trật tự đi lên hướng bục giảng.
Cô gặp phải ánh nhìn đạm mạc của Lam Tứ, môi của hắn giác mân thành một vòng cung, biểu tình lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt ấy có chút thần thái làm cho cô nghi hoặc, không đoán ra được hắn có ý gì.
Cô chỉ biết chạy ra, không biết lúc ở phía sau Lam Tứ rốt cuộc nhìn thấy những gì.
Chỉ mong hắn không nhìn thấy, lòng của cô thình thịch nhảy, không biết là bởi vì Nạp Lan Luật tà ác khiêu khích hay bởi vì ánh mắt Lam Tứ tràn ngập hàm ý.
Rốt cuộc cũng tan học, cô vội vã trở lại phòng làm việc. Ngồi trên ghế, cô bắt đầu phát ngốc, trước mắt dần hiện ra một đôi con ngươi hẹp dài, hoặc là tà mỵ hoặc là đạm mạc hoặc là lãnh khốc nhìn thẳng cô, làm cho cô muốn trốn chạy thật xa.
Thật lâu sau, cô mới hồi phục tinh thần lại. Bắt đầu mở điện thoại, tìm kiếm số điện thoại Ngưu Đại Tề.
“Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi…” trống ngực cô đánh dồn, cầm lấy túi xách quyết định trực tiếp đi đến nhà Ngưu Đại Tề. Cô lơ đãng đi trên hành lang, trên hành lang rất yên tĩnh, học sinh đều đang đi học, mỗi một phòng học cửa đều đóng kín.
Đột nhiên có một cánh tay giữ cô lại, thân thể của cô bị kéo vào trong một cánh cửa.
“A ~” cô sợ hãi kêu lên.
“Không phải sợ, là tôi” một giọng nói trầm thấp đầy từ tính vang lên. Miệng của cô bị một bàn tay sạch sẽ che lại, cô trừng lớn hai mắt, trái tim điên cuồng nhảy loạn, cô thực sự bị dọa cho sợ hãi.
Trước mắt là khuôn mặt tuấn mỹ lãnh khốc Nạp Lan Địch, hắn ôm chặt cô, thân thể cao ngất cơ hồ làm cho toàn bộ thân thể cô đều gắn vào bóng hắn. Một cỗ nhàn nhạt hương vị đánh thẳng vào hơi thở của cô, mà Nạp Lan Luật đứng ngay bên cạnh, dùng một đôi tròng mắt tà mị,xinh đẹp, lấp lánh nhìn cô.
Cô nghe thấy mùi nước khử trùng tiêu độc, nhìn thấy bên cạnh là bồn cầu tự hoại màu trắng sạch sẽ. Bọn họ quả thực rất quá đáng rồi, cư nhiên trong lúc đi học đem cô kéo vào toilet nam.
“Các cậu… Làm cái gì…?” bàn tay to của Nạp Lan Địch đã buông cô ra, thế nhưng một cái tay khác vẫn vòng bên hông của cô, làm cho cô cả người dán chặt lên thân thể hắn, cô có thể cảm giác được bộ phận nào đó của hắn đang phát sinh biến hóa.
Hô hấp cô dồn dập, phần lớn bởi vì sợ hãi, thân thể bắt đầu khẽ run trong vô thức.
“Làm cái gì… Cô giáo nói thử đi?” Nạp Lan Luật chọn mi, khóe môi tà ác đầy ý cười.
“Bây giờ là đi học thời gian, các câu vì sao không đi học, sẽ bỏ lỡ bài học …” ngữ âm của cô nhẹ nhàng run rẩy,một điểm cũng không giống cô giáo uy nghi trên lớp học như bình thường.
Bên tai truyền đến âm thanh Nạp Lan Luật cúi đầu cười giễu cợt, mặt cô lập tức đỏ bừng lên.
“Muốn đi đâu vậy?” Nạp Lan Địch căn bản không để ý tới lời của cô, kéo qua túi xách trong tay cô, lạnh giọng hỏi.
“Không có…” Đầu cô dời đi chỗ khác,chịu không nổi ánh mắt khiếp người của hắn
Một đôi bàn tay to lập tức nắm cái cằm mảnh khảnh của cô, ép buộc cô nhìn thẳng hắn.
“Thành thật trả lời cho tôi “
Cô bị ép ngẩng đầu nhìn hắn, nhìn theo góc độ của cô, hắn tuấn mỹ như thần mặt trời Apollo, lại lãnh khốc như tượng cẩm thạch, cái loại khí chất lạnh băng này làm cho cô muốn lập tức rời đi.
Ánh mắt của cô trừng lớn, đôi mắt trong suốt, cái cằm nho nhỏ bị ngón tay của hắn bóp đỏ, cánh môi phấn nộn hơi mở, cả khuôn mặt tản ra một cảm giác vừa ngây thơ vừa thành thục hấp dẫn trí mạng.
Hai tay hắn nắm lấy bả vai của cô, ép buộc đầu ngón chân cô đứng lên, đầu cúi xuống đi, hôn lên cánh môi non nớt ướt át.
“Uhm…” nụ hôn gần như cuồng bạo làm cô mê muội. Lúc này, làn váy đã bị nhẹ nhàng vén lên, tay Nạp Lan Luật dò xét đi vào, xé mở quần lót.
