When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: It's me
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 39 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 535 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:47:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34
hịch…thịch…thịch….thịch….thịch…..thịch…thịch…thịch..thịch.thịch……
Có ai nghe thấy cái âm thanh kì quặc đó ko nhỉ,hay chỉ mình tôi nghe thấy con tim bất trị của mình đang đập liên hồi…..
Lý do của sự vận động bất thường đó là….
Park Hye Sun đang đứng trước mặt tôi,bằng xương bằng thịt….
Tôi chớp mắt mấy cái để chắc chắn mình ko nhìn nhầm…..
Tôi lén lút thò tay ra sau lưng tự cấu mình để tự thấy mình đang tỉnh chứ ko phải lại đang chìm vào những giấc mơ thường trực của mình…..
Éc, đau quá,tôi đang tỉnh thật rồi…..
Cô ấy,người con gái tôi vẫn mong nhớ,chờ đợi trong suốt 3 năm qua đang đứng cách tôi khoảng 5m, đối diện với đạo diễn của bộ phim tôi đang quay….
Cô ấy trông quá dễ thương trong chiếc áo len mỏng màu vàng chanh, quần ống côn đen với giày nâu nhạt,hoàn toàn phù hợp với túi xách cùng màu hiệu Prada và mái tóc dài kiểu cách màu cà phê sữa đang được giấu trong chiếc mũ len màu đen. Ôy,tôi đi chết đây, đáng yêu quá sức chịu đựng…..
Nhưng khoan khoan,tôi cố kiềm chế để bàn tay mình ko đưa lên vẫy,tôi đang giận cơ mà,phải thật lạnh lùng, ko được xúc động.Ngay lập tức,khuôn mặt tôi đanh lại, ý thức về mối quan hệ giữa cô ấy và Kim JaeJoong kéo tôi về thực tại,khi mà dưòng như cô ấy đã ko còn là cô gái của riêng tôi.
Hừ,thế thì cô ấy còn quay trở về đây làm gì nữa,sao ko sống sung sướng bên Nhật luôn đi. Ở đó cô ấy vừa có tiền vừa có danh tiếng lại có cả Kim JaeJoong nữa cơ mà.
Hay là cô ấy đã chia tay với Kim JaeJoong rồi,nếu thật đúng như vậy thì có lẽ cô ấy về đây chỉ để quên huyng ấy.Như thế thì có còn cơ hội cho tôi ko?
“Tỉnh lại đi,3 năm trước cô ấy đã bỏ mày thì 3 năm sau cũng ko thay đổi gì đâu”,Tôi tự nhắc nhở bản thân “Hãy tự giữ lại ình chút tự trọng,năm xưa bị lừa dối còn chưa đủ hay sao”.
Đúng rồi,3 năm trước con người ấy đã nhẫn tâm lừa dối tôi, đùa giỡn trên tình cảm của tôi,cuối cùng là vứt bỏ nó 1 cách ko thương tiếc.Tôi ko thể đếm nổi những đêm thức trắng vì nhớ em,ko thể quên được cái cảm giác trống trải khi thức dậy mỗi sáng,với 1 người xa lạ ko phải em ở trên giường mình,tôi ko nhớ nổi mình đã phóng xe tới Gangu(xem lại chap 18,19) bao nhiêu lần chỉ để tìm lại những kí ức lãng mạn của chúng ta.Mỗi ngày trôi qua như ko thể dài hơn,tôi chỉ ước mình có thể ngủ mãi để được gặp em trong mơ nhiều hơn nữa.Tôi yêu em đến mức có thể chết đi ngay được.
Vậy em lại đối xử với tôi như thế,sao em dám xuất hiện trước mặt tôi thêm lần nữa,e ko sợ tôi sẽ giết chết em sao?
Hình như cô ấy cũng đã bắt đầu biết sợ,tôi có thể thấy 1 tia lo lắng ánh lên trong mắt cô ấy khi 4 mắt chạm nhau.Cô ấy rút từ trong túi một quyển sổ hay quyển lịch bỏ túi gì đó,xem xét 1 lúc.Rồi len lén nhìn tôi, đột nhiên nói nhanh điều gì đó với đạo diễn rồi quay lưng định bỏ đi.
Định bỏ trốn ư???
Rất may là đạo diễn đã giữ cô ấy lại và kéo đến chỗ tôi. Đạo diễn Lee,người đàn ông hơn 30 tuổi với cặp kính dày cộp,hồ hởi nói với tôi:
-Hey,Ji Yong,tôi đã tìm được 1 biên kịch xịn cho bộ phim của chúng ta rồi đây này.-Huyng ấy chỉ về phía HS -Chắc cậu cũng biết cô ấy đúng ko,cô ấy cũng từng học FO rồi mà.
