Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 526 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1357 / 25
Cập nhật: 2017-09-25 01:46:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.8 - Chương 34
rước kia, nơi này được mọi người gọi là mật lạc đà do bóng của núi đá này” Quỷ ảnh nói “Bọn ta vẫn nghĩ rằng, những thứ trong núi đá được gọi này là mật lạc đà, nhưng sau này trải qua đối chứng tham khảo sách cổ, bọn ta phát hiện mình đã mắc sai lầm lớn. Mật lạc đà không phải chỉ mấy thứ này, mật lạc đà ở trong ngôn ngữ dân tộc Dao là chỉ đất mẹ, bọn họ gọi mật lạc đà là cả tòa núi lớn này.”
“Núi?” Tôi hỏi phụ họa theo.
“Núi là đất mẹ, bóng dáng này là từ đất mẹ sinh ra. Thời điểm bọn ta đến nơi này, dân tộc Dao còn chưa hoàn toàn được khai hóa, tìm hiểu đối với văn hóa của họ giống như là một sự cấm kỵ, bọn họ vẫn tương đối coi trọng nó”
“Thời điểm bấy giờ khi bọn ta khảo sát có nhận ra rằng nơi này có một thợ săn trẻ tuổi xuất sắc nhất, trên người có một hình xăm kỳ quái, hình vẽ trên hình xăm đích thật là một con kỳ lân. Bọn ta rất lấy làm thích thú với hình xăm này, thông qua hình xăm đó lại được biết thêm một vài truyền thuyết, chúng ta phát hiện lai lịch hình xăm này có hai mấu chốt quan trọng”
” Thứ nhất, người này phải là một sư phụ xăm mình người Hán, nơi này trong truyền thuyết có một lão nhân, ban đầu bọn họ không phải là xăm hình này, bất luận về kỹ thuật, hay là hình dạng đều rất nguyên sơ đơn giản. Sau đó xuất hiện một sư phụ xăm mình người Hán đến đây, người đó từ từ truyền thụ, cuối cùng hình xăm mới biến thành như vậy.”
“Sư phụ xăm mình người Hán này rốt cuộc vì sao lại đến Ba Nãi? Căn cứ vào phỏng đoán của bọn họ, hẳn là từ thời kỳ Minh Thanh. Tin tức về người này rất ít, chỉ có một truyền thuyết là người này vì chạy tội mà đến đây, nhưng không thể nào khảo chứng, nhưng điều đó cũng không quan trọng. Ban đầu bọn ta biết được vài tin tức, trong một ngàn năm trở lại đây, hình xăm này đã được một người Hán cải tiến”
“Như vậy, hình dáng hình xăm này lúc trước như thế nào, không ai biết. Có điều rất may mắn là, trong quá trình bọn ta điều tra, ở trại người Dao liền thu được một vài manh mối.”
“Truyền thuyết hình xăm thợ săn ở Ba Nãi, chỉ hạn chế trong một khu vực nhất định. Tục truyền, chỉ có thợ săn đi săn thú ở nơi sâu trong vùng Dương Giác, mới cần xăm hình trên thân. Ở trong vùng Ba Nãi này, Dương Giác là nơi khác biệt hoàn toàn.”
“Điểm thứ hai là, hình xăm này rốt cuộc có ý nghĩa gì?”
“Chẳng lẽ trừ tà sao? Bọn ta phủ định cái thuyết pháp dân tộc này. Bởi vì nếu là hình vẽ trừ tà, trong thôn hẳn có văn hóa tương tự truyền thừa về sau, nhưng hỏi người trong thôn, ai cũng không biết hình xăm có tác dụng gì, chỉ nói đó là tập tục. Hơn nữa, hình vẽ trừ tà không thể cải biến được, nếu có người của dân Hán chỉnh sửa hình vẽ kia, quá thật là chuyện lớn diệt tộc, mà người kia chắc chắn cũng bị banh da xẻ thịt rồi”
“Trong quá trình khảo chứng lại phát hiện ra rất nhiều ẩn tình bên trong. Lúc ấy, thế hệ tham gia công tác khảo chứng kia vô cùng lợi hại, thế hệ gần nhất đều còn tại thế, nhóm thứ nhất mới có chút manh mối, nhóm thứ hai tư liệu được các lão nhân bảo tồn rất nhiều, cho nên nhóm cuối cùng đã tìm thấy nguyên nhân”
“Hình xăm kia hé ra một chân tướng rất tinh vi, đương nhiên không phải về ý nghĩa hiện tại, mà là bức họa dân tộc Dao xưa đã trải qua vô số lần thử nghiệm, tìm ra con đường săn bắn an toàn nhất trong ở nơi này. Con đường này rất phức tạp, thời kỳ không có bản đồ bằng chữ, người Dao xưa đem xăm lên người bản đồ đó.
“Khi đó hình xăm chỉ đơn giản ghi chép các tuyến đường, sau lại vì đủ loại nguyên nhân lịch sử chiến loạn, mục đích xăm hình ban đầu bị lãng quên, biến thành một tập tục không rõ nguyên do”
“Tới thời kỳ nhà Minh, một người Hán trốn vào trại người Dao mang trên mình kỹ năng xăm hình, đã thay đổi hình vẽ thô kệch lúc ban đầu, cuối cùng biến thành hình xăm như bây giờ”
“Cho nên mới nói, hình xăm trên người thợ săn Ba Nãi, kỳ thật là các tuyến đường cổ của tộc người Dao khi xưa”. Tôi nghĩ đến hình xăm trên người Muộn Du Bình, tạm thời không thể nghĩ là quá tinh tế như vậy, nhưng tôi biết lời của Quỷ ảnh nói rất có lý, chúng tôi cũng phát hiện ra điểm này.