“Không…” Cô vô ý thức kẹp chặt hai chân, thân thể xoay lại.
Cô lơ đãng giãy dụa sở mang đến ma sát lại làm cho Nạp Lan Địch thân thể cấp tốc nổi lên phản ứng. Cô cảm giác được cực đại của hăn gắt gao để trên người cô.
Nạp Lan Luật ôm cô lên, kéo xuống quần lót, thuận tay cho vào vào túi quần.
“Thả tôi đi... Không nên ở chỗ này có được không?” Lam Tĩnh Nghi không giãy dụa nữa, âm thanh cam chịu khẩn cầu, cô biết cho dù giãy giụa nữa cũng không hề tác dụng, càng giãy dụa trái lại càng kích thích thú tinh cuồng dã bên trong cơ thể họ.
Nạp Lan Địch cười cười phong tình vạn chủng.
“Chỉ cần cô nghe lời sẽ để cô đi, hiểu không?” Nói xong, hắn đã kéo xuống khóa kéo quần của mình, gương mặt lại lần nữa khôi phục không chút biểu tình, mỗi động tác của hắn không làm cho người ta cảm thấy dâm tà, mà vì sự lãnh khốc ấy lại mang theo gợi cảm trí mạng.
Khóa quần nhẹ nhàng mở, một cái cự long nhảy ra. Lúc này Lam Tĩnh Nghi đã bị Nạp Lan Luật ôm lên, hai tay hắn kéo ra hai đầu gối cô, làm ra động tác giống như khi cho trẻ con đi tiểu.
Tĩnh Nghi tư thế hổ thẹn đem toàn bộ nơi mật hiện ra trước mặt Nạp Lan Địch. Lam Tĩnh Nghi nhắm mắt lại, toàn thân đều căng thẳng.
Mặc dù đoạn thời gian này cô đều tiếp xúc thân thể xích lõa của bọn họ, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy cái vật vừa thô vừa dài, cực đại dục vọng của họ cô vẫn kinh hồn táng đảm.
Cô rất sợ hãi, bởi vì bọn họ thực sự rất lớn cô không có cách nào thừa nhận mình có thể tiếp nhận được dục vọng đó.
Nhìn thấy đôi lông mi dài như cánh bướmnhẹ nhàng run rẩy, đôi môi nho nhỏ run run, tư thế điềm đạm đáng yêu của cô giờ phút này giống như một cây đuốc, đốt cháy dã thú điên cuồng của hắn.
Nam căn thô to càng trở nên kiên đĩnh, cứng rắn.
Nạp Lan Địch vươn ngón tay cái, chạm vào cánh hoa của cô, trên ngón tay sờ được dâm dịch ẩm ướt. Hắn nắm lấy hai đùi cô quấn quanh hông mình.
“Mở mắt” hắn ra lệnh.
Lam Tĩnh Nghi run lên, lông mi càng nhắm chặt hơn.
“Mở mắt nhìn tôi” thanh âm trở nên lạnh hơn, lãnh khốc vô tình.
Lông mi cong vút rốt cuộc nhẹ nhàng mở ra, con ngươi đen long lanh như chú nai con nhìn hắn, hắn nắm lấy cằm của cô, đem gò má của cô điều chỉnh góc độ, để cho ánh mắt của cô đối diện với nam căn to lớn của hắn, lúc này quy đầu đã để ở huyệt khẩu nho nhỏ của cô.
Ánh mắt của cô hiện lên sợ hãi, thân thể bị ôm trong ngực Nạp Lan Luật run rẩy.
“Không được nhắm mắt” vừa nói, hắn vừa động thân tiến nhập vào cô.
“A ~” thân thể Lam Tĩnh Nghi ngã về phía sau, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại một nắm, cô còn chưa có chuẩn bị cho tốt để có thể tiếp nhận cực đại của hắn. Thế nhưng Nạp Lan Địch căn bản không để cho cô cơ hội thích ứng, hắn đã bắt đầu thẳng tiến.
Nơi đó của cô thật nhỏ, thật chặt, mỗi lần hắn tiến vào, đều cảm thấy muốn đem cô xé rách, nhưng hoa huyệt như trước vẫn nhỏ hẹp lại cắn nuốt hòan toàn cực đại của hắn, đem hắn kẹp chặt, cái miệng nhỏ nhắn tham lam cắn mút làm cho hăn điền cuồng, xúc động muốn chà đạp một phen.
Mỗi một lần hắn xen vào thì Nạp Lan Luật ở phía sau lại trợ giúp phối hợp, hắn tiến về phía trước thúc vào thân thể của cô, làm cho hắn có thể tiến vào càng thêm sâu, hắn cảm thấy mình đã thật sự chen vào tử cung của cô chạm đến chỗ sâu nhất bên trong.
Lam Tĩnh Nghi cắn môi, thân thể cực độ lay động, trong miệng phát ra âm thanh nức nở. Bọn họ cư nhiên ở toilet nam muốn cô, cô cảm thấy quá mất mặt, cảm thấy thật xấu hổ, mặc dù là thời gian đi học, nhưng cô sợ hãi tiếng kêu của mình truyền đi.