-Có biết qua qua –Tôi lạnh lùng đáp.
Cô ấy khẽ liếc nhìn tôi,ko nói gì,khiến tôi càng thêm bực bội.
-Sao 2 người im hơi lặng tiếng quá vậy,lâu rồi ko gặp nên ko biết nói gì hả-Đạo diễn Lee lên tiếng,cố phá vỡ ko khí căng thẳng.
-Đúng,khá lâu rồi –Tôi gật đầu.
Cô ấy vẫn tiếp tục im lặng….
-Lần này HS vừa về nước là tôi liên lạc ngay để có thể cùng hợp tác trong bộ phim mới của chúng ta -Đạo diễn Lee nói –Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Ji Yong,nên HS hãy giúp đỡ cậu ấy nhé,anh rất tin tưởng vào khả năng của 2 người,bộ phim sẽ thành công nếu 2 người hợp tác tốt đẹp với nhau.HS này,có lẽ e nên dành thêm thời gian với Ji Yong để….
-Xin lỗi –Cô ấy đột ngột ngắt lời –Bây h em đag có việc gấp,chuyện làm phim chúng ta trao đổi sau có được ko ạ.
Nói rồi cô ấy vội vàng bỏ đi….
Tôi tự nhắc mình ko được giữ cô ấy lại,thế nhưng, đó chỉ là mong muốn của não bộ,bởi trên thực tế,chân tôi vẫn cứ chạy theo sau.
***
Ji Yong đuổi theo cô HyeSun đến bãi xe,dường như cô ấy nhận ra được sự bám đuổi của anh nên đã sử dụng 1 số tuyệt kĩ của mình để cản đường,ví như ném ám khí ra đằng sau,nhảy nhanh qua mấy chiếc xe hay bước luồn lách qua các xe đang đi trên đường để làm rối mắt anhi…Nhưng thật đáng tiếc cho cô ấy vì người đuổi theo lại là Kwon Ji Yong,người có trình độ hơn hẳn.Và tất nhiên,sau khoảng 30 phút rượt đuổi anh đã tóm được cô trong 1 con hẻm nhỏ vắng người.
-Em đang trốn anh đấy à? –JY đẩy cô vào tường và hỏi với giọng khá dữ dằn.
Cô ấy hít một hơi dài rồi bình tĩnh nói
-Việc gì mà e phải tránh anh cơ chứ.-Cô đẩy anh ra và vênh mặt lên –Em đang đi công chuyện thì anh nhảy ra cản đường,thế thôi.
-Đây là tất cả những gì em có thể nói với anh sau 3 năm chúng ta ko gặp nhau à?-Ji Yong đẩy HS trở lại áp lưng vào tường.
-Chúng ta chưa xa nhau được 3 năm đâu –Cô ấy lắc đầu và cố gạt tay anh ra.-Anh để em đi đi.
-Ko –Anh đáp cụt lủn.Hai tay vẫn nắm chặt vai cô.
-Buống ra –Cô vùng vẫy dữ dội và lấy hết sức đá vào chân anh.
Đau,nhưng anh quyết ko để cô dễ dàng như vậy,tay anh vẫn giữ chặt ko chịu buông.
-Nói đi.Anh muốn gì?-HS bất lực hỏi khi thấy sự chống cự của mình gần như là vô hiệu đối với anh.
-Anh nói ra liệu em có nghe theo ko? –Yongie hỏi với giọng điệu của 1 tên côn đồ chính hãng.
-Anh thật….-Hye Sun tức nghẹn ko nói nên lời.
-Thứ nhất,anh muốn một cái hẹn đi ăn tôi –Anh phớt lờ thái độ căm phẫn của cô,tiếp tục -Mầ để đi ăn được thì em phải ngồi lên xe của anh,mà để thoát ra khỏi đây để có thể leo lên xe,em cần phải hôn anh 1 cái.
-Aishhi,anh là cái đồ…đồ…đồ …-Hye Sun giận dữ -Tôi ko cho.-Cô ấy đã chuyển sang xưng “tôi”, đủ thấy mức độ bực tức hiện giờ.
-Ko cho anh cũng lấy –Ji Yong cười mỉm,rồi ngay lập tức áp môi mình vào bờ môi mềm mại của HS,2 tay khoá chặt tay cô để cô ko thể kháng cự.HS cắn chặt môi,quyết ko chịu hé ra dù chỉ 1 chút.Mặc dù vậy,Yongie cũng nhất định ko buông tha,tiếp tục dùng vũ lực để có thể đoạt được 1 nụ hôn đúng nghĩa.Cuối cùng HS đành phải dùng đến răng,cô cắn mạnh vào môi Ji Yong khiến anh phải lập tức thả cô ra để đưa 2 tay ôm lấy bờ môi rớm máu của mình.