“Sau này, bọn ta tiến vào vùng Dương Giác đó, cũng dần sinh ra nghi hoặc”.Hắn nói: ” Vì điều gì mà đem xăm các tuyến đường lên trên người, chẳng lẽ dùng đầu óc để nhớ không được sao?”
“Hoặc là nếu nơi này đường núi thực sự phức tạp quỷ dị như trong lời người xưa nói, không đi vào có được không, vì cái gì nhất định phải vào đây?
Nếu nói nơi này có mỏ thiếc, nơi này vô cùng khó ra vào, khai thác một cân sắt liền mất một cân vàng, vì sao lại muốn vào khai thác chứ?”
“Thật sự phức tạp như vậy sao?” Tôi không nhớ rõ chi tiết hình xăm của Muộn Du Bình, cùng lắm tôi có chút ấn tượng, nhưng hình xăm kia quả thật rất phức tạp.
“Phức tạp, phức tạp đến mức người không có khả năng suy nghĩ hoặc dùng trí nhớ được. Nếu không phải dựa vào hình xăm trên người, thợ săn sẽ không đi được một phần ba lộ trình, liền tất nhiên sẽ bỏ mạng, con đường kia quá khó khăn rồi.” Quỷ ảnh nói:
“Trên thế giới này, có thể không cần hình xăm kia mà đi vào, hiện tại chỉ có mình ta.”
Lúc ấy bọn họ thử nghiệm căn cứ trên bản đồ hình xăm này, tìm được điểm cuối cùng của con đường cổ kia nơi bọn họ phát hiện ra, con đường đó thực chất không có giá trị săn bắn.
Người Dao cổ có tinh thần và thể lực lớn như vậy, tìm hiểu hết cổ đạo này, hiển nhiên vì một việc rất quan trọng nào đó.
Bọn họ khi ấy đang tiến hành hạng mục khảo sát Trương Gia cổ lâu, tất nhiên hai người liền suy nghĩ về một hướng. Bọn họ phỏng đoán, Trương gia cổ lâu đã chọn nơi này?
Đối chiếu với bản đồ hình xăm có thể thấy hầu hết đều liên hệ.
Vì thế mà đội của Quỷ ảnh bắt đầu bắt đầu thăm dò bản đồ hình xăm kia mà chiếu rọi cả cổ đạo.
Cái bọn họ không ngờ chính là, cổ đạo không có điểm cuối cùng, con đường đều khóa chặt lại.
“Con đường và ngọn núi này rốt cuộc có mối quan hệ gì?” Bàn Tử không kiên nhẫn liền hỏi. Bởi vì nước đã bốc hơi, bóng dáng trên vách tường cũng dần dần phai nhạt đi.
“Ngươi còn không hiểu?” Quỷ ảnh nói, dứt lời liền giẫm giẫm chân
Chúng tôi cúi đầu, một lát sau tôi mới phản ứng lại:” Đây là cổ đạo?”
“Cổ đạo thực chất là ở bên dưới đá núi, gần như tất cả đoạn cổ đạo đều là ở quanh nơi này, mà nó còn là ở bên trong núi đá, tất cả đều như vậy, từ đông sang tây. Cả cổ đạo giống như mê hồn trận, cực kỳ phức tạp, tất cả đều nằm trong ngọn núi này. Tất cả đều là đất mẹ, chỉ một vòng tròn luẩn quẩn. Nham thạch trong núi từ từ di chuyển, thế nhưng hết tảng này tới tảng khác, lại không thể thoát ra ngoài được”
“Hơi bị…có lý, tiếp tục nói” Bàn Tử dũng cảm nói.
“Cổ đạo này tựa như một hàng rào?”
“Đúng, người Dao cổ đại chắc đã chăn nuôi ở nơi đây” Quỷ ảnh nói:
” Đây là kết luận của bọn ta. Còn có người tiến thêm một bước phỏng đoán rằng, người Dao cổ giống như rạch lên cây cao su, bọn họ theo đường này, đem vỏ núi mà khoét. Đất mẹ này với nguồn nhiệt rất mẫn cảm, cho nên ở gần những sơn đạo này và trong núi sinh ra cái gì, cũng không biết có giá trị thế nào, nhưng có rất nhiều dấu hiệu cho thấy, mục đích của người Dao là như vậy”
“Nam nhân có khi nào vào đó tĩnh dưỡng xong đi ra lại đẹp như nữ giới không?” Bàn Tử lấy tay sờ sờ cằm.
” Được thế thì tốt, không thể tưởng được những người này có thể có kỹ thuật uy hiếp quá đáng như vậy?”
“Cậu cũng không phải chưa thấy qua bộ dạng đích thực của quái vật này, lúc đó chẳng phải cùng Muộn Du Bình thấy rồi sao, cho dù là tiểu cô nương, cậu có hạ thủ được không?” Tôi dở khóc dở cười.
“Chúng ta gặp mấy thứ này có lẽ chưa qua thời kỳ dậy thì đâu, tinh khiết trong trắng không dậy thì là thời điểm tốt, nửa người phía dưới chưa mọc ra một cái đuôi.” Bàn Tử nói ” Bàn gia ta không có kiêng kị gì, xanh ăn xanh. Dù sao không bị chụp mũ xanh là được.”
Tôi lắc đầu nhìn vế phía quỷ ảnh,trên mặt quỷ ảnh không có biến hóa gì, hắn tiếp tục nói:” Vấn đề là, nếu là chăn nuôi, đất mẹ kia ăn cái gì?” Quỷ ảnh dập tắt cây đuốc, đi trở về:
“Ngô Tam Tỉnh, ngươi có biết ta nói tới cái gì không?”
Đạo Mộ Bút Ký Đạo Mộ Bút Ký - Nam Phái Tam Thúc