Hắn mãnh liệt trừu cắm kịch liệt đánh vào thân thể cô, âm thanh dâm mỹ của thân thể phát ra làm tai cô cứng ngắt
“Không cần kiềm chế, kêu lên đi, nếu không khổ sở chính là cô” Nạp Lan Luật tiến về phía trước đẩy cô, “Yên tâm, cô không biết toilet nam được công nhận là nơi dùng để làm tình sao, có nghe thấy không, bên kia có một nữ nhân kêu thật dâm đãng, tôi thích cô cũng kêu như vậy “
Lam Tĩnh Nghi lúc này mới chú ý nghe được trong WC tràn ngập âm thanh nữ tử sắc nhọn, mặt của cô càng đỏ hơn, trong lòng không biết tư vị gì, lại có nữ sinh giống cô ở toilet bị…
Cô thế mới biết nguyên lai trường học Lam Sơn cũng không phải cô như tưởng tượng thật đơn thuần, cư nhiên toilet nam sẽ là… Nữ sinh kia là ai, cô ấy vẫn là học sinh a…
Nạp Lan Địch không vui nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hai tay hắn bóp mông cô, hạ thể càng cuồng tứ hung ác độc địa trong cơ thể cô trừu đâm. Nạp Lan Luật đem cô hung hăng đẩy hướng hắn.
Hắn thật lớn xen vào trong cơ thể cô, bắn mạnh luồng tinh dịch vào trong cơ thể cô.
“A ~~ ” thân thể cô căng lên, rốt cuộc một âm thanh sắc nhọn vang lên, thống khổ cùng khoái cảm đem cô đưa lên đỉnh nhục dục.
Hắn đem chính mình rút ra, dương cụ cực đại như trước vẫn cao cao đứng thẳng. hạ thể Lam Tĩnh Nghi co giật, thịt huyệt kịch liệt đóng mở, chậm rãi có một đoàn màu trắng tinh dịch từ nơi đó tràn ra, tích lại trên huyệt khẩu.
Hắn hài lòng nhẹ câu khóe môi, ngón tay tiến vào huyệt khẩu, đem bạch dịch kia đào ra ngoài.
“Há mồm” con ngươi đen nhìn thẳng cô.
Cô vô lực lắc đầu, thân thể đã mềm nhùn nằm trong lòng Nạp Lan Luật, cô không nên, cô không nên ăn tinh dịch của hắn, cô không nên…
Thế nhưng… Nạp Lan Địch đã nắm cằm cô, đem tinh dịch màu trắng trút vào trong miệng cô.
“Ăn nó, không được phun” tay hắn vẫn giữ trên cằm cô, con ngươi đen chăm chú nhìn hướng Lam Tĩnh Nghi.
“A
không chịu nổi, nhanh lên một chút, lại nhanh một chút… A
dùng sức chơi ta, chơi ta đến chết đi…” Nữ sinh thanh âm bay bổng từ trong cửa nhà vệ sinh truyền tới, thân thể đánh " ba ba " dâm mỹ tới cực điểm.
Lam Tĩnh Nghi cả khuôn mặt trướng lên đỏ bừng, cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
“Mở miệng, ta kiểm tra một chút” Nạp Lan Địch nâng cằm cô lên, khi hắn lãnh khốc ra mệnh lệnh, cô căn bản không dám phản kháng, cô ngoan ngoãn mở miệng, trong bụng khó chịu " phiên giang đảo hải ".
Hắn hài lòng hừ nhẹ một tiếng, coi như phần thưởng khẽ hôn môi cánh hoa của cô, sau đó bỗng nhiên ôm lấy cô.
Lam Tĩnh Nghi kinh hô, thân thể của cô lại lần nữa bay lên không, cặp vú dính sát vào lồng ngực Nạp Lan Địch, mà mông trần như nhộng lại hoàn toàn vểnh lên, hai chân bị Nạp Lan Địch chộp trong tay.
Cánh mông trắng nõn xinh đẹp, cùng với cửa huyệt nho nhỏ vì bị chà đạp qua mà ướt đẫm, nơi tư mật hoàn toàn mở rộng hướng về phía Nạp Lan Luật đang đứng phía sau.
“Đề bài này rất đơn giản,cô tin tưởng mọi người có thể làm tốt” Lam Tĩnh Nghi nhu hòa hướng dẫn bài tập cho học sinh. Học sinh trong lớp đều chăm chú lắng nghe, giống như trên người cô có một loại ma lực, giọng nói cô có một loại sức hút mãnh liệt thu hút ánh nhìn của mọi người.
Cho dù là học sinh lười biếng, thường ngày không thích nghe giảng bài nhất, thì khi nghe cô giảng bài cũng sẽ từ từ bị thần thái ôn hòa, giọng nói dịu dàng thu hút, chậm rãi đi theo tiết tấu của cô.
Nạp Lan Địch chăm chú nhìn chằm chằm cô, mặc dù trên mặt không lộ ra một chút biểu tình, nhưng trong ánh mắt ấy có một tia nhu hòa khó có thể nhận ra. Khi Lam Tĩnh Nghi đứng trên bục giảng vô cùng hấp dẫn người khác, thần thái cô an tĩnh mà thánh khiết làm cho người ta cảm thấy cô như là tiên nữ được thượng đế phái xuống nhân gian để phổ độ chúng sinh.