-Em có biết miệng là 1 trong những bộ phận quan trọng nhất của ca sĩ ko? –Ji Yong tức tối hỏi.
-Anh có biết bàn tay là tài sản vô giá của nhà văn ko –Hye Sun bật lại,giơ đôi tay đỏ ửng vì bị nắm chặt của mình lên.
-Chỉ là 1 cái hôn thôi mà,em có nhất thiết phải dữ dằn như vậy ko? –Ji Yong quyết ko kém cạnh.
-Ai bảo anh tự nhiên vồ lấy tôi như vậy,lại còn bóp cho sưng tay tôi nữa,cho chết –HS cũng ko chịu nhường.
-Này, đại gian ác,JaeJoong ko dạy em cách sửa tính hung bạo của mình à – Ji Yong chợt cười khẩy.
-Dạy hay ko ko liên quan đến anh –HS nói nhanh rồi bỗng tung 1 đám bột trắng vào mặt JI Yong.Thì ra trong lúc Ji Yong mải ôm miệng,HS đã nhanh tay lấy gói bột cay trong túi, đợi JY ko để ý,cô vội ném vào mặt anh.Nhân cơ hội đó,HS nhảnh tót lên bờ tường sau lưng và chạy như bay qua các mái nhà của người dân.
Vừa bỏ chạy cô vừa nghĩ “May mà mình trốn kịp,nếu bị anh ấy giữ lại thêm chút nữa thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra,thời hạn 3 năm vẫn còn 40 ngày nữa mới hết”.
Còn về phần Ji Yong,trong lòng anh vô cùng khó chịu vì đã để HS chạy thoát.Anh muốn bắt cô phải nói rõ mọi chuyện lúc xưa,phải giải thik cho tất cả những đau khổ cô đã gây ra cho anh,và hơn cả,anh muốn cô lại thuộc về mình.
“Em ko chạy thoát khỏi anh đâu” –Yongie nhìn thẳng vào gương, đưa tay chạm vào vết cắn trên môi,tự lẩm bẩm với chính mình.
Mải mê với những ý muốn chiếm hữu HS của mình,Ji Yong đã quên mất rằng mình vẫn còn đang có quan hệ tình cảm với 1 người khác nữa.
Chính là người này.
-CÁI GÌ,PARK HYE SUN VỀ NƯỚC RỒI Á,LẠI CÒN GẶP JI YONG RỒI SAO? –Sunny hét lạc cả giọng ngay khi nhận được thông tin nóng hổi từ 1 người bạn làm việc tại trường quay của đạo diễn Kim.
-Sunny,tớ khuyên cậu nên từ bỏ ngay từ bây h – Jessica nghe được mọi chuyện,thản nhiên nói. -Nếu Park Hye Sun đã về thì dù có là Taylor Swiff cũng ko giữ được Kwon Ji Yong đâu.
-Ko thể thế được –Sunny gằn giọng –Cô ta đã bỏ anh ấy rồi cơ mà,và chính tớ,chính tớ đã kéo anh ấy ra khỏi tuyệt vọng.
-Cậu nói thế ko thấy xấu hổ sao –Jess cười khẩy - Cậu chỉ là 1 trong ti tỉ bạn gái của Kwon Ji Yong thôi,mà nếu như ko có báo chí giúp đỡ thì còn lâu cậu mới có thể được biết đến với tư cách là bạn gái G-Dragon.
-Ko phải thế -Sunny quay sang lườm Jess-Tớ mới chính là tình yêu đích thực của anh ấy,Con nhỏ HS chỉ là mối tình đầu vớ vẩn thôi,chắc gì nó đã xinh được như tớ,khéo nhìn thấy nó xong Ji Yong còn thấy thất vọng thêm ấy chứ.
-Cậu nghĩ thế cũng được –Jessica nhún vai,toan bỏ đi –Sau này nhận được hậu quả ko mấy hay ho thì đừng trách tớ ko báo trước nhé.
Tất nhiên,với đầu óc nông cạn của mình,Sunny hoàn toàn ko thể hiểu được ý nghĩa sâu sắc trong câu nói của Jess.
Thế mới bảo,ngu thì chết chứ bệnh tật gì
Đại Tỷ Đi Học Đại Tỷ Đi Học - It's me