God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1053 / 6
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7.1
dit: Minnamin
Nàng kinh ngạc thật lâu, mà hắn, lại vẫn như cũ ung dung.
“Làm thiếp của ngươi?”
“Đối.”
Nàng kinh ngạc một hồi lâu, mới nha nha hỏi:” Cái đó và cứu các nàng có cái gì quan hệ?”
“Nếu nàng thành thiếp của ta, sẽ không còn là thân phận một nha hoàn, có thể có phòng riêng cho chính mình, đương nhiên, cũng có thể yêu cầu điều vài nha hoàn đến hầu hạ nàng.”
Những nữ nhân khác khi nghe được lời này, đã lập tức cao hứng nước mắt chảy xuống, sung sướng đến phát khóc, đây chính là hắn ban ân, bởi vì có thể từ thận phận nha hoàn lên tới làm thiếp, cũng không phải là nữ nhân nào cũng có cơ hội, huống chi hắn là bá chủ trong ngành rượu, có được Giang Nam môn quy lớn nhất, có đựoc Như Ý tửu phưởng nổi danh nhất.
Mặc dù không phải vợ cả, nhưng là có thể làm thiếp của hắn, có thể sánh bằng, thậm chí vinh quang gấp trăm lần chính thê của những nam nhân khác.(Minnamin:Ca này chuyên muôn cuồng tự sướng, bây giờ bệnh cũ lại tái phát a…)
Hắn nạp nàng làm thiếp, tương đương cho nàng một danh phận và nơi ở thật tốt, cùng với địa vị ở Khương gia, còn có thể giúp nàng giải quyết vấn đề.
Có loại hào phóng như vậy, cũng không phải ai cũng có phúc được hưởng đâu.
Hắn chờ xem phản ứng cảm động đến rơi nước mặt của nàng, mặc dù ngoài mặt hắn làm ra vẻ không chút để ý, nhưng trên thực tế, hắn không buông tha bất kì biểu tình dù là rất nhỏ nào trên mặt nàng.
Nguyên tưởng rằng sẽ chờ được nàng sung sướng đến phát khóc, cúi đầu tựa vào ngực hắn nói chính mình vui vẻ dến cỡ nào, nhưng nữ nhân này cho hắn phan ứng, lại giống như nghe được một cái thực kinh ngạc trong lời nói, trừ bỏ nghẹn họng nhìn trân trối, nàng chậm chạp không có phản ứng gì, ngay cả gương mặt tươi cười kinh hỉ cũng không có, nói chi đến khóc vì kinh hỉ, làm cho sắn mặt hắn dần dần trầm xuống.
“Như thế nào, bộ dáng ngươi xem bộ một chút cao hứng cũng không có sao?”
Nhìn lên thấy mặt hắn biến sắc, nàng lập tức thu hồi biểu tình kinh ngạc, vội vàng kéo cao hai bên khóe miệng, nói chút thanh thanh mặt nói.
“Đại thiếu gia muốn thu nô tỳ làm thiếp, nô tỳ…… Thật sự thật là cao hứng.”
Vẻ mặt của nàng làm hắn càng khó nhìn.
“Có thể trở thành thiếp của Tửu vương, là Tử Vi vạn phần vinh hạnh, nô tỳ có phúc đúc gì, có thể chịu này có phúc, từ nay về sau, nô tỳ sẽ tận tâm hết sức hầu hạ đại thiếu gia, mới không uổng phí ngài đối với Tử Vi yêu thương cùng ân đức.”
Không biết tại sao, khi lời này từ nàng trong miệng nói ra, chính là càng làm cho hăn mất hứng, nhưng lại không thể nào soi mói được gương mặt đang tươi cười mãn nguyện kia.
Hắn muốn, cũng không chỉ là nàng ngoài miệng đầy cảm kích, hoặc là khiêm tốn tươi cười, hắn muốn là — là –
Kia trong nháy mắt, hắn vì chính mình ở sâu trong nội tâm mong mỏi mà cảm thấy khiếp sợ, lại nhận thấy được chân chính tâm ý của chính mình dành cho nàng mà cảm thấy phẫn nộ.
Hắn đối nàng, so với chính mình tưởng tượng còn để ý hơn rất nhiều.