Nam sinh trong lớp giống như bị thôi miên, âm thanh ngọt ngào kia chậm rãi hấp dẫn ánh mắt của bọn họ, toàn bộ sự tập trung đều hướng lên trên người cô giáo trẻ, thần thái này biểu hiện rõ ràng trên mặt mỗi người, sợ rằng chính bản thân bọn họ cũng không cảm thấy.
Nạp Lan Luật phe phẩy đầu, cảm thấy không khí trong phòng học hôm nay so với trước đây có cái gì đó khác lạ.
Lúc này Lam Tĩnh Nghi giống như đang đứng trên tế đàn của thánh nữ, nhận lấy sự thành kính cùng sùng bái của mọi người. Đột nhiên trong lòng hắn có chút chua chát dần dần lên men, hắn không thích bộ dáng thánh khiết của cô như vậy đối với người khác, không muốn những người khác cũng có thể nhìn thấy được cái đẹp của cô,chạm vào cô.
“Cô giáo” giọng nói trong vắt như nước suối vang lên.
Lam Tĩnh Nghi đang nhìn sách giáo khoa nghe thấy ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nạp Lan Luật đang giơ cánh tay, khóe môi cong cong tà mị đầy ý cười nhìn cô. Cô vẫn không thích ứng kịp với bộ dáng hiện tại của bọn họ, cũng đúng, có ai có thể thích ứng được chứ?
Đi ra khỏi trường học hoặc là khi màn đêm buông xuống, bọn họ sẽ từ thiên sứ biến thành tà ác ma vương, bọn họ có hai tròng mắt khát máu mà lại xinh đẹp nhất trên thế giới, ngón tay của bọn họ so với nghệ sĩ dương cầm còn thon dài và duyên dáng hơn, bọn họ đều rất thích dùng chúng để đùa bỡn thân thể cô, khi bọn họ cùng cô có quan hệ thân mật nhất cũng làm cho cô có cảm giác xấu hổ.
Thế nhưng, buổi sáng khi cô bước vào vườn trường, bọn họ giống như thay đổi hoàn toàn. Thân thể cao to khoác lên mình bộ đồng phục học sinh, trên vai mang ba lô, hoàn toàn giống những học sinh trung học năm hai khác, một bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời.
Nhìn hình dáng này của họ cô không thể nào liên tưởng đến hai tên hỗn thế ma vương vẫn thường quấy nhiễu cô.
Lúc này bọn họ hình như thật sự là học sinh của cô, thậm chí khi thấy khuôn mặt trẻ trung tuấn mỹ của họ, ngược lại trong lòng cô lại nảy sinh ác cảm tội ác.
“Cô giáo?” bộ dạng cô phát ngốc cũng như cũ xinh đẹp, làm ấy nam sinh ngưng mắt nhìn cô, hắn tuyệt đối không muốn để cô như vậy, bởi vì hắn không có cách nào nắm nắm bắt được suy nghĩ của cô.
“Ah?” Lam Tĩnh Nghi tỉnh lại. Cô quên mất Nạp Lan Luật bởi vì tạm nghỉ học đã bỏ lỡ rất nhiều bài học. Cô đi xuống bục giảng, “tôi sẽ giúp em một chút “
Kỳ thực cô đã quên mất một chuyện rất quan trọng, Nạp Lan Luật là chàng trai có chỉ số thông minh rất đáng ngạc nhiên, chàng trai này trước đây lúc cô cho hắn học bù biểu hiện cũng đã làm cho cô líu lưỡi.
Vấn đề nhỏ như vậy mà cũng làm khó được hắn thì đúng là truyện cười!
“Đề bài này thực sự rất đơn giản, xem đi” Lam Tĩnh Nghi cầm lấy bút trong tay hắn bắt đầu tính toán theo công thức ở trên giấy, vị trí của cô vừa vặn ở gữa Nạp Lan Địch và Nạp Lan Luật.
Vẻ mặt của cô rất chuyên chú, tóc đen thuận thế rũ xuống che khuất hai bên gò má tuyết trắng, lông mi đen nhánh nhẹ nhàng chớp động, giống như hai cánh bướm nhẹ nhàng tung bay.
“Vẫn đang nghe chứ?” Lam Tĩnh Nghi ngẩng đầu liếc hắn một cái.
” Vẫn” hắn cúi đầu nghiêm túc nhìn ngòi bút đang động đậy.
Thế nhưng ngón tay thon dài lại không thành thật từ từ đưa vào làn váy màu tím, cách quần lót xoa nhẹ nơi cánh hoa tư mật của cô.
Lam Tĩnh Nghi kinh hách thở hổn hển, “Làm gì?” Cô cúi đầu hỏi.
