Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 116 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 840 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:54:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 84: Kết Quả Cuối Cùng
ị giám khảo áo đen xuất hiện trên bục lập tức thu hút tất cả ánh mắt của các khán giả và thí sinh.
- Có lẽ các thí sinh và khán giả đều chờ đợi quá lâu rồi phải không? Nhưng yên tâm đi ngay sau đây tôi sẽ lập tức công bố kết quả.
Dứt lời vị giám khảo nở nụ cười hài lòng với tất cả thí sinh, y thật sự cảm thấy tiềm năng cực lớn của bọn họ cho nên khi nhìn thấy từng người đều tâm trạng cảm thấy rất sảng khoái.
- Vòng chung kết này tổng số điểm sẽ được tính là hai trăm. Cách tính điểm sẽ dựa vào thời gian hoàn thành bài thi, nội dung chính xác của đan phương, khả năng phán đoán phương pháp luyện đan và cuối cùng là điểm ấn tượng.
Vừa dứt lời, lập tức có một thí sinh đưa tay muốn hỏi ý kiến. Vị giám khảo cũng không từ chối mà gật đầu để thí sinh bày tỏ thắc mắc của mình.
- Thưa tiền bối, vậy điểm ấn tượng là gì.
Một nam tử hán râu ria đưa ra câu hỏi.
Vị giám khảo nhanh chóng trả lời.
- Điểm ấn tượng là trạng thái khi các bạn dùng đan dược, sự chính xác tuyệt đối của ba cách tính trên cùng với đó là tư chất.
Trong đầu của mỗi người khi nghe qua đều có những suy nghĩ giống nhau. Gã Lê Công Trí liếc mắt nhìn về Lý Thu Phương và Dương Thiên Yết trong lòng gã chỉ có hai người này mới sánh được với tư chất với gã.
Lý Thu Phương và Trần Mạnh Đức cùng suy nghĩ về một người là Trần Tiến.
- “Nếu mình thua hắn, vậy là tư chất thấp hơn hắn.”
Trong khi đó hầu hết thí sinh còn lại đều tập trung so sánh mình với Lê Công Trí. Duy nhất ba người là Thi Sách, Dương Thiên Yết và Trần Tiến hầu như không quan tâm vấn đề này.
- Hiểu rõ rồi vậy ta sẽ lập tức công bố kết quả mà tất cả mọi người chắc đang chờ đợi.
Hạng mười sáu, Mai Anh tổng điểm ba trăm mười ba.
Hạng mười lăm, Nguyễn Xuân Kiên tổng điểm ba trăm mười tám.
Hạng mười một, Thi Sách tổng điểm ba trăm hai mươi tám.
Hạng mười, Long Phi Vân tổng điểm ba trăm ba mươi tư.
Hạng bảy, Hồ Nhất Long tổng điểm ba trăm bốn mươi.
Hạng sáu, Lâm Bách Nhật tổng điểm ba trăm bốn mươi mốt.
Hạng năm, Trần Mạnh Đức, tổng điểm ba trăm sáu mươi.
Thanh âm vị giám khả rất rõ ràng, từng chấn động trong lòng Trần Mạnh Đức cực kỳ dữ dỗi. Hắn đạt hạng rất cao vượt chỉ tiêu hắn hứa hẹn với sư huynh Lâm Viễn là nhóm mười người. Nhưng hắn biết kết quả này của hắn đã làm Lâm Viễn thất vọng về mình.
- Ta phản đối… nếu tính điểm như vậy điểm của ta phải cao hơn Trần Tiến chứ. Ta tuyệt đối có tư chất hơn hắn. Vì ta là…
- Im ngayyyyy!!!
Tiếng hống phát ra từ vị giám khảo áo đen gây chấn động cả quảng trường. Sức mạnh của tu vi Hư Thần quả không thể xem thường được, không chỉ làm rung chuyển đất trời mà còn làm Trần Mạnh Đức sợ hãi đến run rẩy.
Lâm Viễn thấy một màn đó cũng kinh sợ, gã ta khi biết tin Trần Mạnh Đức chỉ hạng năm. Tâm trạng đã vô cùng chán nảm, hắn trong lòng đã ôm mối hận ba mươi năm với gã Hòa Minh, hôm nay lại nợ chồng thêm nợ. Lại nghĩ đến màn cá cược của mình với tên Hòa Minh, con người gã như thế nào tên Lâm Viễn rất rõ ràng không hành hạ mình thì mới lạ. Nhất thời cũng cảm thấy ớn lạnh nơi sống lưng khi nghĩ đến chuỗi ngày cực khổ.