Khương Thế Dung nhịn xuống tức giận, đem mặt chuyển khai, ngữ khí lãnh trầm.
“Tóm lại, đây là biện pháp nhanh nhất, muốn hay không tùy ở nàng.” Hắn vẫy vẫy tay, biểu hiện khoan hồng độ lượng, cũng biểu hiện bố thí một cái thiếp vị trí cấp cho nàng, ra vẻ đối với hắn mà nói cũng không phải trọng yếu như vậy, bất quá –
Hừ! Nàng nếu dám nói một cái không đồng ý, liền thử xem xem!
“Đại thiếu gia ý tứ là nô tỳ nếu thành thiếp của ngài, là có thể điều Bình Nhi cùng Ngọc Điệp, làm cho các nàng đến chỗ ta ở?”
“Đúng vậy.”
Nàng gật gật đầu.” Nô tỳ đã hiểu.” Nàng lập tức đối hắn quỳ xuống, cảm kích hướng hắn dập một cái đầu.” Nô tỳ cám ơn đại thiếu gia ban ân, nô tỳ may mắn được làm thiếp của ngài, tự nhiên sẽ dùng hết tâm lực hầu hạ đại thiếu gia, để báo đáp đại thiếu gia ân đức.”
Nữ nhân này rốt cuộc không hiểu thật hay cố tình không hiểu, mặc kệ nàng có đụng bao nhiêu đầu, đều kém thật xa so với nàng đưa lên một cái thơm môi, hoặc là một cái ôm thật thâm tình, nàng chính là cố tình không chịu chiều ý hắn. (Minnamin: đọc đoạn này lần đầu tiên thấy ca đáng yêu như vậy!)
“Ta mệt mỏi, đêm nay không cần nàng hầu hạ, về phòng của nàng đi.”
Hắn vung tay lên, mệnh lệnh nàng lui ra.
“Nô tỳ tuân mệnh.”
Nàng xuống giường, sửa lại y dung (y phục + dung nhan), cầm lấy ánh nến, cung kính rời khỏi phòng, mãi cho đến khi bước ra ngoài cửa, Khương Thế Dung cũng chưa liếc mắt nhìn lại nàng một cái.
**
Nàng trở lại trong phòng của chính mình, canh giữ cửa ngõ tới cửa kia một khắc, khi chỉ còn chính mình, nàng cả người than ngồi ở ghế trên.
Ông trời! Lòng của nàng đang nhảy lên thật nhanh.
Hắn muốn nạp nàng làm thiếp, nàng…… muốn trở thành thiếp của hắn.
Chuyện này tới rất đột nhiên, nàng một chút chuẩn bị tâm lý cũng không có, phải nói là, nàng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy.
Khó có thể dùng lời để tả hết niềm vui sướng đang tràn đầy trong lòng nàng. Hắn sắp là trượng phu của nàng, là người để cả đời nàng dựa vào, giờ đây, nước mắt nàng cơ hồ như muổn trào ra.
Giờ khắc này, nàng rốt cục đã hiểu được, nguyên lai chính mình sớm đã yêu thương nam nhân kia,chính vì vậy nên khi nghe hắn nói muốn nạp nàng làm thiếp, tâm tình nàng mới có thể kích động như thế.
Nàng từ đằng sau gối lấy ra một khối bạch ngọc, lấy ra lần nữa xem; Đây là di vật của mẹ nàng, mỗi khi tưởng niệm đến mẹ, nàng sẽ nhìn bạch ngọc đến ngẩn người.
Nàng đi về phía trước cửa sổ, nhìn sao trên trời, trong miệng lẩm bẩm nói:” Mẹ…… Con muốn lập gia đình, tuy rằng người kia thực bá đạo, nhưng con thực thích hắn, có thể ở bên người Tửu vương, là phúc khí của con, mặc kệ như thế nào, con cũng sẽ không hối hận……”
Hai hàng nước mắt, nhẹ nhàng rơi xuống, đã từ rất lâu rồi, nàng đã nhanh quên đi tư vị hạnh phúc.
Một đêm nay, nàng cao hứng không thể ngủ say.
Đại Thanh Tửu Vương Đại Thanh Tửu Vương - Mạc Nhan