“Cô giáo có thể nói lại một lần nữa không, em thật sự rất ngốc, nghe không hiểu” Nạp Lan Luật đáp, khuôn mặt biểu cảm tinh thuần như thiên sứ, nhưng mà tay hắn vẫn không chịu dừng lại, cách quần lót ở cửa huyệt cô hoạt động, hắn dán ở bên tai cô nhanh chóng nói, “Tôi rất không thích cô giáo cùng nam sinh khác liếc mắt đưa tình nha “
“Tôi không có…”
“Tôi tận mắt nhìn thấy, Địch cũng nhìn thấy “
“A ~” cô thở nhẹ, hai gò má nổi lên một mảng hồng, cô lập tức che miệng mình. Hạ thể bỗng nhiên bị ngón tay dài của hắn xen vào, vách tường chặt khít nhanh chóng co rút lại.
Trong lúc cô không hề phòng bị, hắn đã đẩy ra quần lót nhỏ, bỗng nhiên dùng ngón giữa tiến vào cô.
Cô cố gắng kiềm chế không kinh hô trên mặt biểu tình không biết phải làm sao, bị cô kẹp chặt ngón giữa cũng làm cho cự thú dưới quần hắn cấp tốc dâng trào. Bởi vì cô đột ngột bị tiến vào, nơi đó chật hẹp mà khô khốc, không có cách nào thích ứng ngón tay thô cứng, nhanh chóng co rút muốn đẩy ra dị vật.
“Buông tôi ra, Nạp Lan Luật, cầu xin cậu…” Cô hút khí, thấp giọng cầu xin, cô sợ hãi những học sinh trong lớp sẽ nhìn về phía sau, sợ bọn họ sẽ nhìn ra điều gì từ nét mặt của cô, thế nhưng hai mắt cô lại tiếp xúc với một đôi con ngươi lạnh băng, Nạp Lan Địch ngồi trên bàn, nghiền ngẫm nhìn cô, dường như muốn thưởng thức biểu tình giãy dụa của cô khi bị tình dục khống chế.
“Uhm…” Cô cố gắng ngậm chặt miệng, thân thể nhẹ lui ra. Cô đem toàn bộ sức lực khống chế xúc động muốn thét chói tai. Ánh mắt của Nạp Lan Địch ở phía trước làm cho cô cảm thấy xấu hổ không thôi.
Thế nhưng, Nạp Lan Luật căn bản không chịu dừng lại, ngón tay hắn vẫn để trong hạ thể của cô thong thả cắm vào lại rút ra.
Khi ngón tay xen vào lần nữa cũng cảm giác được bên trong ẩm ướt, lúc rút ra mang theo ái dịch trong suốt.
“Thật nhanh ướt” hắn thì thầm, ngày hôm qua hắn cũng đã muốn làm như vậy, nhưng tối hôm qua hắn một đầu ngón tay cũng không sờ được cô, bởi vì sau khi Địch lau xong thuốc mỡ cho cô, cô liền mê man, mãi cho đến sáng sớm mới tỉnh dậy.
“Không… Không nên… Nạp Lan Luật… Mau dừng tay…” Cô ẩn nhẫn khao khát muốn rên rỉ, thanh âm run run kiềm chế, cô rất sợ người khác nghe được.
“Cô giáo lại ngẩn người, vấn đề này em còn nghe không hiểu, một mực chờ cô giải đáp đó ” Nạp Lan Luật dùng thanh âm trong suốt như tiếng suối nói với vô, hoàn toàn rút ra ngón tay sau đó lại nhanh chóng xen vào.
Hạ thể ngậm chặt ngón tay của hắn càng làm cô xấu hổ,bỗng nhiên có một luồng ấm từ bụng truyền xuống, tiếp theo là dâm dịch như thủy triều cùng với đau đớn khoái cảm, muốn đem cô bao phủ.
Cô mềm nhũn hút khí, thân thể trở nên mềm mại dị thường, đùi trong một mảnh ướt át làm cô không biết phải làm sao, chỉ biết cắn chặt môi.
“Được rồi, cô ấy đã không nhịn được rồi, em nghĩ muốn để người khác nghe được âm thanh dâm đãng của cô sao?” Nạp Lan Địch vốn khoanh tay đứng nhìn ở một bên chợt lạnh giọng nói, con ngươi hắn vẫn chưa rời khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn bị dằn vặt vì phải kiềm chế tình dục đã ướt đãm mồ hôi.
Dường như nơi đó có cái gì đang dụ dỗ hắn, làm cho ánh mắt lãnh khốc cũng rơi vào thâm trầm mê luyến.
“Luật, cho cô giáo đi thôi, cô đã chịu không nổi học sinh ngốc như em rồi ” Nạp Lan Địch khóe môi mang theo một tia cười khẽ, lạnh lùng nói.
“Haiz mình thực sự rất ngốc” ánh mắt Nạp Lan Luật đầy thỏa mãn, khoái hoạt.
Ngón tay của hắn đã rút ra, ngón cái cùng ngón giữa vẫn còn chút cảm xúc, một tia ướt át sáng bạc nổi lên, hai ngón nhẹ nhàng trượt qua trượt lại, cảm thụ cảm giác mềm mại này.
Đây chính là yêu dịch của cô. Mặt của cô trướng lên đỏ bừng, giống như đang trốn tránh yêu quái vội vàng chạy ra xa bọn họ.
Khí lực hai chân như bị hút hết làm cô lảo đảo suýt ngã. Một đôi cánh tay rắn chắc hữu lực lập tức vươn ra, thân thể của cô ngã nhào vào trong lòng Nạp Lan Địch.