Dĩ nhiên kẻ khóc của người này là niềm vui của người khác. Hòa Minh đang rất muốn cuộc thi kết thúc lập tức, gã từ lúc rời sư môn thì đã gặp tên Lâm Viễn và hai người luôn cạnh tranh nhau mọi thứ. Hôm nay cơ hội đến làm sao gã dễ dàng buông thả cho việc này. Trong đầu gã đã hiện ra đủ trăm ngàn cách chỉ chờ thực hiện.
Ngay sau chút sự cố đến từ Trần Mạnh Đức, nhanh chóng giám khảo áo đen hằn giọng lại mới nói tiếp.
- Tiếp tục sẽ là vị trí kế tiếp.
Hạng tư, Lê Công Trí, tổng điểm ba trăm tám mươi.
Một lần nữa, khán đài như muốn nổ tung vì sự huyên náo của khán giả. Rất nhiều người không tin vào tai mình “Đệ Nhất Công Tử” của Long Thành chỉ hạng tư.
Lê Công Trí nghe được thanh âm giám khảo bỗng phụt ra một ngụm máu tươi. Đạo tâm của y là lấy đệ nhất để làm tiên lộ, kết quả này đem theo một vết thương cho tự tôn của y. Những thanh âm thông báo của giám khảo và huyên nái xung quanh đã làm y bị nội thương. Một con người cao ngạo, bề ngoài luôn hành xử khiêm tốn, chuẩn mực nho nhã nhưng bên trong ẩn chứa tham vọng cực kỳ lớn.
- Hạng tư… tại sao là hạng tư…
Tiếng hét vừa dứt hắn liền ngất xỉu, biểu đệ y là Lê Công Minh thấy vậy liền sợ hãi nhanh chóng chạy lên đỡ lấy biểu ca mình. Phát hiện y đã bất tỉnh và có dấu hiệu bị tâm ma cắn trả liền đưa đi ngay gặp đan sư. Một màn vừa rồi làm toàn bộ khán đài phải im lặng, quá nhanh quá bất ngờ đó là tâm trạng của họ trước sự việc vừa xảy ra.
Trên hàng ghế khán giả, một nam tử trung niên không hề có chút nào khí tức của người tu tiên nhưng lại đang cười nhạo về sự việc vừa rồi.
- Lê gia lần này không ngờ tay trắng rồi, có lẽ danh xưng Đệ Nhất đã đến lúc đổi chủ.
Nói xong điềm đạm uống lấy tách trà, hành động đơn giản nhưng thể hiện phong thái của một người ngồi trên đỉnh cao thiên hạ.
- Chủ nhân nói không sai.
Bên cạnh nam tử trung niên đó không ngờ lại là một ông lão trông rất yếu ớt, cảm giác chỉ một cơn gió cũng có thể thổi bay ông ta. Tuy nhiên khí lực phát ra quanh người ông ta cực lớn.
Trong đám người khán giả cũng có không ít kẻ đang vui sướng khi thấy người gặp nạn. Họ không ngừng bỏ đá xuống giếng khiến chẳng mấy chốc danh xưng Đệ Nhất Công Tử cũng bị bóp méo. Còn cô nàng Lý Thu Thủy vốn không ưa gì đám người Lê Gia nhưng cũng có chút thấy gã ta đáng thương.
Những người của Lê gia có mặt trên khán đài cũng quên mất cuộc thi đang diễn ra mà tranh nhau đi theo tên Lê Công Minh để nắm bắt tình hình của viên ngọc quý của họ Lê, Lê Công Trí.
Sau khi sự việc Lê Công Trí nhanh chóng được xử lý. Vị giám khảo cũng nhanh chóng trấn an quãng trường.
- Vừa rồi là một sự cố đáng tiếc xảy ra, tuy nhiên chúng ta vẫn phải tiếp tục công bố kết quả.
Lúc này chỉ còn ba người chưa đọc tên, nên mọi người bây giờ sẽ chỉ xem như cuộc đua tam mã mà phần thắng không phải Lý Thu Phương thì cũng Dương Thiên Yết.
Hạng ba, Lý Thu Phương tổng cộng ba trăm tám mươi ba.
Lại một bất ngờ nữa thiếu nữ tài năng nhất của Thiên Tà Học Viện lại xếp thứ ba chỉ xếp thứ ba.
- Quả nhiên kỳ này bất ngờ liên tiếp qua các vòng thi.
- Hai tên đứng đầu lai lịch ra sao.
- Không ngờ từ một thành thị biên giới và một tán tu lại lợi hại như vậy sao.