Nhàn nhạt long diên hương làm cho cô lạc lối, cô mở mắt ra tiếp xúc với cặp mắt kia, nó đang lóe những mũi nhọn băng hàn lại đẹp vô cùng.
“Cô giáo, không nên dùng đầu óc để bước đi, bước đi chỉ cần dùng chân ” mặt hắn không chút biểu tình, khuôn mặt lãnh khốc lại tản ra lực hấp dẫn trí mạng.
Lam Tĩnh Nghi vội vàng tránh ra ngực của hắn. Cô xấu hổ cực kỳ, bởi vì thật nhiều học sinh đều quay đầu nhìn cô, thấy được cô ái muội nằm trong lòng Nạp Lan Địch.
“Nguyên lai cô giáo đều dùng đầu óc bước đi nha” Nạp Lan Luật cư nhiên cười, hắn vừa ở trên lớp học làm chuyện như vậy đối với cô, bây giờ còn cười cô.
Cô xoay người, bước chân mất trật tự đi lên hướng bục giảng.
Cô gặp phải ánh nhìn đạm mạc của Lam Tứ, môi của hắn giác mân thành một vòng cung, biểu tình lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt ấy có chút thần thái làm cho cô nghi hoặc, không đoán ra được hắn có ý gì.
Cô chỉ biết chạy ra, không biết lúc ở phía sau Lam Tứ rốt cuộc nhìn thấy những gì.
Chỉ mong hắn không nhìn thấy, lòng của cô thình thịch nhảy, không biết là bởi vì Nạp Lan Luật tà ác khiêu khích hay bởi vì ánh mắt Lam Tứ tràn ngập hàm ý.
Rốt cuộc cũng tan học, cô vội vã trở lại phòng làm việc. Ngồi trên ghế, cô bắt đầu phát ngốc, trước mắt dần hiện ra một đôi con ngươi hẹp dài, hoặc là tà mỵ hoặc là đạm mạc hoặc là lãnh khốc nhìn thẳng cô, làm cho cô muốn trốn chạy thật xa.
Thật lâu sau, cô mới hồi phục tinh thần lại. Bắt đầu mở điện thoại, tìm kiếm số điện thoại Ngưu Đại Tề.
“Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi…” trống ngực cô đánh dồn, cầm lấy túi xách quyết định trực tiếp đi đến nhà Ngưu Đại Tề. Cô lơ đãng đi trên hành lang, trên hành lang rất yên tĩnh, học sinh đều đang đi học, mỗi một phòng học cửa đều đóng kín.
Đột nhiên có một cánh tay giữ cô lại, thân thể của cô bị kéo vào trong một cánh cửa.
“A ~” cô sợ hãi kêu lên.
“Không phải sợ, là tôi” một giọng nói trầm thấp đầy từ tính vang lên. Miệng của cô bị một bàn tay sạch sẽ che lại, cô trừng lớn hai mắt, trái tim điên cuồng nhảy loạn, cô thực sự bị dọa cho sợ hãi.
Trước mắt là khuôn mặt tuấn mỹ lãnh khốc Nạp Lan Địch, hắn ôm chặt cô, thân thể cao ngất cơ hồ làm cho toàn bộ thân thể cô đều gắn vào bóng hắn. Một cỗ nhàn nhạt hương vị đánh thẳng vào hơi thở của cô, mà Nạp Lan Luật đứng ngay bên cạnh, dùng một đôi tròng mắt tà mị,xinh đẹp, lấp lánh nhìn cô.
Cô nghe thấy mùi nước khử trùng tiêu độc, nhìn thấy bên cạnh là bồn cầu tự hoại màu trắng sạch sẽ. Bọn họ quả thực rất quá đáng rồi, cư nhiên trong lúc đi học đem cô kéo vào toilet nam.
“Các cậu… Làm cái gì…?” bàn tay to của Nạp Lan Địch đã buông cô ra, thế nhưng một cái tay khác vẫn vòng bên hông của cô, làm cho cô cả người dán chặt lên thân thể hắn, cô có thể cảm giác được bộ phận nào đó của hắn đang phát sinh biến hóa.
Hô hấp cô dồn dập, phần lớn bởi vì sợ hãi, thân thể bắt đầu khẽ run trong vô thức.
“Làm cái gì… Cô giáo nói thử đi?” Nạp Lan Luật chọn mi, khóe môi tà ác đầy ý cười.
“Bây giờ là đi học thời gian, các câu vì sao không đi học, sẽ bỏ lỡ bài học …” ngữ âm của cô nhẹ nhàng run rẩy,một điểm cũng không giống cô giáo uy nghi trên lớp học như bình thường.
Bên tai truyền đến âm thanh Nạp Lan Luật cúi đầu cười giễu cợt, mặt cô lập tức đỏ bừng lên.
“Muốn đi đâu vậy?” Nạp Lan Địch căn bản không để ý tới lời của cô, kéo qua túi xách trong tay cô, lạnh giọng hỏi.
“Không có…” Đầu cô dời đi chỗ khác,chịu không nổi ánh mắt khiếp người của hắn
Một đôi bàn tay to lập tức nắm cái cằm mảnh khảnh của cô, ép buộc cô nhìn thẳng hắn.
“Thành thật trả lời cho tôi “
Cô bị ép ngẩng đầu nhìn hắn, nhìn theo góc độ của cô, hắn tuấn mỹ như thần mặt trời Apollo, lại lãnh khốc như tượng cẩm thạch, cái loại khí chất lạnh băng này làm cho cô muốn lập tức rời đi.
Ánh mắt của cô trừng lớn, đôi mắt trong suốt, cái cằm nho nhỏ bị ngón tay của hắn bóp đỏ, cánh môi phấn nộn hơi mở, cả khuôn mặt tản ra một cảm giác vừa ngây thơ vừa thành thục hấp dẫn trí mạng.
Hai tay hắn nắm lấy bả vai của cô, ép buộc đầu ngón chân cô đứng lên, đầu cúi xuống đi, hôn lên cánh môi non nớt ướt át.
“Uhm…” nụ hôn gần như cuồng bạo làm cô mê muội. Lúc này, làn váy đã bị nhẹ nhàng vén lên, tay Nạp Lan Luật dò xét đi vào, xé mở quần lót.
“Không…” Cô vô ý thức kẹp chặt hai chân, thân thể xoay lại.
Cô lơ đãng giãy dụa sở mang đến ma sát lại làm cho Nạp Lan Địch thân thể cấp tốc nổi lên phản ứng. Cô cảm giác được cực đại của hăn gắt gao để trên người cô.
Nạp Lan Luật ôm cô lên, kéo xuống quần lót, thuận tay cho vào vào túi quần.
“Thả tôi đi... Không nên ở chỗ này có được không?” Lam Tĩnh Nghi không giãy dụa nữa, âm thanh cam chịu khẩn cầu, cô biết cho dù giãy giụa nữa cũng không hề tác dụng, càng giãy dụa trái lại càng kích thích thú tinh cuồng dã bên trong cơ thể họ.
Nạp Lan Địch cười cười phong tình vạn chủng.
“Chỉ cần cô nghe lời sẽ để cô đi, hiểu không?” Nói xong, hắn đã kéo xuống khóa kéo quần của mình, gương mặt lại lần nữa khôi phục không chút biểu tình, mỗi động tác của hắn không làm cho người ta cảm thấy dâm tà, mà vì sự lãnh khốc ấy lại mang theo gợi cảm trí mạng.
Khóa quần nhẹ nhàng mở, một cái cự long nhảy ra. Lúc này Lam Tĩnh Nghi đã bị Nạp Lan Luật ôm lên, hai tay hắn kéo ra hai đầu gối cô, làm ra động tác giống như khi cho trẻ con đi tiểu.
Tĩnh Nghi tư thế hổ thẹn đem toàn bộ nơi mật hiện ra trước mặt Nạp Lan Địch. Lam Tĩnh Nghi nhắm mắt lại, toàn thân đều căng thẳng.
Mặc dù đoạn thời gian này cô đều tiếp xúc thân thể xích lõa của bọn họ, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy cái vật vừa thô vừa dài, cực đại dục vọng của họ cô vẫn kinh hồn táng đảm.
Cô rất sợ hãi, bởi vì bọn họ thực sự rất lớn cô không có cách nào thừa nhận mình có thể tiếp nhận được dục vọng đó.
Nhìn thấy đôi lông mi dài như cánh bướmnhẹ nhàng run rẩy, đôi môi nho nhỏ run run, tư thế điềm đạm đáng yêu của cô giờ phút này giống như một cây đuốc, đốt cháy dã thú điên cuồng của hắn.
Nam căn thô to càng trở nên kiên đĩnh, cứng rắn.
Nạp Lan Địch vươn ngón tay cái, chạm vào cánh hoa của cô, trên ngón tay sờ được dâm dịch ẩm ướt. Hắn nắm lấy hai đùi cô quấn quanh hông mình.
“Mở mắt” hắn ra lệnh.
Lam Tĩnh Nghi run lên, lông mi càng nhắm chặt hơn.
“Mở mắt nhìn tôi” thanh âm trở nên lạnh hơn, lãnh khốc vô tình.
Lông mi cong vút rốt cuộc nhẹ nhàng mở ra, con ngươi đen long lanh như chú nai con nhìn hắn, hắn nắm lấy cằm của cô, đem gò má của cô điều chỉnh góc độ, để cho ánh mắt của cô đối diện với nam căn to lớn của hắn, lúc này quy đầu đã để ở huyệt khẩu nho nhỏ của cô.
Ánh mắt của cô hiện lên sợ hãi, thân thể bị ôm trong ngực Nạp Lan Luật run rẩy.
“Không được nhắm mắt” vừa nói, hắn vừa động thân tiến nhập vào cô.
“A ~” thân thể Lam Tĩnh Nghi ngã về phía sau, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại một nắm, cô còn chưa có chuẩn bị cho tốt để có thể tiếp nhận cực đại của hắn. Thế nhưng Nạp Lan Địch căn bản không để cho cô cơ hội thích ứng, hắn đã bắt đầu thẳng tiến.