- Đây quả là cuộc thi bất ngờ nhất ta từng chứng kiến đây.
Bên cạnh các thanh âm hỗn tạp, thì trong lòng của rất nhiều người làm sao để chiêu dụ được hai người đứng đầu. Đặc biệt là tên Dương Thiên Yết, tuy gã có chút lập dị nhưng tên nào có tài mà không có chút kỳ lạ, hắn lại là tán tu nên đã trở thành tâm điểm.
Lý Thu Phương khi nghe kết quả tâm trạng vô cùng rối loạn, cô thì thào trong lòng.
- “Ta thua hắn sao, tư chất ta không bằng hắn sao.”
Đối với cô kết quả thật sự không quan trọng, cô không cần hư danh nhưng cô luôn cho rằng không có người nào tư chất cao hơn mình ở lĩnh vực Luyện Đan của Lâm Quốc này.
Hạng hai, Trần Tiến tổng điểm ba trăm tám mươi tư.
Hạnh nhất, Dương Thiên Yết, ba trăm tám mươi lăm.
- Như vậy Đệ Nhất Đan Sư kỳ này sẽ là Dương Thiên Yết. Còn năm người lần lượt là Trần Mạnh Đức, Lê Công Trí, Lý Thu Phương, Trần Tiến và Dương Thiên Yết sẽ đại diện Lâm Quốc trở thành những người tham gia Đan Sư Đại Hội mười ba đại lục vào hai năm sau.
- Không ngờ ba người chỉ cách nhau một điểm. Nếu vậy chỉ tính riêng vòng ba Trần Tiến hắn là đệ nhất rồi.
- Đúng rồi người nói ta mới để ý, phải điều tra lai lịch hắn ta ngay.
- Hình như hắn có hút quen mắt, ta hình như từng nghe qua cái tên Trần Tiến ở đâu.
- Không ngờ có ngưòi đạt điểm tuyệt đối ở vòng chung kết.
- Hình như trước giờ chưa từng ai làm được điều đó. Chúng ta nhất định phải kết giao với y.
Lại hàng trăm lời bàn tán, dù sao thì kết quả này khiến họ không thể chấp nhận được. Tuy nhiên không một ai dám nghi ngờ sự công tâm của ba vị Đan Sư.
Thật ra họ hoàn toàn không gian lận, đối với họ Trần Tiến đáng được điểm tuyệt đối ở cả ba vòng nhưng ở vòng ba luyện đan, đan dược của hắn quả thực thất bại hết hai phần ba. Cho nên họ buộc lòng để hắn chỉ có tám mươi tư điểm. Một là vì họ thật sự coi trọng cuộc thi và tôn trọng các thí sinh khác, hai là vì bọn họ cũng cảm thấy ngôi vị đệ nhất hiện thời hắn không nên giữ.
Kết quả công bố ra đám người đến từ Lâm Hoa thành hết sức vui mừng quên mất bản thân mà điên cuồng nhảy múa. Tuy rằng chỉ hạng hai nhưng như vậy là thành công ngoài mong đợi của bọn họ. Ngay cả gã Hòa Minh cũng phải lập tức suy nghĩ đối sách để giữ chân Trần Tiến ở lại Lâm Hoa thành. Gã rất rõ ràng với thành tích của hắn hôm nay, bất cứ nơi nào cũng nguyện ý chào đón hắn.
Lý Thu Thủy hết sức hoang mang vì với cô vị tiểu muội của mình luôn tuyệt đối hoàn hảo trong mọi việc. Tưởng qua vòng ba đã vượt lên không ngờ ở vòng cuối vị tiểu muội cô lại thua hai gã nam nhân kia.
- “Không ngờ được mình đã nghĩ ít nhất sư muội thứ hai, không ngờ lại ở vị trí thứ ba.”
Có suy nghĩ như Lý Thu Thủy là hầu hết mọi người ở đây, không ai đoán được hai kẻ đứng đầu lại hoàn toàn vô danh trong giới Luyện Đan.
Cố Tiểu Trầm có chút nét cười trên gương mặt, ngày hôm nay cuối cùng huynh ấy đã tạo được thành tích cho riêng mình. Đối với thành tích hạng nhì cô có chút tiếc nuối.
- “Nếu không phải vòng hai thành tích không tốt thì ngôi vị đệ nhất là của huynh ấy rồi. Nếu huynh ấy là đệ nhất Luyện Đan Sư không biết sư phụ có chấp nhận huynh ấy không?”.
Đại Việt Tu Chân Đại Việt Tu Chân - Trần Đức Tiến