Nơi đó của cô thật nhỏ, thật chặt, mỗi lần hắn tiến vào, đều cảm thấy muốn đem cô xé rách, nhưng hoa huyệt như trước vẫn nhỏ hẹp lại cắn nuốt hòan toàn cực đại của hắn, đem hắn kẹp chặt, cái miệng nhỏ nhắn tham lam cắn mút làm cho hăn điền cuồng, xúc động muốn chà đạp một phen.
Mỗi một lần hắn xen vào thì Nạp Lan Luật ở phía sau lại trợ giúp phối hợp, hắn tiến về phía trước thúc vào thân thể của cô, làm cho hắn có thể tiến vào càng thêm sâu, hắn cảm thấy mình đã thật sự chen vào tử cung của cô chạm đến chỗ sâu nhất bên trong.
Lam Tĩnh Nghi cắn môi, thân thể cực độ lay động, trong miệng phát ra âm thanh nức nở. Bọn họ cư nhiên ở toilet nam muốn cô, cô cảm thấy quá mất mặt, cảm thấy thật xấu hổ, mặc dù là thời gian đi học, nhưng cô sợ hãi tiếng kêu của mình truyền đi.
Hắn mãnh liệt trừu cắm kịch liệt đánh vào thân thể cô, âm thanh dâm mỹ của thân thể phát ra làm tai cô cứng ngắt
“Không cần kiềm chế, kêu lên đi, nếu không khổ sở chính là cô” Nạp Lan Luật tiến về phía trước đẩy cô, “Yên tâm, cô không biết toilet nam được công nhận là nơi dùng để làm tình sao, có nghe thấy không, bên kia có một nữ nhân kêu thật dâm đãng, tôi thích cô cũng kêu như vậy “
Lam Tĩnh Nghi lúc này mới chú ý nghe được trong WC tràn ngập âm thanh nữ tử sắc nhọn, mặt của cô càng đỏ hơn, trong lòng không biết tư vị gì, lại có nữ sinh giống cô ở toilet bị…
Cô thế mới biết nguyên lai trường học Lam Sơn cũng không phải cô như tưởng tượng thật đơn thuần, cư nhiên toilet nam sẽ là… Nữ sinh kia là ai, cô ấy vẫn là học sinh a…
Nạp Lan Địch không vui nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hai tay hắn bóp mông cô, hạ thể càng cuồng tứ hung ác độc địa trong cơ thể cô trừu đâm. Nạp Lan Luật đem cô hung hăng đẩy hướng hắn.
Hắn thật lớn xen vào trong cơ thể cô, bắn mạnh luồng tinh dịch vào trong cơ thể cô.
“A ~~ ” thân thể cô căng lên, rốt cuộc một âm thanh sắc nhọn vang lên, thống khổ cùng khoái cảm đem cô đưa lên đỉnh nhục dục.
Hắn đem chính mình rút ra, dương cụ cực đại như trước vẫn cao cao đứng thẳng. hạ thể Lam Tĩnh Nghi co giật, thịt huyệt kịch liệt đóng mở, chậm rãi có một đoàn màu trắng tinh dịch từ nơi đó tràn ra, tích lại trên huyệt khẩu.
Hắn hài lòng nhẹ câu khóe môi, ngón tay tiến vào huyệt khẩu, đem bạch dịch kia đào ra ngoài.
“Há mồm” con ngươi đen nhìn thẳng cô.
Cô vô lực lắc đầu, thân thể đã mềm nhùn nằm trong lòng Nạp Lan Luật, cô không nên, cô không nên ăn tinh dịch của hắn, cô không nên…
Thế nhưng… Nạp Lan Địch đã nắm cằm cô, đem tinh dịch màu trắng trút vào trong miệng cô.
“Ăn nó, không được phun” tay hắn vẫn giữ trên cằm cô, con ngươi đen chăm chú nhìn hướng Lam Tĩnh Nghi.
“A
không chịu nổi, nhanh lên một chút, lại nhanh một chút… A
dùng sức chơi ta, chơi ta đến chết đi…” Nữ sinh thanh âm bay bổng từ trong cửa nhà vệ sinh truyền tới, thân thể đánh " ba ba " dâm mỹ tới cực điểm.
Lam Tĩnh Nghi cả khuôn mặt trướng lên đỏ bừng, cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
“Mở miệng, ta kiểm tra một chút” Nạp Lan Địch nâng cằm cô lên, khi hắn lãnh khốc ra mệnh lệnh, cô căn bản không dám phản kháng, cô ngoan ngoãn mở miệng, trong bụng khó chịu " phiên giang đảo hải ".
Hắn hài lòng hừ nhẹ một tiếng, coi như phần thưởng khẽ hôn môi cánh hoa của cô, sau đó bỗng nhiên ôm lấy cô.
Lam Tĩnh Nghi kinh hô, thân thể của cô lại lần nữa bay lên không, cặp vú dính sát vào lồng ngực Nạp Lan Địch, mà mông trần như nhộng lại hoàn toàn vểnh lên, hai chân bị Nạp Lan Địch chộp trong tay.
Cánh mông trắng nõn xinh đẹp, cùng với cửa huyệt nho nhỏ vì bị chà đạp qua mà ướt đẫm, nơi tư mật hoàn toàn mở rộng hướng về phía Nạp Lan Luật đang đứng phía sau.
Đào Thoát Đào Thoát - Dạ Sắc Vô Biên